Chương 52

Trên đường đi, Khổng Thượng Từ phi thường nhiệt tình, hơn nữa lại còn phá lệ đặc biệt chân thành thẳng thắn.

Ông ta nói thẳng với Dụ Ngôn về chuyện mình có tất cả tám căn cứ và một trụ sở chính. Địa điểm mà bọn họ sẽ đến vào hôm này chính là phòng thí nghiệm tại trụ sở chính, nơi dường như ai cũng đã biết.

Phòng thí nghiệm này được xây dựng cực kỳ phô trương ở trung tâm thành phố Tạp Phi, sâu dưới lòng đất của tòa nhà văn phòng dành cho hoạt động thương nghiệp.

Lối vào tầng hầm thông qua một tòa cao ốc nào đó, đi xuống 20 m bằng thang máy, sau đó đổi sang xe tham quan, lái thẳng sang phải tầm 1 km, cuối cùng là đến cổng phòng thí nghiệm ngầm.

"Dù sao cũng đã đến đây rồi, trước khi lấy tài liệu, tôi sẽ mang hai vị tham quan một chút." Khổng Thượng Từ đi ở phía trước, ông ta mở cửa phòng rồi đứng sang một bên, mời Dụ Ngôn đi vào trước, trên mặt là nụ cười hòa ái nhiệt tình, "Ở chỗ tôi có mấy địa phương không tồi đâu, rất đáng để xem đấy."

Dụ Ngôn không đáp, cô đi về hướng Khổng Thượng Từ chỉ.

Bọn họ bước vào một sảnh trung gian được canh gác cẩn mật.

Cửa ra vào đối diện với cửa ra vào của một khu vực khác. Có tám vệ sĩ cao lớn canh gác ở cửa, còn có hai hàng mười người máy màu bạc đứng dựa vào tường. Người máy không có mã số trên cơ thể, rất có thể chúng được cải tạo từ chợ đen, không bị hạn chế bởi Ba điều luật của người máy.

Một người đàn ông trung niên khoác áo blouse trắng đang đứng đợi ở tiền sảnh, khi nhìn thấy có người tiến đến, ông ta lập tức đi tới và cung kinh nói, "Khổng tiên sinh. Xin chào hai vị."

Khổng Thượng Từ gật gật đầu, "Dẫn đường đi, dẫn hai vị đại nhân này đi thăm thú một chút."

"Vâng." Người đàn ông bước đến cánh cửa chống nổ màu trắng được canh giữ bởi tám vệ sĩ Alpha, đầu tiên ông ta gật đầu với camera giám sát ở bên cạnh, sau đó, cửa sổ nhập vân tay được mở khóa, đưa ra thiết bị dò quét.

Người đàn ông nhập mật khẩu cùng dấu vân tay, chờ cánh cửa phát ra âm thanh nhận dạng thành công, ông ta liền lùi lại. Vệ sĩ ở hai bên trái phải đồng loạt đi lên, họ dùng sức lực cực đại để kéo cửa ra.

Bên kia cánh cửa là hành lang trắng toát, hai bên hành lang có cửa kính bán trong suốt, trên cửa có in những con số màu bạc tăng dần, lên đến 5 chữ số.

Dụ Ngôn thoáng nhìn vào cửa, độ trong suốt của thủy tinh không cao, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy một chút hình dáng. Bên trong cửa dường như là một căn phòng bình thường.

Cô chuẩn bị thu hồi ánh mắt, nhưng đúng lúc này, một bóng người đột nhiên vọt tới bên cửa, dùng lòng bàn tay điên cuồng đập vào cửa.

Cửa kính hoàn toàn cách âm, động tĩnh bên trong không thể truyền ra ngoài, chỉ có thể nhìn thấy động tác kịch liệt của người nọ.

Cô nhìn thêm một chút, người đàn ông nhanh chóng giải thích, "Đây là Omega mới chuyển đến đây, tính tình không tốt lắm, mấy ngày nữa sẽ ngoan."

Dụ Ngôn cau mày, "Ý ông là gì?"

Người đàn ông bị cô hỏi liền sửng sốt một chút, dùng ánh mắt thử dò hỏi Khổng Thượng Từ.

Khổng Thượng Từ cười nói, "Hai vị này lần đầu đến đây, ông giải thích kỹ càng một chút đi."

Người đàn ông hiểu ý, liền nói, "Nơi này là nơi thuần dưỡng Omega. Không nghe lời, không ngoan ngoãn, không biết hầu hạ người khác, hoặc là ngoại hình, tích cách, tin tức tố không đủ hoàn mỹ, đều có thể gửi đến đây để thực hiện cải tiến."

Vừa nói, nhóm người đã bước đến cánh cửa được đánh số có đầu 3.

"Đây là Omega sau ba tuần được gửi tới." Ông ta ấn điều chỉnh cửa, thủy tinh dần dần trở nên trong suốt, bên trong phòng lộ ra rõ ràng.

Căn phòng rộng 30 mét vuông, có giường, một bộ bàn ghế đơn cùng một cái toilet. Sạch sẽ, lại trống trải.

Một Omega trẻ tuổi mảnh khảnh và xanh xao ngồi ở mép giường, biểu tình như dại ra nhìn chằm chằm bức tường.

Người đàn ông nói, "Cô ta đang được cải tạo độ mẫn cảm thân thể. Sau khi cải tạo thành công, chỉ cần hơi chạm vào một chút, cô ta cũng đủ run rẩy, đáng yêu chứ?"

Dụ Ngôn lạnh lùng nhìn ông ta, trên mặt không có chút biểu cảm.

Khổng Thượng Từ liền nói, "Không cần nói những thứ này, mở cửa ra đi, trực tiếp đem hai vị đại nhân này vào là được rồi."

"Vâng." Người đàn ông đáp lại, điều chỉnh bộ điều kiển một lúc, độ trong suốt của tất cả các cửa kính đồng thời tăng lên, hiện rõ Omega trẻ đẹp trong phòng.

Càng đi vào sâu, "cảnh sắc" trong phòng càng... diễm lệ kinh người.

Người đàn ông dẫn đường giải thích rằng đây đều là những cách thức khai phá thân thể, trong lúc trò chuyện, nhóm người vừa lúc đi đến phòng Omega có máy móc.

Đi đến cuối hành lang, lại có một cánh cửa khác.

Đáy mắt người đàn ông có chút tự đắc, "Phía trước đều là món khai vị, đồ ngon nhất nằm đằng sau cánh cửa này."

Nói xong, ông ta đẩy cửa ra.

Phía sau cánh cửa là hai cái thang máy thành trong suốt, dựa trên phân chia giới tính Omega, người đàn ông đưa Dụ Ngôn vào khoang Omega nữ.

Thang máy chuyển động đi xuống, sau khi đi qua một vùng tối tăm, đột nhiên mọi thứ sáng bừng lên, người đàn ông đưa họ tiến xuống "khu phong cảnh" - nơi các lồng kính được phân bố xung quanh thang máy. Trong mỗi lồng là một Omega không mặc quần áo, mắt của tất cả Omega bị che bằng vải đen, họ đang quỳ đối mặt với thang máy...

Một tầng thang máy còn được trang bị một người máy, cùng Omega tiến hành các loại biểu diễn.

Chỉ cần liếc mắt một cái, lọt ngay vào tầm mắt là những hình ảnh không thể miêu tả, đích thực là một đại tiệc thác loạn.

Khổng Thượng Từ khoe khoang, "Omega ở nơi này đều trải qua sàng lọc và huấn luyện cẩn thận. Cho dù đó ngoại hình, mùi hương, độ nhạy cảm hay thậm chí là phản ứng, đều là cực phẩm. Quan trọng nhất, chúng rất-----"

Khổng Thượng Từ cố ý nhấn mạnh hai từ, "nghe lời."

Lúc ông ta lúc nói chuyện đều chăm chú nhìn phản ứng của Dụ Ngôn.

Vô số Omega xinh đẹp lướt qua trước mắt Dụ Ngôn, lại không thể khuấy động một chút gợn sóng trong mắt cô. Cô vẫn thờ ơ lạnh nhạt, lông mày cũng không động đậy một chút.

Khổng Thượng Từ lại nhìn Lục Kha Nhiên. Lục Kha Nhiên cau mày thật chặt, không biết cô đang cố nghiêm túc chống lại cám dỗ, hay là chán ghét loại triển lãm Omega như vậy.

Cuối thang máy là một cái bệ hình tròn rộng hai thước, thành bệ vẫn là lồng kính, nhưng Omega bên trong so với bên trên càng thêm xinh đẹp diễm mỹ.

Những Omega này đều bị trói bằng dải lụa đen, bị bịt mắt bắt quỳ trước kính.

Khổng Thượng Từ bí mật nháy mắt với camera trong góc, cửa kính lặng lẽ mở ra, vô số mùi hương ngọt ngào của Omega đột nhiên bay tới.

Hương vị ngọt ngào nồng đậm, theo hơi thở và lỗ chân lông của Alpha ngấm sâu vào cơ thể một cách mạnh mẽ. Phản ứng theo bản năng của Alpha nhanh chóng hình thành, cảm xúc hưng cảm trỗi dậy không thể kiểm soát, máu huyết sôi trào.

Không đến hai giây, đôi mắt Lục Kha Nhiên đã đỏ hoe.

Dụ Ngôn lập tức nín thở, nhưng nồng độ tin tức tố của Omega trong không khí lại quá cao, làn da cô chạm vào tin tức tố bắt đầu nóng lên, hơi nóng thấm qua lỗ chân lông, đốt cháy máu, thiêu rụi lý trí.

Dụ Ngôn nghiến răng, nhanh chóng lùi lại nửa bước, xoay người bóp cổ Khổng Thượng Từ, đôi mắt đỏ hồng, "Ông muốn gì?"

Khổng Thượng Từ giơ tay đầu hàng, có chút hụt hơi, "Tôi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra. Có thể là lỗi hệ thống. Tôi sẽ lập tức yêu cầu người đóng cửa kính, thay đổi không khí ngay."

Người đàn ông dẫn đường ngay lập tức liên hệ với tổ điều khiển, yêu cầu đóng cửa thông gió.

Trong không khí đầy mùi Omega hỗn tạp, nồng độ lại cực cao. Mỗi một giây đều lấy số lượng và cường độ thách thức lý trí của Alpha.

Tệ hơn nữa, Dụ Ngôn ngửi thấy mùi vị quen thuộc trong đống tin tức tố hỗn tạp đó, mùi của Khổng Tuyết Nhi.

Mùi hương đó quả thực cắt đứt sợi dây lý trí của Dụ Ngôn, ý thức của cô trống rỗng trong giây lát, không thể tự chủ mà đi theo mùi hương kia, tìm thấy chủ nhân của nó.

Cô gái Omega quỳ trong góc, bị bịt mắt, đầu rũ xuống, không thể nhìn rõ khuôn mặt, mái tóc mềm mại rải rác trên vai và ngực, che đi một nửa cảnh xuân.

Trong lúc hỗn loạn, một tiếng lục lạc tinh tế vang lên, đầu cô gái khẽ động, nàng từ từ ngẩng mặt lên.

Là một khuôn mặt cực kỳ giống Khổng Tuyết Nhi.

Lý trí của Dụ Ngôn bị tin tức tố đánh loạn, chỉ còn lại những tiếng ong ong.

Khổng Thượng Từ nhân cơ hội kéo tay Dụ Ngôn, cô gái kia cũng loạng choạng đứng dậy. Hai tay nàng bị trói sau lưng, trên người đan xen lụa đen càng làm cho làn da trở nên trắng nõn.

Nàng đi chân trần, lắc lư từng bước một, về phía Dụ Ngôn.

Thực sự rất giống Khổng Tuyết Nhi.

Dù là khuôn mặt, hay là dáng người yểu điệu, cùng mùi hương tin tức tố ngọt ngào không gì sánh được.

Từng bước một, cô gái đi đến trước mắt Dụ Ngôn, Khổng Thượng Từ nhìn thấy Dụ Ngôn đang sửng sốt, nhân cơ hội đó liền đẩy lưng cô.

Dụ Ngôn bị đẩy về phía trước, vừa lúc ôm lấy thân thể của Omega kiều diễm.

Thân thể của Omega này vô cùng mềm mại, giống như một cái bánh ngọt hoàn toàn trưng ra trước mặt Dụ Ngôn.

Dụ Ngôn định thần một giây, nắm lấy cằm nàng nâng mặt lên.

Quả thực giống hệt Khổng Tuyết Nhi.

Cô gái rụt mặt khỏi tay Dụ Ngôn, sau đó nàng nhiệt tình lại dịu ngoan ngậm lấy ngón tay của Dụ Ngôn, đầu lưỡi nàng linh hoạt cuốn lấy.

Ánh mắt Dụ Ngôn âm trầm, đột nhiên cô siết chặt cổ cô gái. Cô gái hừ một tiếng, thế nhưng lại không né tránh hay la hét, để Dụ Ngôn tùy ý bóp cổ nàng.

Tóc của cô gái màu đen, khác với mái tóc màu đỏ sẫm của Khổng Tuyết Nhi.

Dụ Ngôn nghĩ, đầu ngón tay càng thêm siết chặt.

Crack - Âm thanh giòn giã vang lên, cơ thể cô gái hoàn toàn mềm nhũn, nàng nghiêng đầu, như một con rối mất đi điểm tựa.

Dụ Ngôn đỡ một chút cơ thể mất đi sức lực, để nàng không quá mức chật vật ngã trên sàn.

Mùi tin tức trong không khí vẫn thập phần nồng nặc, làm Dụ Ngôn không thể kìm nén được sự cuồng bạo bốc lên từ trong xương tủy.

Cô muốn trút giận, muốn giết người.

Dụ Ngôn quay đầu, nhìn chằm chằm vào Khổng Thượng Từ.

Tin tức tố của Omega trong không khí đã loạn đến như thế, vậy mà ông ta vẫn bình tĩnh như cũ, hiển nhiên đã dùng thuốc ức chế từ trước.

Sớm đã có âm mưu.

Dụ Ngôn sải bước về phía Khổng Thượng Từ, khí thế sắt bén , sát khí ào ạt.

Tin tức tố của Omega làm tin tức tố của cô bị mất khống chế mà tản ra, mùi hương lạnh lẽo như sương như tuyết, đặc biệt rõ ràng bén nhọn trong bầu không khí hỗn loạn của Omega.

Omega gần đó ngửi thấy mùi hương này thân thể đều mềm nhũn, hoàn toàn gục ngã trên mặt đất. Ngay cả Lục Kha Nhiên cũng đã vượt qua cơn loạn trí.

Khuôn mặt của Khổng Thượng Từ biến sắc, ông ta vội vàng lùi lại.

Dụ Ngôn tiến đến hai bước. Đôi mắt cô đỏ bừng, khuôn mặt ngược lại càng thêm lạnh lùng nghiêm nghị, bình tĩnh mà lại hung ác, như thể một thanh kiếm vừa tuốt ra khỏi vỏ, toàn thân bùng lên ánh sáng lạnh lẽo, sát khí nghi ngút.

Khổng Thượng Từ ngay lập tức cảm thấy sợ hãi trước khí tràng áp đảo của cô.

Cho dù là tin tức tố trời sinh, hay là vẻ mặt lãnh đạm cùng ánh mắt sắc bén của Dụ Ngôn lúc này.

Ông ta hoàn toàn bất chấp lớp vỏ đạo mạo giả tạo, vội vàng hét lên, "Bật thông khí, xịt thuốc ức chế!"

Hệ thống hút gió trên trần nhà được kích hoạt ngay lập tức, đồng thời, một luồng khí nén phun ra từ xung quanh trần nhà, nhanh chóng lấp đầy toàn bộ không gian.

Ảnh hưởng mạnh mẽ của Omega nhanh chóng bị triệt tiêu, nhiệt độ sôi trào trong máu cũng bắt đầu dịu lại. Alpha lẽ ra sẽ bình tĩnh lại.

Nhưng Dụ Ngôn vẫn bóp lấy cổ họng Khổng Thượng Từ, dùng một tay nhấc ông ta lên.

_____

TBC.

Chắc mai mốt mọi người sẽ thường thấy tui thoắt ẩn thoắt hiện, không bận việc thì tui lại tụt cảm xúc dữ quá không biết phải làm sao =(((((

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro