Chương 72: Chung tay

Nhân viên nhảy lầu không phải vì lý do liên quan trực tiếp đến công ty.

Anh ta đã tin tưởng vào ý kiến của một chuyên gia tài chính trên truyền hình và mua vào một lượng lớn cổ phiếu của công ty W Technology, thậm chí còn sử dụng đòn bẩy tài chính.

Thông thường, khi đầu tư cổ phiếu, kể cả trong trường hợp bị sụt giảm lớn, bạn chỉ mất hết số tiền mình bỏ ra.

Nhưng khi sử dụng đòn bẩy, khoản lỗ sẽ tăng lên gấp nhiều lần, dẫn đến việc mất cả số tiền vốn không thuộc về mình và gánh thêm khoản nợ khổng lồ.

Nhân viên này đã dùng số tiền 2 triệu tệ của mình, thông qua tài khoản tín dụng bảo đảm, cộng thêm đòn bẩy năm lần để mua cổ phiếu công ty W.

Sau vài ngày cổ phiếu liên tục giảm sàn, anh ta đã gánh khoản nợ gần 10 triệu tệ.

Mặc dù anh ta có mức lương hàng năm gần 1 triệu tệ, nhưng với một người lao động bình thường, khoản nợ như vậy phải mất rất nhiều năm mới có thể trả hết, thậm chí gần như đánh đổi cả cuộc đời.

Anh ta còn đang gánh một khoản vay mua nhà kéo dài hàng chục năm, con nhỏ chỉ mới hai tuổi và sắp phải đối mặt với các chi phí đi học mẫu giáo.

Ban đầu, anh ta định mạo hiểm để kiếm tiền mua một căn nhà gần trường học cho con, nhưng không ngờ lại mất sạch tiền vào một "hố sâu không đáy".

Trước viễn cảnh cuộc sống không còn hy vọng và không biết phải đối mặt với gia đình như thế nào, anh ta đã chọn cách kết thúc cuộc đời ngay tại công ty.

Nhân viên này là một quản lý nhỏ trong phòng kỹ thuật. Anh ta đã từng nói về vấn đề này với một đồng nghiệp thân thiết, nhưng đồng nghiệp không ngờ rằng anh ta lại đi đến bước đường tự sát.

Sau khi nghe chị Từ thuật lại toàn bộ câu chuyện, Hòa Mộc không khỏi tiếc thương cho một sinh mệnh đã mất, nhưng sau đó là cảm giác giận dữ.

Chỉ vì sai lầm của bản thân mà bỏ lại vợ con, thậm chí không nghĩ đến nỗi đau của cha mẹ phải tiễn con, rồi còn chọn cách thức tổn thương những người vô tội xung quanh để kết thúc mạng sống của mình.

Quả thật, đó là một hành động vô trách nhiệm.

Trớ trêu hơn nữa, chỉ vài ngày nữa, thương vụ mua lại công ty W Technology bởi Quỹ đầu tư Phong Diệp sẽ được công bố, đưa công ty này vào tập đoàn Hòa Thị. Cổ phiếu của công ty W chắc chắn sẽ tăng mạnh.

Nếu anh ta có thể kiên nhẫn chờ thêm vài ngày...

Mục Thanh Nhiễm ngồi trên ghế, im lặng không nói một lời.

Sự việc này không phải trách nhiệm của công ty. Nếu muốn phủi sạch liên quan, điều đó rất dễ dàng.

Tuy nhiên, đây không phải là chuyện có thể khiến người ta cảm thấy vui vẻ.

Hòa Mộc nhận ra sự thay đổi cảm xúc của Mục Thanh Nhiễm, cô ngồi xuống bên cạnh, đặt tay lên đầu gối của cô ấy.

"Chuyện này, Tập đoàn Hòa Thị sẽ xử lý ổn thỏa."

Đôi mắt của Mục Thanh Nhiễm khẽ động, nhìn thấy ánh mắt kiên định của Hòa Mộc, trái tim cô cũng bình tĩnh lại.

Cô có thể dẫn dắt công ty băng qua những trận chiến khốc liệt, phá vỡ thế cục giữa hàng loạt công ty công nghệ, đi đến được ngày hôm nay. Cô cũng có thể bình tĩnh sắp xếp chiến lược, chờ đợi cơ hội, hạ gục những đối thủ mạnh mẽ nhất.

Nhưng mãi mãi, cô vẫn không biết cách đối mặt với sự ra đi của một sinh mệnh.

"Nếu chị mệt, cứ về nhà nghỉ ngơi trước đi." Hòa Mộc nhẹ nhàng nói.

Cô biết bố mẹ của Mục Thanh Nhiễm đã qua đời trong một tai nạn, và trạng thái của cô ấy lúc này có thể là do nhớ đến bố mẹ.

Mục Thanh Nhiễm muốn đưa tay chạm vào mặt Hòa Mộc, nhưng vì có người khác ở bên, cô đành kìm nén.

Làm sao cô lại không mạnh mẽ bằng một đứa trẻ cơ chứ?

"Xảy ra chuyện thế này, chị làm sao có thể rời đi được." Ánh mắt của Mục Thanh Nhiễm dần lấy lại sự tập trung, cô kéo Hòa Mộc đứng dậy. "Chị phải xử lý việc của KM, còn em cũng cần giải quyết chuyện của Tập đoàn Hòa Thị. Làm gì có thời gian để lãng phí?"

Trong thế giới kinh doanh, sự tàn khốc là điều thường trực.

Bạn sẽ không bao giờ biết điều gì sẽ xảy ra vào giây phút tiếp theo.

Giống như bây giờ, không hề có thời gian để sợ hãi hay đau lòng. Nếu không nhanh chóng đưa ra giải pháp, vấn đề sẽ kéo theo nhiều người hơn__ công việc, gia đình của họ, tất cả đều bị ảnh hưởng.

Những năm gần đây, các tin tức về nhân viên tự sát hay đột tử do áp lực công việc xuất hiện ngày càng nhiều, khiến dư luận phẫn nộ. Và hiếm khi mọi người kiên nhẫn tìm hiểu sự thật.

Nếu xử lý không khéo léo, không chỉ kế hoạch niêm yết của KM bị ảnh hưởng, mà cả Tập đoàn Hòa Thị cũng sẽ chịu tổn thất.

Trong mắt công chúng, KM và Hòa Thị có thể trở thành biểu tượng của sự lạnh lùng, vô cảm.

Điều này sẽ không chỉ tác động tới nhân viên KM, nhân viên Hòa Thị mà còn cả các cổ đông đã đầu tư vào Hòa Thị.

Thêm vào đó, các đối tác kinh doanh khác của Hòa Thị cũng sẽ bị liên lụy, và xa hơn là nhân viên của các công ty đó.

Ở trường hợp đầu tiên khi một sự cố tương tự xảy ra, mọi người còn có thể lý trí bàn luận đúng sai. Nhưng nếu xảy ra nhiều lần, và các công ty tiên phong dùng cách thức lạnh lùng để xử lý, cả ngành sẽ phải trả giá.

Người đến sau chỉ còn cách dùng hành động thực tế để xoa dịu cơn phẫn nộ trong lòng công chúng.

Mục Thanh Nhiễm ngay lập tức liên hệ với bệnh viện, rất nhanh chóng một đội ngũ chuyên viên tâm lý đã có mặt tại KM.

Lúc này, điều mà toàn bộ nhân viên cần không phải là một cuộc họp dài dòng từ lãnh đạo, mà là sự rõ ràng, ngắn gọn và hành động kịp thời.

Cô yêu cầu giám đốc nhân sự soạn một email nội bộ bằng những ngôn từ ngắn gọn nhất, gửi đến tất cả nhân viên.

Những đồng nghiệp thân thiết với người gặp nạn, hoặc ngồi gần vị trí của anh ta, đều có dấu hiệu suy sụp tinh thần.

May mắn thay, các bác sĩ tâm lý đã kịp thời hỗ trợ.

Mục Thanh Nhiễm từng được Lộc Tình giới thiệu bác sĩ tâm lý trước đây, nên cô hiểu rõ điều này quan trọng thế nào.

Những nhân viên khác, dù không có mối liên hệ gần gũi với người gặp nạn, vẫn không thể kìm được nước mắt.

Họ không thể diễn tả rõ lý do, nhưng giữa lúc trải qua một sự kiện tồi tệ, họ lại cảm thấy một tia hy vọng.

Mục tổng không hề che giấu, cũng không đổ trách nhiệm.

Trước đó, nhiều kỹ sư gia nhập KM vì danh tiếng của cô, tin rằng cô là người dẫn đầu có thể đưa họ phá vỡ mọi rào cản. Giờ đây, niềm tin ấy không chỉ được củng cố, mà còn được bổ sung thêm sự mạnh mẽ, bảo vệ từ một người lãnh đạo tận tâm.

So với những người bị ngành công nghiệp lạnh lùng nghiền nát, họ nhận ra mình thật may mắn biết bao.

Còn Hòa Mộc, cô ngay lập tức liên hệ với đội ngũ truyền thông và luật sư mà Tập đoàn Hòa Thị hợp tác lâu dài.

Chuyện như thế này, chắc chắn không thể giải quyết bằng sức lực của một cá nhân.

Điều cô có thể làm là gánh vác trách nhiệm tối đa, công khai sự thật và tiến trình xử lý, đồng thời tích cực hỗ trợ gia đình của người đã khuất.

Khoản hỗ trợ này có thể không bắt buộc, nhưng nếu tiết kiệm số tiền đó, xã hội sẽ nhìn nhận tập đoàn như một kẻ vô trách nhiệm.

Nặng nhẹ ra sao, cô không cần phải đắn đo để đưa ra quyết định.

Ba tiếng sau...

Hòa Mộc tự mình tổ chức buổi họp báo, sau khi trình bày xong toàn bộ sự việc, cô nhìn vào ống kính, thái độ chân thành: "Trước khi tôi làm rõ sự việc, chắc chắn nhiều người đã có không ít suy đoán. Có thể mọi người nghĩ rằng nhân viên này vì áp lực công việc quá lớn mà không chịu nổi, hoặc có lẽ anh ta đã chịu sự đối xử bất công tại công ty, hay có thể anh ấy mất hết hy vọng vào nơi làm việc này..."

Cô dừng lại một chút, rồi tiếp tục: "Sau khi tôi làm rõ, có thể một số người sẽ tự mãn nói rằng họ đã đoán được sẽ có cú lật ngược. Cũng có người không tin và cho rằng đây chỉ là một chiêu trò chuyển hướng dư luận của chúng tôi. Thậm chí, tệ hơn nữa, có những người có thể tấn công gia đình của nhân viên đó để trút giận vì cảm giác bị lừa dối."

"Nhưng tôi muốn nói rằng, những người yếu thế luôn là bên cần được bảo vệ. Hôm nay tôi có thể tuyên bố rằng nhân viên này vì lòng tham của mình mà đi vào con đường chết, không liên quan gì đến KM. Thậm chí, anh ấy còn gây ảnh hưởng đến các công ty khác trong tòa nhà và những người xung quanh. Nhưng nếu dư luận nghiêng hẳn về phía một công ty có sức mạnh lớn, thì theo tôi, đó là một điều vô cùng đáng buồn."

Đây không phải là lời trong kịch bản truyền thông, mà là những gì Hòa Mộc thật lòng muốn nói.

"Hôm nay tôi làm gương, có thể ngày mai sẽ có công ty khác bắt chước. Về sau, những người thực sự đáng được bồi thường sẽ càng khó khăn hơn trên con đường bảo vệ quyền lợi của mình. Vì câu chuyện 'Sói đến rồi', mọi người đã nghe quá nhiều."

"Do đó, KM sẽ hỗ trợ gia đình của nhân viên này một khoản đền bù thích đáng, đồng thời tài trợ cho con của anh ấy hoàn thành chương trình giáo dục bắt buộc, và cân nhắc khả năng hỗ trợ đến khi tốt nghiệp đại học. Hy vọng điều này có thể làm gương không chỉ cho ngành mà còn cho toàn xã hội."

Nói xong, Hòa Mộc đứng dậy và cúi chào.

Dưới sân khấu, các phóng viên im lặng trong giây lát, rồi vỗ tay rào rào.

Đây là lần đầu tiên họ không lập tức đặt câu hỏi, mà nhiệt liệt vỗ tay, sau đó mới cầm điện thoại và máy tính để gửi tin tức về cho đồng nghiệp.

Sự kiện lần này chắc chắn sẽ chiếm lĩnh các trang đầu của nhiều tờ báo lớn. Đối với các nhà báo, giành được điểm nóng luôn là ưu tiên hàng đầu.

Hashtag #TiểuThưHòaThịCôngKhaiXinLỗi nhanh chóng leo lên vị trí số một trên xu hướng.

Những người tò mò click vào với tâm lý hóng hớt chuyện thị phi, nhưng không ngờ lại là một tin tức mang tính xã hội.

Rõ ràng, tin về một mạng người luôn gây chấn động hơn, và tin một công ty gánh vác trách nhiệm xã hội luôn truyền cảm hứng hơn. Nhưng điều thu hút sự chú ý nhanh nhất vẫn luôn là những từ khóa kết hợp giữa "hào môn" và "tiêu cực".

Khi Hòa Mộc bước ra khỏi phòng họp báo, các phóng viên với micro và máy ảnh xúm lại quanh cô.

"Hòa tiểu thư, những lời vừa rồi là xuất phát từ chân thành hay chỉ là chiến lược truyền thông?"

"Hòa tiểu thư, liệu Tập đoàn Hòa Thị đang muốn tận dụng cơ hội này để cải thiện hình ảnh, và bài phát biểu vừa rồi được chuẩn bị kỹ càng với mục đích đó?"

"Hòa tiểu thư, tại sao lần này Tập đoàn Hòa Thị lại cử cô đứng ra làm rõ? Liệu có phải họ đang có ý định đưa cô vào hàng ngũ người kế thừa?"

"Hòa tiểu thư..."

Sự xúc động vừa rồi bỗng chốc tan biến. Một số phóng viên chỉ tập trung vào việc theo đuổi điểm nóng đã đặt ra những câu hỏi gay gắt.

Họ hoàn toàn xem buổi họp báo vừa rồi như một chiêu trò PR của Tập đoàn Hòa Thị để cải thiện danh tiếng.

Ngoài trời đang có tuyết rơi, nhưng điều đó không làm giảm đi sự nhiệt tình của các phóng viên. Mỗi bước đi của Hòa Mộc đều rất khó khăn.

Lúc này, một chiếc BMW màu đen dừng lại bên ngoài đám đông, bật đèn pha và bấm còi.

Đám đông phóng viên ngoảnh lại nhìn theo âm thanh.

Hòa Mộc tranh thủ khoảng trống này, nhanh chóng thoát khỏi đám đông, vừa nhìn thấy biển số xe thì khựng lại.

Lên xe.

Hoà Mộc không ngờ Mục Thanh Nhiễm lại xuất hiện bất ngờ như vậy.

Cảm giác được hiệp sĩ giải cứu này thật... kỳ lạ.

Mục Thanh Nhiễm nghiêng người sang, giúp cô cài dây an toàn.

Một làn hương thoang thoảng quanh mũi.

Một giây, tim đập nhanh hơn; hai giây, ánh mắt trở nên lơ đãng.

Đến giây thứ ba...

Hòa Mộc quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: "Hôm nay hơi mệt, tạm đình chiến một ngày đã."

Trong mắt Mục Thanh Nhiễm thoáng hiện nét cười nhè nhẹ, cô đưa tay phủi đi những bông tuyết tan đọng trên vai Hòa Mộc.

Đạp chân ga.

Chiếc xe đen lướt qua đám đông, để lại sau lưng những phóng viên tiu nghỉu vì không thể chặn được cô.

Tuyết phủ trắng cả bầu trời, tinh khôi không tì vết.

Giữa đêm tuyết, một người đàn ông mặc vest xanh đậm đứng ngoài phòng họp báo, tay cầm điện thoại, khuôn mặt vì giá lạnh mà đỏ bừng.

"Khâu tổng, ban đầu chính ông bảo tôi khuyên mọi người mua cổ phiếu W Technology, nói rằng sẽ sớm công bố tái cơ cấu và giá sẽ tăng mạnh. Giờ chuyện bung bét thế này, tôi trở thành cái gai trong mắt tất cả, ông không thể bỏ mặc tôi được! Ít nhất cũng phải cho tôi đủ tiền để sống nốt quãng đời còn lại, nếu không tôi sẽ tố cáo ông tiết lộ thông tin nội bộ."

Người này chính là chuyên gia phân tích cổ phiếu từng tích cực khuyên mọi người đầu tư vào cổ phiếu W trên truyền hình và trong giới đầu tư.

Cũng là kẻ gián tiếp gây ra cái chết của nhân viên KM.

"Ban đầu đúng là sẽ tăng mạnh, nhưng đầu tư Thanh Thịnh chen ngang, đó không phải điều tôi có thể lường trước."

Ở đầu dây bên kia là Khâu Nhân, cựu tổng giám đốc W Technology.

"Dù sao tôi chỉ biết ông, hoặc bỏ tiền, hoặc ngồi tù, chọn một đi." Người đàn ông lạnh lùng nói.

"Chờ tin của tôi." Khâu Nhân đáp, rồi cúp máy, quay lại phòng bao của câu lạc bộ.

"Nhị thiếu gia." Ông ta cười nịnh bợ.

Trên chiếc ghế sofa, chính là Nhị thiếu gia của Hòa gia__ Hòa Cẩn Hoài.

Khâu Nhân vừa bán xong công ty W Technology, Nhị thiếu gia đã tìm đến, nói muốn hợp tác để sau này cùng nhau hưởng lợi.

Công ty bị bán lỗ, vốn dĩ Khâu Nhân đã mang mối hận với Hòa Mộc, giờ lại thêm chuyện bị người ta dùng từ khóa hot search để uy hiếp, càng ghi thù lên đầu cô.

Sớm muộn gì cũng có ngày tính sổ một lượt.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro