Chương 73

# Tiêu Ngôn Cẩn trở thành con rể của Quý gia #

Tin tức này lập tức chiếm sóng mọi mặt báo lớn nhỏ.

Fan couple xúc động đến rơi nước mắt: Thật quá kích thích!

Fan only Tiêu Ngôn Cẩn thì không thể tin nổi.

Họ cho rằng, dù Tiêu Ngôn Cẩn có vô sỉ đến mức khiến người ta tức sôi máu, thì với tư cách là một Alpha, sao cô có thể cam tâm làm rể sống nhờ nhà bên vợ chứ? Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!

# Tiêu Ngôn Cẩn thật giả khó phân, bị Quý gia ép làm con rể #

Một tin đồn khác đột ngột xuất hiện, khiến dân mạng xôn xao cho rằng Tiêu Ngôn Cẩn không thể nào yếu đuối đến vậy.

【Tiêu Ngôn Cẩn trước đây không phải còn giúp Quý Vân Nặc dạy dỗ tên đàn ông bỉ ổi kia à, với tính cách của cô ấy sao có thể chấp nhận làm rể nhà vợ chứ?】

【Tiêu gia phá sản rồi phải không? Tôi đoán Quý gia cố ý dùng chuyện hợp tác giúp đỡ Tiêu gia làm mồi nhử, ép Tiêu Ngôn Cẩn phải gả vào làm rể Quý gia đấy!】

【Vậy cho hỏi, rốt cuộc Quý Vân Nặc với Tiêu Ngôn Cẩn có thật lòng yêu nhau không?】

【Fan couple trả lời: Nhất định là yêu nhau rồi, nếu không thì Tiêu Ngôn Cẩn vì cái gì lại chịu về làm con rể Quý gia, chắc chắn là vì bà xã yêu dấu của mình ~】

【Nhưng tôi nghĩ Tiêu Ngôn Cẩn là người có khí chất, lần debut đó cô ấy còn công khai yêu cầu công bằng khi xét duyệt số liệu, sao lại dễ dàng đồng ý làm con rể được, chắc chắn là bị ép】

【Dù sao thì Tiêu Ngôn Cẩn vẫn có lời, không chỉ cưới được đại mỹ nhân, còn kết hôn với hào môn danh giá nhất, đối với Tiêu gia cũng có lợi chứ sao】

【Lợi gì chứ? Tôi nghe nói ngay cả công ty Quý gia cô ấy cũng không được vào, sau này tài sản chắc chắn cũng mang tên Quý Vân Nặc, cô ấy chỉ là con rể hữu danh vô thực thôi】

【Nghe vậy thì tôi lại thấy cô ấy đúng là bị ép thật, tôi từng theo dõi chương trình tuyển tú, tuy không phải fan nhưng trong show Tiêu Ngôn Cẩn tuy có vẻ mặt dày nhưng trong lòng vẫn giữ được phong thái của hào môn, chắc chắn là bị ép】

Cư dân mạng và fan cứ bàn ra tán vào, cuối cùng kết luận: Tiêu Ngôn Cẩn là bị ép gả.

Nhờ Tiêu Ngôn Cẩn, trong vòng một năm xuất hiện hơn chục vụ hot search, không biết Weibo đã kiếm được bao nhiêu tiền quảng cáo. Cư dân mạng đặt biệt danh cho cô: “Nữ hoàng hot search”.

-------------------------------

Tại phòng khách Quý gia, mấy nhân vật chính trong câu chuyện trên hot search vẫn đang ăn cơm.

Vệ Thấm nhìn hot search rồi lạnh lùng cười: “Những người đó có ý gì, sao đến mẹ thì liền biến thành hình tượng mẹ vợ ác độc hả?” Vệ Thấm vén tóc dài, mặt đầy khó chịu, "Từ khi mẹ ra mắt đến giờ vẫn luôn là hình tượng hoa hậu ôn nhu quý phái, sao họ lại nói mẹ thành như vậy?”

Quý Chi Diệp phì cười. Năm đó dù Vệ Thấm còn trẻ mà đã giành Ảnh hậu, nhưng vì tính tình không tốt, bị biết bao tài khoản marketing bôi đen, đến giờ vẫn có người tin bà là một bà mẹ vợ độc ác.

“Chị cười cái gì?” Vệ Thấm lấy tay đấm Quý Chi Diệp mấy cái, làm nũng nhíu mày: “Em không ôn nhu sao?”

“Trong mắt chị, em là người dịu dàng nhất.” Quý Chi Diệp vội vàng dỗ vợ, hết lời khen ngợi.

Vệ Thấm bĩu môi, nhưng xem ra rất hài lòng.

Tiêu Ngôn Cẩn nhấp môi, cô gần như ngày nào cũng phải chứng kiến hai bà mẹ vợ ngọt ngào phát đường, không khỏi nhìn sang Quý Vân Nặc.

Quý Vân Nặc tỏ vẻ nàng đã quen rồi.

Hai người kia là ảnh hậu kiêu kỳ và tổng tài dịu dàng, Quý Vân Nặc đã lớn lên giữa kiểu mẫu này, nên chẳng còn hứng thú với tiểu thuyết ngôn tình.

Vệ Thấm hỏi: “Con ăn xong chưa?”

Quý Vân Nặc gật đầu, không hiểu sao mẹ lại hỏi thế.

Vệ Thấm đứng dậy: “Mẹ có chuyện muốn nói với con.”

Quý Vân Nặc tùy ý đi theo bà lên lầu.

Dưới phòng khách chỉ còn lại Tiêu Ngôn Cẩn và Quý Chi Diệp.

Hai người vẫn chưa thân thiết lắm, nhìn nhau cười gượng, có chút ngượng ngùng.

“Vân Nặc đối xử với con chắc là tốt chứ?” Biết rõ tính cách con gái, Quý Chi Diệp hỏi thăm. Trong mắt bà, Vân Nặc phần lớn thừa hưởng tính cách của Vệ Thấm, nên bà lo Tiêu Ngôn Cẩn khó mà kiểm soát được nàng.

“Dạ, chị ấy đối với con rất tốt, rất dịu dàng.” Tiêu Ngôn Cẩn vội gật đầu.

Quý Chi Diệp có phần bất ngờ, tuy bà đúng là cảm nhận được Vân Nặc cư xử với Tiêu Ngôn Cẩn khác với người khác.

Tiêu Ngôn Cẩn ho khẽ một tiếng. Quý Chi Diệp là người đứng đầu Quý gia, cô cảm thấy nên xây dựng quan hệ tốt, bèn chuyển chủ đề: “Mama và mẹ, hai người tình cảm thế này, sao lại không sinh thêm đứa nữa ạ?”

Quý Chi Diệp giọng đầy căm phẫn: “Năm đó lúc Thấm Thấm mang thai Vân Nặc, dù chịu đựng rất tốt, nhưng lúc đau thì ngày nào cũng nằm trên giường khóc, cứ nói là không bao giờ muốn sinh nữa. Mama thương bà ấy, tính bàn với bà ấy xem có nên triệt sản luôn không, ai ngờ bà ấy không đồng ý. Thế là mỗi ngày mama đều dỗ dành cho bà ấy vui, nhưng bà ấy vẫn đau. Mama nói, ‘Chị không thể thay em chịu đau, nhưng chị có thể cùng em chịu một phần’, rồi đưa tay ra nói ‘nếu đau quá thì cắn chị đi’. Sau đó, trên người mama toàn là dấu răng của bà ấy, nhưng mama chấp nhận! Cũng vì thế nên sau khi sinh Vân Nặc xong, mama và bà ấy quyết định không sinh thêm nữa.”

Tiêu Ngôn Cẩn nghe xong cảm thấy vô cùng khâm phục. Dù trước kia cô từng nghe danh Quý tổng là người sợ vợ, thương vợ nổi tiếng, nhưng lần này được chứng kiến tận mắt, còn ngọt ngào hơn cả lời đồn. Trong lòng cô thầm quyết định: mình nhất định phải làm một người vợ còn hoàn hảo, chu đáo, dịu dàng và yêu thương vợ hơn cả Quý Chi Diệp!

-------------------------------

Vệ Thấm dẫn Quý Vân Nặc lên thư phòng.

Quý Vân Nặc hỏi: “Mẹ, có chuyện gì vậy ạ?”

Vệ Thấm khoanh tay, thở dài một hơi rồi nhăn mặt: “Tiêu Ngôn Cẩn… có phải là… không được lắm không?”

Quý Vân Nặc: “???”

Vệ Thấm tự suy diễn: “Tối qua mẹ nghe lén bên ngoài phòng các con… cảm giác Tiêu Ngôn Cẩn chắc là chưa có kinh nghiệm? Có vẻ còn chưa thành thạo lắm? Nghe giọng con thì hình như bị nó làm đau?”

Quý Vân Nặc lập tức đỏ mặt: “Mẹ! Sao mẹ có thể nghe lén chúng con chứ!”

“Cái đó không trách mẹ được, là do con rên to quá. Mẹ chỉ tình cờ đi ngang qua thôi.” Vệ Thấm lắc đầu như thể vô tội.

Quý Vân Nặc mím môi, rõ ràng nàng đã cố kìm nén, sao lại thành "rên to" được chứ.

Muốn nói đến tiếng đau đớn… chắc mẹ nghe nhầm rồi. Rõ ràng là mình cắn Tiêu Ngôn Cẩn làm cô đau mới đúng.

Đột nhiên Vệ Thấm hỏi: “Hai đứa đã làm được bao nhiêu lần rồi?”

Quý Vân Nặc yên lặng một hồi, rồi thuận miệng nói: “Chắc hơn hai mươi lần.”

“Các con bắt đầu yêu nhau từ lúc thi tuyển tú, tính ra mới một năm rưỡi mà mới hơn hai mươi lần? Mẹ và mama con lúc đó thì lúc nào cũng… ấy ấy.”

Quý Vân Nặc: “……” nàng nghi ngờ Vệ Thấm đang cố khoe khoang mama của nàng tốt, giỏi thế nào.

Vệ Thấm suy tư rồi nói: “Làm hơn hai mươi lần rồi mà vẫn chưa có thai sao?”

Quý Vân Nặc thở dài, đành phải kể chuyện hai người không hợp tin tức tố cho mẹ nghe.

Vừa nghe xong, Vệ Thấm lập tức hiểu ra: “Thảo nào, mẹ còn tưởng Tiêu Ngôn Cẩn… yếu quá.”

Quý Vân Nặc nhíu mày: “Dĩ nhiên là không yếu rồi, chỉ là lúc đầu hơi ngơ ngác chút, sau đó thì khá hơn nhiều rồi.”

Vệ Thấm ngồi lên chiếc ghế Quý Chi Diệp hay dùng, ra vẻ nghiêm túc dạy dỗ: “Vân Nặc, nói thật với mẹ đi, có phải Tiêu Ngôn Cẩn… không biết làm?”

Quý Vân Nặc nghẹn lời.

Vệ Thấm vuốt tóc, lộ ra ánh mắt quyến rũ đúng chất ảnh hậu, khí chất ưu nhã quý phái từng cử chỉ, chẳng trách năm xưa có bao nhiêu Alpha say đắm. Bà mỉm cười nói: “Vân Nặc, mẹ và con đều là Omega nên đừng ngại ngùng như thế.”

“Mẹ có nhiều kinh nghiệm lắm, có thể giúp con mà.”

Quý Vân Nặc á khẩu.

Kinh nghiệm thì đúng là nhiều thật, vì tối nào nàng đi rót nước cũng có thể nghe thấy phòng của hai mẹ rung chuyển.

"Em ấy rất ngây thơ.” Quý Vân Nặc đỏ mặt, nói những lời này mà cũng ngại.

Vệ Thấm ngạc nhiên: “Con bé năm xưa dù gì cũng là một tra A, sao lại ngây thơ được?”

Quý Vân Nặc cũng không hiểu tại sao Tiêu Ngôn Cẩn lại "không hiểu chuyện". Có thể mấy lời đồn đúng là chỉ là lời đồn. Nàng lắc đầu: “Con cũng không biết, có thể mấy chuyện đó em ấy không rành thật.”

Vệ Thấm nghiêm túc nói: “Vậy thì mẹ truyền kinh nghiệm cho con, con phải nghe kỹ nhé. Đầu tiên là mặc đồ gợi cảm để quyến rũ con bé. Sau đó… sau khi làm xong thì nhớ khen ngợi nhiều vào, cho con bé có cảm giác thành tựu…”

Vệ Thấm nói rất nhiều, rất chi tiết. Dù Quý Vân Nặc ngoài mặt giả vờ không quan tâm, nhưng trong lòng thì ghi nhớ từng điều một.

“Cứ làm thường xuyên sẽ ổn. Lúc mẹ mang thai con, mama con còn không được làm mà vẫn chịu đựng được. Con phải biết trân trọng đó.”

Cuối cùng, Vệ Thấm còn không quên khoe khoang: “Mẹ con lợi hại lắm, năm đó vừa thử là dính bầu luôn.”

Quý Vân Nặc: “……” Lại nữa rồi!!!

---------------------------------

Tiêu Ngôn Cẩn vừa tắm xong bước ra, thấy Quý Vân Nặc đang đeo kính đọc sách.

Tóc đen dài buông xuống một bên, trông dịu dàng, thanh lịch.

Trong phòng tràn ngập hương tin tức tố mùi hoa hồng của Quý Vân Nặc.

Phóng thích tin tức tố như vậy dễ khiến người ta say đắm.

Tiêu Ngôn Cẩn cảm thấy cổ họng khô rát.

Cô ngồi xuống giường, nhìn đôi tay trắng muốt lật trang sách của Quý Vân Nặc.

“Tỷ tỷ, đang đọc sách mà tự nhiên phóng thích tin tức tố làm gì vậy?”

Quý Vân Nặc mặc váy ngủ dài bằng lụa đen. Tiêu Ngôn Cẩn luôn thấy kiểu váy này tuy trông có vẻ kín đáo, nhưng lại chính là công cụ "gợi tình" cực mạnh.

Tiêu Ngôn Cẩn khép sách lại, đặt sang một bên.

“Hay là mình xem phim đi.” Quý Vân Nặc nhớ lời mẹ dặn nên đề xuất.

“Được thôi, xem gì?”

“Chờ chút.” Quý Vân Nặc mở hộp thư. Vệ Thấm đã gửi sẵn hơn chục bộ phim, còn kèm chú thích rõ ràng:

[Gia đình luân lý, ngoại tình, nơi phong nguyệt, SM nhẹ nhàng đủ loại đề tài]

[Người mới nên xem bộ này trước]

Quý Vân Nặc suy nghĩ rồi bật TV.

Rất nhanh, bộ phim được chiếu lên. Tiêu Ngôn Cẩn đã bị ảnh hưởng bởi tin tức tố, chẳng hứng thú gì với phim, chỉ muốn "hành động", nhưng vì là đề xuất của tỷ tỷ nên cô không tiện phản đối, nghĩ bụng có thể vừa xem vừa… triển khai.

Nhưng ngay lập tức, màn hình xuất hiện cảnh hai cô gái ôm hôn, làm Tiêu Ngôn Cẩn sững người.

“Cái gì vậy?”

“Phim tình cảm.” Quý Vân Nặc bình tĩnh đáp.

Phong cách rất nghệ thuật, chắc sẽ không quá mạnh đâu – cô nghĩ.

Nhưng vài giây sau, quần áo đã rơi hết.

Tiêu Ngôn Cẩn nhếch môi: “Phim này mà gọi là nhẹ nhàng á?”

Quý Vân Nặc chưa từng xem thể loại này, chỉ ngơ ngác gật đầu.

Càng về sau, cảnh nóng càng mãnh liệt.

Tiêu Ngôn Cẩn cảm thấy đây không còn là phim nữa, rõ ràng là video H có cốt truyện!

Quý Vân Nặc bối rối vuốt tóc, thân thể bắt đầu nóng lên theo diễn biến.

Nàng nói nhỏ: “Mẹ bảo tụi mình xem để tăng cảm xúc.”

Tiêu Ngôn Cẩn thở dài, ánh mắt dần nóng lên. Quý Vân Nặc có chút lúng túng, định cầm điều khiển từ xa tắt đi, nhưng bị Tiêu Ngôn Cẩn giữ lại.

Tiêu Ngôn Cẩn đè nàng xuống, vừa hôn loạn khắp mặt, vừa hỏi: “Tỷ tỷ đã từng xem mấy cái này chưa?”

Quý Vân Nặc vốn tự xưng thanh cao, đến tiểu thuyết còn chẳng đọc, nói gì phim thế này.

“Dĩ nhiên là chưa.”

Tiêu Ngôn Cẩn khẽ cười, thật ra cô cũng không thích xem.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro