🌺 Có một thứ có thể xoa dịu được sự đau đớn của bất cứ một căn bệnh nào , đó không phải là tiên dược , người ta gọi nó là chén canh của Mạnh Bà . Chỉ cần chết đi , đó chính là một sự giải thoát ?
🌺 Nếu có thể , hãy vì em rơi một lần nước mắt ...
🌺 Một câu chuyện hư hư ảo ảo , bắt đầu từ kiếp trước , liệu rằng có thể kết thúc ở kiếp này hay không ?
( BHTT ) Bẩm Sinh Tác giả: Phiên Nhi Liêu ( Phiu Phiu )
Nội dung: Khuôn viên trường, văn bản ngọt ngào, trọng sinh, He. Nhân vật chính: Lâm Tư Tranh, Hạ Đình┃ Nhân vật phụ: Khác: Độ dài: 74 chương Tiến độ: Đã hoàn thành --------- Quay trở lại năm mười sáu tuổi, đây là khoảng thời gian êm đềm nhất trong cuộc đời của Lâm Tư Tranh, mọi thứ dường như chưa quá muộn để làm lại. Cuộc sống còn chưa uất ức, gia đình cũng chưa kiệt quệ vì nàng, điều quan trọng nhất là lúc này nàng có thể nhìn thấy Hạ Đình, một người u ám, người phụ nữ kiếp trước vì nhớ nàng mà nhiều lần khóc trong đêm ở lăng mộ của nàng. Lâm Tư Tranh muốn đích thân hỏi, Hạ Đình bắt đầu thích nàng từ khi nào? * Tất cả mọi người trong trường cấp ba số 1 Phàm Triết đều sợ Hạ Đình, nói rằng cô thất thường, thờ ơ và thu mình, nhưng Lâm Tư Tranh không sợ. Mặt đáng sợ nhất mà nàng từng thấy ở Hạ Đình là lúc cô nói tại đám tang của nàng- các người nên trả giá cho cái chết của nàng.…
Hán Việt: Khoái xuyên nghịch tập: Thần bí boss, biệt loạn liêuTác giả: Vân Phi MặcNguồn: Wikidich.com (Người đăng: Ánh Nguyệt)Editor: Bạch Diệp Thảo (ShiroiHiou)Tình trạng: Hoàn thànhTình trạng Edit: Hết thế giới 11, từ thế giới 12 thì sẽ lết, lịch đăng 1 chương/ 1 ngày.Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Khoa học viễn tưởng , Huyền huyễn , Ngọt sủng , Hệ thống , Song khiết , Xuyên nhanh , Nữ phụ , 1v1Nữ chủ: Hệ thống, không phải đã nói nhiệm vụ hoàn thành có thể rút lui sao, đại Boss theo sau là thế nào hả?!Hệ thống: 【 Đang giả chết......】Nữ chủ tức giận nói: Cậu còn giả chết, có tin tôi đánh chết cậu thật không!Hệ thống: 【 Kiên quyết tiếp tục giả chết......】Boss phúc hắc: Ngoan, nương tử, em đi nghỉ đi, chuyện nhỏ này để vi phu xử lý.Hệ thống: 【 Lệ rơi đầy mặt giả chết tiếp......】Đây là một hệ thống hố cha, mỹ danh là giúp nữ chủ báo thù, thật ra là hố nữ chủ, đẩy nàng đến vị diện đang có bug, bị đại Boss phúc hắc gây rối!【 sủng văn, 1v1, sảng văn, nhẹ nhàng khôi hài 】Quyển này chỉ có duy nhất thế giới hiện thực, không có một thế giới vị diện nào đâu đó nha các bạn, thế giới vị diện kết thúc ở quyển ba rồi nha :3…
•Tên truyện: Ngoan, Đừng Chạy - 乖,别跑•Tác giả: Dạ Tử Tân•Số chương: 100 chương (70 chính văn + 30 NT)•Tình trạng: Hoàn edit.•Thể loại: Hào môn thế gia, sủng ngọt, thanh mai trúc mã•Nhân vật chính: Mục Sở, Cố Tần•Editor: Chanh Lịch ra chương mới: 9h tối thứ 3 và thứ 5 hàng tuần tại wattpad tiemnhakeo----------------Văn án:Mục Sở bị khuê mật kéo đến phòng ngủ, đem ra một bức thư tình.Mục Sở vừa đưa tay tiếp nhận, anh trai trúc mã đẩy cửa bước vào, cao lớn tuấn dật, khí chất tự phụ.Cô trong lúc bối rối đem tay giấu ở phía sau lưng, nhu thuận gọi một tiếng: "Anh trai."Cố Tần ngồi trên ghế sa lon, giọng điệu lười biếng: " Có biết hậu quả của việc yêu sớm bị phát hiện là gì không?"Mục Sở ngước mắt, anh vừa lúc nhìn qua, nhả ra từng chữ rõ ràng: "Đánh gãy chân!"Mục Sở: "..."******Tốt nghiệp trung học, thoát khỏi trói buộc của Cố Tần, Mục Sở buông thả bản thân, dự định có một màn yêu đương oanh oanh liệt liệt.Cô đảo trong hộp chứa đầy thư tình, khó khăn lựa chọn: "Nhiều người thích mình như vậy, nên nhận lời ai mới được?"Cố Tần đem đống thư tình mà cô thu thập được đẩy qua một bên, nắm chiếc cằm thon, đặt xuống một nụ hôn.Cố Tần: "Thư tình của anh, em cân nhắc một chút."***************Cố Tích về nước, anh trai và cô bạn thân nhất cùng đi đón.Cô nàng kích động ôm lấy Mục Sở: "Sở Sở, cậu tới đón mình làm mình rất cảm động."Cố Tần kéo cô ra, đem Mục Sở ôm về trong ngực: "Gọi chị dâu."Cố Tích: .... ??? !!**************12.04.20 - 07.09.21…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…
Dành cho những fan ZoSan và ngoài ra cũng có allSan Nguồn trên : pixiv và twitter Tất cả dou điều thuộc quyền sở hữu của các tác giả trên pixiv và twitter Truyện này tự dịch theo bản năng 100% nên sẽ không đúng…
[BTS] Trọn đời dung túng⇝author: MeooAka99Sau một đêm, tập đoàn JJK tuyên bố chính thức phá sản, phó tổng lạm dụng công quỹ cá độ, chơi bời rồi ôm tiền bỏ trốn để lại một núi tàn dư lại cho Jeon gia. Bà Jeon mất sớm, ông Jeon vì quá sốc nên đột quỵ, để lại con trai 10 tuổi loay hoay giữa đống nợ chồng chất. Đứa trẻ đáng thương, chỉ một đêm mất đi người bố yêu thương, tan tành luôn mái ấm gia đình, họ hàng thì bỏ mặc, cậu mất hết tất cả, và mất luôn cả nụ cười thiên thần trên môi. [...][...]"Kim thiếu, cái này,..."-Jimin trừng mắt nhìn Taehyung, lắp ba lắp bắp. Mũi súng từ tay hắn bắt đầu chuyển về phía thái dương của Jimin, hắn lên đạn.-"Dùng mạng của cậu đổi lấy Jeon thiếu tôi thấy không đủ. Giết thêm ba người của Park gia miễn cưỡng mới đủ."[...] "Nếu người ta bắt buộc em nói họ..."-Taehyung cầm lấy cằm của JungKook quay về phía mình.-"...thì cứ nói em họ Kim, tên đầy đủ Kim JungKook là được rồi."[...] "Cái gì cũng có cái giá của nó thôi, cậu nghĩ tính mạng của cậu đáng giá bao nhiêu thì cậu phải trả lại như vậy."[...] "Này, mới 10 tuổi đã giết người rồi, không sợ sao?"-Hoseok ngồi xuống cạnh JungKook."Sợ chứ, sợ lắm."-Mắt cậu cụp xuống, hai bàn tay bấu bấu vào nhau, cơ thể cũng run lên bần bật.-"Nhưng là họ ép tôi, nếu tôi không giết họ, họ sẽ giết tôi. Tôi đủ nhục nhã lắm rồi, đằng nào cũng chết tại sao còn phải giữ lại sự tinh túy làm gì? Nhà tôi ai cũng hiền lành, giúp đỡ người khác như thế cũng chỉ vì tin người mà mất tất cả. Họ đã không thương tôi thì thôi lại lôi tôi…