Chương 26: Công việc bán thời gian

Trở về Bắc Kinh sau chuyến du lịch dài ngày, Tân Chỉ Lôi ngay lập tức bắt tay vào việc chuẩn bị cho năm học mới. Hành lý vừa được đặt xuống, cô đã kéo Tần Lam đến ngồi trên sofa, mở danh sách những việc cần làm

-"Em phải chuẩn bị sách vở, mua thêm một cái laptop mới, rồi tìm hiểu lịch học. Chị thấy em có nên đi mua thêm quần áo không?"_Cô vừa nói vừa hí hoáy ghi chép

Tần Lam bật cười, nhìn cô đầy cưng chiều

-"Em có vẻ háo hức nhỉ?"

Tân Chỉ Lôi tựa đầu vào vai nàng, giọng đầy phấn khích

-"Đương nhiên rồi! Đây là lần đầu tiên em có thể tự quyết định tương lai của mình mà!"

Tần Lam nhẹ nhàng vuốt tóc cô, ánh mắt đầy yêu thương

-"Vậy chị sẽ giúp em chuẩn bị mọi thứ thật chu đáo"

Ngày hôm sau, cả hai cùng nhau đi dạo quanh khuôn viên trường Đại học Bắc Kinh. Trường rộng lớn với những tòa nhà cổ kính, hồ nước trong xanh phản chiếu bầu trời. Cô và nàng nắm tay nhau, đi đến phòng, nộp thủ tục nhập học

-"Nơi này đẹp thật, rộn lớn nữa"_Tần Lam khẽ cảm thán

-"Chị thấy không? Đây sẽ là nơi em học tập, rồi sau này em sẽ cưới chị"_Tân Chỉ Lôi quay sang nhìn nàng, đôi mắt sáng lấp lánh

Tần Lam mỉm cười, siết chặt tay cô hơn

Tân Chỉ Lôi cười tươi, kéo nàng vào một cái ôm thật chặt giữa sân trường đầy gió

...

Hoàn tất thủ tục nhập học, Tân Chỉ Lôi và Tần Lam tiện rẽ sang một tiệm trà, muốn cho Tần Lam một cốc trà hạt sen giúp nàng thư giãn, hạt sen như một thần dược. Dạo này, bỗng dưng nàng lại thích uống trà, đường tiêu hóa cũng tốt hơn trước kia

-"Chúng ta về nhà thôi! Nắng quá"_Tần Lam cứ nắm tay cô chặt ơi là chặt, sợ buông ra cô sẽ chạy đi đâu mất. Ngoài trời thời tiết đã bắt đầu nắng, cũng khoảng độ gần trưa, mặt trời đã lên tới đỉnh đầu, cái nắng chói chang làm Tần Lam khó chịu, như thế nàng lại muốn về nhà

-"Về thôi!"

Còn rất nhiều thời gian để ở bên nhau, nhưng khoảng thời gian này cả hai không thể ngồi yên mà chờ xuân rụng được. Tân Chỉ Lôi muốn đi làm thêm, buổi tối có thể ở nhà cùng ăn nấu cơm, cùng nàng dọn dẹp. Buổi sáng tranh thủ đi làm một chút gì đó để không lo về vấn đề tiền bạc sau này. Cô và nàng còn rất dự định trong tương lai, sợ nàng thiệt thòi, cô phải cố gắng nhiều hơn nhiều hơn nữa, để nàng có thể vô lo vô nghĩ, mãi mãi bên cô

Còn Tần Lam

Tần Lam luôn suy nghĩ rất nhiều về tương lai của hai người. Nàng không muốn chỉ dựa vào đồng lương hiện tại mà muốn có thêm một khoản tiết kiệm, để sau này cùng Tân Chỉ Lôi xây dựng một tổ ấm thật vững chắc

Buổi tối hôm đó, khi cả hai đang ngồi trên sofa xem TV, Tần Lam nhẹ nhàng lên tiếng

-"Chị định nhận dạy kèm thêm vào buổi tối"

Tân Chỉ Lôi quay sang nhìn nàng, có chút ngạc nhiên

-"Sao tự nhiên chị lại muốn làm thêm? Lương giáo viên của chị cũng đâu đến nỗi nào"

Tần Lam khẽ cười, đưa tay vuốt nhẹ tóc cô

-"Chị muốn có thêm thu nhập, sau này hai ta có thể thoải mái hơn. Mua nhà, đi du lịch, hay làm bất cứ điều gì mà em thích"

Tân Chỉ Lôi lặng người trong giây lát, rồi bất giác nắm lấy tay nàng, siết chặt

-"Chị đúng là nghĩ xa thật đấy. Nhưng mà... chị làm thêm như vậy có mệt không?"

-"Chỉ là dạy kèm thôi mà, không quá vất vả đâu. Hơn nữa, chị cũng thích công việc này"

-"Còn rất nhiều thời gian, mùa hè mà!"

Tân Chỉ Lôi tựa đầu vào vai nàng, cảm thấy trái tim như mềm lại -"Vậy thì em cũng sẽ cố gắng. Sau này, chúng ta nhất định sẽ có một ngôi nhà thật đẹp, một cuộc sống thật hạnh phúc"

Tần Lam mỉm cười, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô

-"Ừ, nhất định là vậy"

Tân Chỉ Lôi không muốn để một mình Tần Lam vất vả kiếm tiền, cô cũng muốn làm gì đó để phụ giúp và có thêm kinh nghiệm trước khi chính thức bước vào đại học

Buổi sáng, cô ngồi trước laptop, lướt qua các trang tìm việc. Những công việc bán thời gian dành cho sinh viên mới tốt nghiệp cũng khá nhiều, từ phục vụ quán cà phê, nhân viên bán hàng, cho đến trợ giảng ở trung tâm học thêm

Sau một hồi suy nghĩ, cô tự lẩm bẩm

-"Mình nên chọn công việc nào đây nhỉ? Phục vụ quán cà phê cũng được, nhưng hơi tốn sức... Hay là thử làm trợ giảng?"

Vừa lúc đó, Tần Lam bước ra từ bếp, trên tay là ly nước cam nàng vừa mới pha

-"Em đang tìm việc à?"

Tân Chỉ Lôi quay sang cười với nàng, đón lấy ly nước

-"Vâng, em muốn đi làm thêm vào buổi sáng, chiều tối thì về với chị"

Tần Lam đặt tay lên vai cô, giọng nói có chút lo lắng

-"Em có chắc là sẽ không quá vất vả không? Vừa đi làm, vừa chuẩn bị nhập học, còn phải dành thời gian nghỉ ngơi nữa"

Tân Chỉ Lôi lắc đầu, ánh mắt kiên định

-"Em muốn cố gắng cùng chị. Chúng ta đã quyết định sẽ xây dựng tương lai bên nhau, vậy thì em cũng phải góp một phần chứ"

Tần Lam nhìn cô hồi lâu, cuối cùng khẽ cười

-"Được rồi, nhưng em phải hứa là không được làm việc quá sức. Chị không muốn thấy em kiệt sức đâu đấy"

Tân Chỉ Lôi nghiêng đầu, cười ranh mãnh

-"Vậy thì chị phải chăm sóc em thật tốt, như thế em mới có sức để làm việc chứ"

Tần Lam bật cười, xoa đầu cô. -"Được rồi, cô nhóc ham tiền này"

-"Em không có ham tiền, chỉ là muốn có tiền để nuôi ai kia!"

-"Ai kia?"_Nàng tặc lưỡi, có cơ hội để trêu ghẹo rồi

-"Em muốn nuôi cô gái nào? Nói chị nghe xem?"_Nàng mang đĩa thức ăn trước mặt cô, nhấn mạnh câu nói

Xung quanh Tân Chỉ Lôi như trở nên lạnh đi, chỗ của Tần Lam phát ra sát khí bừng bừng, da gà cô nổi lên. Sợ hãi, liền giải thích rõ câu nói của mình, môi nàng bất giác công lên. Vốn chỉ muốn trêu ghẹo mội chút cho vui nhưng hình như Tân Chỉ Lôi cứ tưởng nàng nghiêm túc hay tức giận thật. Nàng không sợ cô đi kiếm người khác vì

Dạ dày cô rất khó chiều

Lạnh lùng, dễ nỗi cáu rõ ràng chỉ dịu dàng với nàng

Nói ra, cô còn rất nhiều điều mà chỉ có Tần Lam mới đáp ứng được hết, dạ dày của cô đều cho nàng rèn dũa trở nên dễ dàng ăn uống hơn. Tính cách lạnh lùng, khó chịu cũng vì nàng mà dễ chịu hơn đôi phần. Tần Lam đoán xem, Tân Chỉ Lôi có ai đáp ứng được nhu cầu của cô được hết!?

Buổi chiều hôm ấy, Tần Lam nhận được tin nhắn từ Lâm Đình – một người bạn đồng nghiệp cũ

[Lam, có một bé gái mới vào cấp 2 đang cần gia sư dạy kèm toán. Chị của bé là bạn của mình, họ muốn tìm một giáo viên có kinh nghiệm, mình nghĩ cậu rất phù hợp. Nếu được, cậu có thể sắp xếp thời gian không?]

[Để tớ xem xét]

Tần Lam đọc tin nhắn, suy nghĩ một lúc rồi nhắn lại

[Mình có thể dạy vào buổi tối Học phí thế nào?]

Lâm Đình nhanh chóng trả lời

[Học phí không tệ đâu, hơn nữa gia đình họ cũng khá giả, chỉ cần dạy tốt là được. Nếu cậu đồng ý, mình sẽ gửi thông tin cụ thể]

Tần Lam ngẫm nghĩ, đây đúng là cơ hội tốt. Nàng muốn có thêm thu nhập để sau này không còn phải lo lắng quá nhiều về vấn đề tài chính, đồng thời cũng có thể giúp đỡ Tân Chỉ Lôi phần nào. Cuối cùng, nàng nhắn lại

[Được, cậu gửi thông tin đi]

Buổi tối, trong lúc ăn cơm cùng Tân Chỉ Lôi, nàng kể về công việc mới của mình

Tân Chỉ Lôi vui vẻ gật đầu

-"Tuyệt quá, vậy là chúng ta đều có việc làm thêm rồi. Sau này em sẽ chăm chỉ đi làm, còn chị cũng phải cố gắng nhé!"

Tần Lam nhìn cô cười nhẹ

-"Ừ, cả hai chúng ta cùng cố gắng"

Gian đoạn này, chắc chắn sẽ vất vả nhiều rồi, họ đều không bỏ cuộc vì trái tim của mỗi người đều có nửa kia của cuộc đời mình. Tân Chỉ Lôi không có sự hậu thuẫn của gia đình, cô không thấy nản lòng như mấy cậu ấm cô chiêu khác ngược lại cảm thấy không bị ràng buộc về mọi thứ, phải bước ra đời mưu sinh nhưng cô không vì thế mà nản lòng, hay từ bỏ. Càng muốn cô gắng để chứng minh, không có ba mẹ cô vẫn có thể sống được ở Bắc Kinh tất đất tất vàng này.

Thuyền rồi cũng sẽ rời bến cảng mà thôi

Chim non cũng sẽ rời xa tổ ấm

Đó là quy luật tự nhiên

●●●

Buổi tối hôm sau, Tần Lam đến khu nhà cao cấp theo địa chỉ mà Lâm Đình gửi. Sau khi ấn chuông, cánh cửa mở ra, nàng đối diện với một người đàn ông trung niên, khoảng hơn 40 tuổi, dáng vẻ nghiêm túc nhưng không mất đi sự thân thiện.

Ông ấy nhìn nàng, có chút bất ngờ, sau đó nhanh chóng lên tiếng

-"Cô là Tần Lam, gia sư mới của con gái tôi?"

Tần Lam gật đầu lễ phép

-"Vâng, chào anh, tôi là Tần Lam. Hôm nay tôi đến để dạy thử buổi đầu tiên"

Người đàn ông gật đầu, tránh sang một bên nhường lối

-"Mời cô vào"

Bước vào nhà, Tần Lam lập tức cảm nhận được sự sang trọng và ngăn nắp của không gian bên trong. Ông ấy dẫn nàng đến phòng khách rồi gọi con gái xuống. Một lát sau, một cô bé tầm 12 tuổi chạy xuống cầu thang, đôi mắt sáng rực, có vẻ là một cô bé hoạt bát.

-"Ba, đây là cô giáo mới của con ạ?"

Người đàn ông gật đầu

-"Ừ, từ giờ cô ấy sẽ dạy kèm con. Phải ngoan ngoãn học hành, đừng làm khó cô giáo"

-"Chị đẹp quá, lên phòng dạy em học nè!!"

Cô bé gật đầu, sau đó kéo tay Tần Lam lên phòng học. Nàng mỉm cười, cảm thấy cô bé này có vẻ đáng yêu, dễ gần

Buổi dạy đầu tiên diễn ra suôn sẻ, Tần Lam nhanh chóng nắm bắt được trình độ của học sinh, đồng thời hướng dẫn bé làm bài tập. Người đàn ông thỉnh thoảng đi ngang qua, lặng lẽ quan sát hai cô trò

Sau khi kết thúc buổi học, ông ấy tiễn nàng ra cửa, giọng nói ôn hòa

-"Tần Lam, cảm ơn cô đã nhận lời dạy con bé. Nếu có vấn đề gì cần trao đổi, cô cứ nói với tôi"

Tần Lam gật đầu

-"Vâng, tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp bé tiến bộ"

Ông ấy mỉm cười

-"Vậy thì tốt. Cô đi đường cẩn thận"

Tần Lam chào tạm biệt rồi rời đi, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm vì đã tìm được một công việc gia sư tốt. Con bé cũng rất nhanh nhẹn tiếp thu rất tốt, dễ gần và rất dễ thương, trước khi về còn cho nàng mấy viên kẹo. Coi bộ nàng không cần tốn sức quá nhiều

Vừa ra đến cửa, nàng nghe tiếng người đan ông ấy gọi mình

-"Tần Lam! Khoan đã"

Tần Lam dừng bước, quay lại nhìn

Tần Lam hơi sững lại khi nghe lời đề nghị từ người đàn ông trước mặt.

-"Tần Lam, có thể cho tôi xin cách liên lạc không? Để tiện trao đổi về việc học của con bé"

Nàng thoáng ngập ngừng, nhưng nghĩ đến việc gia sư cần giao tiếp với phụ huynh, nàng cũng không tiện từ chối.

-"Vâng, đây là số của tôi"_Tần Lam nhẹ giọng đáp, lấy điện thoại ra nhập số

Người đàn ông lưu lại, khẽ cười. -"Cảm ơn cô. Nếu có gì cần, cô cứ gọi cho tôi"

Tần Lam gật đầu, lịch sự chào tạm biệt rồi rời đi. Trên đường về, nàng mở điện thoại lên tìm hiểu một chút về thân phận của đối phương. Hóa ra anh ta tên Trần Dịch, năm nay 35 tuổi, là tổng giám đốc của một công ty khá lớn. Đáng chú ý hơn, anh ta là người đàn ông độc thân, vợ mất sớm, một mình nuôi con gái

Tần Lam không nghĩ nhiều, chỉ xem đây là một phần công việc gia sư bình thường

●●●

Vừa bước vào nhà, Tần Lam đã nghe thấy tiếng loảng xoảng trong bếp. Nàng nhíu mày, nhanh chóng đi vào kiểm tra

Trước mắt nàng là cảnh tượng Tân Chỉ Lôi đang loay hoay với đống nguyên liệu bừa bộn. Cô cầm dao mà không biết nên cắt thế nào, chảo trên bếp thì dầu đã bắn tung tóe

Tần Lam bật cười, bước tới vỗ nhẹ vai cô

-"Em định làm đầu bếp sao? Nhưng có vẻ sắp làm nổ cái bếp rồi"

Tân Chỉ Lôi quay sang, vẻ mặt có chút ấm ức

-"Em muốn nấu cơm cho chị mà… nhưng có hơi khó hơn em nghĩ"

Tần Lam lắc đầu, kéo cô ra sau -"Được rồi, để chị thị phạm một lần, em đứng quan sát cho kỹ, sau này có cái mà dùng"

Nói rồi, nàng nhanh chóng chỉnh lại bếp, lấy nguyên liệu rồi bắt đầu nấu. Những động tác của nàng thành thạo và gọn gàng, chỉ mất một lúc mà căn bếp đã thơm lừng mùi đồ ăn

Tân Chỉ Lôi đứng bên cạnh nhìn, rồi vòng tay ôm lấy eo nàng từ phía sau, tựa cằm lên vai nàng, giọng nũng nịu

-"Chị giỏi quá… Em thấy rồi, sau này cứ để chị nấu đi"

Tần Lam bật cười, nghiêng đầu nhìn cô

-"Em muốn lười biếng sao? Không được, sau này chị sẽ từ từ dạy em"

Tân Chỉ Lôi phụng phịu nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu

-"Được rồi, miễn là có chị bên cạnh, dạy gì em cũng học"_Sau khi nàng bày đồ ra dĩa thì cô chậm rãi mang ra bàn. Hai đĩa thịt với mỳ thơm nức mũi, nhìn thôi cũng muốn ăn liền ngay lập tức

-"Tốt, ngoan vậy mới được chứ"_Nàng xoa đầu cô

-"Ngoan vậy rồi! Chị có yêu hong?"_Cô chu môi

-"Có, yêu nhất trên đời!"

Tân Chỉ Lôi cầm đũa lên ăn ngoan lành, nhìn người yêu ăn uống đầy đủ, mà ăn hết sạch đồ mình nấu. Ai mà lại không vui

Sau khi ăn xong, cô vận động một chút cho thức ăn tiêu hóa bớt. Mới dám đi tắm rửa sạch sẽ, nằm trên giường chờ đợi Tần Lam. Nàng sau khi dọn dẹp nhà cửa gọn gàng, tắt hết đèn trong nhà, chân bước lên giường nằm trong lòng Tân Chỉ Lôi

●●●

Tần Lam vừa pha cà phê vừa liếc nhìn đồng hồ. Sáng nay, nàng đã cho phép Tân Chỉ Lôi ngủ thêm một chút, nhưng giờ thì không thể trì hoãn nữa. Nàng đặt tách cà phê xuống bàn, đi vào phòng ngủ, kéo chăn ra và vỗ nhẹ lên má cô

-"Dậy thôi, em còn phải đi làm nữa đấy"

Tân Chỉ Lôi nhăn mặt, kéo chăn che kín đầu, giọng ngái ngủ

-"Chị cho em ngủ thêm năm phút nữa thôi…"

Tần Lam khoanh tay, nhướn mày. -"Không được, nếu em còn lười biếng, chị sẽ…"

Nàng chưa kịp nói hết câu, Tân Chỉ Lôi đã vội bật dậy, ôm lấy eo nàng, dụi mặt vào bụng nàng nũng nịu

-"Chị đừng dọa em… Em dậy rồi đây!"

Tần Lam bật cười, xoa đầu cô -"Ngoan. Mau đi rửa mặt rồi ăn sáng, chị đã làm sẵn cho em rồi"

Sau khi chuẩn bị xong, Tân Chỉ Lôi khoác túi lên vai, hào hứng nói với nàng

-"Chị biết không? Công việc em tìm được lương rất ổn đấy. Làm ở một quán ăn, nhưng không vất vả lắm. Em sẽ cố gắng thật tốt!"

Tần Lam gật đầu, dịu dàng dặn dò

-"Làm gì cũng phải cẩn thận, đừng để bị thương. Tan làm xong nhớ nhắn tin cho chị"

Tân Chỉ Lôi mỉm cười, hôn nhẹ lên má nàng rồi nhanh chóng rời đi. Tần Lam đứng trước cửa, nhìn theo bóng cô xa dần, khóe môi khẽ cong lên đầy yêu thương

....

Tần Lam đang sắp xếp sách vở thì điện thoại rung lên. Là tin nhắn của Tân Chỉ Lôi. Nàng mở ra xem, một đoạn voice ghi âm được gửi đến

"Chị ơi, hôm nay em tan ca rồi nè! Công việc cũng ổn, nhưng mà hơi mệt một chút… Em muốn ăn món chị nấu quá!"

Tần Lam bật cười khẽ, nhắn lại: -"Ngoan, tan ca thì về nhà nghỉ ngơi trước đi. Chị còn phải đi dạy, xong rồi chị sẽ về nấu cho em"

Sau khi nhắn tin, nàng nhìn đồng hồ. Đã đến giờ đi dạy. Nàng lấy túi xách, kiểm tra lại tài liệu, rồi rời khỏi nhà

Đến nơi, nàng gõ cửa. Cô bé học trò chạy ra mở cửa, vui vẻ chào đón nàng

-"Chào cô ạ! Ba con đang trong phòng làm việc, hôm nay cô sẽ dạy con phần nào ạ?"

Tần Lam mỉm cười, xoa đầu cô bé

-"Hôm nay chúng ta sẽ học toán hình nhé. Có bài nào chưa hiểu không?"

Cô bé gật đầu, nhanh nhẹn chạy vào bàn học. Tần Lam theo sau, nhưng khi đi ngang qua phòng khách, nàng bắt gặp ánh mắt của ba cô bé. Anh ta nhìn nàng với ánh mắt quan tâm, như muốn nói gì đó nhưng lại thôi

Nàng chỉ gật đầu chào xã giao rồi tiếp tục vào phòng dạy học. Trong lòng nàng chẳng có suy nghĩ gì khác, chỉ muốn hoàn thành tốt công việc của mình rồi nhanh chóng về nhà với Tân Chỉ Lôi

Buổi học kết thúc, Tần Lam sắp xếp lại sách vở chuẩn bị ra về. Cô bé học trò lon ton chạy ra trước, cười tít mắt

-"Ba ơi, con học xong rồi!"

Ba cô bé bước ra từ phòng làm việc, trên tay cầm một cành hoa hồng đỏ thắm

-"Cảm ơn cô đã dạy dỗ con bé!" Anh ta mỉm cười, nhẹ nhàng đưa cành hoa cho Tần Lam

-"Chỉ là một món quà nhỏ, mong cô nhận lấy"

Tần Lam khẽ nhíu mày, nhưng vẫn giữ thái độ lịch sự. Nàng nhìn cành hoa một lúc rồi nhận lấy, gật đầu

-"Cảm ơn anh. Tôi về trước đây"

Nói xong, nàng quay người rời đi, không để ý thêm phản ứng của đối phương

Trên đường về, Tần Lam nhìn cành hoa trong tay, lòng có chút suy tư. Nàng biết rõ ý nghĩa của hoa hồng, nhưng nàng không bận tâm. Điều nàng quan tâm nhất bây giờ chính là Tân Chỉ Lôi

Về đến nhà, vừa bước vào cửa, nàng đã thấy Tân Chỉ Lôi đang ngồi trên ghế sô pha, vừa lướt điện thoại vừa nhai bánh quy

Cô ngước lên nhìn, thấy nàng cầm một cành hoa hồng, lập tức nhíu mày

-"Chị? Hoa đâu ra vậy?"

Tần Lam khẽ cười, quăng cành hoa lên bàn, thản nhiên đáp

-"Ba của học trò tặng"

Tân Chỉ Lôi híp mắt, tiến lại gần, khoanh tay

-"Chị dạy thôi mà, sao còn được tặng hoa nữa?"

Nàng nhướng mày

-"Ghen à?"

-"Không có!"_Cô chối ngay, nhưng lại nhanh chóng cúi đầu lẩm bẩm

-"Chỉ là… không thích người khác tặng hoa cho chị thôi"

Tần Lam bật cười, kéo cô lại gần, nhẹ giọng

-"Vậy thì em cũng mua hoa tặng chị đi"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro