Chương 3
Câu hỏi bất ngờ của Lý Tuệ An khiến Hàn Thư sững người.
Trong một khoảnh khắc, nàng không biết phải phản ứng thế nào. Một giây trước, nàng còn nghĩ rằng câu trả lời của Lý Tuệ An có thể liên quan đến áp lực công việc, bất mãn với cấp trên, hoặc đơn giản là muốn tìm kiếm cơ hội mới. Nhưng bốn từ "Cô có tin vào tận thế không?" lại khiến mọi suy đoán trong đầu nàng vụn vỡ.
Hàn Thư nhìn cô chằm chằm, ánh mắt lộ rõ vẻ nghi hoặc.
"Tận thế?"
"Ừ, tận thế."
Lý Tuệ An gật đầu chắc nịch, đôi mắt đen thẳm của cô không hề dao động.
Hàn thư bỗng dưng cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Không phải vì nàng tin vào tận thế, mà là vì sự bình tĩnh đến lạ lùng của Lý Tuệ An khi nói ra điều đó.
Nàng không khỏi đánh giá lại người trước mặt mình. Cô nhân viên cấp dưới mà nàng từng nghĩ là chín chắn, lý trí, thậm chí có phần lạnh nhạt với thế giới... lại có thể nói ra một câu đầy điên rồ như vậy?
Có phải là do áp lực công việc quá lớn khiến cô ấy suy nghĩ tiêu cực? Hay đây là một trò đùa?
Nhưng khi nhìn vào ánh mắt của Lý Tuệ An, Hàn Thư nhận ra rằng cô ấy không hề đùa.
Lý Tuệ An không chờ nàng đáp lại mà tiếp tục nói, giọng điệu bình thản như đang kể một câu chuyện hiển nhiên:
"Chúng ta đang sống trong những ngày cuối cùng của thế giới mà không hề hay biết. Dịch bệnh, thiên tai, tài nguyên cạn kiệt... đó đều là dấu hiệu. Tôi không thể tiếp tục lãng phí thời gian tại công ty được. Tôi phải chuẩn bị cho tương lai."
Cô dừng lại một chút rồi mỉm cười, một nụ cười nhàn nhạt nhưng lại khiến người khác cảm thấy rợn người:
"Tôi không muốn trở thành kẻ bị bỏ lại phía sau."
Hàn Thư siết chặt bàn tay nhỏ bé của Bảo Bảo trong lòng mình, cảm giác như vừa bị cuốn vào một cơn gió lạnh giữa mùa hè. Nàng không phải là người dễ bị lay động, nhưng những câu nói của Lý Tuệ An như gieo vào lòng nàng một hạt không tên.
"Vậy cô định làm gì?" Nàng cất giọng hỏi, dù bản thân vẫn chưa chắc mình có thực sự muốn biết câu trả lời hay không.
Lý Tuệ An thu lại nụ cười, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao.
"Tôi sẽ sống sót."
Nhìn vẻ mặt căng thẳng của Hàn Thư, Lý Tuệ An bỗng bật cười, giọng nói nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa chút trào phúng:
"Dù sao tôi cũng không thể mãi để xã hội vùi dập được, đúng không? Vì tương lai, tôi phải nhanh chóng tìm cho mình một vị trí vững chắc thôi."
Cô liếc nhìn đồng hồ treo trên tường, thời gian đã gần sát giờ hẹn. Lý Tuệ An thu lại nụ cười, ánh mắt trở nên kiên định hơn.
"Vậy tôi đi trước nhé. Hẹn gặp lại, trưởng phòng Hàn, và cả... tiểu màn thầu nữa."
Nói rồi, cô xoay người rời khỏi quán. Dáng lưng thẳng tắp, bước chân không chậm không vội, mang theo một loại quyết tâm khó nói thành lời.
Hàn Thư lặng lẽ dõi theo bóng lưng ấy cho đến khi khuất hẳn ngoài cửa kính.
Một dự cảm lạ lùng trào dâng trong lòng nàng. Câu nói cuối cùng kia nghe qua thì có vẻ chỉ là lời bông đùa, nhưng không hiểu sao, nàng lại có cảm giác Lý Tuệ An thực sự đang ám chỉ điều gì đó lớn lao hơn. Những gì cô ấy nói... là cách nói ẩn dụ về sự đào thải khắc nghiệt của xã hội? Hay là còn một tầng ý nghĩa nào khác mà nàng không thể nắm bắt?
Nàng khẽ nhíu mày.
Từ khi nào mà Lý Tuệ An lại trở thành một người khó đoán như vậy?
Trước đây, trước cả khi thích nàng, cô ấy cũng chưa bao giờ bộc lộ những suy nghĩ kỳ lạ như hôm nay. Thậm chí, nếu không tận mắt chứng kiến, Hàn Thư có lẽ sẽ không tin đây vẫn là Lý Tuệ An mà nàng từng biết.
Một cơn bối rối lướt qua tâm trí nàng, tựa như một mảnh lụa mỏng bị gió cuốn lên, thoáng hiện rồi lại biến mất. Nhưng suy nghĩ của nàng nhanh chóng bị cắt ngang bởi một lực kéo nhẹ nơi ống tay áo.
Nhìn xuống, nàng chạm phải đôi mắt long lanh của Bảo Bảo. Bé con ngước nhìn nàng đầy mong đợi, bàn tay nhỏ xoa xoa vùng bụng tròn trịa của mình như đang ngầm báo hiệu: Bé đói rồi.
Chỉ một hành động đơn giản như vậy, tất cả những suy tư trong đầu Hàn Thư lập tức tan biến. Bảo Bảo như một ánh nắng len qua lớp sương mù trong lòng nàng, xua tan hết những mảng màu u tối.
Nàng cúi xuống, khẽ vuốt lại những sợi tóc lộn xộn của bé, khóe môi khẽ cong lên.
"Được rồi, mẹ đưa con đi ăn."
Bảo Bảo lập tức reo lên một tiếng khe khẽ, bàn tay nhỏ kéo lấy tay nàng, vui vẻ nhảy chân sáo về phía chiếc bàn đôi quen thuộc.
Hàn Thư nhìn theo bóng dáng bé con, trong lòng dâng lên một cảm giác mềm mại. Nghĩ đến việc vừa rồi Lý Tuệ An gọi Bảo Bảo là "tiểu màn thầu", nàng chợt thấy cách gọi này đúng là rất hợp. Bé con của nàng thích nhất là màn thầu ngọt, mỗi lần ăn đều hạnh phúc đến mức vừa nhai vừa ngân nga những bài hát thiếu nhi.
Nàng khẽ thở dài, lắc đầu như muốn xua tan những suy nghĩ về Lý Tuệ An. Dù sao thì... nàng với Lý Tuệ An cũng chẳng còn liên quan gì nữa.
Chỉ là một cuộc gặp gỡ tình cờ mà thôi.
Trên đời này, có bao nhiêu lần trùng hợp chứ?
---------------
Lý Tuệ An đứng bên lề đường, kéo cao cổ áo khoác khi một cơn gió lạnh lùa qua. Cô kiểm tra lại tin nhắn trên điện thoại:
"Địa chỉ: Khu biệt thự Ngọc Lan, số 25. "
Ngẩng đầu nhìn dòng xe cộ qua lại, cô giơ tay vẫy một chiếc taxi vừa trờ tới.
"Chị đi đâu ạ?" tài xế hỏi khi cô ngồi vào xe.
"Khu biệt thự Ngọc Lan, số 25."
Chiếc xe lăn bánh, rời khỏi khu trung tâm náo nhiệt, hướng về vùng ngoại ô yên tĩnh. Lý Tuệ An dựa vào ghế, lặng lẽ suy nghĩ. Một cặp biệt thự vườn 900 mét vuông—một nơi đủ rộng để lập nhà kính trồng cây và rèn luyện cơ thể khi cần.
Ba mươi phút sau, xe dừng trước cổng khu biệt thự. Cô bước xuống, đưa mắt nhìn quanh. Không gian xanh mướt, những căn biệt thự thấp tầng xen lẫn vườn cây, tạo nên một bầu không khí thanh bình, tách biệt khỏi sự ồn ào của thành phố.
Cô lấy điện thoại ra, bấm gọi số môi giới.
"Anh là môi giới phải không? Tôi là Lý Tuệ An, tôi đã đến nơi."
"Vâng, tôi thấy cô rồi! Cô đứng đó một chút, tôi qua ngay!"
Từ xa, một người đàn ông beta mặc sơ mi chỉnh tề tiến lại, nụ cười thân thiện nở trên môi. Cách anh ta bước đi nhanh nhẹn, dứt khoát cho thấy sự chuyên nghiệp của một người làm môi giới dày dặn kinh nghiệm.
"Chào Lý tiểu thư! Tôi là Hạo Thành, rất vui được gặp cô hôm nay để giới thiệu về căn biệt thự này. Trước khi tham quan, tôi có thể hỏi một chút về nhu cầu của cô được không ạ? Cô đang tìm một căn nhà để ở lâu dài hay để đầu tư?"
Lý Tuệ An khẽ mỉm cười, ánh mắt lướt qua khuôn mặt niềm nở của anh ta.
"Hạo tiên sinh tiếp đãi thật chu đáo. Tôi không có quá nhiều yêu cầu, chỉ cần một căn gần sông, có ít nhất ba tầng, với sân vườn trước và sau thoáng đãng."
Hạo Thành gật gù, lắng nghe kỹ lưỡng từng yêu cầu của cô. Những khách hàng như vậy anh đã gặp qua không ít—không khắt khe về thiết kế, không quá để tâm đến giá cả, có vẻ là một vị đại tiểu thư giàu có muốn mua nhà chỉ để đổi gió. Nghĩ vậy, anh lại càng nhiệt tình hơn.
"Thật trùng hợp! Hiện tại, chúng tôi đang có một căn biệt thự diện tích 1000m², xây dựng ba tầng, mỗi tầng rộng 300m². Kiến trúc hiện đại, không gian thoáng đãng, đặc biệt có sân vườn rộng rãi trước sau. Mời tiểu thư cùng tham quan để có cái nhìn trực quan hơn!"
Lý Tuệ An theo chân Hạo Thành đến căn biệt thự ven sông. Từ cổng vào, cô dễ dàng nhận thấy sân trước rộng rãi, ước chừng khoảng 80m². Không gian thoáng đãng, sạch sẽ, cây cối xanh mướt tạo cảm giác thư thái.
Bước vào phòng khách, cô không khỏi cảm thán trước sự rộng rãi của căn nhà. Trần cao, gam màu trung tính, phong cách hiện đại nhưng vẫn giữ được nét ấm cúng.
"Đây là phòng khách," Hạo Thành giới thiệu với giọng đầy tự hào. "Không gian được thiết kế trần cao, giúp ngôi nhà luôn thông thoáng và đón nhiều ánh sáng tự nhiên. Ngay bên cạnh là khu bếp và phòng ăn, tạo sự kết nối hoàn hảo cho những bữa cơm gia đình. Tầng này cũng có một phòng ngủ dành cho khách, một WC chung tiện lợi và gara rộng rãi có thể để được nhiều xe."
Lý Tuệ An gật đầu, không nói gì, chỉ chăm chú quan sát.
"Mời Lý tiểu thư lên tầng hai—đây là không gian nghỉ ngơi chính."
Đi theo Hạo Thành lên cầu thang, cô để ý từng chi tiết trong thiết kế: cầu thang rộng, tay vịn chắc chắn, sàn gỗ cao cấp tạo cảm giác sang trọng mà không quá phô trương.
"Điểm nhấn của tầng này là phòng ngủ master rộng rãi, có WC riêng biệt, rất tiện lợi. Ngoài ra, còn có hai phòng ngủ phụ dành cho các thành viên trong gia đình. Đặc biệt, hệ thống cách âm cực kỳ tốt, đảm bảo sự riêng tư tuyệt đối."
Cô chậm rãi bước vào phòng ngủ master, ánh mắt lướt qua cửa sổ lớn nhìn ra dòng sông xanh biếc. Một không gian lý tưởng để thư giãn, nhưng cũng là một nơi có thể quan sát được động tĩnh xung quanh.
Lên đến tầng ba, Hạo Thành tiếp tục giới thiệu:
"Ở đây có thêm bốn phòng ngủ phụ, rộng rãi hơn một chút so với tầng hai. Tùy theo nhu cầu, tiểu thư có thể sử dụng làm phòng làm việc, phòng đọc sách hoặc không gian giải trí. Ngoài ra, biệt thự còn có 80m² sân trước và 120m² sân sau, thích hợp để làm khu vui chơi, trồng cây xanh hoặc tổ chức tiệc ngoài trời."
Hạo Thành quay sang nhìn cô, ánh mắt đầy mong đợi.
"Tiểu thư thấy không gian và thiết kế của căn biệt thự này thế nào ạ? Tôi tin rằng với diện tích rộng rãi, thiết kế thông minh và vị trí thuận lợi, đây sẽ là một lựa chọn tuyệt vời cho gia đình mình."
Lý Tuệ An khẽ mỉm cười. Quả thật, đây là căn biệt thự phù hợp với cô nhất trong số những căn mà cô từng tham khảo. Rộng rãi, yên tĩnh, có thể đáp ứng mọi yêu cầu của cô.
Nhưng dù tất cả đều hoàn hảo, cô vẫn chưa vội quyết định.
"Tôi cần xem kỹ giấy tờ và đánh giá thêm." Giọng cô trầm ổn, không để lộ bất kỳ cảm xúc nào. "Nếu ổn, tôi sẽ sớm đưa ra quyết định và liên hệ lại với Hạo tiên sinh sau."
Hạo Thành gật đầu, nhanh chóng chuẩn bị các tài liệu cần thiết. Trong khi đó, Lý Tuệ An tiếp tục quan sát, trong lòng cân nhắc những bước tiếp theo của mình.
Cô không chỉ mua một căn nhà—cô đang tìm kiếm một nơi có thể trở thành pháo đài của riêng mình.
Trong lúc chờ Hạo Thành chuẩn bị giấy tờ, Lý Tuệ An chậm rãi bước ra khu vườn sau.
Ánh nắng chiều đổ dài trên thảm cỏ xanh mướt, tạo nên một khung cảnh bình yên đến lạ. Gió sông thổi nhẹ, mang theo hơi nước mát lành khiến tâm trí cô như được thư giãn trong chốc lát.
Mọi thứ ở đây đều hoàn hảo—hoặc ít nhất là trông có vẻ hoàn hảo. Nhưng với cô, mua một căn biệt thự không đơn thuần chỉ là tìm một nơi để sống. Cô cần một nơi có thể tồn tại được trong tận thế.
Từ khi nhận nhiệm vụ, cô không có một giây nào được phép lơ là. Cô biết rõ, một khi đại dịch bắt đầu, những khu chung cư đông đúc hay nhà phố chật hẹp sẽ trở thành những cái bẫy chết người. Muốn sống sót, cô phải có một nơi đủ rộng rãi, có nguồn nước, có đất để trồng trọt và quan trọng nhất—có thể kiểm soát được mọi lối ra vào.
Cô cúi người, lướt tay qua lớp cỏ mềm dưới chân, ánh mắt thoáng hiện lên tia suy tính. Hàng rào xung quanh cao nhưng chưa đủ kiên cố. Nếu bị tấn công, chỉ cần một nhóm người có ý đồ xấu là đủ để vượt qua. Cần gia cố thêm. Sân sau rộng, có thể làm một khu trồng rau nhỏ. Nhưng tốt hơn hết nên xây dựng một nhà kính để đảm bảo nguồn thực phẩm lâu dài. Gần sông là một lợi thế lớn. Nguồn nước không lo thiếu hụt, nhưng cần kiểm tra xem có cách nào lọc nước trực tiếp từ sông hay không.
Càng quan sát, cô càng cảm thấy nơi này có tiềm năng, nhưng vẫn còn nhiều thứ cần cải thiện.
"Lý tiểu thư!"
Giọng nói của Hạo Thành kéo cô về thực tại. Anh ta bước nhanh đến, trên tay là một tập tài liệu gọn gàng.
"Đây là toàn bộ giấy tờ của căn biệt thự, bao gồm sổ đỏ, hợp đồng mua bán và các thông tin pháp lý liên quan. Cô có thể xem qua trước, nếu có bất kỳ thắc mắc nào, tôi sẽ giải đáp ngay."
Lý Tuệ An nhận lấy tập tài liệu, lật từng trang kiểm tra. Ánh mắt cô sắc bén, cẩn thận đọc từng điều khoản một. Cô không thể để bất kỳ sơ hở nào làm ảnh hưởng đến kế hoạch dài hạn của mình.
Hạo Thành đứng bên cạnh, có chút hồi hộp chờ đợi phản ứng của cô. Dù đã tiếp xúc với nhiều khách hàng lớn, nhưng người phụ nữ này mang đến cho anh một cảm giác khác biệt. Cô không giống kiểu tiểu thư giàu có mua nhà để khoe khoang, cũng không phải kiểu đầu tư theo xu hướng. Ở cô có một sự tính toán tỉ mỉ, một sự cẩn trọng đến đáng sợ.
Một lát sau, Lý Tuệ An đóng tập hồ sơ lại, ngước nhìn anh.
"Căn biệt thự này có ai từng mua qua chưa?"
Hạo Thành hơi sững lại trước câu hỏi, nhưng nhanh chóng đáp:
"Chưa ạ. Đây là dự án mới, căn này vừa được hoàn thành chưa lâu nên cô là người đầu tiên xem xét."
Cô khẽ gật đầu, trầm ngâm một chút rồi nói tiếp:
"Tôi cần thêm một ngày để suy nghĩ. Nếu không có vấn đề gì, tôi sẽ liên hệ lại."
Hạo Thành hơi thất vọng nhưng vẫn giữ nụ cười chuyên nghiệp.
"Tất nhiên rồi, việc lớn như này phải suy nghĩ kỹ. Tôi luôn sẵn sàng hỗ trợ nếu tiểu thư có bất kỳ yêu cầu nào."
Lý Tuệ An gật nhẹ, không nói thêm gì, cầm tài liệu rồi rời đi.
Vừa bước ra khỏi cổng biệt thự, ánh mắt cô vô tình lướt qua một tòa nhà cao tầng ở phía xa. Một dự cảm kỳ lạ dâng lên trong lòng.
Còn bao nhiêu thời gian nữa? Bao lâu nữa thì tất cả sẽ sụp đổ?
Cô siết chặt tập tài liệu trong tay, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm.
Trước khi tận thế ập đến, cô nhất định phải sẵn sàng.
Sau khi nói lời tạm biệt với Hạo Thành, Lý Tuệ An gọi xe đến công ty cải tạo nhà.
Công ty mà cô lựa chọn không phải công ty bình thường. Nó từng cải tạo nhà cho một vị chính trị gia quan trọng, biến căn nhà đó thành một pháo đài thực thụ, với cổng và hàng rào kiên cố cao năm mét, đủ sức chống đỡ cả súng chống tăng.
Chuyến xe lăn bánh êm ái, nhưng tâm trí cô lại bận rộn suy tính. Muốn sống sót trong thế giới hỗn loạn sắp tới, cô không thể không chuẩn bị chu đáo. Nghĩ đến đó, cô khẽ mím môi, ánh mắt càng thêm kiên định.
Xe dừng lại trước một tòa nhà sang trọng. Cô bước xuống, chỉnh lại áo khoác rồi tiến vào sảnh chính.
Tại quầy lễ tân, cô bình thản báo tên cùng lịch hẹn.
"Vâng, tôi xin xác nhận thông tin," nữ tiếp tân nhanh chóng kiểm tra rồi nở nụ cười chuyên nghiệp. "Lý tiểu thư, mời cô dùng trà tại phòng tiếp khách trong lúc chờ đợi, được không ạ?"
"Được."
Sau khi xác nhận thân phận, cô được dẫn đến phòng tiếp khách. Vừa đi, cô vừa sắp xếp lại danh sách những thứ cần cải tạo.
Khi trà được mang lên, cô ngồi xuống sofa, cầm tách trà nhấp một ngụm. Cảm giác ấm áp lan tỏa khiến cô nhận ra cả ngày nay mình chưa uống lấy một giọt nước nào.
Chưa đầy ba phút sau, một người đàn ông trung niên bước vào.
"Chào Lý tiểu thư, tôi họ Lưu."
Anh ta đưa tay ra đầy thiện chí, Lý Tuệ An cũng lịch sự bắt tay, không để không khí trở nên gượng gạo.
"Không biết cơn gió nào đưa tiểu thư đến công ty chúng tôi vậy?"
"Lưu tiên sinh khách khí rồi, tôi chỉ muốn gia cố lại căn nhà của mình thôi."
"Gia cố sao? Chuyện này khá hiếm gặp. Không biết tiểu thư muốn cải tạo những gì?"
Lý Tuệ An hờ hững đặt tách trà xuống bàn, ánh mắt không gợn sóng:
"Tôi muốn gia cố hàng rào và cổng chính đủ để chống được cả súng chống tăng, có thể nâng hạ tùy ý. Tường và mái nhà đều phải gia cố lại. Tôi cũng muốn xây một căn nhà kính khoảng 100 mét vuông ở sân sau, lắp đặt bộ lọc khí, pin năng lượng mặt trời, máy trữ điện và máy phát điện cỡ lớn. Tầng ba phải được phá thông hai phòng để tạo thành khu bảo quản thực phẩm với hệ thống hút ẩm, cấp đông và bảo quản dài hạn. Ngoài ra, phòng ngủ chính cần được gia cố chắc chắn hơn nữa."
Dù đã tiếp xúc với nhiều khách hàng lớn, quản lý Lưu vẫn không khỏi choáng ngợp trước yêu cầu của cô. Một tiểu thư bình thường sao lại đặt một đơn hàng quy mô như vậy? Không phải chính trị gia thì cũng là một nhân vật khét tiếng trong giới ngầm. Nhưng mặc kệ thế nào, đây chắc chắn là đơn hàng lớn nhất quý này của công ty.
Quản lý Lưu lập tức nở nụ cười rạng rỡ, giọng nói chắc nịch:
"Đương nhiên là được thưa tiểu thư. Hàng rào có thể sử dụng bê tông siêu cường lực kết hợp với thép gia cố, đất nén, cát, Kevlar và vật liệu composite, đảm bảo ngay cả pháo dã chiến cũng không thể xuyên thủng.
Tường và trần nhà sẽ được gia cố bằng bê tông cốt thép, bổ sung thêm lớp thép tấm dày 20mm.
Cửa nhà có thể dùng cửa thép chống đạn, đủ sức chịu được cả sóng xung kích từ bom nổ gần. Hệ thống khóa ba lớp đảm bảo an toàn tuyệt đối.
Cửa sổ sẽ thay toàn bộ bằng kính cường lực dày 8cm, hai lớp chồng lên nhau.
Mái nhà, ngoài gia cố thêm lớp thép, chúng tôi sẽ lắp thêm lưới chắn RPG, ngăn chặn các loạt đạn từ trực thăng quân sự hoặc súng chống tăng bắn từ trên cao.
Các hệ thống lọc khí, pin năng lượng mặt trời, bộ tích điện cỡ lớn và hệ thống điều chỉnh nhiệt độ sẽ được lắp đặt ở những vị trí an toàn nhất, đảm bảo không bị hư hỏng khi có tấn công.
Chúng tôi cũng sẽ tặng thêm 20 chiếc mặt nạ phòng độc.
Ngoài ra, chúng tôi có thể bố trí thêm hầm thoát hiểm bí mật, hệ thống camera an ninh và cảm biến nguy hiểm quanh biệt thự. Mọi ngóc ngách từ hàng rào đến bên trong nhà đều sẽ được giám sát chặt chẽ, không để lại bất kỳ điểm mù nào.
Về nhà kính, chúng tôi đảm bảo hệ thống tưới tiêu, lọc khí, điều chỉnh nhiệt độ đầy đủ. Kết cấu nhà kính sẽ vững chắc không kém gì biệt thự. Cửa nhà kính có thể nối trực tiếp với cửa dẫn ra sân sau để tiện di chuyển.
Lý tiểu thư cảm thấy thế nào?"
Nghe đến đây, Lý Tuệ An không khỏi cảm thấy bất ngờ. Cô đã chuẩn bị tinh thần cho việc công ty này có thể đáp ứng yêu cầu của mình, nhưng không ngờ họ lại có thể làm tốt đến mức này. Không trách được việc họ từng hợp tác với quân đội.
Sau một thoáng suy nghĩ, cô bổ sung:
"Công ty anh có hệ thống tái chế nước không? Tôi muốn đảm bảo nguồn nước luôn đủ dùng."
"Tất nhiên là có, thưa tiểu thư!" Lưu quản lý hào hứng đáp. " Hệ thống tuần hoàn nước có thể được lắp đặt âm dưới đất để tối ưu diện tích. Ngoài ra, có thể nối ống dẫn nước tới nguồn nước gần nhất để xả cặn bẩn và bổ sung nước khi cần. Chất lượng nước sau khi lọc đảm bảo đạt chuẩn và có thể uống trực tiếp."
Lý Tuệ An hài lòng gật đầu.
"Tốt. Ngày kia, anh có thể đến địa chỉ này để bắt đầu cải tạo. Tôi muốn mọi thứ hoàn thành trong vòng 25 ngày. Có vấn đề gì không?"
Quản lý Lưu hơi khựng lại.
"25 ngày thì có phần hơi gấp, nên giá cả có thể sẽ cao hơn mức ban đầu, thưa tiểu thư."
"Không sao, cứ tiến hành theo kế hoạch."
Nghe vậy, quản lý Lưu không giấu nổi sự vui sướng. Anh ta lập tức lấy hợp đồng, đặt trước mặt cô. Nếu thành công chốt đơn này, chỉ riêng tiền hoa hồng thôi cũng đủ để anh ta sống sung túc vài năm.
"Vì đơn hàng khá lớn, tiểu thư sẽ cần đặt cọc trước 30%, tức 253 tỷ. Số còn lại có thể thanh toán trong vòng một tháng kể từ ngày bàn giao. Tiểu thư có thắc mắc gì không?"
Lý Tuệ An cầm hợp đồng lên, đọc tỉ mỉ từng chữ. Đảm bảo không có vấn đề gì, cô cầm bút ký xuống.
"Hợp tác vui vẻ, Lưu tiên sinh."
"Hợp tác vui vẻ, Lý tiểu thư!"
Một nụ cười đầy ẩn ý lướt qua khóe môi cô.
Sau khi ký hợp đồng và thanh toán khoản đặt cọc, Lý Tuệ An rời khỏi công ty cải tạo với tâm trạng khá tốt. Cô có thể hình dung ra cảnh tượng chỉ trong 25 ngày nữa, căn biệt thự kia sẽ không còn là một ngôi nhà đơn thuần mà trở thành một pháo đài bất khả xâm phạm, đủ an toàn để sinh tồn trong tận thế.
Nhưng vẫn còn rất nhiều việc phải làm.
Vừa bước ra khỏi tòa nhà, cô nhanh chóng gọi một chiếc xe công nghệ. Ngồi trên xe, cô mở điện thoại, bắt đầu lập danh sách những thứ cần chuẩn bị.
1. Lương thực và nước uống: Dù biệt thự có hệ thống tái chế nước, cô vẫn cần tích trữ một lượng lớn nước sạch. Lương thực khô, đồ hộp, thịt đông lạnh, thực phẩm ăn liền và hạt giống trồng trọt cũng phải được chuẩn bị đầy đủ.
2. Vũ khí tự vệ: Thế giới khi đó sẽ không còn chỗ cho những kẻ yếu đuối. Cô cần tìm cách mua súng, cung tên, dao sinh tồn, thậm chí cả áo chống đạn.
3. Thuốc men và vật tư y tế: Kháng sinh, thuốc giảm đau, băng gạc, vitamin... tất cả đều phải được dự trữ với số lượng lớn. Khi tận thế đến, một vết thương nhỏ cũng có thể lấy mạng con người.
4. Dụng cụ sinh tồn: Đèn pin, bật lửa, pin sạc, la bàn, thiết bị lọc nước cầm tay, đồ cắm trại—mọi thứ đều quan trọng và có thể cứu mạng vào thời điểm cần thiết.
5. Nhân lực: Một mình cô không thể bảo vệ căn biệt thự mãi mãi. Cô cần người đồng hành, những kẻ đáng tin cậy để cùng sinh tồn. Nhưng tìm được người như vậy giữa thế gian hỗn loạn là chuyện không hề dễ dàng.
Lý Tuệ An khẽ cười nhạt.
Mới chỉ là khởi đầu thôi.
Tận thế chưa đến, nhưng cô đã sẵn sàng đón chờ nó.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro