Chương 165: Các nàng, là chỉnh thể không thể phân cách. (Hoàn)
Tất cả mọi người cho rằng sau khi Quý Thanh Cừ và Quý Hâm Thư lĩnh chứng nhận sẽ lập tức làm lễ cưới, mà trên thực tế, lễ cưới của hai người lại đầy đủ chậm trễ hơn nửa năm mới tổ chức. Nguyên nhân, chỉ có thể đổ lỗi vì Quý Thanh Cừ quá mức xoi mói, không chỉ có đối với sân bãi có yêu cầu, ngay cả tháng ngày cũng phải chọn. Hơn nửa năm này Đường Khởi bị nàng chơi đùa từ từ gầy gò, cuối cùng ở sau khi Quý Thanh Cừ xác định lễ cưới có thể nghỉ xã hơi.
Bởi vì có "Tấm gương" Tống Ngôn Khê này ở mặt trước, Quý Thanh Cừ đối với yêu cầu lễ cưới rất cao, nàng đem nơi lễ cưới chọn ở gần biển Phổ Nhĩ Thập của trấn An Tắc, vận dụng máy móc thông minh AI tân tiến nhất, xây dựng một toà giáo đường trên nước. Lối vào giáo đường là bến cảng Phổ Nhĩ Thập, đương nhiên cũng có thể ngồi tàu ngầm tiến vào từ thông đạo.
Toà giáo đường này ở sau khi Quý Thanh Cừ và Quý Hâm Thư kết hôn sẽ dỡ xuống, có thể nói, giá cả dỡ xuống so với kiến tạo còn đắt giá hơn. Không ít người đề nghị Quý Thanh Cừ liền đem giáo đường này để lại chỗ này, sau này cũng có thể để người muốn đến tham gia lễ cưới chi trả phí dụng. Nhưng Quý Thanh Cừ cũng không tán thành cách nói này, nàng muốn là lễ cưới toàn bộ thế giới độc nhất vô nhị không cách nào phục chế, nếu có người mượn giáo đường này, vậy thì không còn là thuộc về riêng mình và Quý Hâm Thư.
Đối với Quý Thanh Cừ giàu có hào sản điểm ấy phần lớn bạn bè mạng đã biết rồi, có người nói nàng phô trương lãng phí, còn có người hiếu kỳ gia thế sau lưng nàng, thậm chí nói muốn tìm người tra nguồn tiền của nàng. Đối với lần này Quý Thanh Cừ toàn bộ bỏ mặc, chỉ chuyên tâm tập trung vào bên trong kế hoạch của lễ cưới. Cho tới sau đó, bạn bè mạng sau khi biết thân phận của nàng và Quý Hâm Thư sau lưng, vốn là gửi những bình luận bôi đen nàng kia tự nhiên là lặng lẽ cắt bỏ, chỉ lo Quý Thanh Cừ ngày nào đó không cao hứng tìm tới bọn họ.
Ngày lễ cưới chọn ở ngày 10 tháng 8, cũng chính là hai ngày trước sinh nhật Quý Hâm Thư. Hai người sẽ đến trấn An Tắc sớm một ngày, thời gian qua đi một năm lại trở về nơi này, Quý Hâm Thư đúng là không có ý nghĩ gì đặc biệt, ngược lại là Quý Thanh Cừ so với cô nghĩ đến còn càng nhiều hơn một chút. Hai người ở trấn An Tắc gặp lại, có thể nói, nơi này là bước ngoặc của Quý Thanh Cừ và Quý Hâm Thư.
"Quý tiểu Thư, chị còn nhớ không? Lần đầu tiên em tới trấn An Tắc ở đây lạc đường, ở đây gặp phải chị." Quý Thanh Cừ lôi kéo Quý Hâm Thư đứng ở trước đài phun nước bỏ hoang kia, nơi này vẫn không có hành khách gì, chỉ có lão nhân lẻ loi ngồi ở xung quanh sưởi mặt trời, thỉnh thoảng có mấy du khách lạc đường đi tới, lại rất nhanh sẽ rời đi.
"Chị đương nhiên nhớ tới, vào lúc ấy em đứng dưới ánh mặt trời, thời điểm chị thấy em, coi chính mình bởi vì quá mức nhớ nhung sinh ra ảo giác, mãi đến tận em đi tới trước mặt của chị, dò hỏi chị làm sao tìm được đường, chị mới biết em là thật sự đi tới bên cạnh chị, đáng tiếc em đã không nhận ra chị." Nhớ lại chuyện ngày đó, trong mắt Quý Hâm Thư mang theo mấy phần hoài niệm, có thể nghe được cô nói mình không nhận ra cô, Quý Thanh Cừ có chút đau lòng, kỳ thực nàng vào lúc ấy thì mơ hồ nhận ra được không đúng của Quý Hâm Thư, sinh ra một loại cảm giác thân cận vô cùng, chỉ là khi đó Quý Hâm Thư cố ý thay đổi âm thanh, lại che lấy hơn nửa khuôn mặt, Quý Thanh Cừ xác thực khó nhận ra cô, nhưng cảm giác lại là không có lừa gạt mình.
"Quý tiểu Thư, là em không tốt, lúc đó lại không nhận ra chị, nhưng chị vẫn là dẫn em đi nhà bên kia, em thường thường sẽ nghĩ mà sợ, nếu như em không đi lạc đường tới nơi này, có phải là thì sẽ không gặp phải chị. Nhưng sau đó em nghĩ, trên thế giới là không có nếu như. Em một lần nữa tìm được chị, chúng ta thành vợ của nhau, đây có lẽ chính là kết cục đã định từ lâu."
Quý Thanh Cừ hơi xúc động mà nói, nàng phát hiện càng là tới gần lễ cưới, cảm khái trong lòng mình thì càng nhiều . Đại khái là tháng ngày hạnh phúc nhiều lắm, để nàng luôn là không nhịn được suy nghĩ mỗi một ngày không tốt trước đây. Sẽ cố ý doạ chính mình suy nghĩ nếu như mình không tìm được Quý Hâm Thư sẽ làm sao, mỗi lần nghĩ tới những thứ này, Quý Thanh Cừ đều sẽ lập tức ôm lấy Quý Hâm Thư, tự nói với mình hết thảy thứ này đều là giả, mà kết quả tốt của bây giờ mới là chân thực.
Hai người ở đây đợi một chút, về tới nhà các nàng trước đây ở cùng một chỗ. Trên đường, Quý Thanh Cừ nói chuyện chính mình cố ý làm hỏng phòng tắm ăn vạ chỗ của Quý Hâm Thư, kỳ thực Quý Hâm Thư cũng đã sớm đoán được, lúc đó cô để Quý Thanh Cừ lưu lại, chẳng qua là một loại dung túng khác.
Hai người ở trước lễ cưới dựa theo tập tục phải tách ra một đêm, đúng lúc nhà của hai người ngay ở phụ cận lẫn nhau, chuyên gia trang điểm cũng tương đối dễ dàng vì các nàng từng người trang điểm. Đêm nay, Quý Thanh Cừ coi chính mình sẽ ngủ không được, lại ngoài ý muốn đến vừa ngủ đến trời sáng. Đến sáng sớm lễ cưới, cửa phòng của nàng bị người gõ vang, Quý Thanh Cừ từ trên giường xuống, phát hiện là Tống Ngôn Khê mang theo một đám bạn tốt hai người biết lại đây náo loạn, Quý Thanh Cừ lúc này mới có cảm giác lễ cưới thực sự.
Chuyên gia trang điểm phân biệt trang điểm cho hai người, sau đó chính là bạn bè của hai người từng người lục tục đến. Công nhân của Quý thị có một bộ phận, đương nhiên còn có Tống Ngôn Khê Thẩm Khanh Vãn những người bạn nầy, ngay cả Lý Viện cũng nhận được lời mời đến. Nàng là một người mờ mịt nhất bên trong hết thảy những người tham dự, nàng không hiểu Kỷ tiểu thư lúc trước làm sao thì thành Quý Hâm Thư tiểu thư, mà Quý Thanh Cừ lại là em gái của cô, hai người còn không phải thân sinh, hiện tại lại liền muốn kết hôn rồi.
Nghĩ đến chính mình trước đó ở trấn An Tắc nhìn hai người ở chung, vào lúc ấy nàng căn bản không nghĩ tới các nàng quen như vậy, vậy tại sao muốn làm bộ không nhận ra chứ? Lý Viện mờ mịt đến ngồi ở chỗ ngồi khách quý, cũng là lần đầu tiên thấy được gương mặt hoàn chỉnh của Quý Hâm Thư. Nàng trước sau đều biết, ngũ quan Quý Hâm Thư rất tinh xảo, nếu như không có sẹo trên mặt, không cần tóc che khuất mặt, sẽ là một người đẹp đẽ cỡ nào.
Hiện tại, nàng cuối cùng thấy được dáng dấp vốn có của Quý Hâm Thư. Nàng mặc mạng che mặt đứng nơi lối vào giáo đường, dưới chân là biển xanh thẳm, bên trong kính trong suốt đặt kim cương làm thành hình dáng bó hoa, ở bên trong nước và ánh mặt trời lóe sáng phát sáng.
Quý Hâm Thư là căng thẳng, trong lòng cô còn lâu mới có được bình tĩnh biểu hiện ra trên mặt. Toàn bộ giáo đường quanh quẩn khúc dương cầm du dương, mà Quý Hâm Thư có thể nghe được, cũng chỉ có tiếng bước chân của Quý Thanh Cừ đạp giày cao gót hướng tới chính mình. Khi người kia đứng bên cạnh mình, đưa tay kéo chính mình, Quý Hâm Thư quay đầu lại, cùng Quý Thanh Cừ bốn mắt nhìn nhau, hai người cười yếu ớt đối với nhau, sau đó dắt tay đi vào trong giáo đường.
Hai người đều rất đẹp, khách quý được mời tới dường như cũng không phải xem một hồi lễ cưới chân chính, trái lại càng giống như là thưởng thức một màn điện ảnh, một màn đồ họa có thể di động. Cha sứ đứng trước mặt hai người, hỏi mỗi cái vấn đề điển lễ kết hôn đều sẽ hỏi. Đại đa số người yêu ở đây nói ra lời thề thường thường là lời tâm tình dối trá lại tràn ngập châm chọc, bởi vì bọn họ cả trung thành cơ bản nhất đều không thể duy trì, chớ đừng nói chi là là sinh lão bệnh tử, không rời không bỏ.
Nhưng mà đối với Quý Hâm Thư và Quý Thanh Cừ mà nói, cho dù chết cũng không cách nào đem các nàng tách ra. Các nàng, là chỉnh thể không thể phân cách. Mạnh mẽ hóa giải, chỉ có thể đau đến không muốn sống, máu me đầm đìa.
Toàn văn hết.
Edit: Bộ này chính thức kết lại sau mấy năm đào hố nha, thanks mấy thím đã theo dõi truyện đến ngày hôm nay. Xem full tại web dembuon.vn. Link ở dưới phần bình luận
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro