Chương 1: Hệ thống
Nam Thành, bên trong quán cà phê.
Một cặp đôi trẻ tuổi đang ngồi đối diện nhau, một cô gái tên là Tô Khinh Ngữ, một cô gái khác tên là Giang Kỳ.
Tô Khinh Ngữ cúi đầu nhấp một ngụm cà phê, bình tĩnh nói: "Giang Kỳ, tụi mình chia tay đi".
Cô cũng nhấp một ngụm cà phê không hề hoảng loạn nói: "Bốn năm yêu nhau nói chia là chia, cho chị một cái lý do".
Tô Khinh Ngữ tìm đại cái lý do: "Tôi không còn cảm giác nữa".
Cô nhìn thẳng vào mắt người đối diện, chân thành nói: "Chị muốn nghe lời thật lòng".
Tô Khinh Ngữ cũng không thèm che giấu nữa, trong mắt dần dần lộ ra vẻ khinh thường: "Gia đình tôi đã an bài cho tôi một đối tượng, một sinh viên ưu tú tốt nghiệp khóa 985, hiện tại đang thực tập sinh quản lý của một đại xí nghiệp top 500, lương hàng tháng vừa tốt nghiệp tối thiểu 3 vạn".
Cô nhàn nhạt 'Ồ' một tiếng rồi cười lắc đầu, cô tốt nghiệp đại học hiện tại đang làm nhân viên chuyển phát nhanh, tiền lương mỗi tháng chỉ có 3 ngàn.
Tô Khinh Ngữ sửa sang lại quần áo, bình tĩnh nói: "Chị cũng biết thanh xuân của con gái quý giá đến nhườn nào mà phải không? Cho nên xin chị buông tha cho tôi, chúng ta chia tay thôi".
Vậy còn thanh xuân của tôi thì sao? Tôi và em đều giống như nhau em quan trọng như thế? Hay là hàm ý của em là không muốn lãng phí thanh xuân với tôi bởi vì tôi không có tiền?.
Trước sự mong đợi của Tô Khinh Ngữ là cô không hề hoảng loạn, thần sắc cũng không hiện lên tia kích động nào, mà cô ngược lại chỉ nhìn nàng như một kẻ ngốc.
"Em định chia tay tôi chỉ vì một tên tiền lương tháng 3 vạn sao?" Cô nhếch môi nói.
"Đúng vậy, chính là hơn chị gắp mười lần có biết không?" Tô Khinh Ngữ khinh thường lắc lắc ly cà phê trong tay.
"Vậy em đã từng nghe người xưa thường nói không?" Cô rất bình tĩnh uống cà phê nói.
"Câu gì?" Tô Khinh Ngữ khẽ giật mình hỏi.
Cô lấy trong túi ra 5 bản giấy chứng nhận màu đỏ, giấy chứng nhận phá dỡ, thành thị cấp một.
"Mua một căn hộ còn hơn học mười năm".
Tô Khinh Ngữ ngây người tay run lên làm đổ cà phê rơi xuống đất, môi nàng mấp máy vài lần, trong lúc nhất thời không biết phải nói gì.
Cô thừa thắng xông lên: "Em có biết chính sách phụ cấp một mét vuông mới ra nhất giá bao nhiêu không? Chị nghe nói phải đến 6 vạn nhiều nhất thì 10 vạn đấy".
Cô vừa nói vừa lắc nhẹ 5 tờ giấy chứng nhận phá dỡ, nói: "Em nói xem năm căn hộ, một căn ít nhất phải có một trăm tám mươi mét vuông, chị tính toán cũng không giỏi lắm cái này cộng lại là phải mất bao nhiêu tiền?".
Tô Khinh Ngữ không dám nói nữa, nàng hiện tại thấy mình giống như một chú hề trong rạp xiếc, hóa ra kim chủ ở ngay bên cạnh của mình.
Trước đây chị ta giả nghèo để thử mình thôi sao?.
Cô không quan tâm tiếp tục nói: "Đối tượng mà người nhà em đã an bài anh ta mỗi tháng kiếm được ba vạn, em nói xem nếu anh ta làm việc đến đời sau liệu anh ta có kiếm được nhiều tiền như vậy không?".
Một tháng ba vạn tức một năm hơn ba mươi vạn, cho dù làm cả đời không ăn không uống cũng không kiếm được cái giá trên trời của khoản phá dỡ.
Tô Khinh Ngữ hít sâu một hơi, cố gắng lấy lại cảm xúc.
"Tiểu Kỳ, em đã suy nghĩ lại kỹ rồi, tình cảm bốn năm yêu nhau của chúng ta... không thể nói chia tay là chia tay được" Tô Khinh Ngữ nhanh chóng nói.
Bốn năm yêu nhau? Haha câu này nghe có chút buồn cười.
Cô khẽ lắc đầu thở dài nói: "Thanh xuân của tôi của rất quý giá, không thể để nó lãnh phí cho một người không thích mình có đúng không?".
"Yêu, yêu, em có tình cảm đối với chị" Tô Khinh Ngữ nhanh chống giải thích.
Cô lại thở dài nói: "Nhưng hiện tại tôi lại rất thất vọng về em".
Tô Khinh Ngữ lập tức lấy Wechat ra mở cửa sổ xem mắt vị nam tử kia, sau đó biên soạn tin nhắn: Tôi đã tìm được tình yêu đích thực của mình, chúng ta không còn cơ hội đâu, thật xin lỗi.
Nàng đặt di động trước mặt cô rồi nhấn ngay nút gửi tin nhắn, không bao lâu đối phương đã trả lời: Mẹ nó, làm lãng phí thời gian của lão tử.
Ok, hai người hoàn toàn tan vỡ.
Tô Khinh Ngữ lấy lòng: "Bây giờ chị đã hài lòng chưa? Căn hộ này khi nào thì phá dỡ khi nào mới thu tiền phá dỡ?".
Cô vẻ mặt không tin được nói: "Tiền phá dỡ cái gì, em đang cái gì vậy?".
Nàng cầm lên năm tờ giấy chứng nhận màu đỏ lên mở ra xem xét, mọi thứ bên trong đều trống rỗng.
Tô Khinh Ngữ nhận ra bị cô chơi khăm, trong mắt hiện lên tia hung ác nói: "Giang Kỳ, tôi không ngờ cô dám giở trò với tôi".
Cô vẻ mặt vô tội nói: "Tôi giở trò với cô khi nào? Rõ ràng tôi chỉ tham khảo về đề tài phá dỡ với cô thôi, chứ tôi không hề nói rằng nhà tôi sẽ phải di dời".
Tô Khinh Ngữ nghe xong suý tức đến hộc máu, đúng thật là vừa rồi cô không hề nói một lời nào về nhà mình sẽ phá dỡ. Chỉ là Tô Khinh Ngữ ngại nghèo yêu giàu mà thôi, vì cái lợi trước mắt làm ra đủ loại trò hề.
"Cô, cô... cô là cái đồ nghèo rớt mồng tơi" Tô Khinh Ngữ chỉ vào cô tức giận đến không nói được lời nào.
"Cô cứ chờ đi, tôi sẽ tìm người dạy dỗ cô" Tô Khinh Ngữ quăng một câu ác độc rồi vội vã rời đi.
Nàng vừa đi vừa bắt đầu gọi điện giải thích với đối tượng xem mắt, mong là hắn sẽ tha thứ cho nàng.
"Loại phụ nữ hám tiền như vậy chẳng có chút nào để tôi hối tiếc" Cô lắc đầu nói.
Thực ra cô đã sớm biết ý định của Tô Khinh Ngữ, bởi vậy hôm nay đã chuẩn bị sẵn sàng.
【 Đinh, phát hiện kí chủ tâm tính đủ điều kiện, hệ thống thần hào đã được trói buộc 】
【 Tên: Giang Kỳ 】
【 Tuổi: 23 】
【 Chiều cao: 178 】
【 Nhan sắc: 9.9 】
【 Sức mạnh: 7 】
【 Tốc độ: 8 】
【 Trí tuệ: 8 】
【 Số dư: 1000000000.... (Một vạn tỷ nhân dân tệ) 】
【 Điểm chấn kinh: 0 】
(Lưu ý 1: Kí chủ có thể tích lũy điểm bằng cách gây chấn kinh cho người khác)
(Lưu ý 2: Mỗi một trăm điểm chấn kinh có thể quy đổi thành một cơ hội rút thăm may mắn)
【 Đinh, gói quà tân thủ đã được mở, kí chủ nhận được mười tấm vé xổ số liên tiếp 】
Nghe được thanh âm nhắc nhở trong đầu cô khẽ mỉm cười, cô cuối cùng cũng chờ được bàn tay vàng. Trước đó không lâu, cô vừa xuyên không đến thế giới này, cô thường xuyên đọc tiểu thuyết cho nên biết hệ thống là cái gì.
Mà hệ thống của cô có chút độc đáo, có được điểm chấn kinh mới cho mình rút thưởng, hơn nữa quà tân thủ lại tặng mười lần rút liên tiếp.
【 Kí chủ có dùng mười tấm vé xổ số liên tiếp ngay hay không? 】
"Ok, dùng đi" Cô nói.
Một màn sáng màu lam nhạt dần dần hiện tại trước mắt của cô, đây chắc là giao diện rút thưởng đi.
Mười chiếc hộp mù tinh xảo từ từ hiện ra ở trên màn sáng, cô ngón tay nhẹ nhàng chọn một cái hộp mù, bên trong chợt xuất hiện một phần thưởng màu trắng.
【 Phần thưởng: 100 vạn nhân dân tệ 】
Cô nuốt khan một tiếng, phần thưởng màu trắng là cái thấp nhất đã là một trăm vạn.
Cô dứt khoát chọn hết một lượt tám cái hộp mù.
【 Phần thưởng: 100 vạn nhân dân tệ 】
【 Phần thưởng: 100 vạn nhân dân tệ 】
【 Phần thưởng: 100 vạn nhân dân tệ 】
【 Phần thưởng: 100 vạn nhân dân tệ 】
【 Phần thưởng: 100 vạn nhân dân tệ 】
【 Phần thưởng: 100 vạn nhân dân tệ 】
【 Phần thưởng: 1000 vạn nhân dân tệ 】
【 Phần thưởng: 1000 vạn nhân dân tệ 】
Hai cái màu lam và sáu cái màu trắng, tổng cộng là 26 vạn nhân dân tệ, cô chọn cái hộp mù cuối cùng.
Chợt một tia sáng vàng lóe lên, sáng đến chói mắt.
【 Bạo kích phần thưởng: Khu biệt thự hào hoa nhất biệt thự Đông Sơn 】
(Chú thích: Đáng giá phần thưởng bạo kích này giá trị là khoảng 4 tỏi).
Biệt thự Đông Sơn? Trong lòng cô hơi run lên, chưa ăn thịt heo nhưng đã từng nhìn thấy qua heo chạy, cô đã nghe người ta nhắc qua nó nhiều lần khu biệt thự Đông Sơn, chính là khu biệt thự sang quý đắt giá nhất toàn bộ Nam Thành.
Những người sống ở đó đề là những doanh nhân nổi tiếng, siêu sao đỉnh lưu, nhân vật hiển hách một phương. Cô thật không ngờ mình thế mà rút được khu biệt thự này.
Đây chẳng phải là nói trong tương lai những người hàng xóm của cô đều là những nhân vật đại nổi tiếng sao?.
"Làm giàu cảm giác không tệ" Cô đắc ý trong lòng.
Cùng với hàng loạt thanh âm nhắc nhở trên di động.
"Đinh, thủ tục giao dịch mua biệt thự Đông Sơn của bạn đã hoàn tất"
Trên di động là hình thu nhỏ của biệt thự này cũng như các thiết bị sang trọng hào hoa, hồ bơi, vườn sau, rạp chiếu phim riêng, thư phòng, sân gôn, và các thông tin khác đếm không xuể.
Cô hài lòng gật đầu, nhớ lại căn hộ đổ nát mà mình thuê hiện tại, nó không chỉ nhỏ về diện tích mà còn bị dột nát, cách âm cũng rất kém, nếu không phải giá thuê phòng rẻ thì cô đã dọn ra ngoài từ lâu rồi.
Cô ngay lập tức chuẩn bị thu dọn đồ đặc một phen để chuyển qua nhà mới.
Mà sự kiện này đều rất ít người biết, nhưng những người biết đến đều không ngoại lệ là một trong những nhân vật có tiếng ở Nam Thành. Căn biệt thự sang trọng bật nhất khu biệt thự Đông Sơn, sáng sớm hôm nay đã có một người bí ẩn âm thầm mua lại.
Tin tức này vừa truyền ra, có vô số người liền muốn kết bạn với người thần bí này, suy cho cùng người có đủ tiền tài để mua lại căn biệt thự này tuyệt đối không phải là người bình thường, rất đáng giá để lôi kéo.
Theo tin tức người thần bí này đã mua lại với giá gấp đôi, điều này khiến cho rất nhiều người khơi dậy sự hiếu kỳ.
"Đại lão kia rốt cuộc là ai mà coi trọng biệt thự đệ nhất Nam Thành của chúng ta, không nói hai lời liền trực tiếp mua đi"
"Đại lão này quá lợi hại, chúng ta nhất định phải ôm cái đùi to này tôn người đó làm đại thần a"
"Chuẩn bị lễ vật hoan nghênh vị đại lão kia a"
"Nhanh an bài một ít mỹ nhân cực phẩm đến bày tiệc mời khách vị đại lão đó đi".
Những người này đều là người ưu tú đã lăn lộn trong xã hội nhiều năm, sao có thể không biết đạo lý này được, đều quan trọng là bọn hắn hiểu rõ khi có được sự đãi ngộ của đại nhân vật, thì sẽ thu lợi lại nhân đôi a.
Một kiện lễ vật bây giờ có thể giúp bọn hắn mang lại lợi ích không thể tưởng trong tương lai, bởi vậy bọn hắn không thể qua loa trong việc chọn lễ vật.
"Lão Trầm, ngươi mau liên lạc ngay với cô con gái xinh đẹp của ngươi đi, yêu cầu nàng bồi vị đại nhân kia một đêm, nếu nàng bằng lòng ngươi không cần phải trả lại số tiền mà ngươi nợ chúng ta".
.....
Mọi người chấn kinh ầm ầm, bên tai cô cũng nghe được thanh âm của hệ thống vang liên tục.
【 Đinh, điểm chấn kinh +10 】
【 Đinh, điểm chấn kinh +10 】
【 Đinh, điểm chấn kinh +10 】
【 Đinh, điểm chấn kinh +10 】
【 Đinh, điểm chấn kinh +10 】
Cô sờ mũi mình, quái mình đang ngồi ở nhà điểm từ đâu mà rơi xuống vậy? Từ trên trời sao?.
.....
Bên trong quán trà sữa lấy màu chủ đạo là hồng.
Tô Khinh Ngự vẻ mặt chán nản, nàng và bạn thân Trầm Linh Vũ ngồi đối diện nhau, trên điện thoạt của nàng là người đàn ông xem mắt của nàng mức lương tháng ba vạn, đã chính thức thất bại.
Tâm trạng của nàng không tốt nên đã kéo bạn thân đi uống trà sữa để xoa dịu tâm trạng.
Chợt Trầm Linh Vũ nghe điện thoạt vẻ mặt chấn kinh.
Tô Khinh Ngữ thản nhiên hỏi: "Sao thế?".
Trầm Linh Vũ hít sâu một hơi, bình phục lại tâm tình chậm rãi nói: "Khinh Ngữ, khu nhà sang trọng nhất khu biệt thự Đông Sơn được người mua lại với giá cả gấp đôi".
Tô Khinh Ngữ kinh ngạc, khu biệt thự Đông Sơn là khu biệt thự xa hoa nhất toàn bộ Nam Thành. Bất kỳ tòa biệt thự nào ở trong đó đều là giá cả ở trên trời. Những người sống ở đó không nhân vật đứng đầu đứng nhị ở Nam Thành thì cũng là nhân vật kinh thiên động địa.
Tô Khinh Ngữ hai mắt lập tức sáng lên: "Linh Vũ, cậu mau nói cho mình biết đại nhân vật đó là từ đâu đến?".
Trầm Linh Vũ lắc đầu nói: "Cụ thể thì mình không rõ, nhưng hình như là một nữ tử độc thân trẻ tuổi, hình như là họ Giang".
Nữ tử trẻ tuổi độc thân
Đại nhân vật là họ Giang.
Tô Khinh Ngữ nuốt một ngụm nước miếng, là nữ tử lại còn độc thân nữa đây không phải là một đề cử vàng sao?.
Tô Khinh Ngữ vội hỏi: "Cậu đây là đang làm gì vậy?".
Trầm Linh Vũ có chút trầm mặc nói: "Ba ba mình thiếu tiền người khác, đối phương nói nếu như mình bồi vị đại nhân kia một lần thì xem như trả hết nợ".
Tô Khinh Ngữ biết bạn thân của mình là người biết giữ trong sạch, không thích làm những loại chuyện này, nhưng... Tô Khinh Ngữ thì không vấn đề gì, nàng nói: "Linh Vũ, mình thay thế cậu đi thì sao?".
Trầm Linh Vũ có chút giật mình nói: "Khinh Ngữ, cậu thật sự nguyện ý sao?".
Tô Khinh Ngữ ánh mắt rực lửa nói: "Bằng vào ngoài hình nhan sắc của mình người nào mà mình không giải quyết được, đây chính là cơ hội lớn nhất mình sẽ được gả vào hào môn".
Trầm Linh Vũ có chút không đành lòng: "Nhưng mà cậu mới vừa chia tay Giang Kỳ, chị ấy nếu như biết cậu làm như vậy thì chị ấy sẽ rất thương tâm a".
Tô Khinh Ngữ khoát tay áo nói: "Giang Kỳ? Cái loại quỷ nghèo hèn như chị ta đau lòng cái rắm, mình sẽ bay lên cành biến thành Phượng Hoàng mình còn thời gian để quan tâm chị ta thương tâm hay không sao?".
Trầm Linh Vũ thấy nàng cố chấp như vậy, thật sự thì nàng cũng không muốn lãng phí thân thể của mình, cho nên đồng ý với yêu cầu của bạn thân.
Tô Khinh Ngữ trong bụng nở hoa, nàng không nghĩ tới chính mình sẽ có cơ hội ở bên một đại gia, bay lên làm Phượng Hoàng.
______________
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro