Chương 2: Gặp Lucy

Vương quốc Fiore, một quốc gia trung lập với 17 triệu dân đang sinh sống, đây là thế giới của các phép thuật, là nơi phép thuật được mua bán trao đổi như hàng hóa, và điều đó hiển nhiên rất bình thường. Chính vì thế tại đây có những người chuyên dùng phép thuật để kiếm sống. Những người này được gọi là các Pháp sư. Các Pháp sư tập hợp thành các Hội và nhận công việc theo yêu cầu. Có vô số Hội được thành lập tại quốc gia này. Và có một Hội ở một thành phố, trong quá khứ... không, chính ngay bây giờ, họ vẫn đang tạo nên các truyền thuyết.

Nơi ấy tên là Fairy Tail.

Tại thành phố cản Hergeon Một đoàn tàu lửa cập sân ga. Hành khách tấp nập đi ra đi vào. Riêng bên trong một toa tàu, một hành khách với mái tóc màu hồng anh đào nằm bẹp dí trên sàn xe lửa. Kế bên là một con mèo lông xanh mướt và một một cô gái cao lớn với đôi mắt vàng kim và mái tóc đen với phần đuôi màu trắng đang vác một cái túi trên trên lưng. Con mèo đang ra sức lay thanh niên tóc hồng dậy, còn cô gái xinh đẹp thì im lặng nhìn cảnh này một hồi, sau đó cũng vươn tay nắm khăn choàng của cậu thanh niên kéo ra khỏi tàu.

*Lưu ý: Nhân vật chính Rei ở Fairy tail có một biệt danh mới là Night, giống như Erza sau khi hoàn thành nhiệm vụ cấp S và đi làm nhiệm vụ thì được đặt biệt danh là Titania. Bả cũng mặc bộ đồ như cũ, áo ba lỗ nữ màu đen, bên ngoài mặc một chiếc áo da màu đen, trên cổ có hai cái vòng da, mang quần tây đen và đôi boot nữ*

Sau khi đi xuống, cô và Happy nhanh chóng lay thanh niên đang nằm bẹp dí này, Happy còn luôn mồm " Natsu, chúng ta tới Hargeon rồi!" 

Lúc này Natsu vẻ mặc đau khổ vô cùng "Khốn Khiếp...cóc thèm đi tàu lửa nữa...Ựa..." 

Happy thì đảo mắt nhìn xung quanh "Nếu thông tin chính xác, thì Salamander phải ở trong thị trấn này." Rei nghe vậy cũng gật đầu bảo "Chịu khó tí đi Natsu, không phải chúng ta đang đi tìm Igneel sao? Nếu Salamander này là thật thì cũng tốt, nếu không thì cứ coi như đang đi chơi thôi~" cô mặt không đổi sắc mà nói, mặc cho Natsu liên tục nôn ọe

Thị trấn Hargeon là một thị trấn lớn nằm dọc bờ biển, nổi tiếng với Cảng Hargeon - bến cảng lớn nhất Fiore, nơi giao lưu thương mại giữa các quốc gia bằng đường thủy. Chính vì thế, tại đây không chỉ có dân địa phương sinh sống, mà còn có những thương nhân quốc tế, ngoài ra du khách cũng hay lai vãng tới thị trấn này. Giữa lòng thị trấn có một không gian rộng lớn để người dân trao đổi mua bán, ngày ngày người qua kẻ lại rất đông nên thị trấn lúc nào cũng ồn ào nhộn nhịp.

Lúc này tại một tiệm bùa phép nọ

"Gì chứ? Đây là tiệm phép thuật duy nhất trong thị trấn này?"

Một cô gái với mái tóc vàng, tóc được buộc một bên, chống hai tay lên bàn kích động mà hơi lớn tiếng với chủ tiệm

Ông chủ cũng không giận "Vâng, tại vì ngành đánh bắt cá tại thị trấn này nổi trội hơn phép thuật. Không những thế, chỉ có 10% dân số trong thị trấn này biết sử dụng phép thuật. Tiệm của chú chủ yếu buôn bán với những Pháp sư du hành ngang đây."

Cô gái thở dài, bắt đầu than thở với ông chủ hi vọng rằng ông có thể đưa ra món nào đó giá trị " A...Vậy cháu tới đây không được gì rồi". Cô vừa dứt lời ông chủ liền vội nói:

" Khoan đã khoan đã, trước khi nói thế, cháu hãy thử xem vài món đã. Chú có khá nhiều hàng mới và tốt đây." sau đó ông chủ lục lọi một chút rồi giơ lên một thẻ bài "Đây là 'Color magic' rất được các cô gái ưa chuộng

*Color magic: Một loại ma thuật giúp thay đổi màu sắc trang phục*

Ông chủ còn thử xài cho cô xem, nhưng cô gái chỉ dửng dưng đáp "Cái đó cháu có rồi, cháu chỉ muốn tìm những Gate key xịn"

*Gate key: Những chìa khóa triệu hồi dành cho tinh linh pháp sư*

"Gate key ư? Hàng đó hiếm lắm" Ông chủ nói, sau đó ông tiếp tục lục lọi và lấy ra một cái hộp, bên trong có một cái Gate key màu bạc 

Cô gái tóc vàng nhìn thấy mà mừng rỡ nói "Wa~ Là chìa khóa triệu hồi bạch khuyển."

"Nó đâu có xịn như cháu muốn" Ông chủ cười nói

"Không sao, không sao, cháu thích nó lắm~"

Rồi cô lấy ví ra hỏi ông chủ "Bao nhiêu thế?"

Ông chủ tay thì giơ hai ngón, miệng thì bảo "20.000 jewels"  

 *Jewel: Một đơn vị tiền tệ ở Fiore hay cả cái thế giới Fairy tail này*

Cô gái mặt đen lại nhưng nụ cười vẫn ở trên môi "Có thể nói lại bao nhiêu không thế?" 

Ông chủ cũng không vừa, cũng đáp lại "Thì đó, 20.000 Jewels"

Nghe báo giá xong, bầu không khí chìm trong im lặng. Sau đó cô gái sử dụng mỹ nhân kế, đặt mông lên bàn rồi tạo dáng "Ơ kìa, bao nhiêu thế Oji-sama đẹp trai?"

Cô gái thậm chí còn nháy mắt với ông chủ nhưng ông vẫn không dính chiêu 

Vài phút sau, cô hậm hực bước ra đường với vẻ thất vọng tràn trề. "Hừ, kì kèo mãi thế mà chỉ giảm được có 1 000 jewels. Không lẽ sức quyến rũ của mình lại chỉ đáng giá nhiêu đó thôi sao? Tức quá! Thiệt là ức chế! Coi mình như loại kém chất lượng không bằng!"

Sau đó cô nhận thấy có một đám đông đang tập trung bên dưới, thậm chí còn có mấy cô gái đi ngang qua bảo "Là Salamander-sama tới a"

"Salamander? " Cô lặp lại, rồi một lần nữa đôi mắt cô sáng rỡ lên " Chẳng lẽ là Pháp sư sử dụng Hỏa Thuật mà không có cửa hàng nào bán? Anh ta đang ở trong thị trấn này?" nói xong cô cũng nhảy vào đám đông

Từ phía xa xa có ba bóng người đang đi tới, một nam, một nữ, và một con mèo biết . Đó là ba người gây lộn xộn vì anh thanh niên say xe nằm bẹp dí trên tàu lửa. Anh vừa lê bước một cách khó khăn vừa than thở:

" Mốt sau này mới không đi tàu lửa nữa!"

Con mèo xanh cười an ủi nói " Bệnh say sóng của cậu khổ thật đó Natsu" 

Rei thì vẻ mặt không cảm xúc nhìn Natsu nói "Không đi tàu lửa thì đi bằng gì? Bộ cậu tính để Happy chở chúng ta à? Hay tính cuốc bộ? Từ Magnolia đến thành phố cảng Hergeon rất xa đấy, cuốc bộ cũng phải hơn 10 ngày!"

Natsu cũng biết vậy, chỉ đơn giản là than thở thôi "Biết rồi! Mà em đói quá...Chị Rei chúng ta đi kiếm gì ăn đi." cậu và happy thì không còn tiền, nhưng chị Rei thì lại rất giàu, bình thường đi làm nhiệm vụ về cũng không tiêu xài nhiều, lần nào đi đâu cùng chị ấy cậu cũng được bao ăn ở cả

Trong lúc Rei đang quan sát tìm quán ăn thì Natsu lại hỏi Happy "Này Happy... Salamander ta đang tìm kiếm vẫn là Igneel, phải không?" 

" Ừ! " Con mèo xanh có tên Happy ngước lên nhìn Natsu mà tán thành " Không phải Chỉ có Igneel mới được gọi là Hỏa Long sao? cậu nghĩ sao?"

Natsu cũng cảm thấy đúng: "Hmm có lẽ vậy" 

Đang đi thì ba người nghe được tiếng hét la của các chị em phụ nữ từ xa:

"Salamander-sama!"

"Anh thật đẹp trai!'

"Chiếm lấy em đi!"

Ba người đứng khựng lại, rồi sáu mắt nhìn nhau. Chẳng nói chẳng rằng, cả ba đồng loạt chạy về phía đám đông. Natsu phấn khởi la lên:

"Thấy chưa? Vừa nhắc đến thì lại gặp ngay!"

Nhưng Rei lại cảm thấy không đúng "Igneel chả phải là một con rồng sao? Chẳng phải ông thích sống trong rừng nơi ít con người sao? Sao lại xuất hiện ở đây?"  Rei cũng thử sử dụng khả năng 'cảm nhận ma lực' của mình, nhưng người ở giữa đám đông rõ ràng rất yếu, có chỗ nào giống một con rồng?

Happy và Natsu nghe vậy cũng cảm thấy có lí, nhưng cả ba vẫn quyết định kiểm tra thử xem

Tên Pháp sư đứng chính giữa đám đông đang khua tay múa chân, cố làm ra vẻ mình rất đẹp trai. Hắn ta nháy mắt một cái, đám con gái bên phải hét lên vui sướng. Hắn ta hất tóc một cái, đám con gái bên trái rên lên phấn khích. Lẫn bên trong đám đông, cô gái tóc vàng không hiểu vì sao toàn thân lại run lên, tim thì đập loạn xạ khi lại gần hắn. Dù vậy cô vẫn còn giữ lại được một chút ý thức. Rõ ràng cô không hề hứng thú gì với tên này. Vậy thì lí do là gì?

Tên pháp sư lại ra vẻ: "Lại bị bao vây nữa rồi..."

Sau đó hắn chuyển hướng nhìn sang cô gái tóc vàng, cô gái cũng tự nhiên mà hét lên: "Anh ấy đang nhìn mình!"

Cơ thể cô không tài nào tự chủ được nữa. Cô thầm nghĩ, có lẽ anh ta là pháp sư danh giá cho nên cô mới bị như thế. Cô cảm thấy như có một lực hút kéo cô lại gần tên Pháp sư. Đôi chân của cô đang tự di chuyển về phía trước. Vừa hay đúng lúc đó, nhóm ba người Natsu, Happy và Rei đã chen vào giữa đám đông. Natsu mắt không kịp nhìn người trước mặt là ai đã vội hét lên:

"Igneel!"

Cô gái tóc vàng giật mình, quay sang nhìn Natsu. Ngay chính lúc này, cơ thể cô đã bình thường trở lại. Đám đông bỗng im lặng vài giây. Cuối cùng Natsu thất vọng hỏi:

"Ủa? Ai vậy?" 

Lúc này tên pháp sư nhảy dựng lên, hắn khoa tay múa chân ra vẻ các thứ, như một con công diêm dúa: "Hẳn các cậu đã nghe danh về Salamander?"

Rei nhìn cảnh trước mắt bằng gương mặt lạnh, tên pháp sư thấy cô nhìn mình bằng ánh mắt lạnh lẽo ấy cũng tự nhiên mà lùi lại, hắn không biết tại sao mình lại lùi lại, đó như là bản năng của cơ thể khi gặp nguy hiểm vậy

Natsu cũng đáp lại "Ờ nhưng không phải ông, tụi tui đang tìm người khác"

Nói rồi cả ba  kéo nhau chen ra khỏi đám đông, bỏ lại con công diêm dúa tự xưng mình là Salamander lại đằng sau 

Bỗng có mấy cô gái bổ nhào tới túm lấy Natsu và dần cho cậu một trận, miệng còn rủa xả không ngừng:

"Này! Thật quá đáng!"

"Đúng thế! Salamander-sama là một pháp sư xuất sắc, mau xin lỗi người ta mau!"

Natsu bị đánh tả tơi, la lên "Ặc! Mấy cô bị gì thế!" sau đó cậu nhìn sang một bên Rei và Happy đứng ở một góc, mấy cô gái không đối với Happy công kích thì cũng bình thường đi...tại sao chị Rei lại không bị? Mấy cô gái đó thậm chí còn có chút mặt đỏ mà nhìn chị ấy, hoàn toàn không có dáng vẻ hung hăn như đánh mình!

"Chị Rei cứu em!" Natsu hét lên

Rei cũng xem kịch vui đủ rồi , sau đó cô biến thành một con mèo đen với đôi đồng tử vàng kim. Cô chỉ khẽ "Meow Meow" mấy cái thì các cô gái bỗng dưng dừng lại, ngơ ngác nhìn nhau không hiểu mình đang làm gì 

Natsu thoát ra khỏi đám đông cũng chạy nhanh đến bên chỗ Rei và Happy

Tên pháp sư thấy có gì đó không đúng lại kêu lại mấy cô gái, điều chỉnh chiếc nhẫn trên tay. Sau đó mấy cô gái lại như bị điều khiển. Sau đó hắn còn thông báo:

" À, anh có một số công việc phải làm ở bến cảng rồi, nên giờ anh xin phép."

"Ơ, anh phải đi rồi sao?" Đám con gái quay lại nhìn hắn với vẻ tiếc nuối.

"Red Carbet!"

Tên Pháp sư vừa hô lên vừa búng tay một cái, từ nơi hắn vừa búng tay hiện lên một vòng tròn ma pháp với hoa văn sặc sỡ. Một ngọn lửa tím phóng ra từ giữa vòng tròn, luồn dưới chân hắn và đưa hắn bay lơ lửng trên trời. Hắn còn nói thêm:

"Tối nay trên thuyền anh có tổ chức bữa tiệc, mọi người đều được đến tham dự" Nói rồi hắn đi mất hút 

Nhóm Rei nhìn theo đến khi hắn đi mất dạng, Rei thì biến lại dạng người, sau đó Natsu liền hỏi: 

"Hắn là ai vậy nhỉ?"

Rei lắc đầu tỏ vẻ không biết

Bỗng từ đâu vang lên giọng nói: "Thật là một tên đê tiện phải không?"

Cả ba cùng nhìn về hướng phát ra giọng nói, hóa ra là cô gái tóc vàng ban, cô vãy tay chào bọn họ rồi mỉm cười bảo: "cảm ơn các cậu"

****

Tại một nhà hàng trong thị trấn

"Tớ là Lucy, rất vui được gặp các cậu"

Rei cũng gật đầu đáp lại "Tôi là Rei, thằng tóc hồng là Natsu, con meo meo này là Happy"

Trong khi Natsu và Happy đang nhai nhồm nhoàm đồ ăn như bị bỏ đói lâu ngày, thấy Rei giới thiệu cũng đáp lại Lucy

Happy một miệng đầy cá nói: "Lucy tốt thật đấy~"

Lucy cố mỉm cười: "Không có gì, nhưng hai cậu ăn từ từ chút được không? Như chị Rei đây nè, hai cậu làm đồ ăn bay tung tóe khắp nơi rồi" sau đó cô nhìn sang chị gái xinh đẹp lạnh lùng này, mặc dù nói là không như hai người kia 'nhai nhồm nhoàm' nhưng tốc độ ăn của chị ấy nhanh thật

Vừa dứt lời, một mảng nước sốt bay lên dính ngay trên mặt cô. Cô thiệt chẳng biết nói sao với ba người này. Cô chỉ tiết kiệm được có 1 000 jewels khi mua đồ, vậy mà giờ phải tiêu hết vào đống đồ ăn cho ba tên háu ăn này.

Rei mặc dù nghi ngờ lí do Lucy đãi cả ba người bữa ăn nhưng nhận thấy cô không có ý xấu, với một cô gái trông yếu đuối như này có thể làm gì họ chứ? Thế nên cô liền hỏi "Sao lại cảm ơn tụi tôi?"

Lucy liền giải thích: "Tên Salamander vừa rồi dùng Charm, gần giống một loại phép thôi miên. Nó mê hoặc, quyến rũ những người khác nhưng loại phép này đã bị cấm vài năm trước" Tới đây cô nói bằng giọng mỉa mai. "Không lẽ hắn mê gái đến thế sao? Đúng là tên bần cùng!"

Rồi lại quay về giọng bình thường " Nhưng cảm ơn các cậu đã chen ngang vào nên bùa đã mất tác dụng với tớ. Nên cứ coi đây là bữa ăn trả ơn các cậu"

Rei nghe vậy cũng gật đầu, Natsu thì bảo "Ra là vậy"

Sau đó Lucy lại tiếp tục luyên thuyên, mặc cho ba người kia đang mải mê ăn uống

" Nhìn tớ vậy chứ tớ cũng là một Pháp sư đấy. Nhưng tớ vẫn chưa gia nhập Hội nào hết."

Tới đây cô còn giải thích thêm vì sợ cả ba không hiểu:"À, Hội là một tổ chức nơi mà những Pháp sư có thể làm việc và thu thập thông tin. Mà Pháp sư chưa gia nhập Hội thì vẫn chưa được coi là Pháp sư chính thức."

Cô còn tiếp tục màn tự biên tự diễn của mình bằng cách phụ họa thêm cho sinh động như vẫy cái tay lắc cái mông và hai con mắt thì sáng rỡ: "Nhưng mà... nhưng mà... Hội quán thì lại quá trời trên thế giới này. Và tớ biết muốn kiếm được một Hội tốt thì lại rất khó! Có một Hội mà tớ muốn gia nhập, Hội đó có rất nhiều Pháp sư tài năng..."

Nhóm Rei ngẩn cả người. Sáu mắt nhìn nhau, tự hỏi cô nàng Lucy có bị vấn đề gì về thần kinh không. Trong khi cô vẫn tiếp tục nói không ngớt:

" A... tớ phải làm gì đây? Tớ muốn vào Hội như thế quá, nhưng lại không tự tin."

"Hử?" Cả ba cùng đồng thanh, trên gương mặt tỏ vẻ khó hiểu

Lucy giờ mới để ý, liền xua tay cười bảo:"À, xin lỗi xin lỗi. Chắc các cậu không hiểu rõ về thế giới phép thuật đâu nhỉ? Nhưng tớ sẽ cố gắng vào Hội đó, dù khó khăn đến mấy. Tớ nghe nói Hội giúp ta kiếm được một số công việc ngon lắm đấy."

Natsu ngạc nhiên hỏi: "Vậy à?"

Còn Happy thì mỏ hỗn "Lucy cậu nói nhiều nhỉ?"

Sau đó Rei lập tức kí đầu con meo meo mỏ hỗn này "Happy, phải lễ phép" 

Happy một bên xoa cục u trên đầu, một bên nhai cá. Lucy thì không để ý lắm, cô hỏi :"À đúng rồi, các cậu đang tìm ai à?"

Natsu liền đáp "Ừ, là Igneel. Tụi tớ nghe nói Salamander đó đang trong thị trấn này, nên quyết định đến đây tìm thử. Nhưng hóa ra lại là người khác."

Happy gật đầu nhanh  nhẩu nói: " Salamander là tên của ông ấy, nhưng tên khi nãy lại không giống chút nào"

Natsu cũng bồi thêm: "Trước đó tớ nghe ông ta là một Hỏa Long, nên tớ chắc đó là Igneel."

Lucy nghe tới đây thì có hơi bất ngờ:"Bộ có Rồng lửa giống người sao?"

Cả ba ngạc nhiên nhìn Lucy. Sau cùng, Natsu lên tiếng:

"Ông ta không phải người. Igneel là Rồng thật."

Happy nhảy lên: "Yep! Là một con Rồng thật sự."

Rei cũng chen vào: "Là một con rồng siêu to..."

Lucy hoảng hồn đơ hết cả người. Dù trong thế giới phép thuật đi nữa, dấu vết về Rồng cũng cực kì hiếm. Cô hét lên: 

"Dĩ nhiên không thể nào có con Rồng ngay giữa thị trấn thế này được."

Lần này chỉ có Natsu và Happy là đơ ra, Rei thì đã biết trước rồi. Chỉ hùa theo cho vui thôi 

Để kết thúc cuộc trò chuyện, Lucy đứng dậy nói với ba người họ:

"Thôi, giờ tớ phải đi đây. Cứ tự nhiên ăn uống, tớ trả tiền rồi." Nói rồi cô quay lưng đi. Vừa bước ra tới cửa, cô nhận thấy phục vụ trong quán hoảng hồn nhìn ra hướng sau lưng mình. 

Cô quay lại thì hoảng kinh hồn vía khi thấy Natsu và Happy đang quỳ xuống đất hướng cô mà lạy: "Cảm ơn đã đãi tụi tớ bữa ăn. Cám ơn nhiều lắm!"

Lucy lập tức hét lên:" Các cậu ngưng ngay! Xấu hổ quá đi!"

******

Tại Công viên HargeonLucy ngồi trên chiếc ghế gỗ dài, tay cầm cuốn Tuần san Pháp sư, vừa xem vừa thở dài:"Trời ạ, Fairy Tail lại gây chuyện sao?"Cô đọc dòng đầu tiên trong bài báo: "Trong lúc tìm diệt băng trộm cướp Devon, bảy ngôi nhà đã tan tành."

Chợt cô cười phá lên: "Haha! Toàn bịa chuyện không à!"Tay lật tới chuyên mục người mẫu, cô dừng lại trước trang ảnh của một người phụ nữ xinh đẹp, mái tóc trắng dài đến ngang eo. Ngắm kĩ thì thấy đúng là một thân hình nóng bỏng đầy sức quyến rũ. Cô nhịn không được phải thốt lên: 

"Ơ, hình chị Mirajane!"

Rồi cô tự hỏi: "Không biết mình sẽ gia nhập Fairy Tail bằng cách nào đây. Có lẽ phải qua một cuộc phỏng vấn chẳng hạn."

Đóng cuốn Tuần san Pháp sư lại, cô nghĩ đến Hội Fairy Tail, nhịn không được mà một lần nữa thốt lên thán phục: "Hội Pháp sư Fairy Tail... sao nghe sướng thế!"

Bất chợt đâu đó vang lên một giọng đàn ông nghe rất quen:"Ra vậy, cô bé muốn vào Hội Fairy Tail thế à?"

Lucy giật mình hét toáng lên: "Salamander?"

Tên Pháp sư khi nãy tự nhận mình là Salamander nhảy ra từ bụi cây gần đó. Hắn nói: "Anh đi tìm em nãy giờ. Anh thật muốn mời cô bé vào nhóm của anh."

Nói rồi hắn ta nháy mắt một cái, giơ chiếc nhẫn trong tay lên. Chiếc nhẫn đó chính là vật để hắn ta sử dụng Charm. 

Nhưng Lucy đã chỉ thẳng vào mặt hắn và hùng hồn tuyên bố:"Charm của anh không ăn thua với tôi đâu! Thứ bùa phép này chỉ còn là rẻ rách khi ai nhận ra nó! Chiêu đó không bẫy được người ta hai lần đâu!"

Tên Pháp sư nhún vai, mỉm cười. Hắn mặt dày nói: "Ra thế, anh hiểu rồi. Nhìn qua thì anh cũng biết cô bé là một Pháp sư. Kệ, miễn cô bé vẫn tới dự tiệc của anh, chẳng sao cả."

Lucy khoanh tay, tỏ vẻ cao quý: "Không đời nào tôi lại tới dự tiệc từ một kẻ đê tiện như anh!"

Hai chữ "đê tiện" như cắm trúng tim đen của tên Pháp sư, khiến hắn ta dần trở nên khó chịu. Hắn ta vừa đá lông nheo nói: 

"Coi nào, chỉ là nghi thức chào hỏi thôi. Anh chỉ muốn làm bữa tiệc thêm phần hấp dẫn hơn ấy mà." 

Nhưng Lucy xua tay bảo: "Một kẻ ngu ngốc như anh sao có thể là Pháp sư nổi tiếng được."

Hai chữ "ngu ngốc" lại cắm vào tim đen hắn. Hắn không muốn bị sỉ nhục thêm nữa nên đành đổi chủ đề nhanh gọn lẹ: "Mà nghe nói cô muốn vào Fairy Tail đúng không?"

Lucy giật mình lần nữa. Chết rồi, hắn nắm thóp được cô rồi!

"Cô đã nghe qua Salamander của Fairy Tail chưa?"

Hắn nở một nụ cười tự mãn trên môi. Lucy ngờ vực đáp: "Có chứ! Anh có thật là Pháp sư của Fairy Tail không đấy?""Đúng thế! Nếu cô muốn tôi sẽ nói lại với Hội trưởng."

Sau đó hắn dụ cô lên thuyền, Lucy đồng ý đi cùng. Hắn búng tay một cái, vòng tròn ma pháp lại mở ra, vẫn là ngọn lửa tím đưa hắn bay lơ lửng trên không trung.

Khi hắn đã đi mất hút, Lucy mới giật mình, tự kí đầu mình. "Chết tiệt, không phải loại bùa chú gì nữa đấy chứ?" Nhưng...Cô thở phào một cái, trong lòng nhẹ nhõm hẳn. Mình đã làm được! Mình đã có thể vào Fairy Tail rồi! Từ giờ tới lúc đó, mình sẽ giả nai với tên ngốc đó!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro