Lục Tri Kiều (1)

Sau khi con gái lên trung học phổ thông, Lục Tri Kiều thăng chức làm phó tổng giám đốc khoa học kỹ thuật Tân Bắc, công việc càng bận rộn, ít có thời gian và tinh lực tự mình hỏi đến tình huống của đứa nhỏ, lúc này, Kỳ Ngôn tự giác gánh vác trách nhiệm của "mẹ nhỏ".

Họp phụ huynh vẫn luôn là Kỳ Ngôn đi dự.

Cô mang thân phận "dì Lục Uy" ở trước mặt giáo viên chủ nhiệm lăn lộn quen mặt. Mỗi lần họp phụ huynh, đơn giản là nghe giáo viên nhắc tới "Lục Uy lệch môn" "Thành tích toán học không tốt" "Mấy đứa con trai nhét thư tình cho cô bé"......

Thỉnh thoảng, cô sẽ nhận được tiểu thuyết và truyện tranh do giáo viên giao ra.

《Yêu sếp nữ》《Chị gái cách vách luôn trêu chọc tôi》《Môi nàng》...... Thuần một sắc văn học bách hợp. Trong đó xen lẫn mấy cuốn tình đồng nghiệp.

Giáo viên chủ nhiệm khéo léo nhắc nhở: "Con trẻ ở tuổi này rất dễ bị ảnh hưởng bởi nếp sống xấu trên mạng, bắt chước một số hành vi không bình thường, là giáo viên và phụ huynh, chúng ta nên cố gắng hướng dẫn con trẻ trở lại bình thường."

Kỳ Ngôn vừa nghe liền không vui, ngoài miệng vẫn khách khí đáp, "Cô giáo nói phải."

Trở về như cũ.

Rất nhiều chuyện, cô chẳng những mặc kệ, còn có thể cùng Lục Uy ầm ĩ. Đầu này ứng phó cô giáo, đầu kia giấu Lục Tri Kiều.

Thẳng đến trước kỳ thi đại học hai tháng, Lục Uy nói muốn đi quán bar xem một chút, Kỳ Ngôn không nói hai lời dẫn cô bé đi "NOTTE", trở về liền đụng phải Lục Tri Kiều bởi vì tạm thời hủy bỏ kế hoạch đi công tác mà từ sân bay về nhà, muốn giấu diếm cũng giấu không được.

11 giờ đêm.

Vòng màu trên tay hai mẹ con vô cùng bắt mắt.

Lục Tri Kiều hiểu điều đó có nghĩa là gì, sắc mặt lập tức trầm xuống, cô ấy không phát tác với con gái, mà nhìn về phía Kỳ Ngôn, "Em lại đây."

Kỳ Ngôn nháy mắt ra hiệu cho con gái, vỗ vỗ ngực, tỏ ý bảo cô bé yên tâm giao cho mình xử lý, theo Lục Tri Kiều lên lầu, vào phòng, thuận tay khóa cửa lại.

Nếu cãi nhau thì không được để con trẻ nghe thấy.

Lục Tri Kiều không nói một lời, chờ cô chủ động giải thích, Kỳ Ngôn trong lòng nổi lên một chút, đi qua ôm lấy cô ấy, "Nữu Nữu nói rất tò mò về quán bar, em chỉ muốn dẫn con bé đi xem thử, nhóc con mà, chị càng không cho con bé làm cái gì con bé càng muốn làm cái đó, không bằng đi trải nghiệm thoải mái hào phóng."

"Hôm nay cho con bé nếm thử cocktail, con bé nói xung quanh ồn ào muốn chết, rượu còn không ngon, bản thân đã cảm thấy không có thú vị."

Cô nói xong chớp chớp, tựa thảo ngoan cười một cái.

Lục Tri Kiều thở dài.

"Chị biết em làm như vậy khẳng định có lý do của em, chị là tin tưởng em, nhưng chị không rõ tại sao phải giấu diếm, bao gồm mấy năm nay, Nữu Nữu ở trong trường học rất nhiều chuyện... À, có thể là sợ chị quá nhọc lòng, quá mệt mỏi, khống chế không được nổi giận, chị cũng hiểu, nhưng chị vẫn không thích như vậy."

"Ngôn Ngôn, chúng ta là một gia đình."

Kỳ Ngôn muốn giải thích, bị Lục Tri Kiều tự mình nói hết, hai người đều quá hiểu nhau, cũng quá yêu nhau, hận không thể đơn độc ôm lấy tất cả.

"Ừ."

"Vợ nói đúng."

Cô hôn nốt ruồi lệ nơi khóe mắt Lục Tri Kiều.

"Khuya rồi, em mau đi tắm rửa, cả người toàn mùi nước hoa của người khác." Lục Tri Kiều nhẹ nhàng đẩy cô ra.

Kỳ Ngôn giống như hiểu ra điều gì đó, nhịn cười, "Haizz" một tiếng, xoay người đi lấy quần áo.

Chờ cô tắm rửa xong trở về lại phát hiện, cửa phòng ngủ bị khóa trái ở bên trong. Cô có dự cảm không lành, sốt ruột gõ cửa: "Kiều Kiều? Khóa cửa làm gì thế? Em còn chưa có vào..."

Tủ đứng bên tường truyền đến tiếng chuông thông báo.

Đinh ——

Là di động của cô.

Không biết khi nào bị lấy ra.

Kỳ Ngôn mở Wechat, thấy tin nhắn Lục Tri Kiều gửi tới: [Tuần này em ngủ ở phòng khách.]

"Hả?"

Ghen ở chỗ này nè.

Kỳ Ngôn dở khóc dở cười, vội vàng lục tung tìm chìa khóa, nhớ đặt ở góc ngăn kéo phòng thay đồ, nhưng vừa mở ra, trống rỗng, liền biết, người phụ nữ keo kiệt kia quyết tâm không cho cô bò lên giường đêm nay, ngay cả chìa khóa dự phòng cũng lấy đi.

Thật tàn nhẫn!

Đáng tiếc, cô có phương án dự phòng.

......

Trong bóng tối, Lục Tri Kiều nín thở lắng nghe động tĩnh bên ngoài.

Thật lâu không có âm thanh.

Cô ấy yên tâm, an ổn chìm vào mộng đẹp. Trước khi đi ngủ, mơ một giấc mơ không đầu đuôi, mơ thấy cảm giác bị một trận nhiệt khí ẩm ướt vây quanh......

Cảm quan ngày càng rõ ràng.

"Ưm."

Giống như quỷ đè giường, lại không giống.

Lục Tri Kiều mơ mơ màng màng mở mắt, cảm giác trên mặt ngứa ngáy, thân thể như đang chìm nổi quay cuồng trong dung nham. Một luồng hơi nóng rực bao bọc chặt lấy cô ấy, còn có mùi hương quen thuộc.

"Tỉnh rồi? Đúng lúc."

Là Kỳ Ngôn.

Lục Tri Kiều hoàn toàn tỉnh táo, người này không phải bị nhốt ở bên ngoài ngủ ở phòng khách sao? Sờ vào lúc nào? Rõ ràng tất cả chìa khóa dự phòng cô ấy đều giấu đi, chuyện gì xảy ra? Hơn nửa đêm——

"Tê......"

"Sao em lại vào đây được?"

Kỳ Ngôn buông môi cô ấy ra, ghé vào bên tai nhỏ giọng nói: "Em có dự phòng chìa khóa dự phòng."

Cô đã dự đoán trước.

"Đi ra ngoài, đừng chạm vào chị." Lục Tri Kiều quay mặt sang một bên.

"Em tắm sạch sẽ rồi, chị ngửi thử đi, không còn mùi nước hoa của người khác." Kỳ Ngôn dán mặt cô ấy lại gần, hô hấp trở nên dồn dập.

Lục Tri Kiều vùi đầu vào gối bông, mặt mũi tràn đầy mùi thơm ngát của sữa tắm, cô ấy từ bỏ chống cự, tùy ý Kỳ Ngôn kéo mình lại xoa bóp, giống như một bãi bùn mềm mại...

.

Sáng sớm hôm sau, Lục Tri Kiều xoa eo đi ra khỏi phòng ngủ, bị con gái ngăn lại.

"Mẹ ơi......"

"Hả, sao vậy, Nữu nhãi con?"

Tối hôm qua lăn lộn quá sức, cô ấy có chút không tỉnh ngủ, khóe mắt đuôi lông mày đều là buồn ngủ.

Lục Uy quan sát sắc mặt cô ấy, thấp thỏm nói: "Mẹ đừng cãi nhau với mẹ nhỏ được không ạ?Chuyện ngày hôm qua không liên quan đến mẹ nhỏ, là con muốn đi chơi... Tuy rằng con và mẹ nhỏ không có quan hệ huyết thống, nhưng là mẹ ấy thật lòng đối tốt với con, thương con, yêu con, hơn nữa đây cũng đều là bởi vì mẹ ấy càng yêu mẹ, thì càng không thể bắt nạt mẹ ấy."

Con gái ngoan ngoãn kiên định bảo vệ Kỳ Ngôn.

Lục Tri Kiều nghe mà xịt keo, ghen tuông lên, "Rõ ràng là cô ấy bắt nạt mẹ."

"Hả?"

"Khụ...... Con nít con nôi, đừng hỏi nhiều như vậy."

"Ồ."

Lục Uy lè lưỡi, đang định chuồn đi, Lục Tri Kiều đột nhiên nhớ tới cái gì, "Đúng rồi, có phải con đi học đọc tiểu thuyết bị cô giáo ..."

"A a a mẹ nhỏ cứu con!"

"Quay lại——"

------------------------------

Chiếc ngoại truyện nhặt được từ link của một bạn trên group bách hợp. 😘

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #bhtt