Chương 31: Dị giới Pikachu

Ra tới bên ngoài doanh địa, lúc này mọi người mới nhìn rõ tình huống.

Thì ra là một con Giáp Sắt Sư Hổ Thú, bị hương thơm đồ ăn thu hút mà tìm tới. Loại hồn thú này thân hình cao lớn, toàn thân bọc giáp sắt, vừa giống hổ lại mang nét sư tử, khí thế cực kỳ hung hãn. Cũng may, nó còn chưa kịp tới gần thì đã bị Thuỷ Từ lão sư phát hiện trước.

Không có gì bất ngờ, con Giáp Sắt Sư Hổ Thú kia nhanh chóng bị xử lý gọn gàng. Loại hồn thú này nổi danh với sức mạnh vượt trội, cực kỳ phù hợp với hệ Hồn Sư công kích cận chiến như Dạ Ly.

Nhìn qua bộ móng vuốt sắc bén dài hơn hai mươi centimet của nó, mọi người đều có thể dễ dàng đoán được đây là một con hồn thú khoảng 1800 năm tu vi, thậm chí đã tiệm cận hai ngàn năm. Tuy có chút khó khăn, nhưng với Dạ Ly thì vẫn trong khả năng chấp nhận được.

Dưới ánh mắt mọi người, Dạ Ly nhanh chóng ngồi xếp bằng xuống, tập trung toàn bộ tinh thần, bắt đầu dung hợp Hồn Hoàn. Quầng sáng tím nhàn nhạt rơi xuống, chậm rãi bao phủ lấy nàng.

Ban đầu, sắc mặt Dạ Ly trở nên tái nhợt, mồ hôi lạnh toát ra liên tục, khiến mọi người cực kỳ lo lắng. Nhưng nhờ có Băng Hỏa Lưỡng Nghi đan hỗ trợ, cùng với sức chịu đựng cường đại của bản thân, Dạ Ly dần dần vượt qua. Sắc mặt nàng cũng chậm rãi trở nên hồng hào, mọi người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Ngay sau đó, một tiếng rống trầm vang vọng, Dạ Ly mạnh mẽ đứng bật dậy, trên người toả ra khí tức mới mẻ rõ rệt — nàng đột phá đến cấp 30!

Trong niềm vui sướng, Dạ Ly hưng phấn chạy tới trước mặt mọi người, cười lớn:

"Ha ha! Các bằng hữu, ta Hồn Kỹ mới là Đỉnh Chi Đãng!"

Tang Nhiễm lập tức hỏi:

"Tăng cường đệ nhất Hồn Kỹ sao?"

Dạ Ly gật đầu đắc ý:

"Đương nhiên! Nhưng còn thêm hiệu quả làm choáng, uy lực tuyệt đối không tầm thường."

Viện trưởng cũng tán thưởng:

"Không tồi! Hôm nay các ngươi đã thu hoạch được hai kỹ năng cực kỳ hữu dụng. Ngày mai tiếp tục săn bắt hồn thú, hãy nhớ tận dụng tốt kỹ năng mới. Bây giờ thì nghỉ ngơi đi, cũng đã khuya rồi."

-------------------------------------------------------------------------------------------------

Sáng sớm hôm sau, sau khi nghỉ ngơi đầy đủ, mọi người nhanh chóng thu dọn đống lửa và lều trại, chuẩn bị tiếp tục hành trình.

Không ngờ vừa mới rời đi chưa bao xa, cả nhóm liền nghe thấy tiếng động kịch liệt phía trước. Cẩn thận tiếp cận, bọn họ phát hiện ngay một trận chiến kịch liệt giữa hai con hồn thú cường đại.

Một bên là Nhện Mặt Người Ma - một loại hồn thú cực kỳ hiếm gặp, nổi danh độc ác. Ngoại trừ Bỉ Bỉ Đông, đây là lần đầu tiên những người còn lại nhìn thấy loại hồn thú này tận mắt.

Nhện Mặt Người Ma có cơ thể to lớn với tám chân dài, mỗi chân đều dài hơn ba mét, toàn thân được bao phủ bởi lớp giáp xác đen bóng, ánh lên ánh sáng lạnh lẽo. Hai chân trước sắc bén mảnh khảnh, mỗi bước đi đều vô cùng nhẹ nhàng, không phát ra âm thanh, nhưng chỉ cần nó chạm vào mặt đất, mặt đất liền xuất hiện dấu vết sâu hoắm, đủ thấy độ sắc bén kinh khủng.

Đặc biệt nhất là phần bụng của nó. Nơi đó có những hoa văn màu trắng tạo thành một gương mặt dữ tợn, đầy ma mị. Tám con mắt nhỏ màu tím sẫm, lạnh lẽo lập loè ánh sáng, tụ lại ngay dưới bụng, khiến cho bất kỳ ai nhìn thấy cũng rợn cả người.

Đối thủ của nó là một con hồn thú có hình thể quái dị, thoạt nhìn hơi giống chó, nhưng bốn chi lại cực kỳ thô to, thân thể to lớn dị dạng, toàn thân không có một sợi lông nào, thay vào đó là một lớp vảy dày bao phủ, thoạt nhìn vô cùng hung tợn và nguy hiểm.

Viện trưởng trầm giọng dặn dò:

"Tiểu tâm một chút! Trong đó kia chỉ là nhện mặt người ma hai ngàn năm, yếu điểm rất rõ ràng, chính là tám con mắt của nó. Nhưng đừng tưởng dễ phá, bên ngoài mắt nó còn có một tầng màng bảo hộ trong suốt, có năng lực phòng ngự nhất định."

"Nhện mặt người ma loại này hồn thú cực kỳ khủng bố, do tính cách giết chóc quá mạnh nên thường xuyên bị những hồn thú mạnh khác săn giết. Có thể tu luyện đến ngàn năm đã là cực khó, chứ đừng nói là vạn năm."

"Niên hạn con này vừa đúng thích hợp cho Tiểu Đông. Đặc điểm lớn nhất của nó là có thể trong một lần, phun ra mạng nhện đã thành hình, dùng để giam cầm địch nhân. Đây chính là tuyệt chiêu bản mệnh của nó, nhưng mỗi ngày chỉ có thể dùng ba lần."

"Chỉ là... ta không nhận ra con hồn thú còn lại là gì. Không ngờ lại có thể đánh ngang tay với nhện mặt người ma hai ngàn năm. Nhện mặt người ma một ngày có thể phun ba lần mạng nhện, khả năng bây giờ vẫn còn hai lần."

Hai con hồn thú đấu kịch liệt, khó phân thắng bại. Một bên là giáp xác đen cứng rắn, bên kia là vảy bạc lóng lánh như sóng nước, đều có lực phòng ngự cực mạnh.

Ngay khi nhện mặt người ma chuẩn bị tấn công Bạc Anh Thú, thì bất ngờ, Bạc Anh Thú lại phun ra... mạng nhện!

Nó chặn đứng đòn đánh của nhện mặt người ma, khiến nhện mặt người ma hơi khựng lại, nhưng mạng nhện mà nó phun ra vẫn chưa đủ để hoàn toàn trói buộc.

Hai con hồn thú, một bên tám chân dài ba mét, một bên nhanh nhẹn sắc bén, đánh qua đánh lại kịch liệt, vẫn chưa phân cao thấp.

Cuối cùng, nhện mặt người ma ngưng tụ toàn lực, phun ra một lần nữa mạng nhện! Không ai ngờ được, Bạc Anh Thú cũng chẳng hiểu bằng cách nào... lại phun tiếp ra mạng nhện!

Một màn buồn cười liền xuất hiện - hai con hồn thú bị chính mạng nhện của đối phương cuốn lấy, cả hai cùng rơi vào tình trạng giãy giụa không thể thoát ra.

Ngay khoảnh khắc đó, Độc Đấu La Độc Cô Bác lập tức ra tay. 

Đệ tứ Hồn Hoàn sáng lên, chiêu "Bích Lân Ngũ Độc" được phóng xuất!

Một làn độc khí ngũ sắc lượn lờ bay về phía trước, chỉ trong chốc lát, cả hai con hồn thú đều rơi vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh, bất động hoàn toàn.

"A Đông! Nhanh lên!" Viện trưởng lập tức quát.

Bỉ Bỉ Đông không chút do dự, lập tức xuất ra tám chân nhện, nhắm thẳng đôi mắt nhện mặt người ma mà đâm tới!

Trong giãy giụa tuyệt vọng, nhện mặt người ma điên cuồng vung vẫy tám chân, nhưng cuối cùng vẫn không thể thoát được vận mệnh tử vong.

Một vòng Hồn Hoàn màu tím sáng rực hiện ra, mọi người theo bản năng nhìn về phía Bỉ Bỉ Đông.

Nhưng Bỉ Bỉ Đông chỉ thản nhiên lắc đầu, ánh mắt bình tĩnh nói:

"Ta hiện tại đã đủ số lượng Hồn Hoàn cần thiết, hấp thụ thêm cũng không có tác dụng, chi bằng để người khác dùng thích hợp hơn."

Ánh mắt nàng quét qua đám người, cuối cùng dừng lại trên người Tiểu Tân:

"Tiểu Tân, Hồn Hoàn này rất thích hợp với ngươi. Nhanh chóng hấp thụ đi, không nên lãng phí."

Tiểu Tân nhất thời có chút kinh ngạc, lại thêm phần kích động, lập tức không dám chậm trễ, ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu hấp thu Hồn Hoàn.

Tuy niên hạn Hồn Hoàn này tương đương con giáp sắt sư hổ thú hôm qua, nhưng năng lượng bên trong lại hung bạo hơn rất nhiều!

Ở thời điểm Tiểu Tân ngủ say để hấp thu Hồn Hoàn, Viện trưởng, Thuỷ Từ lão sư cùng Dạ Ly, Tiêu Mộc, Bỉ Bỉ Đông, Tử Hàn đều lưu lại bên cạnh, thay phiên nhau chăm sóc, hộ pháp cho nàng.

Mấy người khác thì theo Độc Cô bác rời đi, tiến vào sâu trong rừng, tiếp tục tìm kiếm hồn thú thích hợp.

Viện trưởng nhẹ giọng dặn dò:

"Chúng ta ở đây bảo vệ cho Tiểu Tân, mọi người cẩn thận, đừng để xảy ra sơ suất."

Tiêu Mộc khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn Tiểu Tân tràn đầy lo lắng:

"Yên tâm đi, ta tuyệt đối không để bất kỳ kẻ nào quấy rối."

Trong khu rừng tĩnh lặng, ánh sáng Hồn Hoàn quanh thân Tiểu Tân vẫn không ngừng nhấp nháy, khí tức quanh đây dần trở nên căng thẳng, mọi người cũng càng thêm cảnh giác.Ngay khi quá trình hấp thu bắt đầu, cả người Tiểu Tân lập tức run rẩy dữ dội, mồ hôi lạnh tuôn ra như tắm, sắc mặt tái nhợt.

Mọi người đều thập phần lo lắng, nhưng Bỉ Bỉ Đông chỉ nhàn nhạt nói:

"Không cần hoảng, Tiểu Tân chịu được."

Quả nhiên, mặc dù Tiểu Tân sắc mặt tái nhợt, toàn thân không ngừng run rẩy, thế nhưng vẫn cắn răng kiên trì, trong ánh mắt hiện lên một tia kiên nghị, chậm rãi điều chỉnh hơi thở, vận chuyển Hồn Lực, bắt đầu từng chút một dung hợp Hồn Hoàn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong quá trình hấp thu, Hồn Hoàn màu tím kia cũng dần dần bị Tiểu Tân luyện hóa.

Cuối cùng, theo một luồng ánh sáng tím chói mắt nổ tung, Hồn Hoàn hoàn toàn dung hợp!

Tiểu Tân mở hai mắt, trong mắt như có tia sáng lấp lánh, cả người khí thế bỗng chốc tăng mạnh.

Cậu hưng phấn bật cười, thanh âm còn hơi khàn khàn do tiêu hao quá độ:

"Thành công rồi! Hồn Kỹ mới của ta là - Ảnh Ảo Liên Võng!"

Nghe được cái tên kỳ quái này, mọi người đều tò mò nhìn sang.

Tiểu Tân vui vẻ giải thích:

"Hồn Kỹ này có thể phóng ra một tấm liên võng bằng bóng tối, phạm vi rất lớn, có thể giam cầm địch nhân, trong vòng ba hơi thở bọn họ sẽ rơi vào trạng thái mê loạn, phản ứng trì trệ!"

Dứt lời, Tiểu Tân thử vận dụng Hồn Kỹ, một tấm võng tối đen như mực lập tức xuất hiện trên tay cậu, chỉ thoáng chốc đã bao phủ cả một mảnh đất rộng lớn trước mặt, khí tức âm lãnh bủa vây.

Mọi người đồng loạt trừng lớn mắt, thậm chí Viện trưởng cũng kinh hãi thốt lên:

"Đây là kỹ năng khống chế diện rộng cực kỳ hiếm thấy đấy! Thích hợp cho phục kích, truy bắt hoặc phối hợp chiến đấu!"

Tiểu Tân được mọi người tán thưởng, khuôn mặt đỏ bừng vì kích động, cười ngốc nghếch:

"Ha ha, cảm ơn Đông tỷ tỷ nhường cho ta, bằng không ta cũng chẳng dám mơ tới kỹ năng bá đạo thế này!"

Bỉ Bỉ Đông chỉ nhàn nhạt cong khóe môi:

"Ngươi có thể hấp thu được là nhờ chính ngươi đủ năng lực, đừng cảm ơn ta."

Mọi người lại cười rộ lên, bầu không khí trở nên vô cùng vui vẻ.

------------------------------------------------------------------------------------------------

Độc Cô bác nhanh chóng thành thạo dẫn mọi người tìm tới một mảnh đất ẩm ướt lạnh lẽo, ánh mắt lóe sáng nói:

"Chỗ này khí hậu âm u, ẩm thấp, chính là nơi loài rắn hồn thú yêu thích nhất. Chúng ta nỗ lực tìm kỹ một chút, nói không chừng có thể giải quyết được Hồn Hoàn cho hai người cùng lúc."

Lấy Võ Hồn Bích Lân Xà Hoàng của mình, Độc Cô bác đối với loài rắn hồn thú gần như có cảm ứng cực mạnh, vừa có thể tìm kiếm, vừa có thể trực tiếp áp chế chúng.

Đặc biệt, đế hoàng cấp Võ Hồn như Bích Lân Xà Hoàng còn có uy thế thiên bẩm, áp bách tất cả loài rắn cùng một số hồn thú thú hệ khác.

Không bao lâu, chỉ thấy Độc Cô bác tùy tay quét nhẹ một cái, liền đánh động một con Mạn Đà La Xà, Hồn Hoàn màu đen quanh thân Độc Cô bác lập loè ánh sáng, con rắn kia thế nhưng lại lập tức bất động!

Đây chính là Hồn Kỹ thứ tám của Độc Cô bác —— Thời Gian Đọng Lại, có thể cố định các loại sinh vật trong phạm vi nhất định. Kết hợp thêm Hồn Cốt kỹ năng Thạch Hóa ở phần đầu, hiệu quả càng thêm đáng sợ.

Đúng lúc mọi người đang chuẩn bị thu phục con Mạn Đà La Xà này, trên bầu trời bỗng vang lên tiếng vỗ cánh sắc bén, một con Huyễn Quang Phi Ưng lao xuống, nhằm thẳng con rắn.

Độc Cô bác lập tức vung tay phóng ra một đạo công kích, nhưng kỳ lạ thay, khi sắp tiếp cận Huyễn Quang Phi Ưng thì luồng công kích này lại trở nên chậm chạp, khiến con chim kia né tránh dễ dàng.

Mọi người còn chưa kịp phản ứng, trong không khí đột nhiên loé lên một đạo lam quang, Huyễn Quang Phi Ưng lập tức bị đánh bay ra, chưa kịp phản kháng đã rơi xuống đất.

Lần này, Độc Cô bác không do dự, trực tiếp thi triển Thời Gian Đọng Lại, khiến con chim hoàn toàn mất đi năng lực di động.

Tang Nhiễm nhanh chóng tiến lên, vung chủy thủ kết liễu sinh mệnh Huyễn Quang Phi Ưng, sau đó hấp thu Hồn Hoàn tiếp cận 1900 năm này, đạt được kỹ năng Thời Gian Chi Muộn, có thể trì hoãn tốc độ hành động của địch nhân, thậm chí làm chậm kỹ năng công kích, cực kỳ hữu ích để tránh né sát chiêu.

Ngay lúc mọi người chuẩn bị rời đi, trong bụi cây bỗng vang lên tiếng sột soạt. Một bóng dáng vàng óng từ trong lao ra —— toàn thân màu vàng, tứ chi ngắn nhỏ, đuôi mang hình tia chớp, lưng còn có hai vệt hoa văn màu đen kéo dài đến tận đuôi, xung quanh làn mờ ảo tia điện màu lam, trông vô cùng quái dị.

Dạ Ly giật mình: "Cái quái gì thế? Dị giới Pikachu à?"

Độc Cô bác cẩn thận quan sát, trầm giọng nói:

"Không ngờ lại là Lôi Ảnh Miêu —— một loại hồn thú dị biến thuộc tính Lôi Điện, tuy hiếm gặp nhưng sức mạnh tuyệt đối không thể khinh thường! Hơn nữa, niên hạn đã gần 2000 năm, rất thích hợp để hấp thu."

Từ những hoa văn trên thân nó, không khó nhận ra, con hồn thú này có niên hạn khoảng 1900 năm, thậm chí rất có thể chỉ cần thêm một thời gian ngắn nữa là sẽ đột phá ngưỡng 2000 năm.

Thế nhưng, điều khiến mọi người kinh ngạc nhất là —— con hồn thú kỳ lạ này lại đột nhiên thân thiết, không chút sợ hãi nào, trực tiếp nhảy vọt lên vai Tô Phong, ngoan ngoãn ghé sát, hai mắt lóe tia lam quang dịu nhẹ.

Mọi người đều trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn nhau. Giờ họ mới phát hiện, lúc nãy đạo lam quang cứu Huyễn Quang Phi Ưng kia, hóa ra chính là do con hồn thú này phát ra!

Vẻ ngoài đáng yêu, khí tức cũng không có chút gì hung lệ, ngược lại cực kỳ dễ gần. Mọi người nhất thời đối với nó sinh ra hảo cảm mãnh liệt, không ai nỡ xuống tay.

Độc Cô bác vuốt cằm, cũng không ngăn cản, cười khẽ:

"Xem ra, nó là tự mình chọn chủ rồi."

Vì thế, mọi người dứt khoát để mặc Tiêu Phong cùng con hồn thú này, thu dọn gọn gàng rồi cùng nhau quay về doanh địa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro