Chap 11 : Nơi có vết nức là nơi ánh sáng len lỏi vào

Sau buổi họp báo thành công, Huy và Hảo (Bùi Tấn Hảo) chính thức trở thành cặp đôi được yêu mến. Công việc của Huy cũng trở lại, anh được mời tham dự một bữa tiệc kín của giới làm phim để chuẩn bị cho dự án mới.

Huy lưỡng lự nhưng Hảo khuyên anh nên đi để củng cố các mối quan hệ.

"Anh đã đấu tranh vì em. Giờ là lúc em muốn anh trở lại đỉnh cao, với em ở bên cạnh."

Huy tham dự bữa tiệc. Anh không ngờ, Quản lý Sơn và Hoàng cũng có mặt.

"Steven, mừng cậu trở lại,"

Quản lý Sơn nói, vẻ mặt vẫn lạnh lùng, nhưng có chút giả tạo.

"Thắng hay thua, cậu vẫn là ngôi sao của tôi."

Hoàng tiến tới, ánh mắt phức tạp nhìn Huy.

"Em chúc mừng anh. Nhưng anh phải hiểu, giới này không dành cho sự yếu đuối."

Huy giữ khoảng cách. Anh từ chối rượu, chỉ uống nước lọc. Tuy nhiên, sau một lát, Quản lý Sơn tiến tới với một ly nước cam.

"Uống đi Steven, tôi đã xin đạo diễn cho cậu. Cậu cần năng lượng để làm quen với mọi người,"

Quản lý Sơn nói, nụ cười giả tạo không che giấu được.
Huy, vì nể nang và nghĩ rằng Quản lý Sơn không dám làm gì nữa sau sự cố một năm trước, đã uống cạn ly nước cam.
Chỉ vài phút sau, Huy cảm thấy cơ thể nóng ran, đầu óc quay cuồng. Anh cố gắng dựa vào tường, rút điện thoại gọi cho Hảo.

"Hảo... anh không ổn... đến đón anh..."

Giọng Huy khàn đặc, trước khi anh đánh rơi điện thoại.Bùi Tấn Hảo nhận được cuộc gọi, giọng Huy đầy sự vật vã. Anh lập tức lái xe đến địa điểm tổ chức tiệc.
Khi Hảo bước vào sảnh VIP, anh nhìn thấy một khung cảnh khiến trái tim anh như bị xé nát.Huy đang vật vã, mất kiểm soát. Hoàng đứng ngay trước mặt anh. Hoàng nắm lấy vai Huy, vẻ mặt hốt hoảng giả tạo, thì thầm điều gì đó.
Và rồi, Huy, dưới tác dụng của chất kích thích, đã đẩy Hoàng vào tường và dán môi mình vào môi Hoàng.Nụ hôn cuồng nhiệt, không phải của tình yêu, mà của sự khát khao bị thuốc thúc đẩy.
Hảo đứng chết trân. Chiếc áo khoác cũ kỹ anh đang cầm trên tay rơi xuống sàn nhà đá cẩm thạch.
Trong mắt Hảo, mọi thứ đổ sụp. Lại là Hoàng. Lại là sự dối trá, phản bội. Anh đã hy sinh cả mạng sống, chấp nhận làm bia đỡ đạn, chấp nhận sự giận dữ của công chúng để Huy được là chính mình. Nhưng cuối cùng, Huy vẫn không thể từ bỏ cám dỗ, hay chọn Hoàng khi mất kiểm soát.
Nước mắt Hảo lăn dài. Hoàng thấy anh thì ôm Huy, nhếch môi một cái rồi tiếp tục nụ hôn.Anh không thể chịu đựng thêm bất kỳ sự phản bội nào nữa. Hảo quay lưng lại, chạy ra khỏi bữa tiệc.
Huy cố gắng đẩy Hoàng ra, toàn thân anh đau đớn như bị lửa đốt.

"Không... không phải Hảo..."

Lúc này, Hoàng mới khẽ cười, một nụ cười thỏa mãn và tàn nhẫn.

"Anh chọn em, Huy. Anh luôn chọn em. Em sẽ là người ở bên anh trên đỉnh cao."

Huy vật lộn để lấy lại ý thức. Anh nhìn quanh, thấy chiếc áo khoác cũ của Hảo trên sàn.

"Hảo! HẢO!"

Huy điên cuồng chạy ra ngoài. Anh nhìn thấy bóng lưng Hảo đang phóng xe đi, chiếc xe lao nhanh vào màn đêm.

"Hảo! Em ơi! Không phải như em nghĩ!"

Huy gào lên, nhưng Hảo đã đi quá xa.
Huy quay lại, nhìn thẳng vào Hoàng và Quản lý Sơn, ánh mắt anh đầy sự thù hận và đau đớn.

"Các người đã làm gì? Các người đã chuốc thuốc tôi? Các người đã hủy hoại tôi!"

Quản lý Sơn bước tới, không hề nao núng.

"Chúng tôi làm mọi thứ vì sự nghiệp của cậu. Cậu không thể để Bùi Tấn Hảo kéo cậu xuống thêm lần nữa. Cậu chỉ có thể là Steven Nguyễn khi ở cạnh Hoàng!"

Huy nắm chặt tay, gân xanh nổi lên. Anh đã mất tất cả vì sự thật, và giờ anh đã mất Hảo vì sự dối trá.
Huy không còn thời gian để đối chất. Anh phải tìm Hảo.
End chap 10

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro