Chương 36: Không có bắt đầu, như thế nào biết kết quả?
Chương 36: Không có bắt đầu, như thế nào biết kết quả?
Yên tĩnh khắp phòng cũng không có đối với Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc lúc này có thể được gọi là kẻ xâm nhập mang đến bất cứ ảnh hưởng gì, ánh mắt trái lại sau khi đảo qua mọi người thẳng tắp rơi vào trên mặt đại gia trưởng Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc của gia tộc Cách Lỗ Lặc, dùng tiếng nói khàn khàn khôi phục không được từ lâu thăm hỏi: "Đã lâu không gặp, gia gia!"
Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc dùng con ngươi hơi trầm xuống nhìn chăm chú cô gái mang theo một mặt không hề cảm xúc, sau đó mở miệng: "Tiểu Lặc trở về làm sao cũng không chào hỏi với gia gia? Ta cũng phái người đi đón ngươi trở về" Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc trước mắt làm cho người ta cảm giác không ngông cuồng giống như trước, mà là toàn thân tản ra hơi thở yên tĩnh vui vẻ, khiến Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc sau khi kinh ngạc lộ ra tia nghi hoặc
"Gia gia lớn tuổi, cho nên Lạc Lặc không muốn làm phiền ngài. Huống chi, lần này ta cũng không phải đơn thuần trở về" Tuy là hữu lễ đáp lại, nhưng trong giọng nói của Lạc Lặc vẫn là ẩn chứa từng tia châm chọc, nhưng trong mắt lại là từng mảnh sáng tỏ, sau một khắc, ánh mắt xoay chuyển, từng cái đảo qua Ngu Phi Túc, Ngu Mạc Tình, An Đặc? Cách Lỗ Lặc, An Đắc? Cách Lỗ Lặc và An Tư? Cách Lỗ Lặc trước mắt hơi thay đổi sắc mặt, cuối cùng ánh mắt tập trung ở trên mặt An Đông? Cách Lỗ Lặc, hờ hững mở miệng, "Lần này ta trở về là muốn xử lý vài chuyện"
Đối mặt ánh mắt áp sát của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc, An Đông? Cách Lỗ Lặc không được tự nhiên nhích người, mãi đến tận giấu đến phía sau An Đặc? Cách Lỗ Lặc mới định tâm xuống, thực ra từ thời khắc đối phương xuất hiện đó, hắn thì có loại cảm giác toàn thân phát run: Mà trong lòng ngoại trừ sợ sệt ra còn có càng nhiều chửi rủa, hắn chẳng thể nghĩ tới hiện trường đủ khiến toàn bộ khu vực nổ tung lại không để Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc xuống địa ngục, ngược lại sẽ xuất hiện lần nữa ở trước mặt của tất cả mọi người. Quả thực thì như con gián đánh không chết!
Trong phòng tiệc mọi người đối với Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc đột nhiên dừng lại lời nói toàn bộ ném lấy tầm mắt hiếu kỳ, mà khi thuận theo ánh mắt của nàng nhìn phía An Đông? Cách Lỗ Lặc, tâm trạng đều là sáng tỏ
"Ngươi rốt cuộc muốn làm..." Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc còn chưa nói xong, lại đột nhiên bị một tiếng rít lên thu hút lấy xoay người, mà ở trong nháy mắt thấy được toàn thân An Đông? Cách Lỗ Lặc bốc cháy kinh ngạc không ngớt, An Đặc? Cách Lỗ Lặc, An Đắc? Cách Lỗ Lặc cùng An Tư? Cách Lỗ Lặc ở khi dập tắt lửa không kịp lui đến một bên, chỉ thấy toàn bộ yến sảnh bởi vì toàn thân An Đông? Cách Lỗ Lặc bốc cháy mà rơi vào hoảng loạn
Khi quần áo cận thân của An Đông? Cách Lỗ Lặc bị ngọn lửa nuốt hết, cũng cùng lớp da phát ra tiếng vang xì xì, da đầu mọi người đều là tê dại một hồi, kinh sợ gầm rú và thân thể lăn lộn không ngừng chạy tán loạn, ở trong phòng tiệc vàng son lộng lẫy của chủ trạch Cách Lỗ Lặc có vẻ dị thường quỷ dị
Ngay ở khi có người muốn gọi điện thoại cấp cứu, lại bị tiếng nói trầm thấp như ma quỷ của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc ngừng lại tất cả động tác: "Chuyện thứ nhất, ta muốn thay nhị thúc và cái chết của vợ con hắn đòi lại công đạo" Lạnh lẽo mà nhìn người không ngừng giãy dụa trong ngọn lửa nóng vô cùng kia, mãi đến tận sau khi quần áo của An Đông? Cách Lỗ Lặc toàn bộ cháy hết, thân thể bởi vì bỏng mà hơi co rút, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc mới lấy độ cong cực nhỏ co giật khóe môi bị mặt nạ che giấu
Đối mặt một màn này, đại gia trưởng gia tộc Cách Lỗ Lặc cùng mấy vị trưởng bối đều là hoảng sợ trợn to mắt, khi ánh mắt xoay chuyển nhìn Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc từ sau khi bước vào liền đứng ở tại chỗ chưa di chuyển nửa bước, Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc cuối cùng không nhịn được quát mắng: "Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc, ngươi làm cái gì? Còn có các ngươi, còn không mau gọi xe cứu thương?"
An Đặc vừa muốn tuân theo dặn dò của Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc, còn chưa nhấn bàn phím liền bị viên đạn không biết từ chỗ nào xuyên tới bắn rơi, khi âm thanh lanh lảnh vang vọng toàn bộ yến sảnh, tất cả mọi người lần nữa cảm thấy hoảng sợ, mà một ít người quan trọng trong thương nhân chính trị càng là không ngừng tuôn tới phía ngoài phòng
Mấy tiếng súng vang bỗng nhiên mà đến liên tục cuối cùng làm cho cả tình cảnh khống chế lại, cũng không có người biết tiếng súng là đến từ nơi nào, thì như mỗi người tựa hồ bất cứ lúc nào thì bị mục tiêu bắn hạ
"Các vị tiên sinh các vị nữ sĩ, hà tất kinh hoảng như vậy? Hôm nay gia tộc Cách Lỗ Lặc mời các ngươi tới là vì để cho các ngươi làm chứng, chỉ cần yên tĩnh kiên nhẫn chút, cuối cùng, các ngươi đều sẽ bình yên vô sự trở lại địa bàn thuộc về chính các ngươi" Nhàn nhạt mở miệng, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc vẫn chưa bởi vì nhất thời xao động vừa rồi mà chuyển động thân thể, trái lại sau khi quét mắt nhìn An Đông? Cách Lỗ Lặc tuy bị đốt thành than vẫn còn chưa chết, tiếp đó chuyển động ánh mắt nhìn lại Ngu Phi Túc, "Gia gia, nếu ta thân là người thừa kế chân chính của gia tộc Cách Lỗ Lặc đã trở về, vậy hôm nay vai chính của nghi thức này có phải cũng nên đổi người rồi không? !"
Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc trầm mặc nhìn Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc sắc mặt bình tĩnh cách đó không xa, ở một lát sau mới thấp giọng dò hỏi Ngu Phi Túc một bên luôn quan sát mà không nói: "Phi Túc, ngươi nói thế nào?" Lùi một bước để tiến hai bước đáp lại yêu cầu của đối phương, mà ánh mắt của Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc lại là vững vàng đối diện Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc
"Tuy lời của em gái không sai, nhưng mà..." Ngu Phi Túc khơi lên nụ cười nhạt nhìn về phía Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc giờ khắc này chống cây nạng, "Thân thể của em gái lại không hẳn có thể gánh chức trách lớn này, chuyện gian lao vẫn là để cho thân là anh trai ta đến gánh thì được rồi"
"Ta là có thích hợp vị trí gia chủ này hay không, anh trai không đích thân thử xem, làm sao có thể kết luận như vậy?" Không có vì trong giọng nói ẩn chứa chĩa mũi nhọn của Ngu Phi Túc mà tức giận, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc đời này lần đầu tiên dùng xưng hô "thân mật" để gọi anh trai song sinh đem nàng đưa vào cái chết này, nhưng trong lời nói vẫn là bình tĩnh hờ hững, nhưng ở khi nhìn thấy vẻ mặt lóe qua bất ngờ của đối phương, không nhịn được cười khẽ, "Hay là nói, anh trai sợ rồi?"
Ngu Mạc Tình luôn lẳng lặng đứng bên cạnh Ngu Phi Túc ánh mắt phức tạp thẳng tắp nhìn theo nửa khuôn mặt tươi cười không bị mặt nạ màu bạc che lại kia, nhưng cùng lúc cũng dò vào con mắt không có bất kỳ nụ cười nào của đối phương. Chỉ là, cô sâu sắc cảm nhận được liều lĩnh ẩn chứa trong nụ cười của đối phương không giống lúc xưa, Lạc Lặc trước mắt, thì tính là miệng cười không bao hàm chân thật cũng lộ ra tia tĩnh lặng, thì giống như, một tia khói xanh vô hình, khiến người ta không bắt được nhìn không thấu. Còn có nữa khuôn mặt bị mặt nạ che khuất, chỉ cần vừa nghĩ tới tính khả năng sẽ có, trái tim nhất thời mạnh mẽ co chặt, cô sẽ không khờ dại cho rằng trận nổ kia không có mang đến bất cứ thương tổn gì cho Lạc Lặc, càng sẽ không ngu xuẩn cho rằng Lạc Lặc giờ khắc này đứng ở cách chính mình không xa chỉ là đơn thuần muốn đoạt lại vị trí gia chủ gia tộc Cách Lỗ Lặc...
Mà từ thời khắc nhìn thấy Lạc Lặc cô thì vì Lạc Lặc còn có thể sống được xuất hiện mà cảm thấy vui mừng không ngớt, chỉ là từ đầu đến cuối không có ánh mắt giao nhau lại khiến Ngu Mạc Tình vô cớ cảm thấy sợ sệt, tiếp đó biến thành ý sợ hãi, giống như trái tim bị quấn chặt lấy từng sợi từng sợi dây leo, siết chặt đến sắp để cô thở không nổi. Trong lúc lơ đãng, khuôn mặt tràn đầy thù hận tuyệt vọng kia của Lạc Lặc đập vào đầu óc, mà khi tầm mắt ngưng tụ ở khuôn mặt bình tĩnh vừa quen thuộc lại vừa xa lạ kia, trái tim lần nữa bị mạnh mẽ đâm nhói: Hai năm trước sự lựa chọn của chính mình đã làm cho khí tức cả người của tiểu Lạc không còn như xưa nữa...
"Em gái thực sự là nói đùa, làm anh trai làm sao sợ em gái?" Ngu Phi Túc cởi ra âu phục màu trắng đưa cho người ở bên cạnh, sau đó tiếp nhận kiếm gỗ trong hai năm qua thường dùng, "Nếu đã muốn so bì, vậy em gái hẳn là sẽ không để ý ta dùng cái này chứ?" Cười híp mắt vung vẫy kiếm gỗ trong tay dần dần tới gần phía Lạc Lặc, cho đến cách xa một bước mới dừng lại, lấy thanh âm của hai người nghe thấy nhẹ nhàng mở miệng, "Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc, cho dù ngươi không chết ở trong vụ nổ kia, thân thể của ngươi cũng không phải thân thể của trước kia nữa, thời gian hai năm, mặc ngươi an dưỡng làm sao, ngươi bây giờ, cũng chỉ là cung giương hết đà mà thôi. Cuộc tỷ thí này, ta thắng chắc"
Vẻ mặt của Lạc Lặc không có bởi vì lời của Ngu Phi Túc mà biến hóa, nhưng không có ai biết khuôn mặt dưới mặt nạ của nàng đang kéo ra dáng dấp vặn vẹo đủ để khiến người ta sợ hãi, bàn tay hơi chuyển, hơi nghiêng, cây nạng vốn là chống lấy thân thể trở thành vũ khí như kiếm trong tay của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc: "Không có bắt đầu, như thế nào biết kết quả?"
"Không phải vừa bắt đầu liền biết kết quả? Thì giống như lựa chọn của mẫu thân, vừa bắt đầu thì biết" Trong nháy mắt dứt lời, Ngu Phi Túc liền xông đến phía Lạc Lặc, mà âm thanh của kiếm gỗ cùng cây nạng chạm vào nhau ở toàn bộ yến sảnh có vẻ càng chói tai, mấy hiệp xuống, Ngu Phi Túc ở sau khi không chiếm được bất kỳ cơ hội tốt nào càng là dùng hết sức mạnh toàn thân đem kiếm gỗ đánh trên cây nạng chất liệu đen óng ánh của Lạc Lặc, cơ hồ trong nháy mắt, kiếm gỗ bởi vì va chạm hết lực mà nứt ra, chẳng qua là khi trong thân kiếm gỗ lộ ra lưỡi dao lấp loé ánh bạc, khiến mọi người ở hiện trường không hề có một tiếng động ồ lên
Từ sức mạnh truyền tới trên cây nạng truyền đến lòng bàn tay cùng cánh tay, con ngươi nhẹ nhàng đảo qua lưỡi đao sắc bén gần trong gang tấc, Lạc Lặc vô tình cúi người tránh thoát tập kích xông tới mặt, khi sợi tóc bởi vì lưỡi dao mà lướt xuống một chút sau đó nghiêng người ngăn cản công kích trí mạng lần nữa kéo tới của đối phương, nhưng sau một khắc, khi Ngu Phi Túc tự tin áp chế lại cây nạng của Lạc Lặc lộ ra nụ cười thắng lợi, liền nghe được kinh ngạc thốt lên bên tai đột nhiên đến, chỉ là ở khi ý thức được lại phát hiện bên trái bụng một trận đau đớn, không thể tin cúi mắt nhìn thân kiếm băng hàn từ phía sau đâm thủng thân thể mình và cây nạng tinh thể rơi trên mặt đất hơi nhảy nhót, vừa định mở miệng lại bị quặn đau kịch liệt trong nháy mắt trong cơ thể dâng lên kích thích đến chỉ có thể phát ra tiếng gào thê thảm
Cụt hứng ngã trên mặt đất, Ngu Phi Túc hoảng sợ ngửa đầu nhìn theo Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc đầy mặt vẫn có vẻ dị thường bình tĩnh: Không dám tin nàng vậy mà để thân kiếm sắc ở trong cơ thể hắn vừa xoay tròn vừa chậm rãi rút ra, chuyện này quả thật là một loại dằn vặt trần trụi, đáng sợ nhất là, người trước mắt này càng không có một chút tâm tình biến hóa nào, giống như tất cả vừa rồi đều chỉ là hắn ảo tưởng...
Vẫn chưa bởi vì Ngu Phi Túc ngã xuống mà lựa chọn thu tay lại, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc trái lại cầm trong tay cây kiếm đang nhỏ máu từng bước từng bước tới gần người từ từ lấy tay chống đỡ chật vật lùi về sau, khi lại một lần nữa giơ lên, nam nhân sắc mặt trắng bệch hiện ra trước mắt khiến khóe miệng nàng khơi lên độ cong khinh thường
Tóc ngắn màu trắng của Lạc Lặc bởi vì động tác kịch liệt của thân thể mà hơi rung động, mà từng bước một ép gần của nàng khiến Ngu Phi Túc ngã trên mặt đất thảng thốt không ngừng hết lần này đến lần khác rút lui về phía sau, thân thể muốn bò dậy bởi vì công kích ác ý vừa rồi của Lạc Lặc mà dâng ra đau đớn mãnh liệt, khiến hắn không cách nào ngồi thẳng lên, mãi đến tận lùi đến bên chân Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc và Ngu Mạc Tình mới kinh hoảng cầu cứu: "Mẫu thân, gia gia, cứu ta!"
"Đây chính là gia chủ kế nhiệm gia tộc Cách Lỗ Lặc gia gia nhận định?" Đầu hơi nghiêng, sau khi sắc mặt lành lạnh trong mắt lại chảy đi từng tia châm chọc, "Không ngờ gia gia lớn tuổi rồi, cả ánh mắt phân định người cũng không bằng lúc trước rồi"
Tay cầm kiếm hơi nâng, sau một khắc uyển chuyển nhanh chóng vung ra, cùng thời khắc đó liền nghe được tiếng kêu thảm sắc bén đầy tràn toàn bộ yến sảnh: "Á..."
Chỉ thấy không trung xẹt qua vật thể mơ hồ lộ ra màu xanh sẫm, mà ở trong quá trình rơi xuống bị Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc vững vàng tiếp được, đợi khi mọi người phản ứng lại mới phát hiện đó vậy mà là ngón tay cái của tay trái vốn nên thuộc về Ngu Phi Túc
Ánh mắt Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc lóe lên ánh sáng u ám không rõ; Mà An Đặc? Cách Lỗ Lặc, An Đắc? Cách Lỗ Lặc và An Tư? Cách Lỗ Lặc ở khi đối mặt Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc lần đầu tiên từ trong lòng dâng lên sợ sệt thật sâu; Ngu Mạc Tình thì là kìm lòng không đặng dùng hai tay che lại bờ môi của chính mình để tránh khỏi kinh sợ kêu ra tiếng, Ngu Phi Túc ở sau khi gặp phải hai tầng đau đớn của thân thể bị đâm thương và ngón tay đứt cũng không nói ra được bất kỳ lời nói nào nữa, chỉ có thể dùng tay phải nắm thật chặt tay trái bị đứt ngón ở trên đất từng trận co rút
"Gia gia thì lớn tuổi rồi, vậy thì nên cố gắng dưỡng lão, còn về những chuyện khác của gia tộc do tiểu Lặc đảm đương thì được rồi" Từ trên ngón tay cái bị chặt đứt của khi Ngu Phi Túc lấy xuống nhẫn ngọc lục bảo đại diện thân phận chí cao vô thượng của gia tộc Cách Lỗ Lặc, sau đó đem ngón tay đứt trắng bệch nhuộm máu trả về cho chủ, "Gia gia, ngài nói tiểu Lặc nói đến có lý hay không?" Nghi vấn trong giọng nói cũng không có ý chân chính muốn có được câu trả lời của Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc, trái lại khảm nạm tâm ý quyết đoán
Hết chương 36
Edit: Mn có hí hửng không nào, từ từ thôi, truyện nó còn dài kaka
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro