21.
Khuya tới ~~~
Trăng thanh gió mát, đêm lạnh tràn xuống các loài động vật đều rơi vào giấc ngủ say chỉ còn mỗi thực vật hăng say đều hòa không khí.
Nhưng còn một nơi nào đó, nơi cao nhất của tòa trường vẫn còn ánh sáng bật khắp căn phòng. Tiêu Ngữ đang dùi đầu vào đống văn kiện ở bàn, tốc độ làm việc không ngơi tay ở một bàn nhỏ kế bên có thể thấy mấy cốc nước uống đã cạn hoặc có sẵn một cốc cafe khói bốc nghi ngút chứng minh người đem vô đây chưa được bao lâu.
-"Cốc cốc " bỗng có tiếng gõ cửa ....
Bỏ đống văn kiện xuống, vớ tay lấy cốc cafe uống. Tiêu Ngữ nhếch môi mĩm cười
-"Vào" nàng nói
Người bước vào không ai khác là Cố Hân, không phải cô muốn tới đây đâu chỉ là bị ép buộc thôi ha đúng vậy chỉ là bị ép buộc thôi.
Cố Hân tự thôi miên bản thân chỉ vì nàng ép mới tới nhưng nào ngờ chính thân xác trái ngược lại. Thậm chí tới sớm nhưng vì không dám vào mới đứng bên ngoài tận nửa tiếng đồng hồ, đứng cho đến khi chân có cảm giác tê mới dám nhấc tay lên gõ cửa.
-"Xin hỏi ngài có cần gì chỉ dạy" Cố Hân mang gương mặt bình lặng nghiêm túc đứng nghiêm trước mặt Tiêu Ngữ
Nhìn thấy bộ mặt căng thẳng nhưng giả bộ nghiêm túc của Cố Hân không khỏi phì cười tới xốc cả nước
-"Khụ....haha"
Nàng cười càng làm Cố Hân thêm đen mặt, mặt cô dính gì sao....
-"Nếu ngài kêu ta tới đây chỉ để xem ngài cười vậy xin cáo lui"
Ở đây không an toàn, nên Cố Hân định chuồn chân nhưng không ngờ vừa xoay người đi
-"Ta đã cho ngươi đi?" đều chỉnh hơi thở, Tiêu Ngữ bây giờ mới thực sự chú ý đến Cố Hân mặt than kia có ý định bỏ chạy
-"Vậy ngài cần gì sai bảo" Cố Hân thừa biết làm sao Tiêu Ngữ dễ dàng tha cho cô vậy
-"Ta nói rồi....." Tiêu Ngữ đứng dậy, bước tới gần Cố Hân,
-"Chuyện vui hồi sáng ngươi kể ta xem" nàng còn cố ý nhón chân thở nhẹ vào tai cô
Cố Hân giật mình bản năng lùi lại mấy bước cách xa nàng ra. Nhưng ngược lại Tiêu Ngữ bên đây nhìn thấy vành tai của cô đã hồng lên càng thêm vui vẻ.
-"Quả thực ta đây không có chuyện vui gì " Cố Hân cố gắng đều chỉnh hơi thở để nhịp tim đủ lượng oxi cung cấp chứ quá thiếu oxi rồi nên mới đạp nhanh như vậy.
-"Oh...." nàng quay lại bàn, giả bộ ngạc nhiên càng khiến tim cô đập kịch liệt
-"Vị bạn học Cố Hân này không biết hôm nay hoàn thành nhiệm vụ chưa nhỉ" Tiêu Ngữ chống hai tay lên bàn đỡ càm ngước nhìn Cố Hân mĩm cười nhẹ nhàng
-"Thôi chết" hôm nay bị tên Siêu Thư đẩy một phát làm rơi hết cây Bát Cát thêm việc Phượng Hoàng xuất hiện làm cho học viện rối loạn cứ tưởng tránh được nào ngờ vị hiệu trưởng này lại nhớ, số rõ khổ.... Cố Hân thầm than thở trong lòng
-"Ta đã hoàn thành" một đống học viên như vậy làm sao kèm thêm Phượng Hoàng gây rối làm sao cô ta có thể nhớ được ai hoàn thành hay chưa hoàn thành đâu, cứ nói dối đại cho qua tình cảnh này. Với lí do đó, Cố Hân tự hào thầm khen ngợi nhanh trí, diễn tả lời nói bản thân là thật
Bên đây Tiêu Ngữ khẽ nhíu mày, dám trước mặt nói dối nàng còn thể hiện tự hào như thế, thực thỏ hư a....
-"Thật thế sao, vậy sao ta lại không thấy thành phẩm nhiệm vụ của ngươi" Tiêu Ngữ giả dạng như mới nghe lần đầu
-"Chắc có quá nhiều học viên nộp nên đã bị pha trộn đâu đó" Cố Hân tiếp tục bịa minh
-"còn dám nói thêm, được lắm"
-"Mỗi học viên đều nộp thành phẩm của mình của một chỗ riêng có lão sư kiểm chứng không biết vị bạn học này nộp ở đâu mà bị pha trộn"
Một câu nói này, khiến Cố Hân tắt luôn nguồn sống, quả thực như lời nàng nói. Mỗi học viên đều có 1 ô riêng để nộp thành phẩm thậm chí cả lão sư để đứng kiểm tra phòng trường hợp gian lận hay không.
-"Ặc....chuyện này....." Cố Hân hết lời để bịa mịn nữa, bí đường rồi chỉ biết cúi đầu gãi tóc
-"Không ngờ học viện Wag của ta lại có học viên không trung thực như vậy, liệu ta có nên phạt hay không đây" mặc dù nụ cười vẫn trên môi nàng nhưng khí tức sau lưng khiến Cố Hân hơi chột dạ, xương sống đổ mồ hôi lạnh
-"Xin lỗi ngài, ta không nên như vậy, xin ngài hãy đưa ra hình phạt ta sẽ nghiêm chỉnh chấp hành" đến nước này Cố Hân không thể không nhận được.
-"Thôi thì nhường nàng lần này, lần sau phải chú ý thêm thôi" thâm tâm Cố Hân
Nhìn thấy thỏ con thành thật chấp nhận, Tiêu Ngữ phần nào vui vẻ dịu lại khí tức sau lưng.
-"Vậy hình phạt của ngươi là....."
Cố Hân sẵn sàng tư thế dù sao cũng chỉ là hình phạt, leo núi lội sông hồi xưa còn không sợ, giờ chỉ mỗi hình phạt nhỏ nhoi làm sao gây khó khăn được cô đây.
-"Là bóp vai cho ta"
Tâm lí Cố Hân đang ở mức sẵn sàng chiến đấu vậy mà nàng phán một câu xém nữa té nằm trên mặt đất. Cô có nghe nhầm không bóp vai???
-"Hả...." Cố Hân không tin vào tai mình
-"Ngươi thấy ta hình phạt ta cho quá nặng" Tiêu Ngữ nhếch môi lên cười
-"Không không....." Cố Hân lau vệt mồi hôi bên sườn má, rất nặng a...
Bản thân võ công tu luyện mười mấy năm có thể sang phẳng một đất nước này nay lại đi bóp vai cho một nữ nhân, cũng may Thần Chết có việc nên đã trở về Diêm đế còn Hắc Long thì đang ngủ ở trong phòng nếu để hai người này biết được chắc đào hố mà chôn luôn a.
Điều chỉnh hơi thở đang gấp rút lại, Cố Hân từ từ đi đến gần Tiêu Ngữ nhìn thấy bờ vai mỏng manh như vậy Cố Hân không dám dùng sức, sợ liệu dùng sức nó có thực sự gãy không a....
Mặc dù rất ấm ức nhưng Cố Hân không giận cá chém thớt chuyện mình làm sai tất nhiên nhận, nghiêm túc chấp hành hình phạt đứng bóp vai cho nàng. Tiêu Ngữ ngồi phía trước phần nào tự đắc, cười khúc khích khi chọc được thỏ con nhỏ này a. Cứ như vậy một người đứng mang khuôn mặt tức giận u oán bóp vai cho người ngồi đang vui vẻ cười không ngơi miệng. Bên ngoài trăng đã lên cao bóng tối bao trùm chỉ còn mỗi căn phòng thắp sáng này tạo nên thêm phần ấm cúng.
Cố Hân vẫn còn ấm ức việc phải đứng đây bóp vai cho một nữ nhân nhưng khi thấy một bên tay còn vẻ khụy xuống người phía trước hình như nghiêng một bên. Cô nhanh tay đỡ lấy người nàng, hơi thở nhẹ nhàng, đều đều chứng minh nàng đã ngủ rồi. Cố Hân thêm phần mặt đen đi, có vẻ cô bóp vai thoải mái đến vậy à!!!
-"Phiền phức " Cố Hân chửi thầm trong miệng
Nhưng nhìn thấy dáng vẻ nàng ngủ say, đôi mắt nhắm chặt lại, đôi môi lâu lâu lại chuyển động chóp chép thực không giống nàng khi tỉnh a. Người ta thường nói "Con gái đẹp nhất khi ngủ" quả không sai. Cố Hân có vẻ mê dáng vẻ khi ngủ của nàng thật rồi...
Nhẹ nhàng xốc nàng lên bế theo kiểu công chúa mới biết nàng thực sự rất nhẹ a. Thầm oán tiếp
-"mỗi ngày cô ăn chắc để nuôi hai cục trước ngực à ( ý là tiểu bạch thỏ á :3 )
Miệng thì oán nhưng lại không dám nói lớn, từng cử chỉ nâng đỡ nàng lên giường thật nhẹ nhàng tránh làm việc nàng thức giấc. Sau khi đắp chăn cho nàng, Cố Hân nán lại bên mép giường tay không tự chủ vén mái tóc nàng qua một bên nào ngờ nàng đột nhiên quay đi làm tay cô chạm vào môi nàng.
Cố Hân sựt tỉnh, giật mình vội đứng dậy. Chạy ra khỏi phòng nàng quay về kí túc xá của mình, nằm trên giường kí túc xá Cố Hân trằn trọc không thể ngủ được. Nhớ đến hồi nãy ngón tay chạm vào môi nàng, cô đưa ngón tay lên ngửi có mùi hoa anh đào. Nhưng rồi giật mình khi thấy hành động biến thái chính mình vội nhắm chặt mắt lại cố gắng dỗ bản thân ngủ
-"Cố Hân mày điên rồi "
:3 khi yêu éo ai bình thường :3
(Viết không kịp tay mấy bác luôn, ai đòi thịt thì tự mà mua ăn, ta không bán )
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro