Chương 17: Tổ hợp truyền kỳ

Từ khi có Thú Ca và tiểu loli Ngư Tàng bầu bạn, cuộc sống của Bách Lý Thần phảng phất như tiến vào ranh giới giữa băng và lửa.

Thú Ca luôn lấy thân phận người từng trải nói với Ngư Tàng muội muội, chân ái trên thế gian chỉ tồn tại giữa nam nam và nữ nữ, những thứ khác đều là mây bay. Làm ngay cả Bách Lý Thần cũng không nhịn được muốn chửi, người yêu thầm ngươi không phải cũng là nữ sao? Được rồi, đó không phải là nữ, đó là giống mái! Dù sao mấy con cùng Thú Ca dây dưa không rõ, con nào không phải mái? Thú Ca mà lại nói ra được lời này.

Còn tiểu loli không rõ thế sự kia thì vô cùng nghiêm cẩn gật gật đầu, bị tên Huyền Vũ này lừa ngây ngốc rồi, chỉ còn thiếu điều ôm bắp đùi xin Thú Ca giới thiệu đối tượng.

Bách Lý Thần bày tỏ mình áp lực rất lớn, Thú Ca cong đã sắp thành vòng, tiểu loli Ngư Tàng cũng đã cách cong không còn xa.

Dưới tình cảnh như vậy, bản thân thật rất đáng lo!

May thay, trong đau khổ vẫn có chút kinh hỉ, hóa thân của Ngư Tàng muội muội mặc dù là cá mặn, nhưng mà cá mặn này biến thành kiếm vẫn khá soái, kỳ thực cũng chỉ là cá mặn phóng lớn mà thôi. Khi Ngư Tàng muội muội hóa thân thành Ngư Tàng Kiếm, thân kiếm tương đương với xương cá, chỉ là không có xương sườn, mà mũi kiếm thì là đầu cá nhọn, mắt thành màu lam.

Tuy nói bộ dáng cũng không ngầu cho lắm, nhưng dẫu sao cũng là thần khí, phẩm cấp rành rành ra đó.

Mấy thứ như bảo khí, linh khí mà đụng nó một cái, cũng chỉ có nước bể tan tành.

"Chủ nhân, cô cô đại nhân đâu?" Tiểu loli Ngư Tàng từ sau khi nghe Thú Ca thuật lại, liền đối với Bách Lý Thương Mặc mong ngóng đã lâu, luôn muốn nhìn xem nữ nhân thành đôi với chủ nhân có dáng vẻ như thế nào. Ừm, thân là cô cô ruột của chủ nhân, rốt cuộc là đẹp đến mức nào mới có thể khiến chủ nhân nhẫn tâm hạ thủ? Hay là, cô cô thấy chủ nhân dáng vẻ như hoa, vì vậy ra tay ngắt hoa? Nghe Huyền Vũ ca ca nói, hình như hai người đã có một chân từ rất lâu rồi.

"Không biết." Bách Lý Thần liếc mắt, ta còn đang muốn tìm cô cô đại nhân đây này, nhìn thấy hai ngươi là ta sắp phát điên rồi.

Lúc Thú Ca ở một mình, tuy rằng nói nhiều, nhưng cũng không nhiều đến mức độ này, hiện tại nó tự cho mình là thầy hướng đạo của kiếm sinh tiểu loli Ngư Tàng, muốn giúp nàng chỉ rõ phương hướng.

"Chủ nhân, thời điểm ở cùng cô cô đại nhân, ngươi là phía trên, hay là phía dưới?" Tiểu loli hỏi vô cùng thuần khiết, chỉ là Bách Lý Thần nghe được lời này thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma, "Phía trên phía dưới cái mịa gì, không có chuyện đó!"

Từ lúc nào mà Bách Lý Thương Mặc đã thân với ta đến mức độ phía trên phía dưới?! Thú Ca, loại chuyện viễn tưởng này, ngươi lại còn nói y như thật!

Liều mạng trợn mắt nhìn Thú Ca, chỉ là bên kia mắt quá nhỏ, không biết có thấy hay không.

Tiểu loli Ngư Tàng nghe vậy dùng ánh mắt vô cùng thương hại nhìn Bách Lý Thần, "Chủ nhân, ngươi thật đáng thương. Hóa ra cô cô đại nhân cũng ghét bỏ ngươi, nếu không sao nàng lại không đụng ngươi? Chủ nhân cũng là đứa nhỏ không ai cần —— "

"Ta ——" Bách Lý Thương Mặc đụng ta làm mịa gì a a a a a a a!

"Chủ nhân, không được nhụt chí, có Ngư Tàng thương ngươi!" Tiểu loli chắc như đinh đóng cột nói, "Cô cô đại nhân không đụng chủ nhân, chủ nhân có thể đụng cô cô đại nhân, Huyền Vũ ca ca từng nói, lực là tác động lẫn nhau." Mấy ngày sống chung, tiểu loli đã kêu Huyền Vũ là ca một cách tự nhiên, vì vậy, Bách Lý Thần cảm thấy con đường phía trước mong manh mà vô vọng.

Cái thứ loạn xị gì!!! Vốn là một tiểu loli thuần khiến biết bao, mới chưa được mấy ngày, miệng đã đầy phim heo, còn tiếp tục như vậy nữa, một bé loli sẽ bị hủy a a a a a a! Trong lòng Bách Lý Thần không ngừng lồng lộn, nhưng lại không thể mắng đứa bé không hiểu chuyện này, chỉ đành đem bực tức xì xuống dưới chân, không ngừng dậm chân.

"Chủ nhân, nếu ngươi hỏng chân, liền thật sự hết hy vọng rồi! Huyền Vũ ca ca nói, thiếu tay thiếu chân làm công vô vọng." Tiểu loli đã xem lời Thú Ca như kinh thánh, Thú Ca nói gì cũng đều đúng.

Bách Lý Thần ngửi mùi cá mặn thúi, nghe những thứ xàm xí vô pháp giải thích kia, cuối cùng lửa giận công tâm, hai mắt lộn tròng, hôn mê bất tỉnh.

Thú Ca = vô địch.

Thú Ca + Ngư Tàng = truyền kỳ.

Bách Lý Thần không cách nào đánh bại 'vô địch', càng không cách nào đối kháng 'truyền kỳ'!

Cho nên, nàng chỉ có thể hy sinh bản thân.

Bi kịch của Bách Lý Thần không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung, tựa như tâm tình Bách Lý Thương Mặc lúc này vậy.

Vì để luyện chế phi kiếm cho Bách Lý Thần, Bách Lý Thương Mặc sử dụng đủ loại vật liệu, thiên tài địa bảo thuộc phạm vi quyền lợi của bản thân, được đặc biệt cất giữ bên trong 'Tàng Bảo Các'. Nàng từ trong đó chọn một ít vật liệu có thể dùng, sau đó trở về tĩnh thất trong Hâm Hải Vân Các, nơi chuyên môn cung cấp dành cho các nhân sĩ luyện khí, dự định luyện cho Bách Lý Thần một thanh phi kiếm.

Bách Lý Thương Mặc chẳng những là chưởng môn, mà đồng thời cũng còn là đại sư luyện khí. Trong tu chân giới, tiếng tăm luyện khí của nàng cũng có thể đứng hàng top 5, chỉ là nàng rất ít ra tay mà thôi.

Đây không phải là lần đầu tiên nàng luyện khí, nhưng lại là lần đầu tiên luyện khí cho đứa cháu gái không quen thân lắm kia.

Chuyện này nếu trở lại năm năm về trước, quả thực là không thể nào!

Nàng có khúc mắc với phụ thân của Bách Lý Thần, cũng chính vì vậy, nàng mới không muốn gặp Bách Lý Thần.

Hôm nay, nàng lại khác thường muốn luyện chế cho Bách Lý Thần một thanh phi kiếm.

Bách Lý Thương Mặc, ngươi rốt cuộc làm sao vậy?

Bách Lý Thương Mặc không nghĩ ra, nhưng nghĩ bụng có lẽ là do bản thân thiếu nợ Bách Lý Thần?

Mình và phụ thân nó có khúc mắc, liên quan gì đến Bách Lý Thần đâu? Lại còn ném Bách Lý Thần ở nơi đó một mực mặc kệ để Dao Nhi chiếu cố, mình thân là trưởng bối lại tính toán chi li với một vãn bối, uổng công bản thân còn là chưởng môn.

Đối nhân xử thế như vậy, thật có hơi không công bằng.

Đặc biệt đứa bé kia còn nói với mình: 'nhà', ở trong lòng nó, đó lại là nhà? Chỉ cần nghĩ như vậy, nàng càng thêm áy náy.

Không sai, chính là như vậy.

Đây chẳng qua là một người cô cô suy nghĩ lại, muốn bồi thường mà thôi.

Bách Lý Thương Mặc nghĩ thông suốt xong, trong lòng cũng nhẹ nhàng không ít, mà mối khúc mắc kia dường như cũng nhờ vậy mà buông lỏng rất nhiều. Mặc dù còn chưa cởi bỏ, nhưng cách ngày tháo gỡ cũng đã không còn xa.

Đang tập trung tinh thần luyện khí Bách Lý Thương Mặc đương nhiên không biết, nàng đã trở thành nhân vật chính trong đề tài YY, mà một nhân vật chính khác còn là đứa cháu gái vừa rồi nàng dự định tử tế đối đãi.

Cô cô cùng chất nữ, ngươi bảo Bách Lý Thương Mặc làm sao chịu nổi nà!

Hộc máu không dậy nổi nha, thật sự không dậy nổi!

Từ sau lần té xỉu trước, Bách Lý Thần càng ngày càng bình tĩnh trước  lời nói của Thú Ca và Ngư Tàng, nàng sẽ không để tâm đến mấy tình huống chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết YY của bọn họ nữa.

Không sai, trong mấy ngày qua cuộc trò chuyện của Thú Ca lại tiếp tục thăng cấp.

Vẫn chĩa mũi nhọn vào xì căng đan giữa Bách Lý Thần và Bách Lý Thương Mặc, chỉ là từ trong miệng Thú Ca, chuyện đã xuất bản ra rất nhiều phiên bản, càng đừng nói đến sau khi trải qua chế biến trong đầu tiểu loli.

Bách Lý Thần dám đánh cược, nếu đem những thứ phiên bản trong miệng Thú Ca viết thành tiểu thuyết, nhất định sẽ thịnh hành tu chân giới, thậm chí còn dẫn tới một cơn sốt bách hợp.

Tình yêu cấm kỵ, ngược luyến tình thâm, xuân phong một hồi, gương vỡ lại lành, tình hữu độc chung, đoạn tình bất luân, gần quan ban lộc, ông trời tác hợp vân vân, đúng là tình tiết chỉ có ngươi nghĩ không ra chứ không có chúng ta không chế được!

Cái thế giới này, đã cách vặn vẹo không còn xa.

Thú Ca, tuyệt đối là đại công thần bóp méo thế giới!

Mục tiêu của Thú Ca không phải là bẻ cong thế giới, mà là uốn tròn thế giới này.

Cấp bậc và cảnh giới đã sắp tiếp cận dương vô hạn rồi.

┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro