Chương 28: Trang điểm(P2)
Lệ Sa vội vàng đứng dậy. Thiên Linh tỉ mỉ giúp vàng vuốt phẳng quần áo, nói: “Đi theo nương nương ra ngoài, không thể giống như ở trong cung. Việc gì ngươi cũng phải suy nghĩ kĩ càng, bớt nói chuyện.”
“A, ta đã biết.” Thẳng đến khi Lệ Sa ra cửa mới phản ứng lại, ngữ khí của Thiên Linh sao lại giống mẹ dặn dò con nhỏ như vậy?
Như cũ là Xuân Dương đỡ Khang phi, Dương Quỳnh đi theo phía sau. Có điều, cung nữ đi theo nhiều hơn một người, là Yên Xảo. Kiệu đã chuẩn bị kĩ càng, đợi ở cửa, Khang phi bước lên kiệu, sau đó đoàn người tiến về phía Lăng Tiêu các.
Lăng Tiêu các là nơi Hậu cung chuyên dùng tổ chức yến tiệc. Lúc đoàn người Khang phi tới, đã có rất nhiều người đến. Đêm nay không chỉ mở tiệc chiêu đãi các vị cung phi, mà còn mời quan viên tam phẩm trở lên trong triều cùng gia quyến. Bởi vậy, lúc này nam nữ tách ra. Các quan viên ở tiền điện ngâm thơ phụ xướng, nghị luận thời cuộc. Cung phi cùng nữ gia quyến đều ở hậu điện. Trong chốc lát khai yến mới có thể ngồi cùng một chỗ. Hoa phi đến, lại dẫn tới liên tiếp âm thanh thỉnh an vang lên. Hoa phi mỉm cười ý bảo tất cả đều miễn lễ. Xa xa liền thấy Chu Cẩm phi ngồi ở một bên cùng một vị phu nhân nói chuyện. Lệ Sa nhìn không hiểu quần áo cùng trang sức trên người phu nhân kia đại biểu cho phẩm cấp gì, nhưng nhìn kiểu dáng phiền phức, hẳn là cáo mệnh (phụ nữ được phong tước hiệu trong thời phong kiến). Yên Xảo ở bên cạnh Lệ Sa. Nàng không dám tranh vị trí với Xuân Dương, đành phải đứng cùng Lệ Sa. Lúc này thấy Lệ Sa nhìn vị phu nhân, liền nhẹ giọng nói: “Đó là cáo mệnh nhị phẩm.”
Lệ Sa gật đầu, cũng nhẹ giọng hỏi: “Ngươi nhận ra vị phu nhân kia?”
Yên Xảo cười nói: “Tỷ tỷ của ta, ta là một tiểu cung nữ, làm sao biết nàng?”
Lệ Sa “A” một tiếng. Mấy người đi theo Hoa phi đến chỗ ngồi, Xuân Dương đỡ Hoa phi ngồi xuống, Lệ Sa đứng sau lưng nàng, ánh mắt một vòng lại một vòng bắt đầu dò xét các vị nữ gia quyến. Nhìn một vòng, Lệ Sa đột nhiên ý thức được, nơi này là Hoàng cung, thì sao có nguy hiểm gì? Xem ra, mình rõ ràng đã biến thành nhân vật hộ vệ, đến nơi nào cũng theo thói quen quan sát những người xung quanh, nhìn xem có nguy hiểm gì không.
Lúc này, Chu Cẩm phi kết thúc cuộc trò chuyện, ngồi xuống bên cạnh Hoa phi, “Ngươi đúng là bình thản, nếu không xuất hiện liền có thể khai tiệc.”
Hoa phi mắt phượng híp lại, “Cũng chỉ là đến tham gia náo nhiệt, nhân vật chính đêm nay cũng không phải ta và ngươi, hà tất phải chăm chú như vậy?”
Chu Cẩm phi nhìn thoáng qua bốn phía, nói: “Ngươi đúng là lớn mật, cũng không sợ bị người của Hoàng hậu nghe thấy.”
Hoa phi “Ha ha” cười nói: “Cho dù không nghe thấy, ta ở trước mặt nàng cũng đâu được tốt đẹp?”
“Ngươi nha...” Chu Cẩm phi lấy một quả nhỏ ở mâm đựng trái cây, vừa bóc vỏ vừa nói: “Hoàng hậu đã trở lại, ngươi phải cẩn thận một chút.”
Hoa phi nhìn nàng một cái, “Tỷ tỷ thật đúng là đau lòng ta. Yên tâm đi, Hoàng hậu muốn cân bằng Hậu cung. hôm nay trong cung muôn hoa đua sắc, nàng nhất thời cũng sẽ không chú ý đến nơi này của ta.”
"Là ngươi thông minh.” Chu Cẩm phi ăn quả nhỏ, Thược Dược ở một bên đưa khăn tay cho nàng, Chu Cẩm phi lau tay, ánh mắt rơi xuống trên người Lệ Sa sau lưng Hoa phi, “ Ngươi đúng là đi đến chỗ nào cũng mang theo nha đầu này. Ta nhìn thế nào cũng không thấy có điểm tốt, làm sao lại vừa mắt của ngươi?”
Hoa phi cười nói, “Nơi nào tốt? Ngươi nhìn nàng hiền như khúc gỗ. Có điều là cùng chung hoạn nạn, hơn một phần tình nghĩa thôi.”
Chu Cẩm phi gật đầu, ánh mắt rơi xuống hai người Xuân Dương cùng Yên Xảo, nhìn nhìn, nói: “Xuân Dương thật ra là người hiểu chuyện, tiểu nha đầu kia nhìn cũng lanh lợi. Nhóm người này chọn được không tệ.”
“Phủ Nội vụ đưa tới đương nhiên là tốt. Bên trong không biết dùng bao nhiêu tâm.” Hoa phi ý vị thâm trường nói.
"Luôn có vài người đắc lực. Ngươi cứ chậm rãi chọn, thời gian còn dài, nếu không, chẳng phải rất nhàm chán?” Chu Cẩm phi cười cũng mang thâm ý.
Đang nói chuyện, xa xa một vị phu nhân chừng ba mươi tuổi dẫn theo một tiểu cô nương mười ba mười bốn đi đến trước mặt Hoa phi thi lễ nói: “Thần phụ Phác Lý Thị tham kiến Hoa phi nương nương, Cẩm phi nương nương, hai vị nương nương vạn an.” Tiểu cô nương bên cạnh nàng cũng thi lễ nói: “Thần nữ Phác Như Khê tham kiến Hoa phi nương nương, Cẩm phi nương nương, hai vị nương nương vạn an.”
Cẩm phi cười nói: “Phác phu nhân hiếm thấy tiến cung. Các ngươi người trong nhà nói chuyện, bổn cung không quấy rầy.” Nói xong, tay áo gấm khẽ vung, mang theo Phù Dung, Thược Dược đi nơi khác.
Lệ Sa thấy hai người này là người Phác gia, liền nghĩ tới thân nhân ở nhà của Hoa phi, quả nhiên nghe Hoa phi nói: “Mau đứng lên. Đại tẩu mời ngồi, người trong nhà không cần khách sáo như vậy.”
Phác Lý Thị do dự, nhưng vẫn là ngồi xuống, cười nói: “Biết được đêm nay có thể nhìn thấy nương nương, Như Khê quấn quít ta nhất định phải dẫn nàng tiến cung. Ta sợ nàng chưa trải qua sự đời, làm mất thể diện.”
"Nương!” Như Khê có chút bất mãn làm nũng.
Hoa phi nhìn nàng, yêu thương nói: “Thoáng một cái đều lớn như này, thật đúng là nữ tử mười tám đại biến, trổ mã xinh đẹp như vậy. Nếu ở chỗ khác gặp mặt, bổn cung sợ cũng không nhận ra.”
Phác Như Khê khuôn mặt nhỏ đỏ lên, uốn éo khăn trong tay, thấp giọng nói: “Cô cô chỉ biết trêu ta.”
Hoa phi thấy càng yêu thích, cởi chiếc vòng phỉ thúy tơ vàng trên cổ tay xuống, kéo tay Phác Như Khê, đeo lên cho nàng. Phác Như Khê kinh hãi, nhìn mẫu thân mình, không biết có thể nhận hay không.
“Còn nhìn nương ngươi làm gì? Bổn cung thưởng, làm sao không nhận được?” Hoa phi cười, điểm một cái trên trán Phác Như Khê.
Phác Lý Thị cười nói, “Còn không mau cảm tạ nương nương.”
Phác Như Khê vội vàng cúi người thi lễ, sắc mặt vui tươi.
Hoa phi nói: “Thôi, ngươi cũng không cần theo chúng ta, đi chơi cùng các tiểu thư đi. Bổn cung cùng nương ngươi trò chuyện.”
“Vâng.” Phác Như Khê cũng không thích ở lại nơi go bó này cùng các nàng, lập tức xoay người đi tìm nhóm các tiểu thư mình quen biết.
Phác Lý Thị nhìn con gái biến mất trong đám người, bỗng nhiên thu lại dáng tươi cười, thở dài: “Như Khê chưa trải qua thế sự, thực làm cho người ta lo lắng.”
Hoa phi kéo tay Phác Lý Thị, vỗ vỗ nói: “Đại tẩu yên tâm, con gái Phác gia, sẽ không bị người ta ức hiếp.”
Phác Lý Thị gật đầu, hỏi thăm tình huống sức khỏe gần đây của Hoa phi. Hoa phi cũng hỏi thăm Phác Minh Hoa cùng tình hình trong nhà, biết được mọi sự đều bình an, nội tâm cũng thoáng an ổn chút ít.
Lệ Sa lặng lẽ nhìn Hoa phi cùng đại tẩu nhà mình nói chuyện, nhìn ra được là Hoa phi quan tâm thân nhân, nhưng loại quan tâm này cũng chỉ là hỏi thăm chút tình hình gần đây, ban thưởng ít vật phẩm. Một khi vào cung, chính là người của hai thế giới. Vị sủng phi mặt ngoài phong quang vô hạn này, rốt cuộc cũng chỉ là người đáng thương mà thôi.
-----------------------------------
i'm come back ~~
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro