Chương 67: Giải cứu
Đêm đó, cô Út gói ghém số tiền 300 đồng vào chiếc va-li, đôi vai vẫn run vì xương còn đau âm ỉ . Má nhìn con với ánh mắt lo lắng, nhưng cũng hiểu chẳng ai có thể ngăn nổi quyết tâm của cô. Cha thì vừa hối hận, vừa bất lực, chỉ biết lặng lẽ cầu mong trời phật phù hộ.
Cô Út khoác chiếc áo ngoài, bước đi cẩn thận. Trái tim như lửa đốt, nghĩ đến Chi đang bị giam giữ nơi nào đó, có thể đang sợ hãi, chịu đau đớn. Từng bước đi qua ngõ vắng, cô lẩm nhẩm cầu xin ông trời phù hộ cho người mình thương, cho mọi chuyện được tai qua nạn khỏi.
Đến bìa rừng, nơi gần ngôi chùa hoang trong làng, cô dừng lại, hít một hơi thật sâu, tay ôm chặt va-li tiền, mắt nhìn quanh bóng tối bao phủ. Cô thầm nhủ: “Mình phải cứu Chi. Dù đau, dù nguy hiểm, bằng mọi giá.”
Trong bóng tối, tiếng bước chân vang lên. Một thằng côn đồ lờ mờ hiện ra, dáng người thô kệch, tay cầm gậy, mắt liếc cô với vẻ nghi ngờ.
– Tao đem tiền theo đúng như tụi bây yêu cầu. Thả người đi!
Giọng cô đầy cứng rắn.
Bọn chúng cười khẩy. Một tên tiến tới, giọng khàn khàn:
– Tiền có đủ rồi, nhưng đừng tưởng mày muốn sống là dễ…
Nhìn gã, cô nhận ra ngay chính là tên hôm bữa bị mình đánh ở tiệm vàng. Hắn nhếch môi:
– Lẽ ra tao kêu tụi nó bắt mày, mà tụi này lại vô vụng quá bắt lộn con nhỏ đó. Nhưng thôi… dẫu sao giờ mày cũng đã có mặt ở đây rồi.
Cô Út lặng lẽ tiến gần hơn, mắt dán chặt vào Chi đang bị trói trước cửa chùa. Nhịp tim đập nhanh, cơn đau nhức không làm cô chùn bước:
– Thả cô ấy đi! Tụi bây muốn làm gì tao cũng được.
Tên cầm đầu cười khẩy, bọn xung quanh lăm lăm gậy gộc.
– Mày nghĩ tao tha cho dễ vậy hả? Lúc mày đánh tao, tao kêu tha, mày có buông đâu!
Hắn bước tới, túm tóc Chi giật ngược khiến nàng đau đến tỉnh dậy. Thấy cô, nàng bật khóc, giọng khàn đặc:
– Mình… hức… sao lại tới đây…
Chưa nói hết câu đã bị hắn tát một cái trời giáng.
– Mày đụng tới cổ tao liều mạng với mày!
Cô Út hét lên.
Hắn thả Chi ra, cười ha hả:
– Cha coi bộ tụi bây thương nhau dữ ha! Vậy là con nhỏ này là điểm yếu của cô út đó đa.
Bên ngoài, lính của anh Hai và mấy tên lính Tây đã vây quanh, chỉ chờ lệnh. Nhưng vì bên trong còn cô và Chi, nên không ai dám manh động.
Tên cầm đầu ra hiệu, hai thằng đàn em lao vào đánh cô. Dù đau đớn, cô vẫn cố sức đánh trả, nhưng sức con gái sao địch nổi. Cuối cùng, chúng đè cô quỳ xuống dưới chân hắn.
Hắn cười khoái chí, vừa đánh vừa đá liên tục vào người cô.
Ở ngoài, anh Hai xót ruột, buộc phải ra lệnh cho lính ập vào. Bị dồn ép, hắn vội kéo Chi kề dao vào cổ:
–Tụi bây ngon thì tới đây, tao cho con nhỏ này chết chung!
Anh Hai hạ giọng, trấn an:
– Anh bình tĩnh! Làm bậy thì chỉ có án tử. Thả người, đầu hàng đi, tôi hứa sẽ tìm cách cho anh thoát án tử.
Hắn gào lên:
– Đừng hòng! Tao muốn tụi bây tránh ra cho tao đi, không tao cắt cổ nó rồi tao chết luôn!
– Được rồi, hạ súng xuống, tránh đường cho nó!
Anh Hai ra lệnh.
Tưởng có cơ hội, hắn lơ là. Ngay lúc đó, cô Út nhanh tay vốc nắm đất ném thẳng vào mặt hắn. Hắn chao đảo, Chi vùng vẫy lao về phía cô. Cô ôm lấy nàng, xoay người chắn ra sau. Nhưng chưa kịp chạy, hắn đã lao tới, đâm thẳng một nhát dao vào lưng cô.
Cùng lúc ấy, tiếng súng nổ ra. Hắn gục chết tại chỗ.
Chi ôm chầm lấy cô. Sau lưng, con dao vẫn còn cắm sâu, máu loang đỏ cả tấm áo. Cô Út run rẩy, cố tháo dây trói cho nàng rồi gục thẳng lên vai.
– Mình ơi… hức… cố một chút… đừng bỏ em…
Chi khóc nghẹn.
Cô đưa tay lau nước mắt nàng, giọng yếu ớt:
–Xin lỗi… đã để em sợ…
– Không… em không có sợ! Mình ráng lên… đừng bỏ em…
Chi vừa khóc vừa lắc đầu.
Cô mỉm cười, thì thào:
– Ừm… không có… bỏ em… nhưng mà… tôi buồn ngủ… tôi… ngủ chút…
Chưa nói hết câu, mắt cô đã khép lại, bàn tay buông lỏng.
– Mình! Hức… mình đừng… đừng bỏ em… mình ơi!!!
Chi gào trong tuyệt vọng, nước mắt tuôn như suối.
Nàng ngất lịm. Trong vô thức, hình ảnh cuối cùng là cô như đang ngoái nhìn nàng rồi tan biến vào làn khói trắng. Nàng cố chạy theo, nhưng một bà lão tóc bạc chống gậy bước ra, đưa tay dắt cô đi. Trong gió, vang vọng giọng nói mơ hồ:
“Đến lúc phải đi rồi… Người chưa biết bao giờ trở lại. Nhưng đừng sợ, vẫn có kẻ thầm giữ cho ngươi bình yên.”
HẾT CHƯƠNG 67
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro