第24章
Beomgyu cùng Taehyun đi về nhà, trên đường đi trong xe cả hai nắm chặt tay nhau không buông, khung cảnh bây giờ thật ngọt ngào làm sao.
Về đến nhà, Taehyun dường như đã mệt lã người, cậu nhanh chóng chạy ào lên phòng bỏ mặc Beomgyu vẫn còn loay hoay đem đồ đạc của cậu vào nhà. Ngã hẳn lưng xuống giường, thật muốn ngủ một giấc.
Beomgyu một hồi loay hoay cũng xong, anh cũng bước lên phòng mình, thấy Taehyun hình như đã ngủ rồi thì phải, đúng là cậu rất mệt cộng với lúc nãy vì xúc động khóc nhiều khiến cho cơ thể càng mệt mỏi hơn.
Ngắm nhìn thân ảnh đang chìm vào giấc ngủ kia, lâu lâu còn chép chép miệng, khuôn miệng xinh xắn của cậu cứ liên tục nhấp nhô khiến cho lòng anh không khỏi rung rinh, ý nghĩ đen tối lại xảy ra trong đầu của beomgyu.
Anh nhẹ nhàng đặt môi mình xuống môi cậu, 'mèo con' trước mặt hình như vẫn không biết sắp tới mình sẽ là 'bữa tối' của con 'cáo già' này...
Đến tối cơn đói bụng liền kéo đến, đầu óc vẫn còn nặng trịch nhưng bụng cậu thì cứ réo mãi, Taehyun đành gượng ép cơ thể ngồi dậy, lê tấm thân xuống bếp xem thử có gì cho vào bụng không.
Vừa mở cửa ra ngoài thì mùi thức ăn thơm phức toả ra khắp nhà, cậu đang đói còn ngửi thấy mùi hấp dẫn như này bụng không ngừng réo lên ngày một nhiều.
Nhanh chóng chạy lại nhà bếp, Taehyun bắt gặp hình ảnh người đàn ông của cậu đang chăm chỉ nấu món ăn, anh còn đeo chiếc tạp dề cậu hay sử dụng trong những lần nấu ăn trước, "Thật muốn ngắm nhìn
khoảnh khắc này lâu một chút" - Taehyun nghĩ
Cậu nhẹ nhàng tiến đến, Beomgyu vì chăm chú vào món ăn quá nên cũng không để ý có người đang ở sau lưng mình.
Bất thình lình Taehyun ôm anh từ phía sau, bàn tay nhỏ nhỏ trăng trắng siết chặt lấy eo của Beomgyu, anh giật mình quay sang, cứ nghĩ cậu vẫn còn ngủ trên phòng, ai ngờ cậu đã thức dậy còn xuống dưới này mà không lấy một tiếng động, ai lại không giật mình cho được.
Nhưng đó chỉ là cảm giác nhất thời, hiện tại Beomgyu rất thích cảm giác được chú mèo bé nhỏ này ôm như vậy, kiểu đang làm nũng anh vậy.
- Beomgyu Hyung...anh nấu gì vậy? Người nhỏ nảy giờ ở phía sau cuối cùng cũng cất tiếng hỏi.
- Anh nấu cháo cho em này, có cả đồ ăn thêm ở ngoài, em muốn ăn thêm cơm cũng được. Taehyun há hốc mồm, cậu không nghĩ là tất cả những món này đều là anh làm, vì trước đây cậu chưa thấy anh vào bếp nấu ăn bao giờ, cùng lắm là vào rửa bát chung với cậu thôi, sao hôm nay lại thành 'anh đầu bếp' ngầu như vậy.
Bỏ qua suy nghĩ đó, Taehyun liền ngồi vào bàn và bắt đầu ăn, vì đói nên cậu ăn rất nhiệt tình, Beomgyu thấy cậu đói như vậy cũng liên tục gắp đồ ăn bỏ vào chén cho Taehyun, miệng thì bảo cậu ăn chậm lại kẻo bị nghẹn nhưng tay thì vẫn cứ đem đồ ăn để ắp đầy bát cơm của Taehyun.
Ăn uống xong xuôi, anh lại bưng bê hết bát đĩa vào bồn rửa.
- Anh để em rửa cho, anh nấu ăn cả chiều đã mệt lắm rồi.
- Em cứ ngồi yên đó đi, để anh.
Dù có nói thế nào thì Beomgyu cũng không để cho cậu rửa, cả giúp anh cũng không chịu, Taehyun đành ra ngoài sofa ngồi xem TV.
Do cơn buồn ngủ lúc nảy vẫn chưa buông tha mà bụng đã réo gọi nên cậu phải xuống ăn, giờ ra ngoài sofa ngồi xem TV mà mắt không tự chủ được cứ nhắm nghiền, thế là Taehyun ngủ gục lúc nào không hay.
Một lúc sau, Beomgyu ra ngoài cứ tưởng là cậu đang nằm xem TV nhưng khi tới gần lại thấy cậu ngủ say lắm rồi.
Anh nhẹ nhàng bế cậu đem lên phòng, đặt người Taehyun xuống, nhìn cậu một lúc Beomgyu cũng quyết định nằm xuống ôm cậu ngủ luôn...
_
- Taehyun...chúng ta kết hôn nhé?
Đang ăn sáng ngon lành thì Taehyun bị câu hỏi của anh làm cho giật mình, cậu không ngờ được Beomgyu lại hỏi chuyện này vào lúc sáng sớm như vậy.
Anh vẫn nhìn chằm chằm vào gương mặt cậu, dù đã chấp nhận lời cầu hôn của beomgyu nhưng nói về việc chính thức đăng ký kết hôn, thành vợ chồng với anh thì cậu vẫn còn hơi lưỡng lự, không biết vì sao nhưng hiện tại cảm giác của taehyun vẫn bồn chồn, cậu vẫn còn lo lắng về thứ gì đó.
Nhận được sự im lặng khá lâu từ taehyun, anh cũng hồi hộp chờ đợi câu trả lời từ cậu, nhưng có vẻ bây giờ vẫn chưa thích hợp thì phải, trong mắt Taehyun anh thấy được cậu vẫn còn sự lo lắng hiện rõ, thế thì beomgyu đây lại càng phải chứng minh ở bên cạnh anh mãi mãi cậu sẽ không còn lo sợ một điều gì nữa.
- Không cần căng thẳng, khoan hãy trả lời, chuyện kết hôn cả đời người anh sẽ không thúc giục em đâu.
Taehyun thấy người trước mặt nói vậy, sự cảm động trong lòng cậu dâng lên, anh đã vì cậu làm nhiều việc như thế, bây giờ beomgyu muốn chính thức là một cặp vợ chồng với cậu thế mà cậu lại lưỡng lự khiến anh không vui như vậy, Taehyun thật thấy có lỗi.
- Khi nào thì đi ạ?
Beomgyu khó hiểu hỏi lại cậu:
- Đi đâu em?
- Đăng ký kết hôn ạ.
Đầu anh giật một cái, tai anh có nghe nhầm không? Taehyun hỏi anh khi nào thì đi đăng ký kết hôn được sao? Vừa rồi cậu vẫn còn lưỡng lự mà, sao giờ lại muốn cùng anh... nhanh như vậy?
- Em nói gì?
- Em hỏi anh khi nào thì chúng ta đi đăng ký kết hôn được ạ?
Taehyun nhấn mạnh từng chữ lại một lần nữa.
- Em...không cần gấp, nếu không suy nghĩ...có thể...
- Em muốn lấy anh.
Chưa kịp nói hết câu, cậu đã chặn ngang câu nói của beomgyu.
- Em không biết mình đang lo lắng điều gì, nhưng chắc chắn con tim em nói rằng mình yêu anh và em muốn lấy anh.
- Taehyun...em...
Cậu tiếng gần lại chỗ anh, mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt người cậu yêu, mắt beomgyu cũng rưng rưng rồi, người đàn ông to lớn ở trước mặt cậu đây luôn bảo vệ cậu lại sắp khóc sao? Thật dễ thương quá đi...
Đặt tay lên khuôn mặt của beomgyu, taehyun nở nụ cười nhẹ.
- Đừng khóc, em sẽ khóc theo.
Beomgyu bất ngờ ôm chầm lấy cậu, vòng tay anh thật chặt như muốn đem cơ thể cậu dung nhập thành một, mãi không để taehyun rời xa anh.
- taehyun...anh yêu em...TAEHYUN! !! ANH YÊU EM.
Beomgyu bất ngờ hét lên, cậu có hơi giật mình nhưng cũng không nhịn cười được vì biểu cảm đáng yêu này của anh.
- Em biết rồi, đừng la lớn quá, còn hàng xóm kế bên nữa.
- Anh muốn cho cả thế giới biết luôn, rằng anh yêu em nhiều như thế nào.
- Được rồi, đủ rồi mà.
Anh hôn lên trán cậu, nhẹ nhàng thủ thỉ bên tai một lần nữa.
- Anh thật sự rất yêu em.
- Em cũng yêu anh mà.
Cả hai ôm chặt lấy nhau một lần nữa, khoảng thời gian này thật quá đỗi hạnh phúc đối với cậu...
_
Hôm nay Beomgyu cùng Taehyun đi ra ngoài hoàn thành việc trọng đại cả đời của hai người, Taehyun từ sáng đến giờ cứ nhấp nhỏm không thôi, cậu vô cùng hồi hộp, chỉ là ký tên vào một tờ giấy cùng với người cậu yêu rồi sau đó hai người chính thức thành vợ chồng nhưng cứ mỗi lần nghĩ đến Taehyun lại vào trạng thái 'mặt đỏ tim đập, thật sự lúc này cậu đang rất bối rối.
Beomgyu lúc này lại khác xa cậu, anh từ tối qua nhận được lời đồng ý từ taehyun, anh đã cười tươi toát cả miệng lên, đến bây giờ anh vẫn luôn hí hửng như một đứa trẻ có được một thứ mình muốn từ lâu. Nhìn thấy cậu cứ lo lắng không thôi, anh lúc này chỉ biết ở bên cạnh trấn an Taehyun.
- Không sao, em đừng lo lắng nữa... Hay là Taehyun không muốn lấy anh nữa?
Đang trong mớ suy nghĩ của mình thì nghe beomgyu nói như vậy, cậu giật mình. Có phải là vì cậu thái quá khiến anh phải buồn rồi không? Taehyun ngước mặt lên nhìn anh, vội vàng giải thích.
- Em không có, muốn lấy anh mà, anh đừng nói thế.
- Thật không?
- Thật... Em xin lỗi, chắc vì là lần đầu tiên cùng một người tiến vào mối quan hệ xa hơn, chính thức hơn nên em có chút lo lắng, đã khiến anh suy nghĩ nhiều...em xin lỗi Gyu...
Thấy cậu bé trước mặt anh rưng rưng sắp rơi nước mắt rồi, Beomgyu đau lòng ôm cậu.
- Anh hiểu rồi, đừng khóc.
Taehyun cũng vòng tay qua ôm lấy anh.
Anh đưa cậu đến nơi đăng ký kết hôn, ở đây không ít cặp nảy giờ ra ra vào vào, có thể hôm nay là ngày tốt nhỉ? Cho nên mới có nhiều cặp đôi đến đây trong hôm nay, beomgyu và cậu đi đăng ký cũng không coi ngày, hôm qua cậu đồng ý, hôm sau anh liền đưa cậu đi, beomgyu coi bộ là nôn nóng muốn lấy cậu lâu lắm rồi, thế nên mới thấy nét mặt anh vui vẻ đến nhường nào.
Xong xuôi beomgyu cũng tiện thể mà đi ăn cùng Taehyun luôn, chạy bên ngoài cả buổi sáng rồi nên anh không muốn taehyun về nhà liền lao vào làm cơm cho anh, thế thì thương vợ anh lắm.
- Tyun này... lát nữa anh dẫn em đi chọn áo cưới luôn nhé?
Taehyun sững người, cậu cứ tưởng chỉ đăng ký kết hôn thôi chứ vì một phần cậu vẫn chưa ra mắt gia đình anh cũng không biết nhà anh có đồng ý cho anh kết hôn với người cùng giới hay không, phần nữa vì cậu là trẻ mồ côi, làm rình rang lên taehyun cảm thấy ngại lắm.
- Mình chỉ đăng ký kết hôn thôi không được sao ạ?
- Em nghĩ sao vậy? Chuyện quan trọng cả đời, em phải tổ chức một lần chứ, anh không để em chịu thiệt được.
Taehyun biết anh rất thương cậu, không muốn cậu tủi thân nhưng mà...
- Em không quan trọng những thứ ấy đâu, có anh là được rồi.
Beomgyu nghe cậu nói thế, lòng anh ấm áp hẳn, nhưng nói gì đi nữa thì anh cũng phải làm, để cậu được như người ta có một đám cưới đẹp nhất trong đời.
- Em yên tâm, anh lo hết rồi, anh biết em sợ điều gì nhưng cứ nắm tay anh, anh sẽ bảo vệ em. Được chứ?
Nghe lời anh gật đầu, nhưng nỗi lo lắng vẫn còn
hiện hữu trong lòng cậu, cậu biết đây chưa phải là hiện hữu trong lòng cậu, cậu biết đây chưa phải là kết thúc đâu, còn cả quá trình dài đang đợi cậu và anh phía trước...
Sắp xếp ổn thoả,beomgyu cũng quyết định đưa cậu về nhà chính của mình, là nhà của ba mẹ anh.
Ngoài mặt thì anh tỏ ra bình thường, che giấu nổi lo lắng hiện hữu trong lòng, beomgyu thật sự hiểu được ba mẹ anh sẽ phản ứng gay gắt như thế nào, nhưng anh đã quyết định rồi, bây giờ chỉ là thông báo cho gia đình biết thôi, có làm gì đi nữa thì beomgyu anh đây cũng lựa chọn Taehyun rồi.
Nắm tay cậu cùng đi vào trong nhà, nơi ba mẹ anh đang ngồi đợi từ nảy giờ, do beomgyu đã hẹn trước hôm nay muốn thông báo cho gia đình một việc quan trọng nên mọi người mới có mặt đông đủ như vậy.
Ba mẹ của anh đang ngồi xem TV thì nghe tiếng liền quay lại, ánh mắt mẹ của beomgyu liền chau lại, bà nhìn chằm chằm vào tay anh đang nắm lấy tay cậu. Taehyun dường như hiểu được ánh mắt của bà, cậu sợ mà rụt tay lại nhưng do beomgyu nắm tay cậu rất chặt, taehyun không thể bỏ ra được.
Anh cảm nhận được tay cậu nằm trong lòng bàn tay anh đang run lên từng hồi, biết cậu đang sợ và cũng rất lo lắng, beomgyu quay qua ánh mắt an ủi ý bảo 'không sao, có chuyện gì anh vẫn ở bên em!.
Ba mẹ anh nảy giờ chứng kiến hết tất cả loạt hành động này cũng đã ngầm hiểu được, trên nét mặt hai người đã hiện lên sự không hài lòng rõ ràng. Beomgyu cùng cậu cuối đầu chào hai người lớn.
- Thưa ba mẹ con mới về.
- Con...chào hai bác...
Vừa nói xong đã nhận lấy ánh nhìn lườm liếc sắc bén từ mẹ của beomgyu, bà chuyển ánh mắt sang con trai, giọng cũng cáu gắt đi.
- Có chuyện gì thì mau ngồi xuống nói.
Tay anh vẫn nắm chặt tay cậu, beomgyu cùng cậu ngồi xuông ghê đôi diện với ghê ba mẹ anh.
- Hôm nay con về nhà chính là muốn thông báo một việc.
Ngừng lại đôi chút, thấy sắc mặt ba mẹ mình càng ngày càng nhăn nhó lại, taehyun lúc này đã cúi gầm mặt xuống, cậu không dám đối diện với ánh mắt lạnh lùng kia của ba mẹ beomgyu.
- Con sẽ kết hôn với taehyun. Dường như chỉ đợi tới đó, mẹ anh đứng phắt dậy, chỉ tay vào mặt cả hai quát lớn.
- Chúng mày bị điên rồi sao? Hai thằng con trai lấy nhau thì được gì? Ba mẹ sinh ra mày để mày làm chuyện mất mặt thế này à?
Taehyun sắp không chịu được nữa rồi, nước mắt cũng chực chờ nơi khoé mắt, đầu cậu vẫn cúi gầm xuống đất.
- Nhưng mà con yêu em ấy mẹ à, con không thể lấy người con không yêu.
Beomgyu vẫn kiên quyết.
Mẹ anh càng thêm tức giận, bà ôm ngực quát lớn lần nữa.
- Mày muốn kết hôn với nó thì đừng gọi tao và ba mày là ba mẹ nữa.
Taehyun lúc này giật mình, cậu không nghĩ mẹ anh sẽ từ mặt con trai mình nếu như không nghe lời bà mà rời xa cậu.
Cậu giật giật tay anh lắc đầu, nhận thấy sự lo lắng hiện lên mặt cậu anh vẫn kiên quyết chắc nịch nắm tay Taehyun.
- Nếu mẹ đã nói vậy thì con xin lỗi hai người. Nói xong beomgyu cầm tay cậu đứng dậy cúi chào rồi đi thằng một mạch ra cửa.
Trong nhà chính mẹ anh dường như không đứng vững nổi, ba anh hiện đang đỡ lấy bà.
Bà không nghĩ anh lại vì một người ngoài mà sẵn sàng không cần tới gia đình nữa.
Taehyun cùng anh ngồi vào xe, beomgyu lái xe ra khỏi nhà, một tay lái xe một tay anh vẫn nhất nhất nắm lấy tay cậu.
Taehyun nhìn sang anh, khuôn mặt giàn giụa nước mặt làm beomgyu giật mình mà dừng hẳn xe lại bên đường.
- Sao em khóc? Nào được rồi mau nín.
- hic, Anh...không nên...c...chọn...em, anh phải v..về...với...ba mẹ.
Do cậu khóc nên giọng nói cũng vì thế mà ngắt quãng.
Beomgyu xoay hẳn người lại với cậu.
- Em nói gì vậy? Không được suy nghĩ về nó nữa. Anh chọn em, sau này và mãi mãi vẫn chọn em, anh yêu em.
Taehyun nghe thấy câu trả lời chắc nịch từ anh, cậu bắt đầu oà khóc như một đứa trẻ nhỏ.
Beomgyu thấy cậu khóc nhiều như vậy, anh đau lòng chồm người sang ôm lấy cậu vào lòng vỗ vỗ lưng an ủi.
Được rồi mau nín, anh đưa em đi ăn nhé?
Gật gật đầu trong lòng anh, Taehyun vẫn ôm chặt lấy beomgyu, mũi vẫn còn sụt sịt vùi đầu trong lòng anh. Beomgyu khẽ cười, anh yêu cậu càng ngày càng nhiều mất rồi...
__
xin chào, mình là thd đây, xin lỗi vì đã để các bạn chờ lâu đến vậy. Thật sự mình cũng không muốn nhưng do khoảng thời gian truớc đó mình không vào được app nên không đăng truyện cho các bạn đọc đuợc, 1 lần nữa, mình xin lỗi các bạn rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro