Chương 7: Sa Đoạ Như Dân Chơi Xóm
Chương 7: Sa Đoạ Như Dân Chơi Xóm
__________
Debilis tỉnh dậy khỏi cơn mộng mị, cô nhíu mày ngồi dậy nhìn xung quanh à ra là y phòng của Hội. Cô về rồi, hên nhỉ?
Nhìn đôi tay đã kín băng trắng, khẽ khàng chạm lên mặt cũng đã không còn khe hở ngoài đôi mắt. Cũng phải thôi, lúc cô đọc chú da thịt cô rách ra đến thấy cả thịt bên trong mà, không băng lại cũng uổng.
Debilis như đã đoán trước vén áo lên nhìn toàn bộ cơ thể bị quấn thành bánh tét, khẽ thở dài. Vừa đau vừa tức, rõ ràng cô đã bị phản phệ mà không biết lí do. Chắc có lẽ ngay lúc đó mình đã ngất đi, không biết sao Sarah không thịt cô luôn hể? Chắc có lòng trắc ẩn..
Debilis cứ thế thẩn thờ trong y phòng nghĩ muôn vàn lý do để mình có thể xuất hiện ở đây, mệt mỏi dựa vào đầu giường.
Với cái nhăn mặt đau đớn, cô vẫn mang tâm thái bình thản.. không chết là được rồi.
Cô chỉ cần hỏi mọi người thì sẽ biết thôi.
Tỉnh dậy không lâu thì đã có người ghé thăm, Erza tiến bước vào phòng nàng không vội lên tiếng. Nàng đứng đó nhìn thấy cái đầu tóc trắng đang ngớ người, khẽ thở dài nàng kéo ghế ngồi xuống cạnh chị.
" Debilis?" Erza nhẹ giọng lên tiếng thu hút sự chú ý của Debilis.
" Hửm?.." không thể trả lời cô chỉ có thể đánh mắt nhìn nàng kèm theo âm thanh phát ra từ cổ họng.
" Sau khi chị được khai khẩu tốt nhất là nên thành thật với em đi" Erza bất đắc dĩ ấn nhẹ vào trán Debilis như một lời khiển trách, nhưng lại xoa xoa khi thấy chị nhăn mặt.
Debilis tuy biết mình sai nhưng vẫn tỏ ra hờn dỗi để người ta dỗ dành mình, thấy đã xoa xoa vuốt vuốt một hồi thì cảm thấy mình trẻ con quá lại gạt phăng tay người ta ra.
"??.." Erza bị gạt đi thì cũng hừ một tiếng rồi lại cho qua, trong khi Debilis bắt đầu tò mò muốn người ta nói cho mình biết chuyện gì đã xảy ra.
" vậy à?" Erza khẽ cong môi, như biết trong mắt chị ta đang muốn nói gì.
" Có hai tin, không biết là tốt hay xấu nữa, em nói đại một tin ha?"
Debilis gật gật đầu thể hiện sự đồng ý.
" Chị được Master chấp nhận là thành viên cấp S, đồng hạng với Mystogan" Erza nhớ lại trận giằng co trước đó, nếu người này khi ngất thì có lẽ đã cậu Mystogan bị áp đảo không kẽ hở rồi.
" Hớ??" Tiếng la đầy bất ngờ của Debilis vang lên, gì cấp S mà đồng hạng? Là cái quái gì???
Cảm giác không có thực lực..
" Tin thứ hai, chị bị thứ gì đó điều khiển và tự xưng là Baiser" Erza nhìn sâu vào mắt chị ta muốn tìm thấy điểm mấu chốt.
Debilis hơi dừng lại khi nghe đến nó, bị điều khiển? Cô đoán được vài phần rồi.
" Trong tình trạng còn tệ hơn cả người chết" Erza dùng ánh mắt để trách khứ người này, nàng cũng muốn biết vụ nổ lớn đó có liên quan đến chị ta không.
" Chị có biết tại sao mình bị điều khiển không?" Erza nhìn thấy máu đã bị thấm vào băng gạt trắng tinh, có lẽ vì cử động nên mới làm rách vết thương.
Debilis im lặng một lúc rồi lắc đầu, ai ngu mà nói.
" Vậy được rồi.. đừng cử động nhiều" Erza nhạy bén nhìn thấy sự lưỡng lự của Debilis.
"... Chị nghỉ ngơi đi" Erza nhìn Debilis một lúc rồi đứng dậy đi ra khỏi đây chừa chỗ chị không gian riêng để suy nghĩ.
Debilis nhìn Erza đi khuất rồi, trầm mặc suy nghĩ. Rõ ràng là cô muốn phá bỏ phong ấn, vậy mà lại dẫn ra nhiều sự tình không hay lắm.
Đầu tiên là là chuyện mọi thứ vượt mức pickleball khiến cô bị người tự xưng là Baiser điều khiển, thứ hai là tại sao bị điều khiển rồi còn có thể thành cấp S đồng hạng! Thứ ba cô vẫn lấy lại được cơ thể nè!??
Cảm giác thành tựu cấp S nó không xứng đáng tí nào, mình không tự làm cũng chẳng ra tí sức nào. Cảm giác cậu Mystogan kia bị mình chen chân vào vậy. Khó chịu!!!!!
Debilis thật sự khó chịu đến mức giãy một hồi trên giường cho đến khi cơn đau không chịu được mới dừng lại.
Xong rồi, cô thà chết đi cho xong, sống chi mà nhục vậy chời!!!
Cảm giác tội lỗi cùng với uất nghẹn cứ xâm chiếm cô một cách điên cuồng, mình vô dụng như vậy mà cũng làm pháp sư cấp S làm gì chứ!
Erza bên ngoài khoanh tay khẽ thở dài, nàng cũng không thích kết quả này của Master. Rõ là chị ta làm chuyện đó trong lúc bị chiếm xác, vậy mà ông ấy không thèm nghe mà đã công nhận chị ta.
Nàng thừa biết là chuyện này đối với chị ta còn nhục nhã hơn bao giờ hết, còn cả người tên Baiser kia nữa..
Tch! Cho qua đi.
---
Kể từ hôm đó Debilis trầm hẳn, cứ gặp ai cũng im thinh thích, mặt như đòi nợ thế kia thì ai mà dám đến gần đây.
" Tháo băng cho tôi.." Debilis khoanh tay ngồi đối diện Mira, nhẹ giọng ra lệnh..
Mira cười im lặng cẩn thận tháo ra những nơi Debilis không thể tháo được, từng lớp băng gạt gỡ ra khỏi da thịt trắng nõn đã lành lặn.
" Debilis, chị buồn vệ sinh à?" Mira khẽ cười, người gì mà mặt cứ nghênh nghênh mà trông khô ở hết sức.
" Hỏi cái gì thế " Debilis giựt giựt đuôi mày như thế vừa nghe được điều gì đó khó mà trả lời vậy, và thật sự là thế.
Mira cũng không nói gì nữa, im lặng làm chuyện của mình, trong khi đầu óc Debilis bắt đầu bay xa.
Chuyện này thật kì quái, sau lần bị thương đó cô phải mất nửa tháng mới khỏi hẳn trong khi lúc trước... Thật sự chỉ hai ngày thôi, cô đã có thể hồi phục.
Còn có! Mấy vết tơ máu đỏ chót như thiêu đốt trên tay trái cô đã biến mất, không thấy nó xuất hiện nữa. Điều này cô phát hiện ở lần thay băng đầu tiên.
Và giờ thì đều cô mong mỏi nhất là gỡ bỏ lớp băng trắng này và ra ngoài kiểm tra, không để ý thì thôi để ý tới mới thấy cô không cảm nhận được sức mạnh như xưa nữa!
" Nè nè, có cần tôi gỡ ở đây luôn không ta" Mira ánh mắt mang ý cười chỉ chỉ phần có chút nhạy cảm của Debilis.
"... Không cần!" Thấy người kia thật sự định kéo quần mình xuống khiến Debilis luống cuống giữ lại, xong lại chạy tọt qua bên giường khác kéo rèm cái xoạt.
/ Dễ chọc dữ../ Mira nhìn theo Debilis rồi không nói gì nữa mà bước ra ngoài.
Debilis trong y phòng nghe tiếng đóng cửa thì âm thầm thở phào, trên mặt vẫn còn vẹt hồng chưa phai. Đùa, bất tỉnh thì không ngại chứ tỉnh táo ai làm thế bao giờ!
.
.
.
Sau khi tháo bỏ lớp băng, Debilis khởi động nhẹ bằng vài động tác giãn cơ, bàn tay co duỗi một chút rồi chỉ về tảng đá không xa.
Một khoảng không im lặng...
Debilis mở to mắt khó tin thử lại một lần nữa.
Vẫn là không gian lặng thinh như tờ.
Debilis run rẩy nhìn bàn tay mình rồi cố gắng thi triển ma pháp lần nữa, vẫn không?...
Sự khó tin kéo dài đến tận chiều tối, mãi đến khi đôi chân mỏi mệt và hơi thở trở nên khó khăn, Debilis ngồi khụy xuống, đôi mắt ánh lên vẻ tuyệt vọng khó mà thấy trên khuôn mặt.
Tất cả.... Tất cả nỗ lực của mình, tất cả hi vọng của mình tan hết rồi... Sức mạnh này tan biến rồi? Debilis thẫn thờ nhìn về tảng đá vẫn luôn không một vết xước.
Vẻ bàng hoàng tràn ngập khuôn mặt cô, cô run rẩy muốn trốn tránh sự thật này. Muốn trốn tránh việc mình đã mất đi ma pháp, mất đi loại ma pháp mà cha mẹ đã truyền dạy..
Mất đi cảm giác nóng rát mạnh mẽ tràn ngập trong từng tế bào của nó, mất đi khả năng đốt cháy tất cả nguyền thuật của nó, mất đi tốc độ hồi phục như bất tử của nó... Mất, mất tất cả rồi.
Cô chẳng còn gì ngoài cơ thể yếu ớt, chưa một lần khổ luyện và chưa một lần thật sự đánh nhau.
Đúng rồi, cô đang tiếc nuối sức mạnh vô song ấy và hèn nhát chẳng dám đối mặt với sự yếu đuối bản thân có.
Run rẩy ôm lấy khuôn mặt của mình, Debilis cười nhưng rồi nước mắt cứ rơi, song khuôn mặt đôi môi vẫn không ngừng cười đôi mắt thì lấm tấm nước mắt.
Trạng thái điên đảo mất bình tĩnh của cô, không phải khóc vì sợ hãi mà là vì hối hận, không phải cười vì vui vẻ mà là cười vào sự ngu ngốc của mình. Đúng là, não đã bị úng rồi..
Debilis cứ thế, trong trạng thái mất bình tĩnh đã bị rừng cây nhấn chìm, để bóng tối ôm lấy mình đến tận bình minh.
" Debilis chị đây rồi, tôi tìm chị thật lâu" Erza vén lấy từng cành cây chắn đường tìm thấy con ngườì ngồi thẫn thờ trong khoảng trống.
Lời nói của nàng đã được người ngồi đấy chú ý, nhìn thấy ánh mắt ấy nàng khế sững người. Trong đôi mắt đó chứa đựng sự cam chịu nhấn chìm trong hiện thực, nhưng Erza không thấy.
" Chị sao vậy? Chuyện gì xảy ra?" Erza hơi nhíu mày bước đến gần Debilis vươn tay đỡ nàng lên.
Debilis như thấy nàng nhưng vẫn như chưa từng thấy, ánh mắt mơ hồ không hồn kia nhìn nàng tuyệt nhiên không hề phản ứng.
Erza lo lắng càng thêm sâu, chủ động kéo nàng đứng dậy bắt nàng nhìn thẳng vào mắt mình.
" Debilis, chị nghe tôi nói không?" Erza áp tay bắt nàng ấy nhìn thẳng vào mắt mình, tìm kiếm cảm xúc ở trong đấy.
" Debilis? Debilis, Debilis!" Erza bất an vỗ vào khuôn mặt nàng mong nàng ấy tỉnh táo nhìn mình.
Như chợt tỉnh khỏi cơn ác mộng, Debilis cuối cùng cũng nhìn thẳng vào mắt Erza , sau đó lại lạnh lùng thoát khỏi vòng tay người đó như muốn trốn tránh thứ nàng sắp nói.
" Không có gì, về" Debilis nhìn thẳng, giọng nói vô cảm ra lệnh cho nàng về với mình.
Erza đứng đó nhìn từng bước chân của Debilis, nàng nhíu mày, chị giấu thứ gì? Tỏ ra mình ổn nhưng thực chất bước chân của chị chập chững như thế sẽ té nhào bất cứ lúc nào.
Im lặng, Erza nàng im lặng theo sát bước chân của người trước mặt. Mỗi bước chân đều hiện ra sự yếu ớt, nặng nề và run rẩy, tuy không té nhưng nàng đã vươn hai tay sẵn sàng đỡ lấy người này.
Đúng là vậy, khi chỉ đi được một khoảng nhất định Debilis đã ngã khụy, Erza đoán được ôm lấy người vào lòng mình. Khẽ thở dài trong lòng, vừa lo lắng vừa bất lực ôm lấy người này về.
----
... kể từ lúc tỉnh lại.
Erza phát hiện Debilis đã thay đổi, sẽ ngã bệnh bất cứ lúc nào, sẽ dễ dàng bị thương bởi vì va chạm. Ánh mắt thì luôn thơ thẩn, không tỉnh táo quá 8 tiếng một ngày thậm chí còn bỏ ăn.
Sở dĩ nàng biết là vì mình vẫn luôn chăm sóc nàng, đến nỗi nàng không dám rời mắt khỏi người này dường như đã dọn qua kí túc của Debilis để tiện bề chăm non.
" Bà Porlyusica, cô ấy như thế nào?" Erza phía sau không giấu được sự lo lắng khẽ bấu lấy vai Debilis.
" Hời, đám trẻ phiền phức, chuyện gì cũng tìm đến ta" bà không nói gì về tình trạng của Debilis, chỉ kê cho nàng vài thang thuốc.
" Cho tên yếu đuối này uống..." Porlyusica đưa thuốc nhìn Erza rồi trầm ngâm nhìn Debilis, người vẫn luôn lạnh mặt không nói năng gì.
" Tâm bệnh" chỉ khẽ khàng thốt lên hai từ.
" ... Vậy, chúng cháu về nhé?" Erza nhìn bà ấy, nghe được lời bà. Tâm tình kích động nắm chặt vai người được cho là có tâm bệnh.
" Về về về, về nhanh giùm luôn đám nhóc phiền phức!" Porlyusica đẩy người ra rồi đóng cửa tiễn khách.
"..." Erza im lặng ngoài cửa một lúc với Debilis, khẽ thở dài vỗ vỗ má người kia rồi nắm tay kéo về nhà.
Không phải nói, tính khí Debilis nàng vô cùng thất thường đôi lúc thì dễ chịu dễ nuôi vô cùng, đôi lúc lại lạnh lùng chẳng nể nang gì ai, khi thì... Cáu bẩn đánh đấm lung tung rồi mang tật vào người.
Erza khẽ liếc bàn tay được băng bó cẩn thận của Debilis, vừa hôm kia thôi đột nhiên lại đập phá đồ đạc rồi bị thương.
" Đôi khi, chấp nhận sự thật mới là tốt nhất.." Erza không biết nhưng chắc chắn đoán được phần nào.
" Không phải chuyện của em" Debilis nhíu mày vùng khỏi cái nắm tay của nàng tự mình đi về phía trước.
" Cứng đầu..." Đừng nói nàng hỗn, sự thật là vậy.
" Đi bên này" Erza khẽ nhắc nhở người phía trước, rồi chờ nàng ở phía sau.
Debilis nghe thấy dừng bước, quay người đi đến gần Erza. Nhìn vào hướng đi đó rồi tỏ ra không đồng ý.
" Về nhà" Debilis nhíu mày có chút ra lệnh với nàng. Trong khi nàng chỉ nhướn mày coi như con mèo xù lông không hề quan tâm, bước về hướng đó.
" Tôi nói, về nhà" Debilis cũng đi theo ngay sau đó, nhắc lại một lần nữa sợ nàng không nghe.
" Mua sữa chua cho chị" Erza choàng tay nựng nhẹ má trắng của Debilis, mắng nhẹ một câu mèo hung dữ.
"...."
----
Debilis đứng phía sau căn kí túc xá, đánh cược một lần nữa cố gắng thi triển một trong những thuật thuộc Huyết Thất Sát.
Im lặng nhìn mọi thứ vẫn như ban đầu, Debilis khẽ cười rồi chán nản rời đi, hy vọng đã bị vùi dập từ lâu rồi mà đồ ngu, mày không hiểu à?
Nhảy vào bồn tắm lạnh lẽo thấu xương, Debilis sẽ run lên và sẽ có được sự tỉnh táo. Yếu đuối hèn nhát như vậy, pháp sư cấp S? Hừ hữu danh vô thực, mày đáng bị khinh bỉ.
Mày đáng có chức danh đó sao, giờ mày còn yếu ớt hơn cả người thường đây này! Mày không có gì thuộc về mình đâu! Mãi mãi, mày không có, tất cả!
Debilis thơ thửng bước ra khỏi phòng tắm, mái tóc còn đọng lại những giọt nước, từng hơi nước đọng lại chúng chảy xuống mặt rồi lại xuống cổ. Hình ảnh này tăng lên vẻ lạnh lùng của Debilis nhưng lại có chút cuốn hút. Nó dường như đã tôn lên khuôn mặt tuấn mỹ ấy, tôn lên chiếc cổ trắng.
Erza, người chăm chú nhìn tất cả chọn chắc thầm lặng không nói gì, còn tâm lý đi ra khỏi phòng với đôi tai đỏ ửng.
" Đây là loại thuốc mới mà tôi mới phát hiện ra đấy, hút thật sự rất thích nha" Wakaba cười khoe lấy chiến tích mới này.
" Vậy sao, đã hơn mấy loại xì gà tôi hay hút chứ?" Macao cũng hào hứng cười.
" Đương nhiên!"
" Ây ây, vậy đó hả hai ông chú.." Happy bay ngang nhướn nhướn mày.
" Hầy, muốn thử thì chú đây cho mày thử, hàng mới chưa sử dụng luôn đó!" Wakaba trêu chọc lấy ra một giống cây tẩu thuốc?
" Bự dữ!" Happy há hốc nhìn điếu tẩu khổng lồ mà ông chú vừa lấy ra.
" Cái này kêu bằng điếu cày đó" Wakaba tự tin giới thiệu với những ai đang quan tâm cuộc hội thoại này.
" Ồ điếu cày" Macao nhướn mày, nhìn thứ đó.
/ Điếu cày?/ Debilis đằng sau cũng nhíu mày khó chịu nhìn cái cây to tổ bố đó.
" Thử đi chú em, thoải mái!"
" Cho cái người đằng sau kìa!" Happy tỉnh chỉ vào Debilis, người như đang thơ thẩn nhưng thực chất là nhìn cây điếu đến mức chân mày sắp hôn nhau rồi.
Bị bắt trọn khoảng khắc, Debilis im thinh thích nhìn từng người một.
" Thử luôn đi gái, đảm bảo một hơi là lên nóc!" Cả đám xúm lại đưa thứ đã châm lửa.
Debilis im lặng nhưng không có không nhận từ tay bọn họ, cô cầm trên tay khuôn mặt vẫn lãnh đạm nhưng thực chất đã lúng túng không thôi.
" Thì cứ đưa miệng vào hít một hơi là được thôi!" Wakaba giải đáp thắc mắc không hề có ấy.
" Yên tâm luôn, hai ổng nói sạch sẽ đó, là hàng vừa xuất kho mới tinh!" Happy cũng chơi ác xúi giục người ta sa ngã.
Debilis im lặng rồi đưa miệng đến gần áp vào đó, mùi thuốc mà cô chắc chắn biết là loại thuốc khá nặng luôn đó.
" Từ từ thôi kẻo sặc thuốc đó" lời nhắc nhở kịp thời làm Debilis không hấp tấp mà sặc chết.
Thuốc vào người khói ra miệng, ba cái đầu chụp lại nhìn Debilis phê pha thuốc lào trong miệng. Một bóng đen che trên đỉnh đầu khiến cả ba giật mình, chưa quay lại mỗi người đã nhận một cục sưng vù trên đầu và bị đuổi đi xa.
" Mấy người dám dạy người ta sa ngã nữa hả, tôi nhớ mấy người làm nghề khác mà có phải chán nghề rồi không?" Erza đen mặt cảnh cáo từng người.
Khi quay lại chỉ thấy Debilis... Mắt đã nổi đom đốm, với bộ dáng lảo đảo lắc lư đưa tay ôm mặt vuốt một cách loạn xạ.
Trong miệng còn làn khói mỏng chạy ra, ánh mắt đã lờ đờ. Đúng với hình ảnh nghiện ngập trong tâm trí bất kì ai.
"... Họ dụ vậy mà cũng nghe nữa, sao khôn vậy!" Erza tức đến nỗi cả gân giật lại điếu cày trong tay Debilis, trừng mắt rùng mình búng trán ngốc kia một cái, là rùng mình vì giận đó!
Debilis không trả lời mà còn nhìn nàng bằng ánh mắt phê thuốc đó khiến nàng tức điên đẩy trán chị một cái, bị đẩy nụ cười ngờ nghệch xuất hiện trong phút chốc rồi té ngã về đằng sau.
Cũng may Erza tay chân lanh lợi đỡ kịp nếu không chắc cũng bể đầu nữa rồi, nàng bế đứa phê thuốc này đi mà vẫn trừng mắt cái nhóm rén rén bên kia.
" Ai biết!"
" Ai biết!"
" Ai biết!"
" Gì vậy?" Natsu tiến đến tò mò nhìn bà chằn lửa đi rồi nhìn ba người này.
" Debilis chơi thuốc xong bị Erza gank" Happy ôm cục u trên đầu vẫn bình thản lắm.
" Chời ơi, sao cổ chơi thuốc lộ liễu để bị bắt chi không biết" Natsu đồng cảm với Debilis, khẽ rùng mình khi nghĩ đến chị ta có thể bị những gì.
" Niềm vui nho nhỏ mà" Mira ở quầy bar chấp tay vui vẻ nhìn theo Erza.
" Niềm vui gì kì cục, lạ đời" Gray khoanh tay bật thốt.
" ...." Mira im lìm.
------
Chưa hề biết sợ, Debilis có nhiệm vụ nhỏ do Master giao, đến Blue Pegasus giao thiệp. Không cần làm gì nhiều chỉ cần chia sẻ về tình hình của hai hội.
Nhưng có vẻ trong lúc trò chuyện, Debilis liên tục bị mời rượu...
" Tiểu thư xinh đẹp uống với tôi một ly nhé?" Với cái nháy mắt đầy chói mắt, Debilis lẵng lặng nhìn chàng trai tóc vàng trắng trẻo đầy thư sinh kia.
1
" Nàng có đồng ý cùng ta thưởng thức ly rượu chứa đầy tình yêu của ta không?" Debilis chậm chạp dừng nói lặng lẽ nhìn chàng trai có mái tóc nâu vàng lấp lánh lấp lánh mời rượu mình.
2
" Quý cô tuyệt sắc, hãy cho tôi cơ hội thưởng thức rượu này cùng nàng" Debilis chóp mũi ửng đỏ nhìn cậu trai có làn da ngâm khỏe khoắn với mái tóc đen mời rượu.
3
" Mùi hương của nàng thật tuyệt vời, men~" một đợt rùng mình khiến cô phải quay phắc về sau.
" Men, hãy để ta xin tự giới thiệu ta là Ichiya, người yêu nàng nhất, Men~" loạt hiệu ứng lấp lánh lấp lánh sáng chói làm nền cho gã này.
4
Debilis lờ đờ, một ly lại một ly nữa với họ cho đến khi...
" Khuôn mặt của cô thật đẹp nga ~" một bàn tay lã lướt quanh quai hàm Debilis, khẽ cười khúc khích nghe thật yêu kiều.
" Vậy sao?" Debilis nhìn theo bàn tay đó rồi khẽ cười, cô say rồi..
" Đúng đó, cả mùi hương tuyệt vời của cô nữa~" một bàn tay khác nhẹ chạm vào vai Debilis, ngón tay nhẹ nhàng qua lại trên vai.
" Hức.." tiếng nấc cục cùng ánh mắt say mèn nhưng rõ ràng là đã thích không khí nơi này.
" Cả bàn tay của tiểu thư..." Một người khác nâng niu bàn tay Debilis như bảo vật trên tay.
" Ái chà chà, có lẽ ta nên báo cho Makarov một tiếng" hội trưởng Blue Pegasus , Bob, chống cằm có chút thùy mị nhìn cảnh tượng trước mặt.
Debilis, sứ giả của Fairy Tail hình như đã bị hơi men và sắc đẹp chiếm trọn rồi..
Không lâu sau, Titania nổi danh của Fairy Tail đến lôi Sứ giả của Hội về với vẻ tức đến bốc khói.
" Hưm hưm hưm, bọn trẻ bây giờ thú vị quá" Bob khẽ che miệng cười với hai nhóc của Makarov.
Erza bất lực nhìn Debilis xiên xiên quẹo quẹo đi cạnh mình với ánh mắt bị rượu kiểm soát, thật muốn đánh chó chị ta bỏ tật nhưng đánh rồi thì lại thương không dám ra tay.
" Ngốc ơi là ngốc!" Erza vỗ bạch bạch vào má Debilis như để hả he cơn giận.
Không để ý, Debilis ngân nga lên câu hát và chắc chắn nó không phải là ngôn ngữ phổ thông.. câu hát say mèn yếu ớt của nàng vang lên giữa đêm tối.
"
Шаг за 20
Руки мокрые
Мне не хватит
Ни сил, ни локонов волос
Их ты подарил
Прошлое хочется вырвать из них
Горло полное
Город сохнет
Я рассказала маме
Чёрт возьми!
.....
"
Debilis dừng giọng hát có phần điềm đạm như đang kiềm chế gì đó, rồi lại cất tiếng hát lên một lần nữa.
"
Бледно-белые розы?Тронута
В бледно-белом цвете тонут города
.
.
Умри, если меня не любишь
Я ломаю руки, я ломаю губы
Я ломаю твоё тело насквозь
....
"
Lần này điên cuồng hơn như muốn nhấn chìm thứ gì đó vậy, sự điên loạn cùng giọng hát như không thể kiềm nén được.
Debilis ngưng hát sau đó ánh mắt ngốc nghếch đi về phía trước với nụ cười khờ khệc trên môi, Erza thì không vô tư được như vậy...
Lần đầu nghe cô ấy hát, rất hay... Nhưng mà, cô ấy ám chỉ điều gì vậy?
Cứ thế Debilis lại ngân nga từng khúc hát, cho đến khi lơ đãng vấp bậc thang té bất tỉnh tại chỗ.
" ..." Erza mãi đắm chìm trong suy nghĩ mà cũng quên để mắt, cuối cùng ngày hôm sau. Debilis thêm một miếng trắng trắng trên đầu.
Debilis có lẽ vì suy sụp mà rối loạn cảm xúc dẫn đến hệ lụy nghiêm trọng là cái gì cũng thử, thứ gì cũng chơi. Buộc Erza, người vừa trông nôm vừa phải giữ Debilis như là mẹ vậy...
Khoảng thời gian này... Mệt cho Erza rồi.
________
Rừng núi giăng tay nối lại biển xa, ta đi !
Vòng tay lớn mãi để nối sơn hà !
30/4 sắp đến vui vẻ nha 🇻🇳
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro