Chương 10: Ai trước?


Hai người con gái có cùng thói quen ngủ một mình, có thể là do thời tiết rét lạnh, có thể là tìm kiếm độ ấm, cũng có thể là dựa vào khứu giác. Nguyên bản hai người cách nhau thật xa, lúc Lâm Úy thức giấc, phát hiện chính mình bị Phạm Dĩ Nhiên gắt gao dán từ phía sau, hơn nữa khả nghi nhất chính là! Tay phải hai người còn nắm lại cùng đặt ở eo của nàng. Này, không phải là động tác ôm sao!? Nếu không phải vì đồng hồ báo thức đã reo, Lâm Úy tuyệt đối sẽ chính nghĩa không chùn bước tiếp tục nằm xuống ngủ. Ý thức được cái gối ấm áp không thấy, Phạm Dĩ Nhiên vô ý thức nhíu nhíu mày, xoay người, tiếp tục ngủ. Lâm Úy giúp cô đem chăn đắp kín, thất thần nhìn bộ dáng cô ngủ. Rõ ràng là sáng sớm lạnh lẽo, vừa xuống giường hai má Lâm Úy lại có chút đỏ ứng nhạt nhạt.

Động tác Lâm Úy cực kỳ nhẹ nhàng, sau khi chuẩn bị sắp xếp hết xong, lại nhìn thoáng qua cô gái trên giường, yên bình ngủ như trước, Lâm Úy ma xui quỷ khiến dựa gần lại, ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng nửa mở nửa khép, tới gần, gần hơn nữa, nín thở. Đợi đến Lâm Úy ý thức được, " mềm quá ", nàng mới bị quỷ đặt trở về, khôi phục lý trí.

Xong rôi vỗ vỗ mông, đóng cửa, lên xe, rời đi. . . Ách, đi làm! Tuy rằng tội nghiệp cô gái còn đang trên giường thiếu độ ấm, lại còn bị hôn trộm, nhưng ai bảo cô có thể ngủ đến giữa trưa, còn có, ai bảo cô ba ngày sau mới trở về! Bởi vậy, Lâm Úy như trước không mang theo cảm giác có tội tiếp tục viết chương trình.

Phạm Dĩ Nhiên giữa trưa mới mở mắt, phát hiện bốn phía có chút xa lạ, mới nhớ tới chính mình chuyển nhà, nhìn nhìn vị trí bên cạnh, giương lên nụ cười nhẹ. Tối hôm qua lúc Lâm Úy ngủ, chính mình vẫn còn chưa ngủ, nghe tần suất nàng hít thở, nằm xuống cùng một chỗ, không biết làm sao lại cảm thấy thú vị, có chút ý nghĩ muốn đùa giỡn nàng. Vừa vặn Lâm Úy lại nghiêng người, vừa lúc đối mặt cô, cô liền chìa tay nhẹ nhàng nắm mũi Lâm Úy, Lâm Úy cảm giác hít thở không thông, đầu tiên là mũi miệng cùng nhau uốn éo, lại dùng tay gạt gạt mũi. Phạm Dĩ Nhiên nhìn nàng làm biểu tình kỳ quái, cảm giác rất là buồn cười, kìm nén tiếng cười, nhưng thân thể không ngừng run rẩy, thật vất vả mới khôi phục bình tĩnh. Một lát sau, Phạm Dĩ Nhiên lại nắm tiếp mũi Lâm Úy, nhưng lần này dùng lực nhẹ hơn một chút, làm cho không khí có thể thông qua như trước. Không bao lâu Lâm Úy hơi hơi há miệng để hít thở, Phạm Dĩ Nhiên chuyển qua chú ý tới môi của Lâm Úy. Cô buông ra tay nắm mũi, chuyển qua trên môi Lâm Úy, cảm nhận được một chút khí lạnh, một chút khí nóng. Tim của Phạm Dĩ Nhiên, giống như có trăm ngàn con kiến bò tại đầu trái tim, ngứa, tê tê. Cô cúi đầu, hôn một cái trên môi Lâm Úy, đột nhiên, Lâm Úy giống như cảm giác được có cái gì, trong miệng lẩm bẩm, Phạm Dĩ Nhiên hoảng sợ, nhanh chóng trở mình, may mắn, Lâm Úy chỉ là đang nói mớ, nhưng toàn thân cô lại nóng lên, cũng không dám lại trêu chọc Lâm Úy, một lát sau mới ngủ.

Phạm Dĩ Nhiên sau khi ra xã hội, bởi vì ngoại hình xinh đẹp, công việc gọn gàng, hiển nhiên có vô số người theo đuổi. Thậm chí có người có chút tiền vì muốn thấy cô, trước đó hỏi thăm thời gian các chuyến bay của cô, cố định mỗi tuần ít nhất một lần gặp nhau trên máy bay, vì muốn cùng cô tiến thêm một bước tiếp xúc. Tuy rằng mối tình đầu thực thảm thương, nhưng Phạm Dĩ Nhiên cũng không đem chính mình đóng kín lại, gặp được đối tượng không sai, trái tim cô vẫn là có thể thoải mái nhận lấy. Bởi thế, mấy năm nay cũng nói qua vài đoạn tình cảm, nhưng công việc thường thường không quá quan tâm tình cảm của chính mình, khi tình yêu cuồng nhiệt liền có thể đem nhân đập vỡ đi. Không bị công việc đánh vỡ, chính là bị chính mình đánh vỡ. Phạm Dĩ Nhiên thật không hiểu, là chính mình không hiểu bọn họ, vẫn là bọn họ không hiểu được mình.....Có lẽ, là mình căn bản không hiểu chính mình.

Tuy rằng Lâm Úy là nữ giống mình, một cô gái ngọt ngào, thậm chí tuổi so với mình còn nhỏ hơn, nhưng từ trên người nàng liền có thể tìm thấy một cảm giác an tâm tự tại. Trước kia cũng có thời gian tiếp viên hàng không cùng khóa đối với cô rất tốt, nhưng cảm giác không giống nhau. Nàng lúc trước lấy lý do chính mình không thể yêu con gái, thế nhưng nghĩ đến đêm đó, đến tột cùng là vì tò mò sai khiến? Hay là kìm lòng không được? Phạm Dĩ Nhiên dùng ba ngày tự hỏi vấn đề này.

Nếu tình yêu là một trận chiến, như vậy đến tột cùng ai sẽ là người rơi vào trận chiến này trước?

Công ty Lâm Úy mấy ngày nay hoàn thành một vụ lớn, lão bản chăm sóc nhân viên, quyết định phát tiền thưởng cho mọi người. Lần đầu tiên Lâm Úy lấy nhiều tiền thưởng như thế, lúc chủ quản tuyên bố, nàng cảm động muốn rơi lệ, vừa vặn lúc này tin nhắn di động vang lên, là Phạm Dĩ Nhiên: " Ngươi hai ngày này đều ăn mì tôm!!! Thật sự là ngươi quá lười! Chết già ngươi...." . Đối mặt với Phạm Dĩ Nhiên vừa về nước liền mắng mình, Lâm Úy tâm tình vô cùng tốt, lập tức nhắn lại: " A a! Ngươi về rồi sao, thân ái. Hôm nay đừng nấu bữa tối, ta mời ngươi ăn đại tiệc! Tan tầm đón ngươi!"

Phạm Dĩ Nhiên buổi chiều ba ngày sau trở lại, nhìn đến thùng rác có hai bao mì gói to, cảm thán cô gái này thật sự lười quá, lần sau chắc chắn sẽ giúp nàng làm xong đồ ăn ba ngày, bắt nàng mỗi ngày hâm nóng ăn cũng tốt hơn mì gói này nọ! Nhìn đến tin nhắn Lâm Úy nhắn lại, trẻ con không thể dạy, còn có, ai là thân ái của ngươi, khoe ra khinh bỉ không biết cho ai xem, quyết định tắm rửa trước, ngủ, nghỉ ngơi một lát.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: