Chương 24

Chương 24

Chiếc Land Rover trắng lao vút ra khỏi cổng khu dân cư như một viên đạn, phanh gấp quẹo 90 độ rồi trực tiếp lao lên con đường phía ngoài.

Tô Hạnh nhìn qua gương chiếu hậu, thấy chiếc xe con màu đen phía sau phải mất vài giây mới đuổi kịp, tay lái lắc lư loạng choạng, chạy phía sau họ một cách chật vật.

Con đường thẳng tắp phía trước đầy rẫy những xe bị tai nạn chắn ngang. Khắp nơi có những chiếc xe đâm vào gốc cây, bốc khói hoặc bốc cháy. May mắn là mặt đường đủ rộng, tuy có chướng ngại nhưng vẫn có thể luồn lách. Tốc độ xe giảm xuống một chút, nhưng vẫn giữ ở mức không dưới 60km/h, lao vút qua các chướng ngại như một tia chớp.

Tô Hạnh tim đập thình thịch, tay siết chặt dây an toàn trên vai. Cô nghiêng đầu liếc sang Ôn Như Yểu đang ngồi ở ghế lái. Gương mặt nàng lạnh lùng sắc sảo, tóc dài buộc gọn, để lộ chiếc cổ trắng ngần thanh mảnh. Đôi mắt phượng dài hẹp lúc này sắc bén đến dọa người, chân mày hơi nhíu lại, ánh mắt chuyên chú nhìn thẳng phía trước. Những ngón tay thon dài cầm chắc tay lái — trông nàng như thể hoàn toàn làm chủ được tốc độ cao trên những con đường thành thị.

Thành phố từng sầm uất, nay trở nên lạnh lẽo, đổ nát, khói bụi mù mịt. Khó mà nhìn thấy người sống trên đường. Từ sâu trong lòng thành phố vẫn vang lên tiếng súng và tiếng nổ vọng lại. Nếu không phải đang trải qua tận mắt, Tô Hạnh có lẽ sẽ nghĩ mình đang lạc vào một trò chơi tận thế 4K nào đó.

Ở cuối đường, ngay giữa đại lộ, một cột sương cao ngút ngàn vươn thẳng lên trời. Nhìn từ chính diện, thứ sinh vật khổng lồ ấy càng trở nên choáng ngợp — nó giống như một cột trụ chống trời. Từ trong xe, Tô Hạnh hoàn toàn không thể nhìn thấy đỉnh của nó.

Khung cảnh "tráng lệ" này tạm thời hút hết sự chú ý của Tô Hạnh. Chỉ vài giây ngẩn người, trong khóe mắt cô bỗng thấy một người đàn ông đang tập tễnh chạy ra giữa đường, một chân bị thương, cố sức vẫy tay cầu cứu. Cách sau hắn chừng mười mét, một con sinh vật khổng lồ như chiếc xe hơi đang bò theo. Thân hình dẹt, lớp vỏ cứng đen sẫm, phía trước có hai chiếc râu vươn dài không ngừng ve vẩy, sáu cái chân mảnh đen bám sát mặt đất chậm rãi bò tới.

"Cứu mạng——!"

Hắn vừa hét lên, chiếc xe đầu tiên phía trước không giảm tốc độ, cứ thế lao thẳng về phía hắn!

Người đàn ông chắn giữa đường bị xe đâm văng lên không trung, cả cơ thể vẽ một đường parabol rồi rơi mạnh xuống vỉa hè phía sau.

Chiếc xe đâm người lắc lư vài cái rồi vẫn tiếp tục phóng đi như không có chuyện gì xảy ra. Tô Hạnh nghiêng đầu nhìn qua cửa sổ, thấy thi thể người kia nằm bất động trên mặt đất, máu loang đỏ thẫm xung quanh. Con côn trùng ghê tởm phía sau đã bò đến bên xác.

Tô Hạnh cắn môi, siết chặt khẩu súng trong tay.

Nhưng cô không có thời gian nghĩ nhiều. Ngoài cửa kính, cô thấy vài bóng dáng kỳ lạ nhanh nhẹn nhảy lên mái của những ngôi nhà thấp bên đường, chớp mắt đã biến mất. Làn da xám bệch như vôi, thân thể trần trụi — rõ ràng không phải người.

Còn chưa kịp nghĩ sâu, thì từ một cái cây lớn ven đường, tán lá bất ngờ rung lắc dữ dội. Một cái đầu khổng lồ thò ra khỏi tán cây — trơn láng và tròn xoe, không có bất kỳ ngũ quan nào, chỉ có một khe rãnh mở rộng đầy răng sắc nhọn như kim.

Con quái bật khỏi cây, bốn chân tiếp đất, mông nhô lên như báo săn, nhắm thẳng vào đoàn xe mà lao tới.

Hai chiếc xe đầu lập tức rối loạn, bẻ lái tránh né. Con quái phóng thẳng xuống, móng vuốt sắc như dao cào mạnh vào thân xe phía trước để lại những vết xước sâu hoắm. Vì đoàn xe chạy sát nhau, chiếc trước vừa tránh xong thì con quái liền bị xe sau thu hút sự chú ý. Hai chiếc đầu tiên may mắn thoát được, còn con quái há miệng rộng như chậu máu, lao thẳng vào chiếc xe của Ôn Như Yểu đang chạy ngay sau đó!

Ôn Như Yểu nhíu mày, lập tức đánh tay lái sang trái, động cơ gầm rú, chiếc xe xoay ngang lướt nhanh, sượt qua nửa thân con quái, rồi lại xoay mạnh thêm một vòng, vượt qua nó như một mũi tên rời cung.

Tô Hạnh hoa mắt trong chớp mắt, con quái vật đã bị bỏ lại phía sau.

Nhưng chiếc xe chạy cuối đoàn thì không may mắn như thế. Nó là xe nhỏ, lại không kịp né, nhanh chóng bị con quái nhắm trúng. Khi xe định đổi hướng bỏ chạy thì va phải vật cản, bánh xe lật ngang, bắn ra tia lửa tóe sáng, rồi dừng hẳn giữa đường.

Người trong xe đó ra sao, kết cục thế nào — không cần nói cũng biết.

Chỉ vừa rời khỏi khu dân cư, chạy được đúng một con phố, đoàn xe năm chiếc đã mất hai. Giờ, xe của Tô Hạnh và Ôn Như Yểu trở thành chiếc chạy cuối — vị trí nguy hiểm nhất trong cả hàng.

Tô Hạnh mím chặt môi, căng thẳng quan sát từng chuyển động ngoài cửa sổ.

Chương 25

Đoàn xe rẽ tại ngã tư phía trước, chui vào một con phố nhỏ và hẹp. Chỉ cần vượt qua con đường này, băng qua một cây cầu, là sẽ đến được sân vận động.

Nhưng đường càng hẹp thì lại càng nguy hiểm. Tiếng động cơ xe gầm rú vang vọng giữa con phố vắng lặng. Hai bên đường là dãy cửa tiệm san sát nhau nhưng hoàn toàn không có bóng người. Nhiều cửa kính bị đập vỡ, đặc biệt là các tiệm thực phẩm và cửa hàng tiện lợi — bên trong tan hoang, nhiều nơi rõ ràng đã bị cướp phá.

Đoàn xe lao vun vút qua phố, từng cửa hàng vụt qua tầm mắt của Tô Hạnh. Một cửa hàng tiện lợi bị phá kính, bên trong đầy máu và những phần thi thể người rải rác khiến cô sởn gai ốc.

May mắn không gặp nguy hiểm, họ đã vượt qua con phố và lên cầu.

Cầu khá rộng, ít xe tai nạn, dường như từng có người dọn đường. Bên dưới là dòng sông mênh mông kéo dài đến chân trời. Xe chạy ổn định, tạm thời không thấy mối đe dọa nào. Tô Hạnh cũng thở nhẹ một hơi.

Không chỉ họ — trên cầu còn có mấy chiếc xe khác chạy cùng hướng, có vẻ cũng đang gấp rút đến sân vận động.

"Cô vẫn ổn chứ? Có cần tôi lấy mặt nạ dưỡng khí không?" Tô Hạnh liếc nhìn gương mặt hơi tái của Ôn Như Yểu, nhớ đến tình trạng cơ thể nàng vẫn chưa thích ứng hoàn toàn với nồng độ oxy cao, liền khẽ hỏi.

"Tôi không sao." Ôn Như Yểu khẽ mỉm cười: "Thật ra tôi thấy đỡ hơn trước một chút rồi. Có lẽ là vì..."

Chưa nói hết câu, nàng đột ngột đạp phanh.

Tô Hạnh không kịp phản ứng, cả người dúi mạnh về phía trước, bị dây an toàn siết đến đau nhói. Dù đã phanh, xe vẫn đâm nhẹ vào đuôi xe của gã húi cua chạy phía trước.

Đoàn xe bất ngờ dừng lại, Tô Hạnh lập tức ngẩng đầu nhìn ra phía trước, và khi trông thấy cảnh tượng rợn người kia, cô nghẹt thở —

Ngay trước mặt họ, chắn ngang mặt đường là một con côn trùng khổng lồ, dài khoảng năm mươi mét, thân hình thuôn dài và nhiều chân, giống như một con rết biến dị khổng lồ.

Con quái vật khổng lồ chắn ngang con đường buộc phải đi qua khiến ai nấy đều căng thẳng, nhưng rồi họ nhanh chóng nhận ra — nó không nhúc nhích.

Thứ này trông cứng đờ, không hề có dấu hiệu sống, như thể đã chết từ lâu.

Mọi người bắt đầu bình tĩnh quan sát kỹ hơn. Con rết đó như bị phóng đại hàng nghìn lần. Cơ thể được tạo thành từ vô số đốt, mỗi đốt mọc ra một đôi chân. Toàn thân nó nằm vắt ngang giữa cầu, tư thế quái dị, như thể đang di chuyển giữa chừng thì đột ngột quay đầu, thân mình gấp khúc thành hình chữ U, đầu và đuôi cùng quay về một hướng, kẹt lại giữa hai bên lan can cầu.

Điều kỳ dị là, dù xe cộ đã dừng lại rất lâu, con rết khổng lồ kia vẫn không nhúc nhích.

Đây là tuyến đường duy nhất dẫn đến sân vận động. Dù con rết chắn ngang nhưng không có dấu hiệu tấn công ai, nhiều xe không kiên nhẫn nữa đã mạo hiểm chạy luồn qua đuôi nó.

Chiếc đầu tiên băng qua an toàn, không hề bị gì. Rất nhanh sau đó là xe thứ hai, rồi đến xe thứ ba. Những người phía sau lần lượt nổ máy, dũng cảm lao theo.

"Cơ thể nó vẫn nguyên vẹn, không giống như đã từng bị tấn công... Thật sự là chết rồi sao?" Khi xe chạy luồn qua dưới bụng con rết và tiếp tục hướng về sân vận động, Tô Hạnh không nhịn được thắc mắc.

"Nếu nó chưa chết, thì khó mà kẹt lại trên cầu trong tư thế đó."

Ôn Như Yểu khẽ cong chân, mặt vẫn không đổi sắc, đạp ga mạnh hơn. Xe tiếp tục tăng tốc. Tô Hạnh, chưa từng trải qua cảnh đua xe kiểu này, tim lại bắt đầu đập loạn lên. Tai cô nghe thấy giọng nói lạnh lùng quen thuộc vang lên bên cạnh:

"Rết hô hấp bằng hệ thống khí quản, là hô hấp thụ động. Với cơ thể to lớn như vậy, nếu muốn cử động, sẽ cần lượng oxy cực lớn."

Oxy?

Tô Hạnh như sực tỉnh, nhìn ra cửa sổ. Quả nhiên, do ở giữa cầu — phía trên mặt sông rộng lớn — nên vị trí hiện tại cách khá xa những cột sương mù cao vút kia. Không lạ gì khi lúc nãy Ôn Như Yểu nói nàng cảm thấy dễ chịu hơn.

Dưới tay Ôn Như Yểu, chiếc xe nhanh chóng lao khỏi cây cầu. Khi đã xuống cầu, sân vận động đã ngay trước mắt. Càng gần, xe trên đường càng nhiều — tất cả đều chạy như thiêu thân, đạp ga hết cỡ để thoát thân.

Ngay lúc đó, khi họ chuẩn bị vượt qua một ngã rẽ, một chiếc Jeep bất ngờ từ đường nhánh lao ra với tốc độ cực nhanh, đâm thẳng vào chiếc xe dẫn đầu đoàn — chính là xe của gã nam sinh cầm gậy bóng chày.

Chiếc Jeep đâm sầm vào hông xe, khiến cả xe bị lật ngang, lăn mấy vòng trên mặt đường rồi đập mạnh vào một gốc cây. Trong nháy mắt, xe nát, người diệt.

Chiếc Jeep cũng không khá hơn — bay khỏi mặt đường, kéo theo một vụ va chạm liên hoàn bên làn đối diện.

Xe của gã húi cua chạy thứ hai giữ được khoảng cách vài mét nên không bị ảnh hưởng. Hắn đã giảm tốc khi thấy xe Jeep lao ra, rồi sau đó lập tức tăng ga vượt qua khi hai chiếc xe va chạm bị hất khỏi đường chính.

Những tai nạn như vậy không hề hiếm trên đường. Trong nỗi sợ tột cùng, mọi người chỉ còn biết lao về phía trước, cố gắng đến căn cứ có quân đội bảo vệ càng nhanh càng tốt, vì không ai biết liệu có thứ gì đó bất ngờ lao ra từ trong bóng tối cắn nát họ hay không.

Chỉ cần vượt qua một con phố phía trước là đến sân vận động. Tính đến thời điểm này, trong cả đoàn xe chỉ còn lại hai chiếc — xe của gã húi cua và xe của Ôn Như Yểu.

Qua khỏi ngã tư trước mặt là đến nơi. Tô Hạnh thậm chí đã lờ mờ thấy được hàng xe bọc thép xếp thành hàng từ xa. Ánh sáng hy vọng cuối cùng dường như đã hiện ra trước mắt, khiến đôi mày cô vô thức giãn ra.

Tô Hạnh thở nhẹ ra một hơi, lưng tựa vào ghế, cơ thể hơi thả lỏng. Nhưng đúng lúc ấy, từ khóe mắt, cô vô thức liếc qua gương chiếu hậu — rồi bất chợt sững người.

Phía đường chân trời sau lưng, trên bầu trời, xuất hiện vô số "chấm đen".

Cô ngẩn ra, lập tức quay đầu nhìn kỹ về phía sau —

Từng đàn, từng đàn đông nghịt như mây kéo tới, không tài nào đếm nổi. Những sinh vật đó lao tới như một cơn sóng đen khổng lồ.

"Vù vù..."

Không phải chim.

Là bọ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro