Chương 12
Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng quá lớn đến tâm trạng của Thonas, vì hiện tại, anh đã mang được Kong về nhà giới thiệu với ba mẹ anh . Mẹ anh từ lúc nhìn thấy Kong liền yêu thích không thôi, luôn cảm thán đứa nhỏ nhà ai vừa mềm mại, đáng yêu lại ngoan ngoãn như vậy, đối với đứa con trai ruột khô khan của mình càng ngày càng bất mãn, chỉ biết đi làm đi làm, còn không hiểu chuyện bằng Kong. Nhưng nghĩ lại, con trai mình cũng thật tài giỏi mới có thể dắt về đứa nhỏ như Kong. Nguyện vọng có một đứa con ngoan ngoãn của mẹ anh coi như đạt thành, lúc này mới cho Thomas một sắc mặt tốt.
Kong lúc mới về nhà Chungmanirat nghỉ hè, thì còn e ngại ngượng ngùng, nói chuyện với ba mẹ anh còn ngập ngừng lóng ngóng, sau một thời gian được mẹ anh nuôi như bảo bối, hiện tại đã có thể tự nhiên mà cười nói với ba mẹ anh . Sáng thức dậy còn bỏ mặt Thomas trong phòng, chạy xuống bếp
loanh quoanh nhìn mẹ anh nấu bữa sáng, tiện tay giúp bà việc vặt. Trong nhà dù có người giúp việc nhưng mẹ anh luôn tranh thủ nấu mấy món mà Kong thích ăn cho cậu, sau đó liền thu hoạch được một bé cưng tiểu bảo bối suốt ngày xoay quanh mình, làm bà rất vui vẻ khi nhìn thấy vẻ mặt đen thui của con trai ruột. Ôi ! Đứa con rể nhỏ này đúng là càng nghĩ càng đáng yêu.
Kong từ nhỏ sống với ông bà, đối với trưởng bối tình cảm luôn rất tốt, cha mẹ cậu lại luôn đi làm ở xa, dù có thương yêu cậu thế nào cũng khó có thể dành nhiều thời gian chăm sóc cậu.
Bây giờ được mẹ anh cưng chiều, liền theo quán tính mà ỷ lại vào bà. Vả lại cậu để ý thấy được, khi ba anh ra ngoài đi làm, Thonas cũng tới công ty, trong nhà chỉ có vài người, không khí trở nên trầm lặng, nhưng nếu cậu chủ động bám lấy mẹ anh nói chuyện, bà sẽ rất vui vẻ, có thể nói với cậu một đống chủ đề khác nhau, vậy nên, cậu liền theo sát bồi mẹ anh nói chuyện, dù là chủ đề shopping hay thời trang, đến việc trồng hoa trồng cỏ, rồi cả nấu ăn, Kong cũng luôn tỏ ra chăm chú lắng nghe mẹ anh như một vị khán giả trung thành. Đến khi mùa hè gần kết thúc, Kong phải trở lại nhà thăm ông bà trước khi về trường học, hai người mới quyến luyến chào tạm biệt
nhau. Thấy mẹ anh không nỡ, vành mắt Kong cũng đỏ hoe, sụt sịt hứa có ngày nghỉ liền trở về bồi mẹ anh nấu ăn trò chuyện.
Mùa hè vừa kết thúc, bắt đầu chớm thu, nhiệt độ dần dần giảm xuống, không khí mát mẻ thổi bay đi cái nóng bức. Công
ty Thomad nhận được tin thắng kiện, tiền bồi thường đã định hơn hai triệu baht, cũng coi như một khoảng thu lớn, Thomas quyết định cùng Kong mời anh hai dùng bữa tỏ lòng cảm ơn.
Anh hai Jung từ sau khi tiếp xúc với Thomas , cũng phần nào công nhận và thưởng thức tài hoa và nỗ lực của Thomas, bữa cơm lần này, ba người đều rất vui vẻ và thoải mái. Đến khi chào tạm biệt, anh hai còn đưa cho Thomas một tấm thẻ, không đợi Thomas thắc mắc, liền nói luôn ý của
mình.
– Cậu đừng hiểu lầm, đây coi như là quà chúc mừng của tôi cho hai người. Sang năm hai, Jiro cũng nên dọn khỏi ký túc xá để thoải mái hơn, tôi biết cậu đang tìm phòng ở mới, nếu Jiro dọn ra, tôi hy vọng em ấy có được cuộc sống thoải mái một chút. Coi như quà cho nhà mới của hai người vậy.
Anh hai đã nói tới vậy, Thomas cũng không thể từ chối sự lo lắng của anh cho Kong, liền nhận lấy , đến Kong từ phòng vệ sinh ra, ngơ ngơ ngác nhìn bầu không khí giữa anh hai và Thomas có chút biến đổi, hình như càng hòa thuậnnhơn rồi, cậu nhỏ hai tay túm tay hai người, một đường vừa nói vừa cười.
Tối hôm đó, khi hai người đã lên giường đắp chăn, Thomas liền đưa cho Kong tấm thẻ, cũng nói cho cậu ý của anh hai. Thomas muốn tự mình xây dựng tổ ấm cho hai người họ, nên anh cũng không muốn động vào số tiền trong thẻ, nhưng lại càng không thể từ chối sự quan tâm của anh hai Jung cho hai người họ, liền đưa thẻ cho Kong, coi như tiền tiêu vặt cho cậu nhỏ. Kong vốn cũng không thiếu tiền, liền bỏ thẻ vào trong ví, mãi về sau trong một dịp tình cờ, cậu phát hiện ra trong ví có một đống thẻ, cậu đi nhìn thử tiền trong thẻ anh hai cho, thì mới phát hiện số tiền đủ mua cả mấy căn nhà giống nhà họ đang ở, cộng với một mớ thẻ mà ba mẹ anh, ba mẹ cậu , anh ba , chị gái với mấy họ hàng , Kong liền kinh hãi mà nhận ra bản thân mình đã rất rất giàu luôn rồi, có thể yên tâm mà làm sâu gạo cả đời cũng được.
Mùa hè năm nhất của Kong kết thúc trong hạnh phúc, cậu vừa mới nhập học thì Thomas cũng hoàn thành xong thủ tục tốt nghiệp, sau sự kiện kia, danh tiếng của Thomas lại vang xa một bậc, nên thời gian này anh với cả đội đều rất bận rộn với những dự án mới. May mắn là Kong vừa vào học được một tuần, Thomas cũng đã hoàn thành xong những phần cuối cùng trong ngôi nhà của bọn họ, anh liền quyết định nghỉ phép một tuần, cùng Kong dọn đồ của cậu sang căn hộ mới, những thứ còn thiếu, cũng đợi Kong có thời gian cùng anh đi chọn lựa.
Một tuần trôi qua, cuối cùng ngôi nhà của hai người cũng trở nên ấm áp, đầy đủ hơn, khắp nơi đều có dấu vết thuộc về cả hai. Trên giá sách là sách kinh doanh của Tiêu Chiến, trong phòng khác có một chiếc kệ tinh xảo, trên đó treo mấy đồ yêu thích của Kong. Lúc Kong nhìn thấy đã thích mê, chỉ muốn ngồi luôn trong phòng khách mà ngắm cho thỏa.
Cuối tháng 7, sau một thời gian để hoàn thành nhà mới, hai người bọn họ chính thức vào ở, lại mở một buổi tiệc nhỏ, mời hai bên gia đình ghé thăm ngôi nhà nhỏ, cũng coi như là dịp để bố mẹ anh và bố mẹ cậu gặp nhau. Jirojmontri gia gia nhìn thấy Thomas dành hẳn một góc ban công thật rộng, treo đầy cây mọng nước, còn xếp một tấm thảm với cái bàn con để tôn tử của ông đọc sách, chơi game thì gật đầu cười hài lòng với Thomas . Từ đây, cũng coi như Thomaschính thức nhận được sự công nhận của người trong nhà Jirojmontri.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro