Chương 91: Phiên ngoại

Sáng sớm đầu xuân, mỗi ngày đều có bất ngờ. Ngoài căn nhà gỗ nhỏ, hoa đào nở đặc biệt sớm, mấy bông hoa màu trắng nhạt treo lơ lửng trên cành cây, tô điểm thêm một vệt màu hồng cho khu vườn ít cây xanh.

Tiếng nhạc du dương từ trong đình bốn góc bay ra. Hai cây đàn cầm đặt song song, hai đôi tay lướt trên dây đàn, tiếng nhạc hòa quyện vào nhau, êm tai dễ nghe.

Một con bồ câu trắng đập cánh bay xuống dưới mái hiên đình.

"Có thư." Quý Thiên Diêu phân tâm, chỉ một ngón tay vào con bồ câu trắng nói.

"Khoan đã, chúng ta đàn xong khúc này đã." Hạ Thanh Thư nắm tay Quý Thiên Diêu kéo về, đặt lên dây đàn.

"Càng ngày càng bá đạo đó nha." Quý Thiên Diêu miệng thì giận, nhưng tay lại làm theo ý Hạ Thanh Thư, đàn xong cả khúc nhạc.

Con bồ câu trắng kia có lẽ bị tiếng nhạc mê hoặc, vẫn ở lại trên lan can, nghiêng đầu nhìn chằm chằm hai người, cũng không bay đi, ngoan ngoãn một cách đáng yêu.

Khúc nhạc vừa dứt, Quý Thiên Diêu ung dung từ bên cạnh Hạ Thanh Thư đứng dậy, chậm rãi đi đến trước con bồ câu trắng, trìu mến vuốt ve bộ lông mềm mại của nó, rồi ôm lấy nó, gỡ xuống chiếc hộp thư buộc chặt trên chân nó.

"Thư của ai vậy?" Hạ Thanh Thư đi đến bên cạnh Quý Thiên Diêu, cùng nàng xem chữ trên thư.

"Là Tương đại phu. Nàng mời chúng ta đến nông trại của nàng để tụ tập." Quý Thiên Diêu đã đọc xong thư trước Hạ Thanh Thư một bước.

"Nghe nói mấy tháng trước, Tương đại phu 'nhặt' được Tố Cẩm, lời đó có thật không?"

"Là thật. Mặc dù trong thư không đề cập, thế nhưng nét chữ này..." Quý Thiên Diêu nhíu mày cười cười, chắc chắn nói: "Nét chữ này là Tố Cẩm viết."

"Vậy xem ra, một tin đồn khác cũng là sự thật."

"Tin đồn gì?"

"Ta nghe Hi Vũ nói, Tương đại phu lúc trước trồng một mảnh lớn cây chanh, mỗi năm đến mùa thu hoạch, cây chanh đó sẽ kết mấy trăm quả chanh. Nhưng nửa năm trước, không biết vì sao, tất cả những cây chanh đó đều chết hết." Dừng một chút, Hạ Thanh Thư híp mắt cười cười: "Chỗ này có lẽ có 'công lao' của Tố Cẩm."

Quý Thiên Diêu "Ồ" một tiếng đầy ẩn ý, nhướng mày: "Thật hay giả, chúng ta nhận lời mời đi xem thì biết. An Di, Lưu Yên, Trúc Quân, Hi Vũ các nàng cũng sẽ đi."

"Thời gian gấp gáp, chúng ta đi thu dọn đồ đạc đi." Nghĩ đến bạn cũ gặp lại, trong lòng Hạ Thanh Thư dâng lên một trận vui sướng không thể diễn tả bằng lời, nàng sốt ruột kéo tay Quý Thiên Diêu đi về phía nhà gỗ, vừa đi vừa lẩm bẩm: "Bộ quần áo mới nàng dệt cho ta vào tháng giêng năm nay phải mang theo."

"Được." Quý Thiên Diêu cười đáp một tiếng.

"Bánh thị chúng ta cùng làm vào tháng 11 năm ngoái cũng phải mang theo."

"Được."

"Bột củ sen chúng ta cùng làm cuối hè năm trước cũng mang theo."

"Được."

"Còn có mấy hũ rượu hoa đào chúng ta cùng chôn cuối xuân năm kia cũng nên đào lên, mang đi cùng luôn."

"Được, đều tùy ngươi."

[TOÀN VĂN HOÀN]

--------

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro