Chap 15:Mỗi Ngày Cùng Em
Thời gian dần trôi qua, cuộc sống của Cheer và Ann trở nên bình yên và hạnh phúc hơn bao giờ hết. Cả hai không còn bị ám ảnh bởi những ký ức đau thương trong quá khứ, mà thay vào đó, họ dùng những trải nghiệm đó để làm nền tảng cho một tương lai tốt đẹp hơn.
Cheer, với tính cách vui nhộn, vẫn luôn tìm cách chọc ghẹo Ann mỗi ngày. Những trò đùa tinh quái của cô thường làm Ann phải trừng mắt, nhưng lại chẳng bao giờ khiến chị thực sự giận lâu. Cheer có một năng khiếu đặc biệt trong việc biến những khoảnh khắc căng thẳng trở thành những tràng cười sảng khoái.
-Này Ann, chị có biết tại sao em lại luôn yêu chị không? _Cheer bất ngờ hỏi khi cả hai đang cùng nhau ngồi xem hoàng hôn trên ban công.
Ann nheo mắt nhìn cô, cố giấu nụ cười.
-Lại định nói gì nữa đây?
Cheer nghiêng đầu, tỏ vẻ nghiêm túc.
-Vì chị là người duy nhất trên đời có thể vừa đẹp, vừa đáng yêu, lại vừa... dễ bị em chọc đến đỏ mặt.
Ann bật cười, nhẹ nhàng đẩy vai Cheer.
-Đúng là không thể nào nghiêm túc được với em.
Nhưng chính những khoảnh khắc giản dị ấy lại là điều mà Ann trân trọng nhất. Dù Cheer có làm chị "tức giận" đến mức nào, mỗi ngày bên Cheer đều tràn ngập tiếng cười và niềm vui.
Ann quay trở lại với niềm đam mê hội họa của mình. Phòng tranh của cô nhanh chóng trở nên nổi tiếng với những tác phẩm truyền tải câu chuyện về tình yêu vượt thời gian của Tarn và Bungha. Những bức tranh ấy không chỉ là sự kết nối với quá khứ, mà còn là lời nhắc nhở về tình yêu bất diệt mà cô và Cheer đang cùng nhau xây dựng.
Cheer, với tài năng kể chuyện tự nhiên, đã hoàn thành cuốn sách đầu tay của mình. Cuốn sách, mang tên "Tarn & Bungha: Một Tình Yêu Vượt Thời Gian", nhanh chóng trở thành hiện tượng. Cheer thường đùa rằng Ann chính là nguồn cảm hứng vô tận cho mọi câu chữ của cô.Sau khi hoàn thành cuốn sách đầu tay của mình Cheer đã quay về công ty để học hỏi và lấy thêm kinh nghiệm và kiến thức để sau này có thể tiếp quản công ty của gia đình
Chị nghĩ sao về cuốn sách này, Ann? _ Cheer hỏi khi đặt bản in đầu tiên vào tay Ann.
Ann lật qua từng trang, ánh mắt cô ánh lên sự xúc động.
-Em đã làm được điều tuyệt vời, Cheer. Câu chuyện của chúng ta không chỉ sống mãi trong trái tim em, mà giờ đây còn được chia sẻ với cả thế giới.
Cheer mỉm cười, kéo Ann lại gần.
-Nhưng đối với em, điều tuyệt vời nhất vẫn là có chị ở bên cạnh.
Những ngày tháng sau đó, Cheer và Ann tận hưởng cuộc sống bình dị nhưng đầy ắp tiếng cười. Cheer không ngừng sáng tạo ra những cách mới để làm Ann ngạc nhiên – từ việc nấu những món ăn "không giống ai" đến việc tặng chị những món quà nhỏ nhưng chứa đựng ý nghĩa sâu sắc.
Ann, dù luôn tỏ ra điềm tĩnh, cũng không ít lần phải bật cười trước những trò hề của Cheer. Nhưng đồng thời, cô cũng là người mang lại sự cân bằng cho Cheer, giúp cô kiên định và trưởng thành hơn.
Vào một buổi chiều đẹp trời, cả hai quyết định tổ chức một buổi picnic trong sân vườn của căn nhà Cheer được gia đình tặng vào sinh nhật tuổi 25 của cô ,để cô có thể tiện cho việc đi lại giữa công ty và phòng tranh của Ann.
Dưới bầu trời xanh trong, Ann tựa đầu vào vai Cheer, thì thầm:
-Cheer, chị thực sự hạnh phúc khi có em trong đời.
Cheer mỉm cười, vòng tay ôm Ann thật chặt.
-Kiếp này và mãi mãi, em sẽ luôn làm chị hạnh phúc.
Ngày qua ngày, những trò chọc ghẹo của Cheer vẫn không thay đổi, và mỗi lần cô làm Ann tức giận, lại là một lần vui nhộn đối với Cheer. Nhưng thực tế, đối với Ann, dù có bực bội, những hành động của Cheer luôn khiến chị cảm thấy một phần tình cảm ấm áp .
Một buổi sáng, khi cả hai đang cùng nhau chuẩn bị bữa sáng, Cheer bất ngờ xuất hiện sau lưng Ann, làm mặt của chị đỏ lên vì giật mình.
-Chị đang làm gì đấy? _Cheer cười khúc khích, khi thấy Ann đang rất chăm chú vào công thức nấu ăn.
Ann quay lại, ánh mắt sắc bén.
-Em lại định làm gì nữa đây, Cheer?
Cheer lắc đầu, tỏ vẻ nghiêm túc, rồi bất ngờ túm lấy chiếc muỗng trong tay Ann và giơ lên.
-Em nghĩ hôm nay chúng ta nên thử một món mới, như món "Ann" chẳng hạn, chắc chắn sẽ rất thú vị!
Ann chỉ biết nhìn Cheer, đôi mắt bắt đầu nheo lại. Cô không thể nhịn được nữa, và đã chuẩn bị sẵn sàng để phản ứng.
-Em thật là không có thuốc chữa mà ,em đúng là đồ biến thái . – Ann khẽ lắc đầu nhưng không thể giấu được nụ cười đang nở trên môi.
Cheer thấy thế, đắc ý nói:
-Chị lại cười rồi! Em thắng rồi!
Ann giả vờ làm vẻ mặt nghiêm trọng, nhưng sự kiên nhẫn trong cô đã sắp sửa cạn kiệt. Cô đẩy Cheer ra nhẹ nhàng.
-Em thật là, lần sau mà cứ chọc chị như vậy nữa, chị không tha cho em đâu.
Cheer hất cằm lên, cười vang.
-Không sao đâu, chị sẽ tha cho em mà. Chị luôn tha cho em mà, đúng không?
Và ngay lúc đó, Ann không thể không cười. Chính Cheer là người mang lại cho cô những khoảnh khắc tươi sáng, dù là trong những tình huống nhỏ nhặt và đôi khi làm cô bực mình. Nhưng trong sâu thẳm, Ann biết rằng tất cả chỉ là sự yêu thương được thể hiện một cách ngọt ngào và đáng yêu.
Một buổi tối, khi trời đã tối đen và cả hai đang nằm bên nhau trên giường, Ann quay sang Cheer, vẻ mặt dịu dàng, trái ngược với hình ảnh mạnh mẽ thường ngày.
-Cheer, nếu không có em, cuộc sống của chị sẽ buồn tẻ như thế nào nhỉ?
Cheer nhìn Ann, trái tim cô đập nhanh khi nghe câu nói ấy. Đó là những lời mà cô chưa từng nghe Ann nói một cách nhẹ nhàng như vậy.
-Em cũng vậy, chị. Nếu không có chị, em chắc chắn sẽ cảm thấy thiếu đi một phần quan trọng trong cuộc đời này.
Ann khẽ mỉm cười, ánh mắt chị ánh lên sự ấm áp. Cô kéo Cheer gần lại và thì thầm:
-Dù đôi khi em khiến chị phát điên, nhưng chị luôn cảm thấy may mắn vì có em ở bên cạnh.
Cheer cười lớn, và nắm tay Ann.
-Em biết mà! Em luôn khiến chị vui mà.
Và cả hai lại chìm vào giấc ngủ, cảm nhận được sự bình yên mà tình yêu mang lại, không phải từ những điều lớn lao, mà là từ những khoảnh khắc giản dị đầy tiếng cười và tình cảm chân thành.
Cuộc sống của họ vẫn tiếp tục như thế, tràn ngập niềm vui và những trò đùa của Cheer. Mỗi ngày bên nhau, dù có đôi chút khó khăn, vẫn là những ngày hạnh phúc nhất mà họ từng có, bởi họ biết rằng dù cho có gì thay đổi, tình yêu và sự kết nối giữa họ sẽ mãi mãi không phai mờ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro