Chương 33: Cô nương, ngươi hủy hình tượng rồi

Vệ Thất thay mình đi Từ gia dò tin tức, Ngụy Anh Lạc bên này cũng không dám lười biếng.

Sau khi nàng rời nhà, liền không tiện quang minh chính đại trở về nữa. Tránh cho bị người nhìn thấy lắm mồm, để cho lão cha kia của nàng cho rằng nàng còn muốn đánh trống lùi.

Nhiệm vụ đến nhà đem tỷ tỷ mời tới, liền nhờ Hồ di.

Hồ di là tỷ muội của trưởng bối các nàng, hằng ngày lại có nhiều chiếu cố. Tỷ tỷ nếu nghe Hồ di truyền đạt, có lẽ có thể an lòng đi theo đến đây cùng nhau thảo luận.

Đợi Hồ di cũng lên đường, Ngụy Anh Lạc đè xuống đầy bụng tâm tư, bước chân trầm trầm đi vào nội đường.

Từ khi nàng sống lại, trước thời hạn gặp được Dung Âm, rất nhiều chuyện nguyên bản tương lai nên xảy ra trở nên khó mà dự đoán.

Nàng phải suy nghĩ thông suốt, sớm trù tính mưu đồ.

Nếu chuyện tỷ tỷ có thể viên mãn, hai tiếc nuối lớn của nàng kiếp trước có thể xong được một. Nàng có thể có càng nhiều tinh lực hơn, làm chuẩn bị cho Dung Âm thoát đi tên mê gái Hoằng Lịch.

'Dung Âm a Dung Âm, ta sẽ mau chóng lớn lên.' Mấy năm thực sự quá dài, thoát đi nắm giữ của hoàng đế đâu có dễ vậy, mỗi lần chỉ cần nghĩ đến không cách nào tiếp xúc Dung Âm, Ngụy Anh Lạc vốn dĩ lòng tin tràn trề liền biến thành trạng thái uể oải.

Nàng ghét trạng thái vô lực của bản thân, hết lần này tới lần khác nàng chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng. Ai bảo nàng hiện tại chỉ là một em bé tám tuổi cao chưa tới ngực người ta đâu.

Lo lắng ký ức của mình xuất hiện sai lệch, bỏ sót chuyện trọng yếu làm trễ nãi Dung Âm. Ngụy Anh Lạc tìm bút than Hồ di dùng để viết sổ sách, xé một khối khăn trải bàn nhỏ, dùng phương thức vẽ hình chỉ mình có thể hiểu được, tỉ mỉ phác họa mấy chuyện đại sự phát sinh ở Tử cấm thành tương lai mấy năm sau:

Càn Long năm thứ hai, cũng chính là hai năm sau, nàng mười tuổi.

Con trai trưởng Vĩnh Liễn của Dung Âm sẽ bởi vì một lần ngoài ý muốn chết yểu, vì lần ngoài ý muốn này có liên quan đến Hoàng thái hậu, trong cung giữ kín như bưng, đối ngoại chỉ nói là nhiễm phong hàn. Dung Âm ôm nỗi đau tang tử, nhưng không cách nào trách móc Thái hậu. Uất khí tích tụ trong lòng, khiến cho Dung Âm vốn dĩ thân thể cũng xem như khỏe mạnh như người bình thường, bắt đầu suy yếu.

Càn Long năm thứ tám, nàng mười sáu, vì trường tỷ đã chết vào cung, nhân duyên xảo hợp được Dung Âm thưởng thức, bồi ở Trường Xuân Cung.

Càn Long năm thứ mười, Hoằng Lịch phong nàng làm Ngụy quý nhân. Nàng không muốn nhận, cảm thấy bản thân phụ Dung Âm, Dung Âm lại khuyên nàng không cần lo lắng, cùng mình bình lặng hầu hạ hoàng đế.

Càn Long năm thứ mười một, Dung Âm sinh hạ hoàng thất tử Vĩnh Tông. Mùa đông năm đó, Vĩnh Tông bởi vì hỏa hoạn bị đốt chết ở Trường Xuân Cung. Dung Âm tâm tình tan vỡ, bệnh nặng. Nàng ôm lấy Dung Âm đã tâm tồn ý chết, dùng lời nói dối vụng về bảo rằng Bích Hà nguyên quân tiếp đi hai hoàng tử làm tiên đồng, thỉnh cầu Dung Âm tiếp tục sống. Chỉ cần Dung Âm có thể còn sống, nàng trả giá cao đến mấy cũng đều có thể. Bao gồm về sau nếu nàng có con cháu, nàng nguyện ý đem hết thảy chúng nó quá kế đến dưới gối Dung Âm.

Nhưng Dung Âm giống như cái xác biết đi sống hai năm, vào một mùa đông nọ, vẫn là rời đi.

Nàng đêm tuyết trở về cung, một đường chạy một đường khóc, vẫn đã tới trễ.

Nàng chỉ thấy được thân thể lạnh như băng của Dung Âm, một khắc kia, nàng thật nghĩ cầm dao đâm về phía Hoằng Lịch, đều là nam nhân này, là hắn phụ lòng Dung Âm, là hắn bạc tình tàn nhẫn, phá hủy một đời Dung Âm.

Hoằng Lịch đối ngoại cho sử quan ghi lại, nói là Dung Âm thân thể không tốt, thời điểm ở Thái Sơn cầu phúc cho đứa nhỏ, nỗi lòng kích động, bệnh dồn tái phát. Hành trình đến Vân Sào hành cung được mười mấy ngày, liền băng thệ.

Những thứ này đều là lời nói dối, Dung Âm chính là chết ở Tử Cấm Thành.

...

Xóa sạch lệ bên khóe mắt, Ngụy Anh Lạc nói cho bản thân, đây là một lần khóc cuối cùng của nàng đời này. Đời trước tiếc nuối tuyệt sẽ không phát sinh nữa, Dung Âm tuyệt sẽ không chết ở hoàng thành.

Nàng hít sâu một hơi, xếp lại miếng vải vẽ ra sự kiện, cẩn thận đặt trong y phục.

Cố ý không viết chữ, dùng hình vẽ, một là trong mắt người khác nàng hiện tại còn là một tiểu nha đầu chưa học vỡ lòng, vốn không nên nhận biết chữ.

Hai là nàng lo lắng những thứ đồ vật tự viết có tính tiên đoán này, bị người cố ý thấy, tăng thêm phiền toái không nói, còn có khả năng dẫn tới họa sát thân. Hơn nữa chuyện liên quan đến Dung Âm, không thể không làm nàng thận trọng. Đứa nhỏ là mạng của Dung Âm, trước khi Vĩnh Liễn chết, Dung Âm đã mất một trưởng công chúa. Nàng phải nghĩ biện pháp ngăn lại tràng tai nạn tàn khốc này.

May mà, còn hơn một năm thời gian có thể chuẩn bị, thời điểm cần thiết, có thể lấy sư phụ đại bói bịp Pháp Từ của nàng ra làm chút văn chương.

Muốn sư phụ có tác dụng gì, đương nhiên là dùng ở thời điểm cần!

Được rồi, Ngụy Anh Lạc viết xong những thứ này, liền tâm tình tốt đến phòng bếp chuẩn bị thức ăn. Nếu thuận lợi, Vệ đại ca, tỷ tỷ còn có Hồ di lát nữa sẽ tề tụ nơi này, nàng không thể để bọn họ đói bụng.

Thời điểm Ngụy Anh Lạc ca hát làm thức ăn, Vệ Thất đang rúc lại trong góc tường mơ màng buồn ngủ. Nghe mẹ con Từ gia thảo luận hôn sự Ngụy Anh Ninh, than ngắn thở dài hết mấy giờ, đều không ra được chủ ý nào. Hắn thật muốn bạo phát đánh người, mắng Từ Hải Băng là đồ trứng mềm, gan chuột.

Yêu một cô nương, nếu chỉ ở ngoài miệng nói linh tinh, còn không bằng ngay từ đầu im miệng đi. Chỉ là đáng thương đôi tỷ muội Ngụy gia, sợ là phải thất vọng rồi...

Thừa dịp mẹ con bọn họ trở về phòng nghỉ ngơi, Vệ Thất lặng lẽ lui ra ngoài, từ từ trở lại Tứ Tịch Lâu.

Hắn phải uyển chuyển một chút, cùng Ngụy Anh Lạc nói Từ Hải Băng là kẻ nhát gan không có tặc đảm cũng không có tặc tâm, đề nghị tốt nhất là: Ngụy Anh Ninh suy nghĩ thêm một chút những hảo nhi lang khác lớn tuổi hơn chưa lập gia đình trẻ trung khỏe mạnh đi.

Thí dụ như hắn.

Xùy xùy xùy, mình đang suy nghĩ gì vậy... Vệ Thất đỏ mặt mo, thời điểm bước vào phòng chính Tứ Tịch Lâu, ngửi thấy một cỗ mùi thơm.

Oa cha, bà chủ còn có tay nghề này.

Không đúng, khẳng định lại là thức ăn do tiểu khả ái Anh Lạc chuẩn bị.

Vệ Thất đi tới phòng bếp, cách rèm vải cố ý rướn cổ lên thò vào trong, "Anh Lạc a, chuẩn bị cái gì ăn ngon đó?"

Rèm vải từ bên trong vén lên, một cô nương trẻ tuổi mỹ mạo bưng thức ăn đi ra, giận trợn mắt nhìn hắn, "Ăn ăn ăn, một nam nhân cả ngày chỉ biết ăn thôi, còn không biết ngượng để em gái ta xuống bếp cho ngươi."

"Khụ... Tại sao lại là cô."

Nằm mơ cũng không nghĩ tới, sẽ là Ngụy Anh Ninh ở bên trong. Vệ Thất mắt đều không biết nhìn đi đâu.

Ngụy Anh Ninh vẫy bím tóc đen dài, nếu không phải đang bưng thức ăn, lại còn có Anh Lạc cùng Hồ di dặn dò ở phía trước, nàng thật muốn cho nam nhân trước mắt này một bạt tai.

"Tránh ra, muốn ăn cơm chờ ở bên ngoài." Ngụy Anh Ninh hừ một tiếng, đi thẳng qua Vệ Thất.

Vệ Thất: "..."

Nữ nhân này bị người đổi hồn sao? Chanh chua như vậy.

Hay là, vốn chính là bản thân hai ngày trước nhìn lầm?

Trường Xuân Cung.

Hoàng hậu tâm thần bất định chăm sóc hoa cỏ, luôn có chút uể oải.

Vệ Lung rất là thương tiếc nhìn đám hoa dưới tay, ặc, chủ tử lại bóp hư một cánh sen cửu sắc cống phẩm Tây Vực.

"Chủ tử, người có phải trong lòng không thoải mái?" Vệ Lung ngay vào lúc Dung Âm vứt bỏ cánh hoa, chuẩn bị hướng xuống một chậu thực vật còn trân quý hơn hạ thủ, vội vàng ngăn lại.

"Không có gì không thoải mái, ta rất tốt." Phú Sát Dung Âm giương mắt nhàn nhạt nhìn về phía Vệ Lung, "Phần tin tức hôm nay của Vệ Thất đâu, không tới sao?"

┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴

Editor: Có mt chút khác bit vi s kin trong phim, c xem đây là mt thi không song song cũng đưc, tác gi lng ghép phim vi sự kiện lch s, vì đúng là Lnh phi đưc phong lên quý nhân trưc khi Hoàng hu chết, dù sao thì t lúc xut hin ám v đã thy có s thay đi ri.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro