Chương 10

Buổi tối hơn 7 giờ, Quý Hựu Ngôn cùng với Dương An Nhiên đã kết thúc tập luyện, hoàn mỹ kết thúc công việc. Cảnh Tú còn ở thêm luyện, phòng chỉ có Quý Hựu Ngôn một người, im ắng, đen như mực.

Quý Hựu Ngôn không có bật đèn, ngồi xếp bằng ở trên sô pha, mang tai nghe nghe ca, suy nghĩ phiêu đến xa xưa.

Diêu Tiêu buổi sáng hỏi cô, là thật sự chuẩn bị tốt sao? Cô nghe hiểu Diêu Tiêu ý ngoài lời: Chuẩn bị tốt nghênh đón tình yêu, còn nhiều thứ khác ngoài một bộ phận ngọt ngào kia sao?

Liền Diêu Tiêu cũng không dám tin tưởng cô, huống chi đương sự Cảnh Tú a.

Quý Hựu Ngôn biết, là hành động đã qua của cô, quá làm người thất vọng rồi.

Thẳng thắn nói, nếu không phải ôm có một chút mong đợi, mong đợi với đời trước Cảnh Tú ở sau khi cô chết bỏ xuống hôn lễ, ngàn dặm xa xôi tới toát ra nhu tình cùng yêu say đắm, nếu không mặc dù là trọng sinh, cho cô một trăm cái mặt cô cũng không dám giống như không có việc gì mà ở sau khi lại gặp nhau ý đồ dây dưa không thôi.

Quá mặt dày vô sỉ. Quý Hựu Ngôn tự mình chán ghét muốn cắn chính mình. Nhưng há mồm trong nháy mắt, nâng lên tay năm ngón tay dần dần thu nạp thành quyền, lại buông xuống.

Cái thói quen xấu này, đời trước theo cảm xúc chuyển biến tốt đẹp, cô đã từ bỏ.

Cô ngửa đầu dựa vào trên lưng sô pha, thật dài thở một hơi ra tới, duỗi tay tưởng cầm di động thiết ca thư hoãn cảm xúc một chút, màn hình đúng lúc mà nhảy ra một cái WeChat pop-up.

Là Nguyễn Ninh Vi , nói nàng đã đến Lăng Châu, đến gần tới khách sạn, hỏi nên giao đồ vật cho cô như thế nào.

Quý Hựu Ngôn ngồi dậy thân mình, hơi thêm suy tư, liền hồi phục tin tức cho nàng. Rồi sau đó cô gọi điện thoại cho Lâm Duyệt, làm nàng đi xuống tiếp Nguyễn Ninh Vi, mang nàng từ thông đạo nội bộ đi lên phòng tìm chính mình.

Kỳ thật cô cũng có thể trực tiếp làm Lâm Duyệt đi gặp Nguyễn Ninh Vi, cầm đồ vật liền đi, nhưng Quý Hựu Ngôn cảm thấy như vậy quá kênh kiệu, có chút không quá tôn trọng người. Dù sao cũng là cô phiền toái nhân gia.

Đời trước, Nguyễn Ninh Vi sinh thời trước sau lấy tra kỹ thuật diễn, Không Động tỷ nổi tiếng. Ở trong giới giải trí hiện giờ, có thể không có kỹ thuật diễn, nhưng không thể không có nhân khí, hoặc là nói, không có người xem duyên. Không có kỹ thuật diễn còn có thể nỗ lực, không có người xem duyên, cũng chỉ có thể bị kêu "Lăn ra giới giải trí".

Nguyễn Ninh Vi tương đối thảm, nàng hai cái đều không có. Nàng công tác chuyên nghiệp, hành sự điệu thấp, diện mạo cũng dịu dàng nhu thuận, không có kỹ thuật diễn là điểm đen duy nhất của nàng. Diễn viên không có kỹ thuật diễn, ở trong vòng cũng không hiếm thấy, theo đạo lý nàng bổn không đến mức bị công kích đến không đúng tí nào. Nhưng lần nọ khi nàng đảm nhiệm diễn viên chính, bị truyền lấy tư bản đoạt nhân vật của tiểu hoa nào đó, tiểu hoa còn ở nơi đầu sóng ngọn gió phát biểu một cái Weibo giống thật mà là giả thương xuân thu buồn, đau lòng đến fan tiêm máu gà phải vì nàng lấy lại công đạo. Từ đây, Nguyễn Ninh Vi lâm vào nơi vạn kiếp bất phục.

Quý Hựu Ngôn cùng Nguyễn Ninh Vi tốt xấu là cùng công ty, nghe Lâm Duyệt bát quái một miệng, hoàn toàn chính là cái đoàn phim kia tuyên phát vì đề tài độ tự đạo tự diễn, mà bị tiểu hoa kia gặp nàng là diễn viên mười tám tuyến dễ khi dễ, liền thuận thế mà làm, đi theo bán thảm cố một đợt fan.

Đương một người xem cô không vừa mắt, cô đó là lại tốt, hắn cũng có thể lấy ra xương cốt từ trong trứng gà. Huống chi, là một đám người; lại huống chi, Nguyễn Ninh Vi thật sự là một diễn viên không có kỹ thuật diễn. Cho nên, từ đó về sau, Nguyễn Ninh Vi liền từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài, từ tác phong sinh hoạt đến thái độ công tác, bắt gió bắt bóng, bịa đặt, bị hắc thành than cốc. Nguyễn Ninh Vi tiếp thu toàn bộ, chưa bao giờ từng ở trước công chúng biện giải cho mình .

Thẳng đến...... Nàng lấy chết chào bế mạc.

Nàng tử vong, chấn kinh giới giải trí rồi, trên mạng có rất rất nhiều người bắt đầu tỉnh lại, bắt đầu công kích đã từng internet bạo lực, nhưng không thiếu một ít thanh âm không tôn trọng như cũ, diễn xưng này thật đúng là cuộc đời này của nàng nhất hồng một lần. Thẳng đến mấy ngày sau, truyền thông cho hấp thụ ánh sáng, sinh thời Nguyễn Ninh Vi vẫn luôn ở yên lặng làm từ thiện, công tác kiếm được, trừ bỏ để lại sinh hoạt phí tất yếu cho mẹ mình an độ lúc tuổi già, còn lại cơ hồ đều cấp quyên kiến trường học, thư viện, còn giúp đỡ rất nhiều đứa trẻ gia đình nghèo khó.

Đến tận đây, trào phúng giả lặng ngắt như tờ.

Mấy ngày sau, truyền thông toàn bộ xoay hướng gió, thương tiếc nhớ lại, tỉnh lại xin lỗi, tình ý chân thành, lệnh người cảm động.

Quý Hựu Ngôn thấy toàn quá trình, đối một ít người trước cứ sau cung, chỉ cảm thấy buồn cười lại thật đáng buồn. Cô cảm khái rất nhiều, không khỏi khâm phục Nguyễn Ninh Vi, một người nên là có lòng dạ như thế nào, mới có thể đủ ở đón nhận vô số ác ý của người đời, đồng thời còn có thể yên lặng nhiệt tình yêu thương con người như vậy.

Một ít hạng người mua danh chuộc tiếng, làm từ thiện giống như làm tú; mà Nguyễn Ninh Vi, mặc dù là tình cảnh gian nan như vậy, cũng không từng lộ ra mảy may, mượn đây làm tẩy trắng chính mình.

Chân chính từ thiện, là làm cho tâm của mình xem. Như thế một tương đối, Nguyễn Ninh Vi thật sự là cao thượng đến nhiều.

Cho nên, Quý Hựu Ngôn không muốn chậm trễ Nguyễn Ninh Vi, ít nhất, cô cảm thấy Nguyễn Ninh Vi xem như một người đáng giá cô tôn trọng .

Thanh âm thẻ cảm ứng mở cửa phòng đánh gãy Quý Hựu Ngôn suy tư, cô ngẩng đầu, liền thấy Lâm Duyệt đẩy cửa ra, tiếp đón một nữ nhân tiêm tú nhu mĩ vào cửa: "Ninh Vi tỷ, mau tiến vào đi. Quý tỷ, chúng ta vào được."

Quý Hựu Ngôn buông ấm trà trong tay, đứng lên, tiến lên vài bước lấy kỳ nghênh đón.

Nguyễn Ninh Vi kéo rương hành lý của mình, đi theo phía sau Lâm Duyệt vào cửa. Nhìn thấy Quý Hựu Ngôn, nàng cong cong mặt mày, lộ ra một mạt cười điềm đạm. "Quý tỷ, chào chị, em là Nguyễn Ninh Vi. Cửu ngưỡng đại danh."

Quý Hựu Ngôn bất động thanh sắc mà đánh giá nàng vài lần, cảm thấy nàng chân nhân so vối trên màn ảnh càng tú khí ôn nhuận vài phần, trong ánh mắt sáng rọi, sạch sẽ thuần túy, thực dễ dàng khiến cho nhân tâm sinh thân cận chi ý.

Rất khó tưởng tượng người linh tú nhĩ nhã như vậy, sẽ ở hai năm sau kiên quyết mà đi lên tuyệt lộ.

Quý Hựu Ngôn thu tâm tư, tự mình giúp Nguyễn Ninh Vi kéo hành lý đến bên cạnh, hiền hoà vui đùa nói: "Khách khí, tôi cũng liền năm nay vừa mới ra một chút danh đi?" Cô một bên tiếp đón Nguyễn Ninh Vi ngồi xuống, một bên trách cứ Lâm Duyệt: "Như thế nào không hỗ trợ chia sẻ hành lý nha." Miệng lưỡi cũng không nghiêm khắc, hiển nhiên bất quá là xuất phát từ khách sáo.

Lâm Duyệt còn chưa giải thích, Nguyễn Ninh Vi liền giành trước giúp nàng biện hộ nói: "Là em không nghĩ phiền toái Tiểu Duyệt, cũng không phải thực trọng, em chính mình tới là được."

Lâm Duyệt ngồi ở một bên, cụp mi rũ mắt, không có biện giải, một bộ ngoan ngoãn bộ dáng.

Quý Hựu Ngôn vốn là không phải thật sự muốn trách cứ Lâm Duyệt, liền theo Nguyễn Ninh Vi nói lật qua này một tờ. Cô rót đầy một chén trà nhỏ cho Nguyễn Ninh Vi, đưa tới trước mặt nàng, quan tâm nói: "Ăn qua cơm chiều sao? Trà Phổ Nhị, ấm áp thân mình." Nói, cũng cho Lâm Duyệt đổ một ly.

"Trên phi cơ ăn qua." Nguyễn Ninh Vi cúi đầu nhẹ ngửi trà hương, rồi sau đó mới cái miệng nhỏ mà nhấp một ngụm.

Lâm Duyệt bận việc nửa ngày, chính miệng khô lưỡi khô, nâng chung trà lên tưởng uống một hơi cạn sạch, kết quả bị nóng đến mãnh hút một hơi.

Biểu tình buồn cười, cùng dáng vẻ đoan trang diễm lệ của Nguyễn Ninh Vi hình thành thảm thiết đối lập. Quý Hựu Ngôn cùng Nguyễn Ninh Vi nhịn không được đều cười lên tiếng.

"Ngưu uống!" Quý Hựu Ngôn ghét bỏ.

"Em khát sao, nước khoáng quá lạnh, lúc mới ra đi nấu nước nóng còn không có đến uống kịp." Lâm Duyệt đại đầu lưỡi nói.

Quý Hựu Ngôn thở dài. Cô vô tình chiếm dụng thời gian Lâm Duyệt khó được nghỉ ngơi, buồn cười nói: "Nói được tôi thật hà khắc a, nước đều không cho em uống một ngụm. Tôi nơi này cũng không có chuyện gì, em đi về trước nghỉ ngơi đi, uống nước của em đi."

"Quý tỷ......" Lâm Duyệt nửa mang làm nũng.

"Thật sự lạp, cứ yên tâm trở về ổ chăn êm ấm, có việc tôi lại gọi điện thoại cho em đi." Quý Hựu Ngôn tính tình tốt nói.

Lâm Duyệt thấy cô nói được nghiêm túc, yên tâm, lại bồi ngồi vài phút, mới cười hì hì nghe lời rời đi.

Nguyễn Ninh Vi vẫn luôn cười tủm tỉm mà nhìn Quý Hựu Ngôn cùng Lâm Duyệt hỗ động, thường thường mà trả lời vài câu hàn huyên.

Lâm Duyệt đi rồi, Nguyễn Ninh Vi như suy tư gì mà cảm khái nói: "Quý tỷ giống như em nghĩ rất thân thiện thân thiết đâu." Nói xong, nàng không chờ phản ứng của Quý Hựu Ngôn, liền đứng dậy đến dựa ven tường bên cạnh rương hành lý, đề ra một cái túi giấy trở về, đưa cho Quý Hựu Ngôn: "Đưa cho Quý tỷ lễ gặp mặt. Không phải đồ vật quý trọng gì, Quý tỷ đừng chê cười."

Quý Hựu Ngôn đôi tay tiếp nhận, cười hỏi nàng: "Tôi có thể mở ra nhìn xem sao?"

"Có thể nha." Nguyễn Ninh Vi sảng khoái nói.

Lễ vật đóng gói tinh xảo, lại không khó hủy đi. Bất quá ba lượng hạ, Quý Hựu Ngôn liền thấy đáng yêu giản dị nội tại —— một cái giữ ấm ly hạn lượng bản thực nổi danh.

Nguyễn Ninh Vi tựa hồ có chút ngượng ngùng, thẹn thùng nói: "Xem dự báo thời tiết, những ngày kế tiếp sẽ càng lạnh, em nghĩ Quý tỷ khả năng sẽ dùng đến."

Quý Hựu Ngôn chân thành nói: "Có tâm, tôi thật đúng là đang cần, lúc ấy tới không có suy xét quá nhiều, không có mang đâu. Bất quá......" Tầm mắt cô hạ di, nhìn táo đỏ cùng cẩu kỷ bên cạnh cái ly, có chút dở khóc dở cười.

"Xem ra tôi thật là tới tuổi tác nên dưỡng sinh rồi."

Nguyễn Ninh Vi vội vàng xua tay, co quắp nói: "Quý tỷ chị đừng hiểu lầm, em vốn là nghĩ đưa lá trà, chính là lúc thu thập Đào tổng thấy được, nàng nói, không bằng đưa cái này tới thật sự."

Quý Hựu Ngôn bật cười, nên khen Đào Hành Nhược thật là cái thật sự người sao? Bất quá, trọng điểm của cô một không cẩn thận oai, dừng ở trên sự thân cận trong lời nói của Nguyễn Ninh Vi với Đào Hành Nhược.

Lòng hiếu kỳ ngo ngoe rục rịch.

Nguyễn Ninh Vi không hề có cảm giác, tiếp tục nói: "Nghe Đào tổng nói Quý tỷ với Cảnh lão sư cùng ở, cho nên em chuẩn bị hai phần lễ vật giống nhau, nếu Cảnh lão sư không ở, có thể phiền toái Quý tỷ hỗ trợ chuyển giao sao?"

Quý Hựu Ngôn tất nhiên là không có chối từ. Cô nhìn khuôn mặt khả ái hiền lành của Nguyễn Ninh Vi, áp không được lòng hiếu kỳ, chần chờ nói: "Khụ khụ, tôi...... Ninh Vi, tôi hỏi em một vấn đề nga, nếu là em không có phương tiện trả lời cũng có thể không trả lời."

"Quan hệ của em với Đào tổng là người yêu sao?" Cô thật sự có chút không thể tin được Đào Hành Nhược cư nhiên có đối tượng, hơn nữa vẫn là Nguyễn Ninh Vi. Nếu là thật sự, kia ở đời trước tin tức của cô là có bao nhiêu bế tắc.

Gò má trắng nõn của Nguyễn Ninh Vi nhiễm điểm điểm ửng đỏ, chớp chớp đôi mắt, giảo hoạt hỏi ngược lại: "Quý tỷ, em trả lời chị vấn đề này, chị có thể cũng trả lời em một vấn đề hay không ?"

Quý Hựu Ngôn chần chờ không có đáp ứng, Nguyễn Ninh Vi liền nói thẳng: "Quý tỷ, chị với Cảnh lão sư trước kia có phải nói qua luyến ái hay không ?"

Quý Hựu Ngôn dời đi tầm mắt, xấu hổ mà không biết muốn trả lời như thế nào. Trên trực giác, cô tin tưởng Nguyễn Ninh Vi là một người có thể tin có thể thâm giao, nhưng này rốt cuộc còn liên lụy đến riêng tư của Cảnh Tú, cô cũng không xác định Cảnh Tú có nguyện ý làm Nguyễn Ninh Vi biết được hay không.

Nhưng Quý Hựu Ngôn không có trước tiên phủ nhận, cũng đã thực thuyết minh vấn đề. Nguyễn Ninh Vi thiện giải nhân ý mà không có miệt mài theo đuổi, trả lời Quý Hựu Ngôn nói: "Em với Đào tổng...... Tạm thời xem như người yêu đi." Trong giọng nói của nàng có mạc danh không xác định.

Nàng nghiêng nghiêng đầu, hòa hoãn không khí nói: "Sở dĩ em sẽ hỏi chị như vậy, là bởi vì trước kia em là fan CP của chị với Cảnh lão sư ." Nàng sờ sờ lỗ tai, nhỏ giọng thẳng thắn nói: "Em còn cắt quá rất nhiều đồng nghiệp video của hai người, thậm chí còn từng viết đồng nghiệp tiểu thuyết. Nhưng em vẫn luôn đều thực khống chế chừng mực, cũng thực vòng mà tự manh, Quý tỷ, chị đừng nóng giận."

Quý Hựu Ngôn phát ngốc.

"Ai?"

________________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Quý tỷ liếc mắt đưa tình: Em có thể nghĩ đến chuyện lãng mạn nhất chính là cùng chị cùng nhau dưỡng sinh.

Cảnh Tú:...... ( rút chân ra, yên lặng điều cao độ ấm nước bồn tắm )

Quý tỷ: Nóng nóng nóng nóng! Em sai rồi. Cạc cạc cạc!!!

Cảnh Tú cười trộm.

Ha ha ha, sờ sờ ngày hôm qua bình luận đúng giờ báo danh tiểu đáng thương tiểu khả ái nhóm, không có việc gì, tân một năm lập tức liền phải tới rồi, chúng ta phải có tin tưởng! O(∩_∩)O

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #tag