《 Tru Tiên chi ngươi ta cùng nhau lớn lên 》 Mưa rơi lần đầu tiên viết văn, cũng là lần đầu tiên gửi công văn đi. Trên cơ bản là một ngày đêm canh một. Viết Tru Tiên đồng nghiệp Nữ chính: Lâm Trần, Lục Tuyết Kỳ
[BTS] Nhường tớ thì cậu chết à?⇝author: MeooAka99JungKook: Nhường tớ một tí thì cậu chết luôn đấy à? *phụng phịu*Taehyung: Sao đến giờ mới nói, tớ còn tưởng đầu óc cậu có vấn đề nên mới cả ngày bày trò nhảm. Đống thành tích kia nếu cậu thích thì cứ vồ đi, tớ không thi cũng có thể tốt nghiệp mà.JungKook: Cậu... Sao cái gì cậu cũng đem cho được hết vậy?Taehyung: Vì tớ tốt.JungKook:...____________JK: Cho tớ mượn bút được không?TH: Lấy đi.JK: Tớ quên mang vở rồi.TH: Cầm lấy.JK: Tớ không mang thước kẻ.TH: *ném cả cặp sách vào lòng JK*JK: Taehyung, tớ lạnh.TH: *Cởi áo* Mặc vào đi.JK: Taehyung, tớ ..TH: *Cắt lời* Tớ chẳng còn thứ gì hết, còn mỗi cơ thể này, cậu muốn lấy không?JK: Cái đấy cũng cho được sao? TH: Tớ tốt mà. •••JK: Chúng ta chẳng có gì hợp nhau cả.TH: Tớ biết.JK: Cậu thì quá ngố còn tớ thì thông minh quá.TH:.... *câm nín*JK: Taehyung à, cậu sinh ra là để hãm tài tớ đúng không?TH: ...JK: Tại sao ông trời sinh ra tớ rồi lại còn sinh ra cậu nhỉ?TH: *Lay người JK* JungKook à, cậu vừa đập đá đúng không? Ngáo thế?JK: ....•••JK: Này, cậu không sợ bị lừa sao? Cái gì cũng cho như vậy thì tương lai cậu sống thế nào?TH: Tớ không như cậu.JK: Là sao?TH: Là đầu tớ không phải chỉ để mọc tóc giống như cậu, đương nhiên là tớ biết thứ gì nên cho và không nên cho. JK: Thứ gì nên cho và thứ gì không nên cho?TH: Thứ gì có thể kiếm lại thì nên cho còn thứ gì duy nhất trên đời thì để lại, ngốc.JK: Vậy cậu tìm thấy thứ gì không nên cho chưa?TH: Rồi.JK:Là gì?TH: Bố mẹ và JungKook.JK: *hài lòng* Taehy…
Tác phẩm: Hãy Đẩy Thuyền Tôi Với Tổng Giám ĐiTác giả: Nhất Chỉ Hoa Giáp TửNhân vật chính: Thẩm Nịnh Nhược x Khâu DạngThể loại: Hiện đại, ngọt, hỗ công, đô thị tình duyênSố chương: 164 chương chính văn + 9 ngoại truyệnBản QT: RubyRuan_69Edit: phuong_bchiiMột câu tóm tắt: Tôi cùng bạn gái cũ của vị hôn phu của bạn gái cũ yêu nhauVui lòng không reup bản edit này dưới mọi hình thức!!!…
NAM PHỤ ĐỘC ÁC ONLINE NUÔI CONTác giả: Dữu Tử MiêuThể loại: Hiện đại, huyền huyễn, xuyên việt, ngọt sủng, thần tiên yêu quái, xuyên sách, sinh tử, hào môn thế gia, giới giải trí, chủ thụ, kiếp trước kiếp này, xuyên thành vai ác.Số chương: 111 chính văn 16 phiên ngoạiVai chính: Hạ Minh Ngọc, Đàm KhanhEdit: Bonnie | Tình trạng edit: Hoàn chính vănBìa: mmoc***Văn án: Đàm Khanh là một con cáo chín đuôi cuối cùng trên đời.Sau khi độ kiếp thất bại, bị sét đánh vào trong một quyển sách.Biến thành nam phụ ác độc.Tên nam phụ này vừa ngu xuẩn vừa không đứng đắn, không ngừng cản trờ con đường HE của nhân vật chính công và nhân vật chính thụ.Trước khi hại chết mình, còn để lại một thằng nhóc con.Đàm Khanh: "..."Hắn ngồi trên cái đuôi của mình, đưa tay sờ bụng một cái.Sau đó, ánh mắt vi diệu liếc nhìn nhóc con gào khóc trên giường.Đàm Khanh dùng điện thoại di động gọi cho cha của con hắn..."Anh Hạ, anh còn cần con không?"Hạ Minh Ngọc: "???"Đàm Khanh chép miệng: "Nếu như không cần, tui có thể ăn nó không?"Hạ Minh Ngọc: "..."Sau đó, Hạ Minh Ngọc giáo dục con trai của mình -1. Đi ra khỏi nhà phải cất đuôi đi2. Không được xơi trẻ con.3. Không được nghe lén góc tường của cha và ba nhỏ con.[Một câu tóm tắt: Con trai! Hôm nay có đi tìm ông cha hờ kia của con đòi phí sinh hoạt không?]…
Cô và chị là chị em sinh đôi..Cô và chị giống nhau từ ngoại hình.. âm thanh đến mẫu người đàn ông lí tưởng.Và vì vậy, cô thích anh.. bạn trai của chị mình..Cô biết.. đó là tội lỗi.Cô biết.. cô nên dừng lại.Nhưng, cô chỉ âm thầm yêu anh mà thôi.. có được không?Một tai nạn đến với anh, sự nghiệp đóng băng, chị cô quay lưng cùng anh..Đây là cơ hội của cô phải không? Cho dù chỉ là..Thế thân?Cho dù chỉ là đến ngày anh lấy lại được ánh sáng?Dù thế nào, cô cũng thoả mãn.----------------Một hố khác. Mang đi nơi khác đề nghị phải thông qua ta. Ghi rõ tác giả Tiểu Thư Kiêu Kỳ (kenzylisa)Cảm ơn đã ủng hộ.P/s : Có lẽ sẽ có vài người cảm thấy truyện này giống "Hoa tâm" gì đó, nhưng tôi khẳng định, tôi chưa bao giờ lấy ý tưởng từ truyện này, thậm chí cho đến hiện tại tôi vẫn chỉ mới lướt qua vài trang đầu của nó. Thỉnh không cần đặt câu hỏi.…