Chương 12
Tô Duyệt dành cả đêm ngồi nhìn chằm chằm vào dòng email kỳ lạ.
“Sự tồn tại của bạn đang phá vỡ tiến trình truyện.”
Cô không biết nên sợ hay nên chửi.
【Gợi ý hệ thống chính: Chửi đi, em xứng đáng! Tụi nó viết truyện chán òm, còn muốn ép em đi đúng cốt truyện?! Lật bàn đi bé!】
Tô Duyệt không lật bàn.
Cô chỉ mở laptop, đăng nhập lại vào hệ thống dữ liệu truyện – phần mà cô từng lén tìm thấy trong lần hệ thống crash trước đó.
Thứ hiện lên là một bảng thống kê lạnh lùng.
[Tình tiết chính: 67% hoàn thành]
[Độ lệch so với nguyên tác: 42.3%]
[Tình cảm tuyến giữa nữ chính (Lục Dao) và nữ phụ (Tạ An): dừng ở chương 15, chưa phát sinh biến hóa]
[Tình cảm tuyến giữa nữ chính và “tác nhân xuyên thư” (Tô Duyệt): vượt mốc – đang gây lỗi hệ thống]
Cô kéo xuống dưới – và thấy một mục đặc biệt:
“Lịch sử nhân vật – Tái sinh ẩn.”
Tên hiển thị: Lục Dao.
“Cô ấy… trọng sinh?”
Tô Duyệt lẩm bẩm.
Không phải xuyên thư. Không phải NPC.
Lục Dao là người đã từng sống một lần – trong thế giới truyện này – rồi quay lại lần nữa.
【Hệ thống chính cà khịa: Bảo sao ánh mắt chị ấy cứ như biết trước em sẽ cãi lời, sẽ bỏ chạy, sẽ rối rắm... rồi vẫn quay lại.】
Tô Duyệt nhớ lại từng ánh nhìn, từng lời nói mà cô từng thấy mơ hồ… giờ bỗng như mảnh ghép ghép vào nhau.
Lục Dao biết cô là “kẻ lạ”.
Biết cô chưa từng đọc hết nguyên tác.
Biết luôn cả những điều chưa xảy ra.
Và cô ấy vẫn chọn yêu cô. Lần nữa.
Hôm sau, khi gặp nhau trong văn phòng, Lục Dao vừa bước ra khỏi phòng họp đã thấy Tô Duyệt đứng chờ.
“Có chuyện gì à?” cô hỏi, giọng đều đều như mọi khi.
Tô Duyệt không trả lời.
Chỉ bước lại, cúi người sát vào tai cô, thì thầm:
“Em biết rồi.”
Lục Dao khựng lại một chút.
Vẫn không biểu cảm. Nhưng mắt cô… khẽ nheo.
“Biết gì?”
“Chị trọng sinh.”
“Em xuyên thư.”
“Chúng ta đều không phải người của thế giới này.”
“Và chúng ta đều biết – nếu để kịch bản quay về quỹ đạo, thì một người sẽ phải chết.”
Lục Dao im lặng.
“Chị chọn ai?” Tô Duyệt hỏi.
Lục Dao nhìn cô, ánh mắt dịu xuống – lần đầu tiên có chút… tuyệt vọng:
“Em nghĩ tôi còn quan tâm đến kịch bản?”
“Lần trước… tôi chọn đúng người, nhưng sai thời điểm.
Lần này, cho dù thời điểm sai… tôi cũng sẽ không bỏ người nữa.”
Tối hôm đó.
Hệ thống chính của Tô Duyệt bỗng rung bần bật như bị trúng gió.
【Cảnh báo: Phát hiện va chạm dữ liệu cấp cao! Một hệ thống ngoại lai đang can thiệp vào tuyến truyện chính!】
Ngay sau đó, một dòng tin nhắn hiện ra trên giao diện:
"Tôi cũng xuyên vào truyện này."
"Nhưng tôi không đến để yêu. Tôi đến để giành lại thứ thuộc về tôi."
– Ký tên: Tạ An.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro