Chương 25
Cảnh Tú lạnh giọng, Quý Hựu Ngôn giống như không kịp phòng ngừa đột nhiên bị tưới một chậu nước lạnh, đông đến toàn thân cô lạnh lẽo.
"A Tú, chị làm sao vậy?" Yết hầu Quý Hựu Ngôn có chút khô khốc, phát ngốc hỏi.
Cảnh Tú nghe được sự cẩn thận trong lời nói của cô, móng tay bấm thật sâu vào lòng bàn tay, lạnh nhạt nói: "Không sao, cô có chuyện gì?"
Nội tâm Quý Hựu Ngôn run sợ, đè xuống khổ sở cùng khó hiểu, lựa điểm mấu chốt nói: "Em nhìn đến đầu đề hot search, là Tôn......"
"Chuyện này không liên quan đến cô đi." Lời của Quý Hựu Ngôn còn chưa có nói hết, đã bị Cảnh Tú lạnh lùng mà cắt đứt.
Quý Hựu Ngôn có chút sốt ruột, bất đắc dĩ mà cầu xin nàng: "A Tú......"
Mũi Cảnh Tú bỗng nhiên có chút chua xót. Nàng rũ cổ xuống, nhìn lắc tay trên cổ tay đêm qua đeo lên còn chưa có tháo xuống, lạnh nhạt nói: "Không phiền toái cô quan tâm, tâm tư này cô giữ lại mưu tính cho chính mình là tốt rồi."
Nói xong, nàng trực tiếp tắt điện thoại.
Quý Hựu Ngôn tràn đầy nhiệt tình bị nàng tạt nước lạnh thấu tim, giật mình tại chỗ không biết làm sao.
Lâm Duyệt lôi kéo vali hành lý nhỏ giọng mà nhắc nhở cô: "Quý tỷ...... Chúng ta phải xuất phát thôi."
Quý Hựu Ngôn lấy lại tinh thần, miễn cưỡng cười với nàng, thất thần nói: "Được, tôi lập tức đi ngay, em đi ra ngoài chờ thang máy trước đi."
Quý Hựu Ngôn lại tiếp tục thỉnh cầu trò chuyện với Cảnh Tú, nhưng nàng không để ý đến cô. Không còn cách nào khác, Quý Hựu Ngôn lại gọi điện thoại cho Diêu Tiêu lần nữa.
Lần này hiển nhiên Diêu Tiêu cũng nhìn ra quan hệ giữa Quý Hựu Ngôn với Cảnh Tú vừa mới tốt lên một chút lại đóng băng lần nữa, bởi vậy nên khi nói chuyện cũng cẩn thận hơn rất nhiều. Nàng chỉ trấn an Quý Hựu Ngôn nói: "Quý lão sư cô đừng lo lắng, Tưởng tỷ đã ở đây, không có sao, chúng tôi đã có phương án ứng đối."
Quý Hựu Ngôn hỏi không ra cái gì, đành thất vọng mà treo điện thoại, đi xuống lầu với Lâm Duyệt, xuất phát đi tới sân bay.
Cô xác định thẳng đến tối hôm qua, hết thảy đều còn tốt, thậm chí Cảnh Tú còn cố ý kêu Tưởng Thuần tặng túi sưởi ấm cho cô. Cảnh Tú không phải loại người sẽ bởi vì chuyện của chính mình mà giận chó đánh mèo với người khác, nhất định là đã xảy ra cái gì, mới làm cho thái độ của Cảnh Tú đại biến.
Lần này ở sân bay có truyền thông ngồi canh, bọn họ nỗ lực cạy miệng của Quý Hựu Ngôn ra, dường như muốn truy tung trên hot search cô "dắt tay" là có chuyện gì xảy ra. Quý Hựu Ngôn đánh lên mười hai vạn phần tinh thần, hoàn mỹ mà giả bộ kinh ngạc, rồi sau đó một mực không đáp lại.
Lên phi cơ, tránh xa không gian chật chội do camera tạo nên, Quý Hựu Ngôn mới tháo xuống mặt cười giả tạo, xoa xoa huyệt Thái Dương, vạn phần ảo não.
Thẳng đến khi vừa rồi đối mặt với truyền thông truy hỏi, cô mới hậu tri hậu giác mà nhớ tới chuyện phiền toái của mình còn bị treo ở trên hot search .
Quan tâm ắt sẽ loạn, sáng sớm cô tỉnh lại đã bị chuyện của Cảnh Tú đoạt đi tinh thần, hoàn toàn quên chuyện của mình cần phải giải quyết. Đối với Cảnh Tú mà nói, nếu mình đã thấy được hot search của mình cùng với Đoạn Vân Khê, thì nhất định nàng cũng thấy được. Cảnh Tú nhất định là hiểu lầm cho rằng cô lại giở trò cũ, vì nhiệt độ của phim mới mà không từ thủ đoạn.
Nghĩ thông suốt điều này, Quý Hựu Ngôn vừa vui vẻ vừa khổ sở. Cô vui vẻ vì trong lòng Cảnh Tú có cô, đối với cô có ôm ấp chờ mong, cho nên mới tức giận thất vọng. Khổ sở vì mình tội lỗi chồng chất, mới để cho Cảnh Tú ngay cả cơ hội giải thích cũng không chịu cho mình.
Rốt cuộc đối với Cảnh Tú mà nói, chính mình vẫn là Quý Hựu Ngôn xấu tính của mấy tháng trước, không hề thay đổi, Quý Hựu Ngôn có tính lăng xê CP với Đoạn Vân Khê.
Quý Hựu Ngôn nặng nề mà thở dài một hơi, nội tâm có suy nghĩ muốn bóp chết Đoạn Vân Khê.
Hai giờ sau, Quý Hựu Ngôn xuống phi cơ, có internet liền không thể chờ được nữa mà gửi vẻ mặt mỉm cười không rõ ý vị đã sớm chuẩn bị tốt kia đi, trong ảnh là một trương đứng đầu biểu tình bao "Tôi nghĩ thông suốt".
Qua vài giây, phía dưới liền có fan bình luận. Bắt đầu vẫn là mấy cái thường thấy "Bảo bối tự chăm sóc tốt cho mình", "Ngôn Ngôn tôi đến rồi!", " Khi nào tôi có thể có được cửu cung cách vui vẻ", "Trước nay không qua Quý Hựu Ngôn nhấc tay", lại đổi một cái mới, rốt cuộc có cái Quý Hựu Ngôn muốn nhìn thấy "Ôm lấy Quý lão sư của chúng ta", "Từng người mỹ lệ, buông tha cho tiểu đồ ngốc của chúng ta đi [ khóc ]",
"Đau lòng Tiểu Điềm Điềm của chúng ta"......
Quý Hựu Ngôn đếm thời gian ở trong lòng, một phút đồng hồ sau, cô xóa cái Weibo này. Rồi sau đó, cô mang kính râm lên, mặt lạnh đi ra ngoài đối mặt với truyền thông.
Chờ lên xe về khách sạn, cô lại lướt Weibo, như ý nguyện mà thấy "Quý Hựu Ngôn xóa bài viết", "Nghi vấn Quý Hựu Ngôn đáp lại [Dắt tay]", "Quý Hựu Ngôn đen mặt ở sân bay", bắt đầu từ mục xuất hiện ở hot search. Mở ra diễn đàn, Fan Club như ong vỡ tổ, fan cũng bắt đầu bàn tán sôi nổi.
Không lâu sau đó, đoàn đội điều khiển tuyên truyền, phòng làm việc Weibo cũng đã phản ứng, gửi phỏng vấn hậu trường phía sau màn《Người toàn dân chế tác 》đi, như là ở tuyên truyền tân tổng nghệ mới vừa phát sóng. Nhưng mở quan sát ra sẽ phát hiện đoạn phỏng vấn này rất ngắn nhưng có mấy vấn đề, một vấn đề trong đó chính là người chủ trì hỏi Quý Hựu Ngôn thấy thế nào khi trên mạng mọi người đều rất hy vọng cô với Đoạn Vân Khê ở bên nhau.Trong video, biểu tình của Quý Hựu Ngôn có chút lúng túng, hồi phục nói: "Khiến cho mọi người thất vọng rồi, tôi cùng với Đoạn lão sư đều không có tình cảm gì đối với đối phương, từng người mỹ lệ càng vui sướng đi".
Thời gian trùng hợp như vậy, truyền thông đều ngửi được tư vị không giống nhau.
Chính vì thế mà sự kiện tự phát nhanh chóng lên men, Ngụy Di Chân thêm dầu vào lửa, liên động nhiều mặt, hot search Đoạn Vân Khê dắt tay Quý Hựu Ngôn rất nhanh xuất hiện ở trên các phương tiện truyền thông. Có mấy tài khoản makerting lớn còn cẩn thận liệt kê ra những mờ ám giữa hai người từ trước đến nay đều là do Đoạn Vân Khê chủ động, bao gồm dắt tay cùng thì thầm tối hôm qua.
Thân phận Quý Hựu Ngôn lập tức biến thành người bị hại do Đoạn Vân Khê ác ý lăng xê.
Vốn dĩ trước đó fan của Quý Hựu Ngôn đã có oán hận chuyện fan của Đoạn Vân Khê nhục mạ Quý Hựu Ngôn, nhưng vì Quý Hựu Ngôn nên vẫn luôn nén giận, hiện tại Quý Hựu Ngôn cùng phòng làm việc của cô đều lên tiếng, ngay tức khắc các nàng liền không thể nhịn được nữa, nhanh chóng cắn xé với các fan của Đoạn Vân Khê.
Mày Quý Hựu Ngôn thoáng buông ra, điện thoại của Đoạn Vân Khê liền đến. Vừa nhấc máy, liền nghe thấy hắn tức muốn hộc máu mà chỉ trích: "Quý Hựu Ngôn, cô có ý tứ gì a, mua được bản thảo bôi đen tôi?!"
Quý Hựu Ngôn khí định thần nhàn mà hỏi ngược lại hắn: " Bôi đen anh sao? Đây không phải sự thật sao? Hẳn là tôi hỏi anh có ý tứ gì chứ."
"Tôi có ý tứ gì? Tôi có thể có ý tứ gì? Truyền thông bắt được điểm hot, tự phát cho chúng ta nhiệt độ, tôi thuận thế thêm một chút lửa thì làm sao? Đối với cô không có lợi sao? Như thế nào, bây giờ cô là đại ảnh hậu, chướng mắt tôi một cước đá văng còn chưa đủ, còn muốn dẫm thêm mấy đá đúng không?" Hắn hợp lý hợp tình mà chất vấn nói.
Quý Hựu Ngôn cười nói: "Cho nên tôi hẳn là cảm ơn anh đưa nhiệt độ cho tôi có phải hay không?" Đầu ngón tay cô vuốt ve chân kính râm, lạnh lùng nói: "Lúc trước anh ăn ngon ngọt quá nhiều, thật sự xem tôi là người có tính tình tốt, mỗi một lần đều sẽ nén giận sao?" Cho rằng cô không biết công ty bọn họ mỗi lần đều dẫn đường cho fan cắn xé cô, đem chính hắn tạo thành thịnh thế Bạch Liên Hoa sao?
"Tốt a, đại ảnh hậu quả nhiên không giống nhau, nói chuyện đều lớn tiếng."
Đoạn Vân Khê có mấy phần chột dạ, càng kinh ngạc Quý Hựu Ngôn đột nhiên biểu hiện cứng rắn. Rõ ràng mấy tháng trước vẫn còn là bộ dáng mặc cho người định đoạt.
"Nếu cô muốn nháo đến khó coi như vậy, hiện tại tôi đây khiến cho mọi người xem xem đại ảnh hậu thanh cao như vậy, lúc trước lăng xê với nam nhân khắp nơi như thế nào." Đoạn Vân Khê thẹn quá hóa giận nói.
Cọ nhiệt độ, mua được bản thảo, ác ý buộc chặt, bất quá đều là những điều thường thấy trong giới, ai mà không thấy nhiều không kinh ngạc. Giống như hot search, có nhiệt độ, không có điểm yếu, đối với hắn cùng với Quý Hựu Ngôn mà nói thì căn bản là lợi nhiều hơn hại, không quan hệ đau khổ. Cho nên hắn mới không sợ hãi mà mua thông bản thảo, cho rằng bên phía Quý Hựu Ngôn cùng lắm là có không cao hứng, nhưng cũng không đến mức sẽ thật sự trở mặt với hắn.
Trăm triệu lần không nghĩ tới, lúc này Quý Hựu Ngôn cư nhiên kiên cường như vậy, không có một chút ý tứ muốn phối hợp.
Quý Hựu Ngôn không mặn không nhạt mà nói với hắn: "Đuối lý nên nhận, đúng lúc ngăn tổn hại đối với anh hay tôi đều tốt. Anh muốn phát cũng được, cùng lắm thì cá chết lưới rách mà thôi."
Mọi người cùng tồn tại trong một vòng tròn, ngẩng đầu không gặp cúi đầu thấy, trên tay lẫn nhau đều nắm một chút điểm yếu. Chỉ là cái vòng luẩn quẩn này nước quá sâu, không phải vạn bất đắc dĩ, tất cả mọi người đều không muốn gây thù chuốc oán.
Ngụy Di Chân tin chắc người đại diện của Đoạn Vân Khê không có cái quyết đoán này, không rõ chính mình có chuẩn bị hậu chiêu hay không, hắn sẽ không dám thật sự xé mở. Chuyện ngậm bồ hòn vác đá nện vào chân mình này, hắn không nhận cũng phải nhận. Rời đi vòng luẩn quẩn một đoạn thời gian mà thôi, những người này thật sự coi cô là mèo ốm?
Đoạn Vân Khê thấy Quý Hựu Ngôn dầu muối đều không ăn, nghiến răng nghiến lợi nói một câu: " Được, cô rất tốt", tức giận dập điện thoại.
Lâm Duyệt ở một bên nghe xong toàn bộ sự việc, có chút lo lắng hỏi Quý Hựu Ngôn: "Quý tỷ a, hắn có thể thật sự điên rồi cắn người linh tinh hay không a?"
Rốt cục đã phủi sạch hoàn toàn quan hệ, tâm tình Quý Hựu Ngôn tốt chút. Cô bắn vào ót Lâm Duyệt một cái rồi cười nói: "Em sợ?"
Lâm Duyệt ngầm thừa nhận không lên tiếng.
Quý Hựu Ngôn trấn an nàng nói: "Hắn không dám. Chuyện tiếp theo yên tâm giao cho Ngụy tỷ của chúng ta đi".
Dừng một chút, cô cụp mắt lạnh nhạt nói: "Duyệt Duyệt, có thể nhẫn nhịn đương nhiên là chuyện tốt, nhưng có những lúc không thể nhẫn nhịn, nên nổi nóng thì phải phát tác. Quá ủy khuất mà cầu toàn, liền sẽ mất đi chính bản thân mình."
Như là nói cho Lâm Duyệt nghe, hoặc là nói cho chính mình nghe. "Con người trên đời này, đều chỉ biết bắt nạt kẻ yếu. Em càng kinh sợ, bọn họ càng lấn tới."
Đáng tiếc, đạo lý này là đời trước sau khi cô đi theo Ngụy Di Chân mới thực sự hiểu.
Xe chạy một chút đến khách sạn, Quý Hựu Ngôn liền bỏ xuống Lâm Duyệt đang kéo hành lý, chính mình bước nhanh tới thang máy lên lầu trước.
Chỉ là, căn phòng trống rỗng, hiển nhiên Cảnh Tú không ở đây.
Quý Hựu Ngôn gọi điện thoại cho Trần Đức Sinh, biết được Cảnh Tú đang cùng bọn họ mở họp ở trung tâm điện ảnh, lại không ngừng nghỉ mà đi xuống lầu ngồi xe đi tới trung tâm điện ảnh. Cô đi đến phòng họp, liền gặp Trần Đức Sinh cùng đám người Chu Khang Thành từ phòng họp đi ra. Cô giữ chặt Trần Đức Sinh, hỏi hắn: "Trần đạo, Cảnh lão sư đâu?"
Trần Đức Sinh hướng trong phòng họp chép miệng, thấp giọng nói: " Tâm tình Cảnh lão sư có chút không tốt."
Quý Hựu Ngôn nhíu mày lại, vì Cảnh Tú nói chuyện: " Xảy ra loại sự tình này, tâm tình sao có thể tốt." Cô nói xong, đột nhiên nghĩ đến một sự kiện quan trọng, nhắc nhở Trần Đức Sinh nói: "Trần đạo, xem ảnh chụp, tin nóng hẳn là do nhân viên nội bộ bên trong chúng ta phát ra, bằng không thì, có người sắp xếp nội gián vào nội bộ bên trong chúng ta." Tôn Đình cùng Chương Vi Dã liền coi như muốn vạch trần, cũng không có cách nào chụp xuống những bức hình kia.
Trần Đức Sinh gật đầu nói: "Tôi biết, mới vừa rồi chúng tôi cũng nói chuyện này, sau đó sẽ tiến hành điều tra."
" Cảnh lão sư bên này an bài cái gì ?"
Trần Đức Sinh đúng sự thật nói: " Tổ tiết mục bên này sẽ phát thanh minh làm sáng tỏ việc quan hệ không tốt với học viên, ức hiếp đồng nghiệp, chuyện hợp tác không vui vẻ là không tồn tại."
"Lương lão sư cùng với Tô lão sư bên kia đâu?" Quý Hựu Ngôn hỏi tới.
Trần Đức Sinh lắc lắc đầu tỏ vẻ: " Việc này tôi không rõ ràng lắm, Cảnh lão sư không có nói."
"Quý lão sư, không bằng một chút cô hỏi Cảnh lão sư?" Bây giờ hắn cũng bó tay toàn tập.
Quý Hựu Ngôn bắt đầu lo lắng, muốn làm sáng tỏ, Lương Trấn, Tô Lập Hàng cùng với cô, mấy đương sự được coi là bị ức hiếp lên tiếng, có thể hữu dụng hơn nhiều so với tổ tiết mục phía chính phủ thanh minh, Cảnh Tú làm sao sẽ không đề?
Cô để cho Trần Đức Sinh đi, gõ gõ cửa phòng họp, không đợi người bên trong đáp lời liền đẩy cửa đi vào.
Nghe thấy tiếng vang, Tưởng Thuần, Diêu Tiêu cùng với Cảnh Tú đều dừng nói chuyện với nhau, không hẹn mà cùng nhìn tới hướng ngọn nguồn âm thanh.
Bốn mắt nhìn nhau trong nháy mắt, Quý Hựu Ngôn thấy rõ đôi mắt Cảnh Tú nặng nề mệt mỏi, tâm bỗng dưng đau xót.
------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Cảm ơn tra tra trường bình, nơi nào là học sinh tiểu học hành văn, rất tuyệt cũng thực lưu sướng, cũng thực dụng tâm, moah moah (* ̄3 ̄)╭? Ha ha ha, bất quá trung gian khen tôi xem đến thật tâm hư a, che mặt 〃v〃. Mặt khác giới giải trí văn cũng rất tuyệt đát, đại gia phong cách khẩu vị không giống nhau mà thôi.
Tra tra nói một ít địa phương, cũng là vốn dĩ hôm nay tôi muốn giải thích. Kỳ thật, đời trước Quý tỷ với Cảnh lão sư sẽ đi đến chia tay, đã nói lên các nàng chi gian đã tích lũy rất nhiều vấn đề. Bây giờ Quý tỷ lại nói được dễ nghe bao nhiêu, Cảnh lão sư bởi vì đã định ấn tượng, cũng rất khó bởi vì dăm ba câu thì trong lòng không có khúc mắc mà hợp lại với cô. Yêu là một chuyện, ở bên nhau lại là một chuyện khác,đặc biệt là đối với người đã từng chịu tổn thương tới nói.
Khúc mắc là muốn chậm rãi cởi bỏ, tin tưởng cũng là muốn chậm rãi trùng kiến. Mà hành động so ngôn ngữ càng có lực lượng. Trọng sinh là có được một lần cơ hội trọng tới, nhưng không phải sở hữu vấn đề đều sẽ theo trọng sinh giải quyết dễ dàng. Thật giống như, làm chúng ta trọng sinh trở về năm thi đại học kia, chúng ta cũng không sẽ bởi vì đã trải qua liền trở nên thành thạo, chỉ có thể nói sẽ có phương hướng càng minh xác, càng biết có thể hướng tới nơi nào nỗ lực.
Cảnh lão sư cùng với Quý tỷ đều không phải người hoàn mỹ, nhưng các nàng đều là người nguyện ý vì đối phương mà trở nên càng tốt.
Bất quá tiểu khả ái nhóm chớ hoảng sợ, ngày mai Quý tỷ liền A lên rồi! (づ ̄? ̄)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro