Arc 3 chương 6: Kết thúc bữa tiệc
góc nhìn thứ 3
"Ayanokouji-san đã ở lại lớp C trong những ngày còn lại của tuần," Ichinose nói với lớp B.
Lời nói của cô đã làm ra một sự náo động nhỏ.
"Cái gì?! Cô ấy đã phản bội chúng ta?!"
"Thật ích kỷ!"
Ichinose nhìn xuống. Cô không muốn cả lớp ghét Ayanokouji, nhưng cô cũng không muốn Ayanokouji phản bội lớp.
"Làm sao chúng ta biết cô ấy là kẻ phản bội?"
Mọi người quay sang người phát ra giọng nói Kanzaki Ryuuji.
"Ừm, bởi vì cô ấy đã bỏ chúng ta để đến lớp C, nhìn xem..."
"Có lẽ đó là một phần trong chiến lược của cô ấy," cậu trả lời.
Một vài tiếng xì xào vang lên xung quanh.
"Cậu thấy đấy, Ayanokouji-san đã để thẻ khóa bên cạnh bệ đổi mới. Tôi không nghĩ cô ấy vô tình làm điều gì đó như vậy. Có lẽ cô ấy muốn chúng ta sử dụng nó khi cô ấy vắng mặt?" Cậu ấy đề nghị.
"N-nhưng...điều đó trái với quy định, phải không?"
Kanzaki nhếch mép cười.
"Về mặt kỹ thuật thì đúng là vậy, nhưng... làm sao nhà trường có thể tìm ra được?"
Góc nhìn của Ayanokouji
Tôi thực sự hy vọng những học sinh danh dự tuân thủ luật pháp đó sẽ hiểu được gợi ý mà tôi để lại cho họ.
Tôi đã định ở lại lớp C hoặc D ngay từ đầu, vì tôi nghĩ họ sẽ thoải mái hơn một chút trong quan điểm của mình. Và tôi đã đúng.
Đây là thiên đường.
Tôi đang nhấm nháp đồ uống của mình và thư giãn dưới ánh nắng mùa hè. Liệu điều gì có thể tốt hơn thế này được?
Chà, ít nhất tôi có thể nghĩ đến một điều.
Lưng tôi đau như có thứ gì đó khủng khiếp đè nặng. Ngủ trong lều ngay trên tảng đá đã gây ra điều đó.
Tôi cần giải quyết vấn đề này.
"Ehem...Ryuuen-kun~" tôi cất tiếng gọi.
"Cô muốn gì?" Chàng trai tóc magenta trả lời tôi.
"Cậu vui lòng... mát-xa cho tôi được không?" Tôi hỏi.
"Kukuku, cô thực sự nghĩ rằng tôi sẽ làm theo mệnh lệnh của cô à?"
"À, chỉ là tôi cảm thấy cực kỳ đau nhức, đặc biệt là ở lưng. Và...ở đùi." Tôi vừa nói vừa đưa tay vuốt ve chân phải của mình.
"Hmm. Vậy thì tôi cho rằng cô đang thực sự tuyệt vọng. Được rồi, tôi sẽ làm hài lòng cô."
Tôi nằm ngửa và để cậu ta xoa bóp lưng cho tôi.
"Mmmh...cảm giác thật tuyệt. Cậu học được điều này ở đâu vậy?" Tôi hỏi.
"Thực sự thì chẳng ở đâu cả. Chỉ làm những gì tôi cảm thấy đúng thôi," cậu ta trả lời.
Tôi quyết định bắt tay vào công việc chính.
"Vậy, Ryuuen-kun. Cậu dự định làm gì cho bài kiểm tra này?" Tôi hỏi.
"Kuku, lẽ ra tôi phải biết. Cô vẫn tinh ranh hơn bao giờ hết, Kiyone," anh nói.
"Ồ, bây giờ chúng ta đang gọi tên nhau à? Vậy thì, Kakeru...cậu dự định làm gì cho bài kiểm tra này?" Tôi hỏi lại.
"Như tôi đã nói với cô: Tôi không có kế hoạch gì cả. Chúng tôi chỉ ở đây để tận hưởng kỳ nghỉ hè của mình," cậu ta nói với vẻ mặt lạnh lùng hoàn hảo.
Tôi có thể nói rằng tôi sẽ không moi ra được mục đích của cậu ta theo cách này.
Tôi quay lưng lại, nhưng tôi đã quên bảo Kakeru ngừng xoa bóp, và giờ cậu ta đã nhẹ đặt nắm đấm lên ngực tôi.
Tôi nhìn cậu ta bằng ánh mắt ngơ ngác, còn cậu ta nhìn tôi bằng ánh mắt trống rỗng.
"Tôi không nhớ đã bảo cậu dừng lại."
Chúng tôi ở ngoài tầm mắt của những người khác, và nếu ai đó nhìn thấy, có lẽ họ sẽ nghĩ tôi vẫn đang được mát-xa bình thường.
Bàn tay của Kakeru vuốt ve ngực tôi. Tôi nghe nói đây là một cảm giác dễ chịu đối với phụ nữ.
...
Nó ổn, tôi đoán vậy.
Bàn tay anh ấy bóp và di chuyển nhẹ nhàng, mân mê ngực tôi như thể đang làm bánh mì.
Đúng lúc đó anh ấy bóp núm vú của tôi.
Tôi phát ra một tiếng rên nhỏ. Đây hẳn là ý của họ khi họ nói rằng nó sẽ khiến bạn cảm thấy dễ chịu.
"Kukuku...Kiyone, có lẽ cô bắt đầu thích thú với điều này rồi phải không?"Kakeru cất tiếng hỏi
"Tôi cho rằng cảm giác đó không quá tệ," tôi trả lời.
"Vậy thì..."
Cậu ta điều khiển lấy tay trái và bắt đầu di chuyển xuống phía dưới.
Ngay khi cậu ta đến nơi ấy, tôi đã tát vào mặt cậu ta.
"Chậc chậc, Ryuuen. Tôi không nhớ đã bảo cậu đi xa đến thế."
Ryuuen cười cay đắng và đưa tay lên má. Một vết đỏ nhẹ đã bắt đầu xuất hiện.
"Kuku...chết tiệt, Kiyone động tay rồi," cậu ta nói, bước đi lấy túi chườm đá.
Nếu chúng tôi đang ở chỗ riêng tư, tôi sẽ để cậu ta tiếp tục.
Ý tôi là, ai sẽ kiềm lại chứ? Tôi nhìn thân hình vạm vỡ của cậu ta bước đi.
(Hãy lưu ý bất cứ khi nào tôi viết Ryuuen, cậu ta luôn là Ryuuen anime. Light novel Ryuuen là một tên chó biến thái.)
Góc nhìn của Ryuuen
Tôi đã từng nhận một hoặc hai cái tát từ các cô gái trước đây, nhưng cái tát đó có sức mạnh ngang ngửa một cú đấm từ một người như Kazuomi Houzen, và điều đó đã nói lên việc gì đó.
Tôi có thể thấy rằng cô ta khá cơ bắp so với một đứa con gái ở độ tuổi trung học, nhưng vẫn vậy. Điều đó thực sự rất đau đớn.
Chà, tôi cho rằng chuyện này sắp trở nên thú vị rồi đây.
"Này, Ryuuen-san. Dấu vết trên má anh là gì vậy?" Ishizaki hỏi tôi."Đây là cái lúc mẹ mày tát tao vì c*c tao quá to," tôi trả lời.
Trước khi cho cậu ta cơ hội phản ứng, tôi đã ra lệnh cho cậu ta.
"Chúng ta sẽ thực hiện kế hoạch vào ngày mai, trước khi điểm danh, được chứ?"
"Vâng, Ryuuen-san. Nhân tiện, em nhận thấy trong sách hướng dẫn có một vật phẩm mà chúng ta có thể sử dụng để vô hiệu hóa vị khách của mình," cậu ta nói.
"Đưa tao xem."
Cậu ta cho tôi xem hướng dẫn sử dụng. Đúng, điều này thật hoàn hảo. Một chút đáng sợ, nhưng không chút tì vết.
"Tuyệt đấy. Đặt hàng cho tao nhé?"
"Vâng, Ryuuen-san."
Điều này sẽ rất thú vị.
Góc nhìn của Ayanokouji
Tôi đang chuẩn bị ăn tối và đi ngủ. Tôi đã gọi cho Ryuuen.
"Ryuuen~! Cậu có thể vui lòng lấy cho tôi đồ uống được không?"
Tôi thích xem cậu ta làm theo mệnh lệnh của tôi.
Cậu ta quay lại với đồ uống của tôi, và tôi vừa định nhấp một ngụm thì nhận thấy mùi lạ tỏa ra từ nó.
Tôi nhìn Ryuuen, người đang đi làm việc gì đó.
Chắc chắn có điều gì đó không ổn với đồ uống này.
Có phải cậu ta... đang chọc tức tôi không?
Tôi không biết có gì trong đồ uống này. Tôi có thể chết nếu uống nó.
...
Thôi được rồi. Tôi khát nước. Chơi liều nào.
Wow, cô ta khá ngu ngốc. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng họ sẽ bán thuốc ngủ trong sách hướng dẫn. Tôi cho một lượng khá lớn vào đồ uống của Ayanokouji.
Tôi có thể thấy cô ta bắt đầu gật đầu.
Sáng hôm sau
Góc nhìn của Ayanokouji.
Tôi thức dậy trên chiếc ghế xếp mà tôi đã nằm vào đêm hôm trước.
Từ vị trí của mặt trời, tôi có thể nói lúc đó là khoảng 11 giờ.
Thật không giống tôi khi thức dậy muộn thế này.
Tối qua tôi chưa ăn tối nên tôi khá đói.
"Ryuuen-kun~! Cậu có thể làm bữa sáng cho tôi được không?" Tôi gọi.
...
"Ryuuen-kun?" Tôi nhìn xung quanh.
Toàn bộ khu trại của lớp C vắng tanh.
Vậy đó là kế hoạch của cậu ta à? Thật thú vị.
Ghi chú của tác giả(bản anh)
1116 từ.
tôi vẫn còn sống
Tôi nghĩ chap này khá được, không quá tệ.
Không có nhiều điều để nói, thực sự.
Hy vọng tất cả các bạn đang làm tốt và tôi hy vọng bạn thích.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro