Chương 5: Sáng kiến của Thú Ca
"Đúng rồi, nói cho Thú Ca biết, ngươi tên gì?" Giọng của Huyền Vũ rất là phóng đãng, có chút cảm giác giống như Châu Tinh Trì.
"Bách Lý Thần."
"Được, về sau ta liền kêu ngươi Tiểu Thần Thần!" Huyền Vũ nói chém đinh chặt sắt, không cho phép Bách Lý Thần phản bác.
Tiểu Thần Thần?! Tại sao ta cảm thấy lạnh như vậy?!
Bách Lý Thần đã cạn lời với 'con gián' tự chủ trương này rồi, "Được rồi, Thú Ca, ngươi có thể nói cho ta, tại sao ngươi lại bị phong ấn ở nơi này hay không? Còn nữa, tại sao ngươi chỉ có chút xíu như vậy?" Nói xong, còn dùng ngón tay so so.
"Chuyện này nói rất dài dòng." Huyền Vũ làm bộ giọng điệu cao nhân, ở trong bóng tối bò bò, bò đến bên cạnh Bách Lý Thần, "Tiểu Thần Thần, đưa tay ra, để cho Thú Ca ngươi leo lên, chúng ta từ từ nói."
"Thú Ca, yêu cầu của ngươi thật đúng là cao ——" Nhìn đốm đom đóm bé tí tẹo, Bách Lý Thần không nhịn được nhổ nước miếng nói.
"Đó là đương nhiên, nói thế nào Thú Ca ngươi ta đây cũng từng là thần thú đúng không?!" Nằm trong lòng bàn tay Bách Lý Thần, Huyền Vũ âm thầm than thở, "Aiz, nhớ năm đó Thú Ca ngươi ta đây cũng là một thần thú anh tuấn tiêu sái, phong lưu hào phóng, là người được hoan nghênh nhất trong tứ thần thú. Ngươi không biết đó thôi, thần giới đệ nhất mỹ nữ Chu Tước còn thầm mến ta, nhưng mà Thú Ca ngươi ta đây không dao động chút nào a!"
Bách Lý Thần cảm thấy tay có chút run rẩy, nàng thật sợ mình không khống chế được, đem 'con gián' này ném xuống đất đạp lên một cước, mẹ nó, một con gián như ngươi, còn được Chu Tước thầm mến? Ngươi chém gió cũng đừng có chém như vậy! Cái tiểu thân bản kia của ngươi, Chu Tước một chân là có thể đạp ngươi bẹp dí.
Bách Lý Thần liếc Huyền Vũ một cái, được rồi, trong đầu nàng tà ác, tội lỗi tội lỗi a!
"Tiểu Thần Thần, ngươi đừng có không tin, Thú Ca của ngươi trước đây cũng không phải nhỏ như hiện tại, ta là bị phong ấn xong mới dẫn đến vóc dáng co lại, kỳ thực cũng là bởi vì tu vi thụt lùi a, chỉ cần cho ta thời gian, Thú Ca ta vẫn có thể lớn trở lại." Huyền Vũ ở trong lòng bàn tay Bách Lý Thần xoay vòng vòng, cũng không biết đang làm gì, đoán chừng là đang vỗ ngực?! Được rồi, dù sao thì với cái hình dáng 'con gián' này, ai mà nhìn ra nó đang làm gì?!
"Vậy thì Thú Ca, ngươi rốt cuộc làm sao mà bị phong ấn? Ta muốn nghe điểm chính!" Mấy lời nói nhăng cuội kia của ngươi giữ lại để tương lai lừa gạt gián muội muội đi!
"Kỳ thực, kỳ thực cũng không có gì đâu!" Hiếm có thời điểm Huyền Vũ còn biết ngại ngùng, "Chính là ta ham rượu uống nhiều mấy ly ấy mà! Kết quả không ngờ đem Thanh Long tỷ tỷ làm gì đó gì đó, kỳ thực ta thật không biết a! Bạch Hổ là hảo muội muội của Thanh Long tỷ tỷ, hiển nhiên là phải giúp Thanh Long tỷ tỷ báo thù, kết quả không phải bởi vì Chu Tước thầm mến ta sao, cho nên nàng đương nhiên là giúp ta, Thanh Long tỷ tỷ ngược lại chưa từng nghĩ muốn tìm ta báo thù, nhưng mà ba con chúng ta đánh, nàng cũng không khống chế được a! Sau đó không biết tại sao trở thành hỗn chiến. Trận chiến ấy đánh cho thần giới trời đất u ám, sau đó ta liền bị Thần Đế phong ấn a. Về phần bị phong ấn ở đâu cũng chỉ có Thần Đế biết, đoán chừng chính là chỗ này rồi! Chỉ là không ngờ sẽ bị ngươi giải khai."
Đây cũng không phải thần thoại nữa rồi, đây là chuyện nghìn lẻ một đêm a!
Một 'con gián' ngủ một con rồng?!
Ngươi cảm thấy lời này có thể để cho người tin tưởng sao?
Còn nữa, ta giải được cả phong ấn của Thần Đế, ta so với Thần Đế còn lợi hại hơn sao?!
"Ha hả." Bách Lý Thần cười giật giật khóe miệng, cũng không biết đang cười cái gì, đoán chừng là đang cười bản thân đã cách não tàn không xa.
"Tiểu Thần Thần, đúng rồi, sao ngươi lại tới nơi này?" Huyền Vũ hiển nhiên có thái độ rất tốt với Bách Lý Thần, cũng rất gần gũi, không chút nào cảm thấy nó đã bị dán nhãn đóng dấu 'đại vương chém gió', hứng thú bừng bừng hỏi.
Nhắc đến chuyện này Bách Lý Thần liền bi thương dâng trào, "Ta bị cô cô ta ném tới nơi này."
Về phần tại sao, Bách Lý Thần từ từ kể lại quá trình phát triển của sự việc.
"Oa, trên thế gian này còn có nữ nhân ác tâm như vậy?" Huyền Vũ tựa hồ rất chấn kinh với Bách Lý Thương Mặc trong miệng Bách Lý Thần, "Nàng thật là thân cô cô của ngươi?"
"Nếu giả cho đổi ngay. Thân đến không thể thân hơn." Bách Lý Thần rất là bất đắc dĩ nói, "Thú Ca, ngươi cũng biết Tiên Vũ Đại Lục này là thế giới cường giả vi tôn, một đứa con nít Trúc Cơ tiền kỳ như ta làm sao có thể phản kháng nàng? Nàng là Tịch Diệt hậu kỳ đó, một ngón tay là có thể nghiền chết ta mấy lần. Người ở dưới mái hiên, không cúi đầu không được a!"
"Điều này cũng đúng." Huyền Vũ gật đầu một cái, dù sao tư thế gật đầu của nó Bách Lý Thần cũng nhìn không ra, con gián gật đầu ngươi có thể nhìn ra sao? "Nếu Thú Ca ngươi vẫn còn ở trạng thái trước kia, mười Bách Lý Thương Mặc nhìn thấy ta cũng phải đi đường vòng, đáng tiếc a, Thú Ca ngươi hiện tại cho dù muốn giúp ngươi báo thù cũng không có biện pháp, bằng vào thực lực Ly Hợp hậu kỳ của ta hiện nay, nàng một cước cũng có thể giẫm chết ta."
Thú Ca, ngươi cuối cùng cũng tự mình biết mình!
Bách Lý Thần cũng không trông cậy dựa vào một 'con gián' giúp bản thân báo thù, cái này nếu nói ra, nàng còn ngại mất mặt ấy!
"Thú Ca, nếu ngươi đã là Huyền Vũ thần thú, đồ tốt chắc phải có chứ? Dù sao hiện tại ngươi cũng không cần, chi bằng cho ta đi, ta giúp ngươi cất." Bách Lý Thần ở trong lòng đánh tính toán nhỏ, nói thế nào đây cũng là Huyền Vũ a, còn là thần thú, tùy tiện cho một hai món đồ, ta liền phát tài.
"Aiz, không phải Thú Ca ta không cho ngươi, Thú Ca ngươi ta đây hiện tại cũng là nghèo rớt mồng tơi. Có câu, dựa núi núi ngã, dựa người người chạy, dựa bản thân tốt nhất. Tiểu Thần Thần, ngươi vẫn là dẹp ý niệm này đi!"
Con bà nó, nói nửa ngày hóa ra Huyền Vũ này nghèo đến cọng lông cũng không có, vậy ta cần ngươi làm gì?!
"Vậy cho chút công pháp tu chân đi!" Cái này chắc được chứ?
"Tu yêu thì có, tu người không có, ngươi muốn của yêu?" Huyền Vũ đứng đắn nói, "Tuy rằng Thú Ca ngươi ta đây là thần thú, nhưng thần thú cũng là thú, nói cho cùng vẫn chính là yêu, ta cầm công pháp tu luyện của nhân loại làm gì?"
Thế thì ta cần ngươi làm cái rắm gì! Bách Lý Thần trong lòng trực tiếp mắng, mất công ta kêu ngươi một tiếng Thú Ca, kết quả gọi tiếng ca này là uổng phí?
"Tiểu Thần Thần, không phải Thú Ca ta trách ngươi, rõ ràng có một núi dựa lớn như vậy, làm gì không cần? Tuy rằng người ta rất không muốn gặp ngươi, nhưng mà cái này cũng chẳng có gì, chỉ cần làm nàng vui vẻ là được rồi?" Huyền Vũ nói như đúng rồi, "Tu vi này của ngươi nếu muốn báo thù trên căn bản kiếp này không có hy vọng, dĩ nhiên ngươi cũng đừng trông mong vào Thú Ca ngươi, chờ ta khôi phục thực lực, đoán chừng nàng hoặc là đã thành tiên, hoặc là đã vẫn lạc* rồi, dĩ nhiên, ngươi cũng không thấy được ngày đó đâu."
(*) vẫn lạc: ý là chết, vũ hóa, biến mất (từ dùng trong truyện tu tiên)
Thú Ca, ta vẫn là thích nghe ngươi khoác lác hơn, ngươi nói thật, đúng là cmn thiếu đánh!
"Dĩ nhiên, chúng ta không có sức địch lại, có thể dùng trí mà!" Bách Lý Thần mắt sáng lên, "Thú Ca có cao kiến gì?" Huyền Vũ này sống nhiều năm như vậy, không khéo thật có biện pháp.
"Còn không đơn giản sao, trên thế giới này thứ độc nhất là gì?"
"Là thứ gì?"
"Tình yêu nha, đần!" Hận chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Bách Lý Thần ngốc ngơ ngác, "Chỉ cần ngươi đem nàng lừa lên giường, không phải cái gì đều giải quyết rồi sao? Để cho nàng yêu ngươi đến tuyệt vọng, sau đó ăn sạch sẽ rồi đá nàng, nghĩ thôi cũng làm người kích động oa!"
"Cho xin đi, nàng là cô cô ruột của ta đó, có hiểu không!?" Còn thần thú cái gì, cầm thú mới đúng!
"Như vậy mới càng làm người máu huyết sôi trào a, cấm kỵ chi luyến, nghĩ thôi Thú Ca ngươi đã muốn phun máu mũi rồi!" Huyền Vũ đã lâm vào trong YY của bản thân không cách nào tự kềm chế, "Thân cô cô cùng thân chất nữ, hơn nữa nàng là chưởng môn, ngươi là phổ thông đệ tử, sau đó theo lời Tiểu Thần Thần ngươi nói, nàng còn là 'Tu chân giới đệ nhất mỹ nữ tông sư', mà ngươi miễn cưỡng cũng coi như tiểu mỹ nhân. Ngươi không cảm thấy tổ hợp như vậy rất dễ làm người ta chảy nước miếng sao? A, không được, Thú Ca ngươi ta sắp hôn mê rồi. Quá kích thích!"
Ta quỳ, 'con gián' não tàn này ăn đá nhiều quá rồi đúng không?!
Muốn đem Bách Lý Thương Mặc lừa vào giường, cái đó còn khó hơn cả việc đi gặp Tổng thống XX nước X a!
Còn nữa, ta là nữ! Lừa nàng làm gì, ta lại không có khẩu vị này!
Cho dù ta có khẩu vị này, loại mẫu dạ xoa như Bách Lý Thương Mặc cũng không phải đối tượng lựa chọn của ta, được không?!
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro