Chương 2
Sau khi vào bếp pha nhanh tách cà phê sữa, tôi thấy mắt nàng đang tia nhanh qua màn hình Lap, nghĩ ngợi một lúc, tôi mới hốt hoảng, lúc nãy xem hình gái xinh quên chưa kịp tắt.
Cố làm ra vẻ tự nhiên, tôi đặt lên bàn trước mặt nàng tách cà phê sữa, rồi vội gập lại chiếc Laptop.
- Vậy bạn tìm được nhà mình qua Facebook à? - tôi bắt chuyện.
- Không. Mình vô tình đi ngang qua đây. Thấy giấy dán bên ngoài. Thấy bề ngoài nhỏ nhắn mà xinh ghê. Nên quyết định vô luôn. Mà hơi... thất vọng. - nàng khẽ bụm miệng cười.
- Sao vậy? Bộ bên trong không đẹp à? Đẹp đó chứ. - tôi đưa mắt nhìn quanh, tự tấm tắc khen ngôi nhà của mình.
- Bừa bộn quá. Lại còn có cả... - nàng hướng tay vào móc treo đồ bên kia tường, nơi có những chiếc áo ngực đủ sắc phơi trước mặt.
- Con gái với nhau mà. Ngại gì. Sau này bạn muốn, cũng có thể phơi giống mình vậy đó. Tiện lợi lắm. Muốn thay cái nào lấy nhanh cái đó. Khỏi lục lọi tủ.
Nàng cười trừ bỏ qua lời tôi nói.
- Bạn có thể cho mình xem phòng ngủ không?
Tôi gật đầu ngay tấp lự, vì bố mẹ sang Mỹ cũng tầm ba năm rồi, tôi lại mắc chứng lười dọn dẹp, nên căn phòng ấy dường như là một cái ổ nhện, mọi thứ đóng bụi cả rồi.
- Trời ạ. Phòng ốc thế này mà một triệu lận sao? Định cắt cổ chắc. - nàng tặc lưỡi, khẽ nhăn mặt nhìn đống bụi bẩn ở trong phòng. Công nhận, gái đẹp thường là gái khó tính.
Cô nàng nói rồi lùi nhanh vài bước.
- Ế ế. Khoan khoan. Vậy thì chín trăm, chỉ chín trăm thôi. Được chứ? - tôi gọi với theo.
- Không. Năm trăm thôi! - cô nàng dứt khoát, tay đã xách lên chiếc hành lí và chuẩn bị bước ra khỏi cửa.
- Cái giề? Năm trăm? - tôi làm bộ dạng khó chấp nhận. Mà thật sự là không thể chấp nhận. Căn nhà xinh xắn, đầy đủ tiện nghi thế kia mà.
- Thôi nha. Mình kiếm nơi khác đây. - nàng cười nhẹ rồi bước nhanh ra khỏi cửa.
Quả thật là một sự việc khó quyết định. Một bên là được ở với gái xinh, nhưng tiền không có bao nhiêu, nhưng nếu không đồng ý, thì lại phải ở một mình, và chưa chắc là sau này sẽ có người đến tìm thuê. Như vậy chẳng phải lỗ nặng lắm sao? Tôi suy nghĩ thấu đáo hơn, rồi vội chạy theo í ới.
- Nè nè. Vậy thì năm trăm. Năm trăm. Được chứ?
- Ok. - nàng đưa tay ra hiệu rồi nháy mắt. Đúng là, lúc nào cũng bị gái xinh làm cho điêu đứng.
***
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro