Chap 76
Trong lòng Tôn Thừa Hoan biết mình ngượng ngùng vì cái gì, cho nên giờ phút này bị Bùi Châu Hiền hỏi như vậy, cực kỳ chột dạ. Nhưng là, cho dù bản thân không có tâm tư này với Bùi Châu Hiền, mình quang lỏa thân mình cũng sẽ ngượng ngùng mà, Tôn Thừa Hoan nghĩ như vậy, cũng cảm thấy hợp lý.
"Vậy lần sau ngươi tắm rửa, cũng cho ta đứng ở một bên nhìn, đến lúc đó ta không tin ngươi không ngượng ngùng!" Tôn Thừa Hoan vẫn rất là thông minh, lập tức phản kích nói.
"Ngươi đây là muốn nhìn ta tắm rửa sao?" Bùi Châu Hiền nhướng mày hỏi, nghĩ thầm Tôn Thừa Hoan đây không đơn thuần muốn là con dâu nuôi từ bé, vậy mà còn muốn nhìn mình tắm rửa, lá gan thật ra cũng không nhỏ.
Tôn Thừa Hoan vừa nghe, lập tức cảm thấy không thích hợp, ý của mình muốn biểu đạt rõ ràng là mặc kệ là ai, bị người ta nhìn lúc tắm cũng sẽ không được tự nhiên. Chính là trọng điểm lại bị Bùi Châu Hiền nói đến hoàn toàn trái ngược với ý của mình, Tôn Thừa Hoan cẩn thận suy nghĩ, hình như cũng thực sự là trái lương tâm, nếu, Bùi Châu Hiền muốn tắm rửa trước mặt mình, mình khẳng định là cũng muốn nhìn. Ý thức được nội tâm chân thật của mình, Tôn Thừa Hoan lại có cảm giác thẹn thùng khi bị chọc trúng tim đen, nội tâm cũng thấy cực kỳ xấu hổ.
"Không..... Ta không phải ý này...." Tôn Thừa Hoan yếu đuối phủ nhận, cho dù mình có thật sự muốn nhìn, cũng không có can đảm yêu cầu Bùi Châu Hiền a, không, không đúng, cái này với chuyện lúc nãy nàng nói không có đúng mà, Tôn Thừa Hoan cảm thấy bản thân mình căn bản không có ý tứ này, sao càng nói càng có cảm giác nhảy đến sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch chứ.
"Dù sao, ngươi cũng không phải không thấy qua, khi đó, ta cũng không ngượng ngùng." Bùi Châu Hiền phản bác đến không thể chê vào đâu được.
Tôn Thừa Hoan hoàn toàn không có lời nào để nói, bị Bùi Châu Hiền nhắc nhở như vậy, Tôn Thừa Hoan lập tức nhớ đến chuyện xốc mái ngói phòng Bùi Châu Hiền lần trước, thật sự lúc đó là không cẩn thận nhìn đến Bùi Châu Hiền tắm rửa, lại còn chảy máu mũi đến thân thể hư nhược. Vì sao, mấy chuyện mất mặt đều rơi vào trong mắt Bùi Châu Hiền chứ? Bất quá, cũng nói đến, Bùi Châu Hiền tắm rửa bị mình rình coi xong, còn dạy dỗ mình, thật đúng là không có chút gì ngượng ngùng luôn.
"Tỷ tỷ nói đúng, là ta tự cao." Tôn Thừa Hoan đã từ bỏ phản bác, thực dứt khoát dơ cờ đầu hàng trước Bùi Châu Hiền. Bởi vì mấy chuyện này, Tôn Thừa Hoan cảm thấy cả đời này của nàng trước mặt Bùi Châu Hiền, chỉ có quỳ gối.
Tôn Thừa Hoan đã chấp nhận thua, Bùi Châu Hiền cũng hơi nhếch khóe miệng, có loại khoái cảm nghiền áp như thắng lợi. Đương nhiên, là người thắng cuộc, Bùi Châu Hiền vẫn là có phong độ, không tiếp tục nói mấy lời khi dễ Tôn Thừa Hoan.
"Ngươi có thể tự mình tắm sao?" Bùi Châu Hiền hỏi, thấy nước cũng sắp lạnh rồi, Tôn Thừa Hoan ngồi trong đó cũng lâu mà không thấy nhúc nhích gì cả.
"Chắc là có thể đi....." Tôn Thừa Hoan không xác định trả lời, nhưng đôi tay lại không có lực, muốn xả tóc cũng không thể.
Hiển nhiên Tôn Thừa Hoan muốn tự gội đầu cũng rất khó khăn, Bùi Châu Hiền lại không phải là người có tính nhẫn nại, sẽ không tiếp tục đứng nhìn Tôn Thừa Hoan không làm được mà một hai phải thể hiện.
Vì thế Bùi Châu Hiền không nói hai lời, liễn duỗi tay gỡ trâm cài trên đầu Tôn Thừa Hoan, sau đó bắt đầu gội đầu cho Tôn Thừa Hoan.
Tôn Thừa Hoan ý thức được Bùi Châu Hiền gội đầu cho mình, quả thực là thụ sủng nhược kinh, phải biết rằng Bùi Châu Hiền là đại tiểu thư Bùi gia, là gia chủ tương lai, thường ngày chỉ có người khác hầu hạ nàng, nào có chuyện nàng phải hầu hạ người khác. Lấy sự hiểu biết của Tôn Thừa Hoan với Bùi Châu Hiền, Bùi Châu Hiền mới không để ý đến cảm thụ của mình, mà trực tiếp để cho Bạch Thuật vào tắm cho mình mới là chuyện có khả năng phát sinh hợp lý nhất. Ở bên ngoài mấy ngày nay, Bùi Châu Hiền làm là bất đắc dĩ, hiện tại Bùi Châu Hiền không cần vì mình mà làm như vậy, hình như so với trước kia nàng đối với mình có chút khác biệt. Nghĩ đến đây, trong lòng Tôn Thừa Hoan ấm thành một mảnh, âm thầm vui sướng.
Rất mau, Bùi Châu Hiền đã thay Tôn Thừa Hoan gội đầu xong, lấy cây trâm lần nữa cài lên tóc Tôn Thừa Hoan.
"Cảm ơn tỷ tỷ, còn lại ta tự mình làm...." Ngữ khí Tôn Thừa Hoan có chút xấu hổ nói, khó nhất là gội đầu đã làm xong rồi, Tôn Thừa Hoan cảm thấy còn lại tự nàng làm cũng được. Nếu thân thể cũng để Bùi Châu Hiền tắm, thực sự là quá cảm thấy thẹn rồi.
Bùi Châu Hiền chính là loại người, hoặc là không làm, còn nếu làm thì sẽ làm cho tới cùng, nếu đã gội đầu cho Tôn Thừa Hoan, liền sẽ không bỏ qua chuyện tắm rửa thay nàng.
"Nói lời vô nghĩa nhiều quá!" Bùi Châu Hiền nói xong liền cầm sơ mướp thay Tôn Thừa Hoan chà người.
Mặt Tôn Thừa Hoan lại đỏ bừng lên lần nữa, đặc biệt là ngón tay Bùi Châu Hiền có đôi khi vô tình chạm vào da thịt nàng, cảm giác chạm vào thực sự quá khác thường, làm nàng xấu hổ đến không chịu được, hơn nữa còn cực kỳ khẩn trương.
Nguyên bản Bùi Châu Hiền nghiêm túc tắm rửa cho Tôn Thừa Hoan, không có nghĩ nhiều, nhưng chẳng những mặt Tôn Thừa Hoan đỏ lên, mà cổ đến vai cũng bắt đầu đỏ ửng, trong lòng Bùi Châu Hiền liền sinh ra một cảm giác khác thường, nàng có thể cảm giác được bản thân nàng có ảnh hưởng lớn lao đến Tôn Thừa Hoan. Bùi Châu Hiền thầm nghĩ, đứa ranh này sẽ không nghĩ đến chuyện gì không nên nghĩ đi? Bất quá Bùi Châu Hiền cũng nghi ngờ, rốt cuộc Tôn Thừa Hoan có hiểu mấy chuyện đó là gì hay không. Có lẽ là Tôn Thừa Hoan còn chưa hiểu rõ, nhưng Bùi Châu Hiền tinh thông y thuật lại hiểu, bởi vì quá hiểu, cho nên Bùi Châu Hiền đột nhiên cũng không còn bình thường nữa.
Thân thể nữ nhân vẫn là có những chỗ tư mật, Bùi Châu Hiền cũng không thể đụng vào, cho nên Bùi Châu Hiền lúc tắm cho Tôn Thừa Hoan đều tránh những bộ vị trọng điểm.
Tôn Thừa Hoan cũng nhanh chóng phát hiện hành động của Bùi Châu Hiền có chút kiêng dè, lúc này nàng mới phát hiện mình khẩn trương là lo nghĩ nhiều, Tôn Thừa Hoan âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, lại có một cảm xúc mất mát nhàn nhạt nhỏ đến không phát hiện được.
Tôn Thừa Hoan nhìn gương mặt Bùi Châu Hiền, gương mặt này vẫn đẹp như vậy, vẫn là có chút nhạt nhẽo như vậy, không biết đây là lần thứ mấy Tôn Thừa Hoan hy vọng, Bùi Châu Hiền không nên nhạt nhẽo như thế, dù là tính tình hay là dung mạo. Nàng hy vọng cảm xúc của Bùi Châu Hiền có thể nhiệt tình một chút, thất tình lục dục đều nên nhiệt tình một chút mới tốt, nếu không Bùi Châu Hiền quá mức nhạt nhẽo làm sao đáp lại tình cảm vừa nhiệt tình vừa mãnh liệt của mình vừa mới phát hiện chứ?
"Tắm cũng ổn rồi, còn lại mấy chỗ ngươi tự mình tắm." Bùi Châu Hiền đứng dậy, phát hiện quần áo của mình mới đổi không bao lâu đã dính mấy vệt nước, hiển nhiên phải đổi một bộ quần áo khác. Bùi Châu Hiền quay lưng lấy khăn lau mình, chuẩn bị lau người cho Tôn Thừa Hoan.
Tôn Thừa Hoan thừa lúc Bùi Châu Hiền quay người, đỏ mặt lung tung tắm rửa mấy chỗ còn lại.
"Tắm xong rồi?" Bùi Châu Hiền hỏi.
Tôn Thừa Hoan gật đầu.
"Vậy đứng dậy lau người, mặc quần áo." Bùi Châu Hiền nói.
Nước Tôn Thừa Hoan tắm là nước thuốc, bên trong có bỏ thêm rất nhiều thuốc trị nội thương, nên màu nước cũng không phải trong suốt, vì vậy vừa rồi tuy rằng cũng cảm thấy thẹn, nhưng cũng không tính là rất thẹn.
Bây giờ đứng từ trong nước lên, thân thể mới thật sự bại lộ hoàn toàn, so với sự thẹn thùng vừa rồi đúng là tăng lên mấy phần.
"Mau chút!" Bùi Châu Hiền thúc giục nói, nước cũng lạnh hết rồi, còn ăn vạ trong đó làm cái gì?
Tôn Thừa Hoan không thể không run rẩy đứng lên từ trong nước.
Bùi Châu Hiền lại liếc nhìn Tôn Thừa Hoan, thân hình Tôn Thừa Hoan còn chưa phát dục hoàn chỉnh, giống như nụ hoa, có tư thái của thiếu nữ mới lớn, xác thật rất đẹp.
Tôn Thừa Hoan thấy tầm mắt Bùi Châu Hiền dừng rất lâu trên người mình, lại lần nữa không tự chủ mà thẹn thùng đỏ mặt, Tôn Thừa Hoan cảm thấy đại khái là số lần đỏ mặt hôm nay của nàng nhiều nhất từ lúc nàng sinh ra đến giờ.
Bùi Châu Hiền đợi Tôn Thừa Hoan đứng lên, sau đó lấy khăn bọc người Tôn Thừa Hoan lại, lau người cho Tôn Thừa Hoan, Bùi Châu Hiền nhanh chóng mặc quần áo cho Tôn Thừa Hoan, ôm Tôn Thừa Hoan đến ghế dựa ngồi. Sau đó, Bùi Châu Hiền mới gọi Bạch Thuật vào thu thập tàn cục.
Bạch Thuật tiến vào, thấy Tôn Thừa Hoan đang ngồi trên ghế dựa, mà tóc nàng lại ướt, người cũng đã thay đổi quần áo, hiển nhiên là đã tắm xong. Còn tiểu thư nhà nàng quần áo lại có chỗ ướt, không khó đoán được, vừa rồi hẳn là tiểu thư tự mình tắm cho Tôn Thừa Hoan, nhận thức này, quả thực làm Bạch Thuật sợ ngây người.
"Chuẩn bị cho ta quần áo khác, ta muốn thay đổi một chút. Lau khô tóc cho Tôn Thừa Hoan, cũng đổi hết mấy đồ trên giường đi, thay sạch sẽ xong đỡ Tôn Thừa Hoan đến đó." Bùi Châu Hiền không để ý đến biểu tình ngạc nhiên của Bạch Thuật, thái độ và ngữ khí đều là cực kỳ tự nhiên phân phó nói, sau đó rời khỏi thư phòng về khuê phòng của mình.
Ngược lại là Tôn Thừa Hoan, bị Bạch Thuật nhìn đến không được tự nhiên, không dám nhìn thẳng tầm mắt tìm tòi nghiên cứu của Bạch Thuật.
Bạch Thuật nghe Bùi Châu Hiền phân phó, nhanh chóng đi lấy bộ quần áo khác đến thư phòng Bùi Châu Hiền. Bạch Thuật đưa quần áo cho Bùi Châu Hiền, liền rời khỏi khuê phòng, cầm khăn sạch chuẩn bị lau khô tóc cho Tôn Thừa Hoan.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro