3. Người thừa kế

Thời gian thấm thoát trôi qua, tính đến nay, Eki đã ở thế giới này được ba năm.

Eki chăm chú nhìn giao diện hệ thống, khóe môi khẽ nhếch lên.

"Cuối cùng cũng MAX cấp! Ai nói là không thể chứ?"

Hệ thống im lặng quan sát ký chủ nhà mình đang đắc ý tràn trề, tâm trạng của nó cũng theo đó mà tốt lên.

Tính cách của ký chủ đại nhân đã rộng rãi hơn nhiều

Tất cả đều nhờ công Karasawa Akeru và Kiyoike Mina - những người luôn kiên nhẫn và quan tâm nàng từng chút một.

Mọi thứ đang dần thay đổi theo hướng tốt đẹp hơn.

"Chúc mừng! Ký chủ đại nhân, lại thăng cấp!"

【 Hệ thống giao diện

Chúc mừng bạn đã đạt được sự công nhận của toàn bộ cảnh sát hướng dẫn!

Chức nghiệp: Cảnh sát - MAX!

Tích phân nhận được: 5000

Tên: Karasawa Eki

Giới tính: Nữ

Tuổi: 3

Tuổi linh hồn: Không rõ

Chỉ số thông minh: 400+

Cấp bậc: Lv20

Thân phận: Người thừa kế tương lai của tập đoàn Karasawa

Danh vọng: Vô danh tiểu tốt

Chức nghiệp: Luật sư - MAX!; Cảnh sát - MAX!; Hacker – Trung cấp; Doanh nhân – MAX!

Năng lực: Không

Thành tựu: Không

Kỹ năng: Không rõ

Trang bị: Không

Tích phân: 10000

Gien cải tạo: Không

Thương thành: Đã mở khóa

[ Bắt đầu học tập ]

Các mục khác đang chờ mở khóa.

*

"Cuối cùng cũng mở thương thành... Thân phận mình đã có thay đổi?"

Eki kinh ngạc. Khóe môi khẽ nhếch, đây là đãi ngộ hoàn toàn khác so với tổ tiên của nàng.

Đôi mắt sáng lên, lấp lánh.

"Tiểu Eki, con cười gì thế?"

Karasawa Akeru lần đầu tiên thấy con gái mình lộ ra biểu cảm như vậy, không khỏi có chút hoảng hốt.

Nụ cười ấy... giống hệt Kiyoike Mina khi làm việc, từ trong ra ngoài đều tỏa ra một thứ ánh sáng đặc biệt.

Nhưng rất nhanh, Eki đã khôi phục lại dáng vẻ thường ngày. Bình thản như mặt hồ sâu không thấy đáy, không chút cảm xúc, ánh mắt cũng trở nên tĩnh lặng.

Toàn thân nàng toát lên khí chất yên tĩnh, ôn hòa, khiến Akeru cảm thấy những gì vừa thấy chỉ là ảo giác.

"Không có gì đâu, ba. Đến lượt ba đi."

Eki chỉ vào bàn cờ trước mặt - Một bàn cờ vây.

"Ba biết rồi. Tiểu Eki, từ ngày mai con bắt đầu học kiếm đạo với ba nhé? Ngoài đọc sách và chơi cờ, con cũng nên rèn luyện thêm một kỹ năng khác."

Eki nhận ra sự do dự trong giọng nói của cha mình.

''Đương nhiên, nếu con không thích, con có thể chọn một môn thể thao khác... bất cứ thứ gì con cảm thấy hứng thú..."

Trong đôi mắt xanh lam ánh lên vẻ ôn hòa và yêu thương.

Một tình cảm khiến Eki có chút bối rối.

Bề ngoài vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nàng khẽ mỉm cười, giọng nhẹ nhàng, "Con rất thích kiếm đạo! Ba dạy con đi!"

Karasawa Akeru nghe vậy, mỉm cười nhàn nhạt, "Được."

Eki tập trung vào bàn cờ, phân tích thế trận.

Karasawa Akeru thấy vậy cũng trở nên nghiêm túc.

*

Cờ vây có một tên gọi khác là "kỳ" (碁).

Vào sinh nhật 1 tuổi của Eki, Akeru đã tặng con gái mình một bộ cờ vây.

Tiểu gia hỏa này mỗi ngày đều ngồi trước bàn cờ nghịch ngợm, không biết mệt, yêu thích không buông tay.

Ban đầu, ai cũng nghĩ đó chỉ là sở thích nhất thời của một đứa trẻ.

Sau khi biết Kiyoike Mina mang thai, Karasawa Akeru đã quyết định đặt cho đứa trẻ này cái tên "Kỳ" – Karasawa Eki.

Karasawa Eki.

Thử hoa đích ngoại hình thập phân đích cao ngạo bá khí, như quả thiên khí tình lãng đích thoại, giản trực tựu tượng thị thiên đường nhất dạng. (Trích "Cảnh Phúc Điện Phú" – Tam Quốc, Ngụy)

Là quang minh, lộng lẫy, có thể xua tan mọi bóng tối.

Vạn vũ có kỳ.《 thơ · thương tụng · kia 》

Là mỹ, huy hoàng, có phong độ thần thái.

Đồng thời, "Eki" còn mang ý nghĩa nặng nề— định sẵn phải gánh vác vận mệnh lớn lao.

*

Lúc 4 tháng tuổi, Eki vẫn chưa biết đi. Nàng chỉ lặng lẽ ngồi trên ghế trẻ em, nhìn ngắm hoa anh đào trong sân. Dáng ngồi luôn ngay ngắn, dưới ánh mặt trời trông như một búp bê tây dương tinh xảo, không bao giờ khóc nháo, mà luôn mang theo một vẻ yên tĩnh đặc biệt.

Karasawa Akeru mỗi lần nhìn con gái, trái tim luôn có chút không nỡ.

Thương nhân trọng lợi.

Người thừa kế tập đoàn Karasawa phải gánh vác rất nhiều trách nhiệm. Một chút sơ sẩy có thể phải trả giá bằng mạng sống.

Nhưng đối với người nhà, ông lại không thể buộc Eki đi theo con đường đó. Ông muốn con gái mình có một tuổi thơ trọn vẹn.

Thế nhưng... Eki dần thể hiện ra quá nhiều thiên phú đáng sợ.

Thời điểm quyết định bồi dưỡng con gái thành người thừa kế có lẽ là vào ngày nàng tròn 1 tuổi 2 tháng.

Hôm đó, Eki đi vào Tàng Thư Các và nhìn thấy một ván cờ chưa kết thúc. Akeru định thu dọn bàn cờ, nhưng chỉ vừa mới liếc qua, ông đã sững người.

Cờ vây bắt nguồn từ Trung Quốc và đã tồn tại hơn 4000 năm.

Từ khi ra đời, nó đã mang theo tinh hoa của nền văn minh Trung Hoa.

Trong cuốn "Thế Bổn" thời Tiên Tần có ghi lại: "Nghiêu tạo cờ vây, Đan Chu thiện kỳ." (Vua Nghiêu sáng tạo cờ vây, Đan Chu rất giỏi chơi nó.)

'Kỳ' không chỉ là một ván cờ đơn thuần, mà còn ẩn chứa triết lý nhân sinh, trải qua dòng chảy lịch sử hàng ngàn năm, trở thành kết tinh trí tuệ của nền văn minh Trung Hoa cổ đại. Trong nó đan xen tinh hoa của triết học, quân sự, và thi ca.

Người chơi cờ cũng như người đối diện với cuộc đời—cảnh giới và tinh thần của họ sẽ được phản ánh trọn vẹn qua từng nước đi, đạt đến sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên.

Nhìn bàn cờ trước mặt, ông nhận ra rằng, cảnh giới tinh thần mà nàng thể hiện đã vượt xa tuổi tác. Nếu không phải nhờ trải nghiệm và lịch duyệt của bản thân, ông e rằng mình cũng khó có thể nắm bắt được những huyền diệu trong từng nước đi đó.

Karasawa Akeru có dự cảm.

Ván cờ này sắp kết thúc, và người kết thúc chính là Eki...

*

"Eki, con có biết kiếm đạo là gì không?"

Akeru nhìn cô con gái nhỏ đang cầm thanh kiếm gỗ, nghiêm túc hỏi.

"Kiếm đạo là linh hồn và tinh thần của võ sĩ."

Eki đáp lại bằng giọng ôn hòa

"Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi."

Akeru không bình luận gì thêm, bắt đầu hướng dẫn.

Eki chăm chú nhìn thanh kiếm gỗ trong tay, từ từ mở rộng cảm quan.

Lúc này, não bộ nàng dần diễn hóa

Sáu giác quan bắt đầu hoạt động một cách tự nhiên, có thể mở rộng hoặc thu hẹp tùy ý, tự do điều chỉnh theo ý muốn.





Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro