Chương 6: Bữa tiệt xa hoa hàng chục triệu USD

"Nói đùa?" Cô trầm tư một lát nói: "Đúng là có chút vấn đề".

Bồi bàn thở phào nhẹ nhóm, hóa ra vị khách nhân này là đang nói đùa.

Ai ngờ cô lại nói: "Đồ ăn ít như vậy có lẽ sẽ không đủ ăn đi. Lấy thêm cua hoàng đế, cá trứng muối, vây cá, tùng nhung đi, nào nhanh lên chút các bảo bối nhà tôi đói bụng lắm rồi tôi sẽ tức giận đấy".

Bồi bàn loạng choạng một cái suýt ngã xuống đất, aida chị đại thế này mà ngài còn nói chưa đủ?, tổng số món ăn trên bàn này đã hơn một ngàn vạn a.

Bồi bàn hít sâu một hơi, cúi đầu mỉm cười nịnh nọt nói: "Tiểu nhân ngay bây giờ phân phó đầu bếp, xin ngài chờ đợi một lát".

【 Đinh, điểm chấn kinh +20 】

【 Đinh, điểm chấn kinh +20 】

【 Đinh, điểm chấn kinh +20 】

Tam đại mỹ nhân trù thần có chút luống cuống nói: "Lão bản ngài cảm thấy đồ ăn của chúng tôi nấu không ngon cho nên hôm nay mới đến đây để phát tiết một trận?".

Cô mỉm cười, dùng ngón nhéo lấy cằm các nàng nói: "Cô nghĩ nhiều quá rồi, đồ ăn của các cô làm rất ngon, hôm nay đổi khẩu vị một chút ăn thật cơm thật ngon a".

Nhìn cử chỉ thân mật của cô tam đại mỹ nữ trù thân ngượng ngùng đỏ mặt.

Dao Văn Văn bỗng nuốt khan một tiếng nói: "Lão bãn ngài gọi nhiều như vậy, chúng ta ăn có hết không?".

Cô cười ôm lấy eo nhỏ của nàng nói: "Chúng ta đi ra ngoài chơi quan trọng là vui vẻ, không ăn hết thì thôi chúng ta vứt".

Các nữ thần cảm thấy tam quan chấn kinh, không ăn hết thì vứt cho người ăn xin? Nếu khất cáu ăn được những thứ này.... e rằng sẽ bị cháy máu mũi vì dinh dưỡng quá nhiều.

Bồi bàn rất nhanh mang lên thức ăn, lần lượt những món ăn tinh xảo sơn hào hải vị được bưng lên.

Cô nói: "Ăn đi, ăn tôm hùm và bò bít tết là có thể cảm thấy no bụng rồi. Nghe nói con tôm Lam Long này đáng giá một căn hộ, chúng ta mỗi người một con như vậy mỗi người đều có một căn hộ a. Cái bánh kem bằng vàng này cũng vậy mỗi người chúng ta ăn cho no bụng".

Những người xung quanh luôn nhìn lén cô mặt mũi cũng tràn đầy chấn kinh.

【 Đinh, điểm chấn kinh +50 】

【 Đinh, điểm chấn kinh +50 】

【 Đinh, điểm chấn kinh +50 】

【 Đinh, điểm chấn kinh +50 】

【 Đinh, điểm chấn kinh +50 】

【 Đinh, điểm chấn kinh +50 】

Vốn dĩ các nàng chú ý đến cô là vì cô quá mê người, nhưng không ngờ tiểu tỷ tỷ lại có nhiều tiền đến như vậy.

Dệt hoa trên gấm, hoàn mỹ.

Các nam nhân đều vô cùng tức giận, bọn hắn đã dùng rất nhiều tiền mời các muội tử đến đây ăn cơm, mục đích là để các muội tử có ấn tượng tốt nhưng bây giờ mọi thứ đã thay đổi.

Hầu như tất cả muội tử đều bị cô thu hút, nhưng nam nhân này đổ cả một bình dấm chua đéo chịu được.

"Người này gọi đồ ăn mắc đến như vậy, tôi nhìn cũng biết là nàng giả vờ giả vịt rồi, người đứng đắn sao lại lãng phí như vậy?"

"Tôi đoán người này đến từ một công ty nào đó, đặc biệt đến đây quay video ngắn để gây ấn tượng cho công chúng đi"

"Không sai, người này hẳn là được baba kim chủ ở phía sau làm nhà tài trợ, cố ý lăng xê đây mà"

"Ngày nay con người thật là vô liêm sỉ, làm những thủ đoạn không sạch sẽ hạ thủ"

"Tỉnh lại chút đi, sao có thể trùng hợp như vậy, vừa có soái tỷ lại vừa có tiền như vậy, bên người còn có rất nhiều nữ thần nhìn nàng như là kẻ giả mạo của công ty nào đó trên mạng".

Mấy muội tử nghe xong cũng thấy có mấy phần đạo lý, nhưng điều này không hề ảnh hưởng gì đến các nàng thưởng thức cô. Mặc kệ cô có tiền hay là không thì các nàng cũng không quan tâm, bời vì tiểu tỷ tỷ rất quyến rũ ngay cả khi đang ăn cơm a~~~

Cho dù là nàng được baba kim chủ giao nhiệm vụ, điều đó cũng không ngăn cản các nàng thưởng thức soái tỷ.

Đám nam nhân sắc mặt đều xanh xao giận dữ, nghiến răng nghiến lợi, bỏ nhiều tiền ra để chiêu đãi mọi người một bữa cơm không ngờ lại gặp phải chuyện này.

Bất quá cô không có để tâm những thứ xung quanh, cô không có tâm tư khác cùng mỹ nhân vui vẻ mà ăn uống thôi.

Lúc này một tên nam nhân mập mạp đi đến, còn ai khác chính là quản lý Vương, vẻ mặt phúc hậu của hắn đi đến không ít người đang dùng bữa nhìn thấy quản lý Vương đều ào ào đứng dậy chủ động chào hỏi.

"Quản lý Vương, đã lâu không gặp, ngài vẫn khỏe chứ?"

"Ừm, đã lâu không gặp, chúc các vị bữa ăn vui vẻ" Quản lý Vương rất biết cho bọn hắn mặt mũi.

Hắn đã làm việc ở nhà hàng này gần hai mươi năm tất cả những khách quen đến đều biết hắn, hơn nữa hắn là người hào phóng và hiếu khách. Nếu quen với quản lý Vương thì bữa cơm này sẽ được giảm giá ít nhất tiệt kiệm mấy vạn.

Vì vậy đám nam nhân đều cẩn thận xử lý quan hệ với quản lý Vương, thái độ không dám không tốt, quản lý Vương đương nhiên biết rõ điều này cho nên thái độ của hắn với những người này là không mặn không nhạt.

Khi quản lý Vương đi đến bàn của cô thì lại khác hoàn toàn, thái độ của lập tức thay đổi một trăm tám mươi độ, hèn mọn, nhu thuận đủ lại thái độ. Có điều hắn không dám tùy tiện tiết lộ thân phận của cô là lão bản của nhà hàng, dù sao vừa rồi Giang lão bản đã phân phó nhất định phải trầm tĩnh, kín đáo.

Lời của lão bản chính là thánh chỉ a.

Nhu cầu của lão bản chính là yêu cầu của mình.

"Chúc ngài dùng cơm ngon miệng, đây là thẻ quy cách cao nhất và hoa tươi của nhà hàng của chúng ta" Quản lý Vương cung kính cười nói.

Hắn lấy ra một bó hoa cẩm chưởng nở rộ, đặt phía trên là tấm thẻ chúc mừng làm bằng vàng ròng, ý nghĩa của hoa cẩm chưởng là sự tôn kính, chúng thường xuyên được dùng làm hoa để bàn.

"Ừm, anh tên là gì thế nhờ?" Cô suy tư một chút, nhưng mình lại không nhớ ra tên của người này.

Quản lý Vương nghe xong vội vàng giới thiệu: "Tiểu nhân họ Vương".

"À là Tiểu Vương, tôi nhìn anh cũng không phải đến đây chỉ để tặng hoa đi, anh còn có chuyện gì thì cứ nói thẳng".

Tiểu Vương...

Nghe được cách xưng hô của cô, khóe mắt của đám nam nhân xung quanh khẽ giật giật.

Khi cô gọi như vậy quản lý Vương lại lộ ra vẻ mặt hưởng thụ, Giang lão bản gọi mình là Tiểu Vương thật là thân cận a, đây thật sự là một vinh hạnh tối cao.

Phải chăng điều này có nghĩa là khoảng cách giữa hắn và Giang lão bản đã kéo gần lại? Thật là tuyệt.

"Là như vậy, tiểu nhân sợ ngài dùng cơm quá đơn điệu, cho nên mời ban nhạc hay nhất Nam Thành để đây biểu diễn để trợ hứng" Quản lý Vương ưỡn ngực nói.

"Đây là ban nhạc nổi tiếng nhất Nam Thành của chúng ta, hai vị ca sĩ chính đã giành được không ít giải quốc tế, tôi hy vọng ngài có thể hài lòng" Sợ cô không có hứng thú với âm nhạc cho nên quản lý Vương lặng lẽ bước đến gần cô, thì thầm ở bên tai cô: "Giang lão bản một trong những ca sĩ của ban nhạc này, là một vị tiểu mỹ nữ cổ phong cực phẩm a".

Nói xong còn nhìn cô bằng ánh mà ai cũng hiểu.

Cô nhẹ gật đầu nói: "Hảo, vất vả mới đi ra ngoài chơi một chuyến, chỉ ăn cơm thôi quả thật có chút đơn điệu, tôi cũng thích phục vụ âm nhạc của nhà hàng cao cấp".

Vương quản lý thấy cô đồng ý hắn vội vàng gọi điện thoại mặt mày hớn hở.

"Ngài chờ một lát, ban nhạc sẽ lập tức đến ngay" Vương quản lý cung kính nói.

"Trước đó xin ngài thưởng thức món điểm tâm kem tươi hoàng kim bản giới hạn của nhà hàng chúng ta" Vương quản lý vỗ tay, lập tức có ba bồi bàn áo đỏ cẩn thận bưng từng phần ăn đặt lên bàn.

Khi phần ăn được mở ra, bên trong là một chiếc kem tươi được phủ đầy lá vàng khoảng 2 đến 4 Cara.

"Phần kem tươi hoàng kim này được làm từ Chocolate thủ công hiếm nhất trên đời, hạnh nhân bọc đường, trứng cá muối chế thành trái xoái, cái này chie dành cho khách hàng quy cách tối cao nhất, giới hạn năm mươi phần cho mỗi quý".

Cô ậm ừ một tiếng, có điều cô không thích đồ ngọt cho lắm, nhất là loại Chocolate, thế là cô tiện tay đưa chiếc kem tươi cho Dao Văn Văn, để cho nàng tự phân phát.

Dao Văn Văn trong lòng bỗng nhiên thấy ấm áp, lão bản này thật sự tin tưởng giao cho mình quyền phân phối những thứ đồ vật quý giá này, sau này nhất định phải ra sức chăm chỉ để báo đáp Giang lão bản a.

Khoảng năm sáu phút sau, một ban nhạc chậm rãi đi vào trong nhà ăn, các thành viên trung bình của ban nhạc này đều ở độ tuổi đôi mươi, khí chất thiện chiến, đôi mắt sáng vô cùng.

Đặc biệt là hai người dẫn đầu, một nam một nữ, nam tử khí chất phóng khoáng nhưng tướng mạo có chút xúc phạm người nhìn, nhưng thoạt nhìn là người mạnh mẽ, có thể dựa vào chính mình để kiếm sống.

Còn nữ tử thì khuynh quốc khuynh thành, ăn mặc theo phong cách cổ trang, hiển nhiên là một mỹ nhân cổ phong hoạt sắc sinh hương.

Khi mỹ nhân cổ phong này xuất hiện, toàn bộ căn phòng như bừng sáng, mặc một chiếc váy hồng dài, duyên dáng yêu kiều, khí chất thanh tao tựa như tiểu tiên nữ hạ phàm.

Những người nam nhân xung quanh không khỏi âm thầm nuốt nước miếng.

Cô cũng hơi nghiêng người nhìn.

【 Hệ thống đang kiểm tra... 】

【 Tên: Diệp Y Nhiên 】

【 Tuổi tác: 21 】

【 Nhan sắc: 9.7 】

【 Dáng người: 9.6 】

【 Thân phận: Ca sĩ dân ca 】

【 Đẳng cấp âm nhạc: Cấp 4 】

【 Tiền lương: 10 vạn 】

Nhan sắc 9.7 thật là cao a, tiểu tiên nữ cổ phong này thật là thú vị.

Vương quản lý vui vẻ nói: "Nào nào nào, bây giờ chúng ta bắt đầu biểu diễn cho Giang lão bản thôi".

Những khách hàng khách chung quanh thấp giọng thì thầm với nhau.

"Thì ra là ban nhạc Wormwood, Vương quản lý vậy mà mời đến ban nhạc Wormwood a"

"Người đoạt giải âm nhạc Gilroy vừa qua, ban nhạc nổi danh sẽ có chuyến lưu diễn vòng quanh thế giới vào năm tới"

"Người này là ai? Vương quản lý lại nịnh nọt nàng đến mức mời cả ban nhạc đỉnh cấp đến biểu diễn"

"Công ty mới nổi danh trên mạng không chừng là quay video lăng xê, cho nên đặc biệt mời ban nhạc Wormwood đến".

Mọi người đều nhìn vào ban nhạc này, không ít thành viên Wormwood cũng đang không ngừng đánh giá cô.

Có hai lý do, một là nhan sặc của cô thật quá siêu đỉnh cao, trong đám người cô vẫn là người nổi bật nhất không thể bỏ qua.

Thứ hai là tò mò về thân phận của cô là ai.

Chỉ một giờ trước, ban nhạc Wormwood đã nhận được lời mời khẩn cấp đến từ nhà hàng Faith Carlton, các giám đốc điều hành của nhà hàng Faith Carlton đã vận dụng hết thảy mạng lưới nhân mạch quan hệ sau đó mới mời khẩn cấp ban nhạc Worwood.

Người ta nói rằng đó là biểu diễn cho một vị khách quý, bên trong Worwood có hai cô nàng mới gia nhập ban nhạc thấp giọng trêu chọc.

"Vị tiểu tỷ tỷ này soái quá a, chẳng lẽ nàng là khách quý?"

"Bên cạnh nàng còn nhiều nữ thần như vậy, nhất định là rất giàu có"

"Không biết một đại lão như thế này sẽ trả cho chúng ta nhiêu tiền lao?".

Không chỉ có hai cô nàng trẻ tuổi này mà ngay cả mỹ nhân cổ phong Diệp Y Nhiên cũng liếc nhìn cô vài lần, không có cách nào vì nữ tử này quá đẹp mắt thu hút được nhiều ánh mắt và hảo cảm của mọi người.

Bất quá cũng có một số người ngoại lệ, ví dụ như Đỗ Phi một trong những ca sĩ chính của ban nhạc, thật ra hắn ghen tị với nhan sắc của cô, hắn ngày ngày khổ luyện âm nhạc chỉ muốn thu hút sự chú ý của Diệp Y Nhiên.

Nhưng đáng tiếc hắn lăn lộn đến vị trí vị trí ca sĩ chính, nhưng Diệp Y Nhiên vẫn như cũ không thèm để ý hắn, hắn là một tên liếm cẩu chính hiệu, Đỗ Phi rất nóng nảy.

Cô không làm gì cả mà chỉ dựa vào khuôn mặt đã thu hút được sự chú ý của Diệp Y Nhiên, điều này thật là không công bằng.

Trong lòng hắn tựa như biển lửa, nhưng bề ngoài hắn vẫn giả bồ phong kinh vân đạm.

Vương quản lý phục tùng khom lưng nói: "Ngài có thể yêu cầu bài hát, tôi đảm bảo ngài sẽ hài lòng".

Cô thuận miệng nói: "Cứ tùy chơi một bài nhạc thịnh hành nào cũng được".

Một bài nhạc thịnh hành là một yêu cầu rất phổ biến, nhưng không ngờ ca sĩ chính Đỗ Phi lại từ chối.

"Thật xin lỗi, chúng tôi là người yêu âm nhạc có niềm kiêu hãnh của chính mình, chúng tôi chỉ hát dân ca chứ không biết hát ca khúc thịnh hành" Trên mặt của Đỗ Phi tràn ngập niềm kiêu ngạo của tuổi trẻ văn nghệ.

Vương quản lý lo lắng vội nói: "Chúng tôi sẽ thưởng thù lao lớn".

Ngữ khí của Đỗ Phi càng khinh thường, dùng ánh mắt coi tiền như rác nhìn hắn.

"Mọi người bây giờ đều coi trọng tiền bạc quá mức táo bạo, chúng tôu là những nghệ sĩ thuần túy, sẽ không bị tiền bạc làm bẩn tâm hồn. Chúng tôi chỉ hát dân ca và không cần bàn nữa có bao nhiêu tiền cũng không được" Đỗ Phi lời nó chính trực tràn đầy cốt khí, ngạo khí của người nghệ sĩ.

Bởi vì Đỗ Phi là liếm cẩu đầy tâm cơ biết Diệp Y Nhiên là người ưa thích tính cách yêu văn nghệ, không bị tiền bạc cám dỗ.

Quả nhiên sau khi Đỗ Phi nói những lời này, Diệp Y Nhiên khẽ gật đầu đồng ý, liếm cẩu Đỗ Phi đáy lòng một mảnh đắc ý.

Vương quản lý nhất thời có chút không biết xuống đài thế nào, thật khó để bên này một bên nếu đắc tội Giang lão bản..., Vương quản lý cơ hồ muốn khóc lên.

Cô liếc nhìn Đỗ Phi một chút, sau đó cô chậm rãi lộ ra nụ cười đầy thâm ý nói: "Vị tiểu ca này nghe nói tiền tài không thể phá hủy được tâm hồn của vị tiểu ca đây có đúng không?".

________________

Diệp Y Nhiên

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro