Chương 47: Những Ngày Thử Thách Và Tương Lai Không Lường Trước

Sau khi tốt nghiệp đại học, Thư Diệp và Nhất An đã bước vào những giai đoạn quan trọng trong cuộc sống – không còn là những cô sinh viên ngây thơ, mơ mộng về tương lai mà giờ đây họ đã là những người trưởng thành, bắt đầu đối mặt với những thử thách thực sự của cuộc sống.

Thư Diệp đã trở thành bác sĩ nội trú tại một bệnh viện lớn trong thành phố. Công việc của cô không hề dễ dàng, những ca bệnh phức tạp, những đêm trực căng thẳng khiến cô không có nhiều thời gian cho bản thân, nhưng cô cảm thấy hạnh phúc vì đã theo đuổi được ước mơ của mình. Mỗi lần nhìn thấy một bệnh nhân được cứu sống, trái tim cô lại ấm lên, dù cơ thể mệt mỏi.

Nhất An, sau khi tốt nghiệp với thành tích xuất sắc, đã gia nhập lực lượng cảnh sát. Công việc của cô không kém phần căng thẳng, đôi khi là những cuộc truy bắt nguy hiểm, đôi khi lại là những cuộc đối thoại căng thẳng với những kẻ phạm tội. Dù vậy, Nhất An luôn tự hào về công việc của mình, vì cô biết rằng, từng bước đi, từng quyết định của mình đều góp phần bảo vệ cộng đồng.

Dù công việc bận rộn đến đâu, Thư Diệp và Nhất An vẫn cố gắng dành cho nhau thời gian. Họ đã không còn những buổi hẹn hò như thuở sinh viên, nhưng thay vào đó là những khoảnh khắc ấm áp vào buổi tối khi cùng nhau ăn tối sau một ngày làm việc dài. Những bữa tối đơn giản, nhưng lại là khoảng thời gian quý báu để cả hai trò chuyện, chia sẻ về công việc, về những điều họ đã trải qua trong ngày.

Một buổi chiều cuối tuần, khi Thư Diệp vừa kết thúc ca trực dài, cô quyết định ghé qua nơi Nhất An đang làm việc. Đó là một quán cà phê yên tĩnh, nơi cả hai thường đến mỗi khi có thời gian rảnh.

Khi Thư Diệp bước vào quán, Nhất An đã ngồi chờ sẵn, một ly cà phê đen đặt trước mặt, đôi mắt nhìn ra cửa sổ, như đang suy tư điều gì đó.

"Cậu đến rồi à?" Nhất An mỉm cười, ánh mắt dịu dàng khi thấy Thư Diệp bước vào.

"Ừ, hôm nay xong sớm nên ghé qua đây luôn," Thư Diệp nói, nở nụ cười hiền hậu, ngồi xuống đối diện Nhất An.

"Vất vả rồi, hả?" Nhất An cất giọng hỏi, ánh mắt quan tâm.

Thư Diệp gật đầu. "Cũng ổn thôi, chỉ là hơi mệt một chút. Công việc căng thẳng nhưng cũng thú vị."

Nhất An gật đầu hiểu, rồi đặt ly cà phê xuống, nói thêm: "Công việc của mình cũng vậy, đôi khi cảm giác như mình chẳng còn thời gian cho chính mình nữa."

Cả hai lặng lẽ nhìn nhau một lúc, rồi lại cười. Dù cuộc sống có bộn bề, căng thẳng đến đâu, họ vẫn luôn tìm thấy niềm vui trong những khoảnh khắc đơn giản, khi có nhau bên cạnh.

---

Ngày hôm sau, cả hai cùng nhau tham gia một cuộc họp với bạn bè cũ. Đó là một dịp hiếm hoi, khi họ cùng nhau ngồi lại, ôn lại những kỷ niệm thời học sinh, thời sinh viên. Những tiếng cười vang lên, những câu chuyện cũ lại được nhắc đến, khiến họ cảm thấy như thời gian chưa bao giờ trôi đi. Những người bạn thân, những người từng chứng kiến mối quan hệ của Thư Diệp và Nhất An từ những ngày đầu mới quen, đều không khỏi cảm động trước sự trưởng thành và sự thay đổi của cả hai.

Thư Diệp ngồi cạnh Nhất An, tay trong tay, cảm nhận được hơi ấm từ người bên cạnh. Cô không cần phải nói gì nhiều, chỉ cần im lặng thôi, vì cô biết rằng những khoảnh khắc này là vô giá.

"Mọi người vẫn còn nhớ chuyện cũ không?" Một người bạn trong nhóm hỏi, nhìn về phía Thư Diệp và Nhất An, khiến cả hai đều bật cười.

"Nhớ chứ," Thư Diệp đáp, "Những ký ức đó sẽ luôn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của bọn mình."

Nhất An nhìn Thư Diệp, nở một nụ cười hạnh phúc. "Mình cũng vậy, dù có chuyện gì xảy ra, những ngày tháng đó sẽ mãi là một phần quý giá trong lòng mình."

Cả nhóm lại tiếp tục trò chuyện, không khí vui vẻ và ấm áp lan tỏa khắp không gian. Cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng họ biết rằng, với sự đồng hành của nhau, mọi khó khăn đều có thể vượt qua.

---

Cuối tuần trôi qua nhanh chóng, Thư Diệp và Nhất An lại tiếp tục với công việc của mình. Thư Diệp quay lại bệnh viện với những ca trực vất vả, còn Nhất An thì lại tiếp tục công việc của mình trong lực lượng cảnh sát. Nhưng dù mỗi người có một công việc bận rộn, họ đều biết rằng, trong những khoảnh khắc ngắn ngủi, họ vẫn sẽ luôn có nhau.

Cuộc sống đã thay đổi, nhưng tình yêu của họ vẫn vẹn nguyên như những ngày đầu. Mỗi bước đi trong cuộc đời, dù có khó khăn hay gian khổ, đều có thể dễ dàng vượt qua, khi họ biết rằng, luôn có nhau bên cạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro