Chương 73

Editor: @Shimizu1213

_____

Khổng Tuyết Nhi ngay lập tức đứng dậy, nàng một đường lui về phía sau, cho đến khi lưng áp vào tường.

Trong phòng khách, đèn trên tường mở ra nhu hòa sáng ngời, đem dáng vẻ kinh hoảng của Khổng Tuyết Nhi phơi bày không cách nào che giấu. Nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới mình sẽ lại ở chỗ này gặp Hứa Giai Kỳ.

Hứa Giai Kỳ không cao, lại đội mũ lưỡi trai, phải ngẩng mặt lên mới có thể thấy rõ biểu tình của Khổng Tuyết Nhi.

"Làm gì sợ như vậy?" Hứa Giai Kỳ cười một tiếng, giọng tùy ý, "Tôi cũng đâu có ăn thịt em."

Khổng Tuyết Nhi hít một hơi thật sâu, muốn cho mình nhanh chóng tỉnh táo lại, nhưng thân thể nàng thời khắc này quá tệ, đương lúc phát tình, tuyến thể đau, cộng thêm di chứng của thuốc, khiến nàng đau đầu choáng váng, khó mà tập trung tinh lực ứng đối Hứa Giai Kỳ hành tung xảo quyệt này.

"Chị tại sao lại ở chỗ này?" Khổng Tuyết Nhi khó khăn duy trì trấn định, hỏi.

Nơi này chính là căn cứ Hỏa Tinh, tất cả cửa ra vào đều nghiêm ngặt khép kín, ra vào đều phải ghi danh, chị ta là vào bằng cách nào? Có nội ứng?

Hứa Giai Kỳ đi về phía trước một bước, Khổng Tuyết Nhi lập tức tựa vào vách tường lui về phía sau hai bước.

Hứa Giai Kỳ nhìn động tác của nàng, đôi mắt sáng trong tựa như lộ ra mấy phần bi thương, "Tôi nói rồi, tôi sẽ không làm tổn thương em."

Móng tay Khổng Tuyết Nhi đâm vào lòng bàn tay, vẫn không thể nào duy trì lý trí lúc này, nàng trào phúng nói một câu, "Lợi dụng cùng phản bội chẳng lẽ không coi là tổn thương sao?"

Hứa Giai Kỳ trợn to hai mắt, ánh đèn nhu hòa rơi vào tròng mắt cô, đôi mắt trong veo, như thể rất sạch sẽ.

"Em có biết rằng phẫu thuật chuyển đổi tuyến thể vốn không phải bị chính phủ từ bỏ, mà là nó bị cấm không?" Hứa Giai Kỳ đột nhiên nói sang chuyện khác, "Nó không hề như phía chính phủ đã tuyên bố, là một khả năng gần như không thể, chỉ gây hại cho thân thể con người và dẫn đến việc phẫu thuật hỗn loạn trong xã hội."

Khổng Tuyết Nhi phòng bị hỏi, "Chị muốn nói cái gì?"

Hứa Giai Kỳ nhìn nàng một cái.

Khổng Tuyết Nhi cả người thấm ướt mồ hôi nóng cùng mồ hôi lạnh, gò má ướt át, tóc mai dính bết vào một bên mặt, chật vật, tái nhợt, vừa dễ vỡ vừa quyến rũ.

"Trạng thái em bây giờ dường như không thích hợp để trò chuyện những thứ này." Hứa Giai Kỳ nói, "Nhưng mà tôi cũng không tìm được thời cơ khác, chờ Dụ Ngôn đem người trong căn cứ đổi thành người của em ấy, tôi sẽ không vào được."

Hứa Giai Kỳ tiếp tục đi về phía trước, Khổng Tuyết Nhi lập tức lui về phía sau, Hứa Giai Kỳ bất đắc dĩ dừng lại.

"Tôi chỉ muốn đỡ em ngồi xuống, nhìn em giống như là đang cố hết sức vậy."

Khổng Tuyết Nhi hỏi lại, "Chị rốt cuộc muốn làm cái gì?"

Hứa Giai Kỳ trầm mặc một hồi, giống như không biết mở miệng như thế nào.

Lưng Khổng Tuyết Nhi dán tường, khẩn trương cao độ khiến thể lực nàng tiêu hao rất nhanh, đã sớm đứng không vững. Tin tức tố làm nhanh chóng tràn ngập phòng khách nhỏ hẹp, Khổng Tuyết Nhi lần đầu tiên hy vọng tin tức tố của nàng có thể chen qua khe cửa, len lỏi đến trên hành lang, sau đó bị người phát hiện.

Nhưng phòng ở căn cứ, nhất là phòng có Omega phối ngẫu, giữa các khe cửa sẽ không có kẽ hở nào. Vì phòng ngừa tin tức tố của Omega len ra bên ngoài, khiến Alpha độc thân hưng cảm.

Cho nên nếu Khổng Tuyết Nhi không phát ra âm thanh, sẽ không người nào biết chuyện trong phòng này, trừ phi Kim Tử Hàm có thể lập tức chạy tới.

"Kế hoạch của Dụ Ngôn", Hứa Giai Kỳ mở miệng, "Tôi biết."

Chuông báo động trong đầu Khổng Tuyết Nhi vang lên, giả vờ hỏi, "Kế hoạch gì?"

Hứa Giai Kỳ đáp, "Công khai thừa nhận em ấy đã giải mã được bí mật do mẹ để lại."

Hứa Giai Kỳ tự mình đi tới sofa rồi ngồi xuống, vẻ mặt dần dần trở nên nghiêm túc, "Việc này rất nguy hiểm, bởi vì các em đều không biết rằng đây là bí mật... kinh thiên đến mức nào."

Khổng Tuyết Nhi chớp chớp đôi mắt sắp ướt đẫm mồ hôi, giễu cợt nói, "Vậy bây giờ chị liều mình tới đây, chẳng lẽ chỉ để giở trò bí ẩn với tôi sao?"

Hứa Giai Kỳ rất nghiêm túc lắc đầu một cái, "Không, tôi là tới nói cho em nghe chân tướng."

Khổng Tuyết Nhi thả lỏng cơ thể đang căng cứng của mình một chút, mượn lực dựa lưng vào tường, dùng khí lực còn thừa lại cùng tinh lực để suy nghĩ về những lời của Hứa Giai Kỳ.

"Chân tướng gì?"

Hứa Giai Kỳ nhìn vào một điểm nào đó trong không trung, giống như lục lại trí nhớ. Lông mi rũ xuống một nửa, vành nón phủ xuống gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cô một mảng bóng mờ, khiến cô có vẻ âm trầm.

"Thạch Thủ Trưởng, ông ngoại của Dụ Ngôn là thế hệ Alpha thành công đầu tiên." Hứa Giai Kỳ nói, "Nhưng trước ông ấy, còn có thế hệ khác nữa, được tạo ra vào năm 2040, tức là 18 năm sau khi bùng nổ cuộc hỗn chiến kéo dài 100 năm."

Hứa Giai Kỳ dừng lại một chút, chậm rãi nói, "Đây mới thật sự là Alpha thành công nhất của loài người, cho nên nghiêm túc mà nói, từ thế hệ Thạch Chinh bắt đầu, đều là những sản phẩm thất bại sau khi được sàng lọc nhân tạo."

Hứa Giai Kỳ ngẩng mặt lên, từ dưới vành nón lộ ra ánh mắt sáng ngời bén nhọn, "Em có biết tại sao phải tiến hành sàng lọc, hơn nữa đối với chuyện Aplha đầu tiên kia lại không hề đề cập tới không?"

Khổng Tuyết Nhi lắc đầu, nàng lần đầu tiên nghe nói Alpha còn bị sàng lọc qua.

"Lúc ban đầu GEN ABO ra đời, nhưng thật ra đó là kết quả bất ngờ do đột biến mang lại. Ban đầu phòng thí nghiệm kết hợp thể đột biến, kết quả ở cùng một tế bào gốc phôi thực nghiệm đã bị phân hóa thành ba biểu hiện GEN khác nhau. Tùy theo sức mạnh yếu của chúng mà chia làm ba cấp bậc A B C, sau đó chúng được trộn với các tế bào phôi ban đầu và cấy vào tử cung của chuột thí nghiệm, cuối cùng ba sinh vật với các thuộc tính ABO khác nhau được sinh ra."

"Đây là quá trình hình thành của thuộc tính ABO. Thí nghiệm phát hiện trong ba loại thuộc tính thì A lại vô cùng hung hãn, thân thể lại cường tráng, từ hệ cơ xương cho đến hệ thống phản ứng thần kinh đều hơn thuộc tính bình thường, thuộc tính A là kết quả ngẫu nhiên trong quá trình phân hóa của phôi thai ban đầu."

Hứa Giai Kỳ đột nhiên cụp mắt xuống, giọng nói trầm lại, có chút hàn ý.

"Trong giai đoạn sau của thí nghiệm, các nhà nghiên cứu phát hiện ra rằng hai loại GEN ABO chỉ có thể biểu hiện mạnh mẽ nhất ở nữ giới. Nhiễm sắc thể Y của nam giới chứa các GEN ức chế ABO, sẽ làm suy yếu biểu hiện của GEN đột biến, nói cách khác, Alpha nữ vốn dĩ so với Alpha nam thì mạnh mẽ hơn."

Cô ngẩng mặt lên, nhìn chằm chằm vào đôi mắt run rẩy của Khổng Tuyết Nhi, khóe miệng sắc bén mang theo ý cười, chậm rãi hỏi, "Nhưng vì cái gì bây giờ thật tế lại bị đảo lộn như vậy chứ?"

Khổng Tuyết Nhi dựa lưng vào vách tường thấm đầy mồ hôi lạnh, ý thức vốn có chút hỗn loạn bị một suy đoán kinh hãi vô cùng đánh cho thanh tỉnh, đến nỗi nàng thậm chí không thể cảm nhận được những dị thường về thể chất do kỳ phát tình mang lại.

Tại sao thật tế lại đảo lộn như vậy? Tại sao Liên Hợp Khu không tha cho bí mật mà mẹ Dụ Ngôn lưu lại?

Bởi vì nếu như nữ Alpha bẩm sinh so với nam Alpha lại mạnh hơn, thì nam quyền đã thống trị thế giới mấy ngàn năm nay, sẽ hoàn toàn bị lật đổ.

"Nhưng bây giờ tất cả các Alpha nữ đều không giỏi hơn Alpha nam trong chiến đấu."

Ngay cả Dụ Ngôn cũng là trường hợp đặc biệt duy nhất trong hai trăm năm qua.

Hứa Giai Kỳ đổi tư thế, cô khoanh chân lại, đặt lòng bàn tay lên đầu gối, giễu cợt nói, "Omega yếu ớt, nhất là sau khi mang thai, rất dễ sinh non, hơn nữa sức đề kháng giảm sút nghiêm trọng, dễ bị nhiễm mầm bệnh. Cho nên Liên Hợp Khu quy định, Omega sau khi mang thai sẽ phải uống thuốc gia tăng sức đề kháng do bọn họ phân phát miễn phí. Mà loại thuốc này, sẽ phá hỏng sự ổn định của chuỗi GEN A trên nhiễm sắc thể X, tạo ra một GEN ức chế chỉ có hiệu quả trên nhiễm sắc thể XX của nữ. Nói cách khác, loại thuốc này có thể làm cho nữ Alpha trở nên yếu đi."

Hứa Giai Kỳ nhìn về phía Khổng Tuyết Nhi, "Em bây giờ có thể đoán được tại sao trong nhiều năm như vậy, toàn thế giới chỉ có một Dụ Ngôn chưa?"

Khổng Tuyết Nhi chậm rãi nói, "Bởi vì mẹ Dụ Ngôn biết chân tướng, cho nên thời gian mang thai không dùng qua loại thuốc kia."

"Chính xác." Hứa Giai Kỳ nhìn vào mắt Khổng Tuyết Nhi rồi nói, "Chuyện này, tính luôn mẹ Dụ Ngôn là người trong cuộc, tổng cộng chỉ có ba người biết, em là người thứ tư, ngay cả bản thân Dụ Ngôn cũng không biết."

Hứa Giai Kỳ hơi nghiêng người về phía trước, hạ giọng, trịnh trọng nói, "Vậy em biết hậu quả của vụ việc này nếu để lọt ra ngoài chưa?"

Sắc mặt Khổng Tuyết Nhi trắng bệch, tỉnh táo đến không thể tỉnh táo hơn.

Nếu sự việc này bị bại lộ, Dụ Ngôn chắc chắn sẽ chết không thể nghi ngờ, cho dù coi như Liên Hợp Khu cho nổ tung toàn bộ căn cứ Số 2, cũng phải giết bằng được Dụ Ngôn.

"Cho nên chuyện Dụ Ngôn công khai nói mình đã biết được bí mật này, thật ra vô cùng vô cùng nguy hiểm." Hứa Giai Kỳ nói, "Bởi vì những tên nam nhân đang nắm giữ những thứ quyền lực này qua nhiều thế hệ, nhất định sẽ không cho phép mình mất đi đặc quyền đang có."

Khổng Tuyết Nhi đáp, "Tại sao chị lại nguyện ý nói cho tôi?"

Hứa Giai Kỳ liếc nhìn thời gian, đứng dậy đi về phía Khổng Tuyết Nhi, "Để Dụ Ngôn có cơ hội sống sót. Chỉ khi thực sự biết bí mật này, em ấy mới có thể đe dọa bọn họ. Nếu Dụ Ngôn giữa chừng lộ ra, để đối phương biết rằng căn bản em ấy không hề biết bí mật này, như vậy em ấy nhất định phải chết."

Hứa Giai Kỳ đi đến trước mặt Khổng Tuyết Nhi, dừng lại, đánh giá khuôn mặt nhợt nhạt và đẫm mồ hôi của nàng.

"Em đang đến kỳ phát tình." Cô vừa nói, biểu tình có chút nghi ngờ, "Tại sao lại nhanh như vậy, em dùng thuốc kích thích tuyến thể sao?"

Thuốc kích thích chính là một trong những loại đó, thông qua việc kích thích tuyến thể sinh ra kích thích tố, bộc phát tiềm lực thân thể.

Thân thể Khổng Tuyết Nhi vốn đã hết chống đỡ nổi, lại bị Hứa Giai Kỳ nói ra cái bí mật kinh hãi này, bây giờ cả người không chỉ như nhũn ra, ý thức cũng trở nên mê man mơ hồ, ngay cả suy nghĩ thôi cũng trở nên phí sức.

Hứa Giai Kỳ dường như lại gần một bước, nghi ngờ nhìn nàng, "Em còn có phản ứng khó chịu nào khác không? Có quá nhiều di chứng không rõ ràng của việc phẫu thuật tuyến thể, tôi sợ em..."

Hứa Giai Kỳ Hành càng dựa vào càng gần, Khổng Tuyết Nhi bản năng muốn lui về phía sau, nhưng sau lưng đã để ở vách tường, không đường nào có thể lui.

"Tránh xa tôi..."

Lời còn chưa dứt, Hứa Giai Kỳ đột nhiên bóp lấy cằm Khổng Tuyết Nhi, dùng khí lực vô cùng lớn đem mặt nàng kéo thấp xuống.

"Em muốn sinh con không?" Vẻ mặt Hứa Giai Kỳ là thuần túy tò mò, nhưng giọng điệu lại đầy ma mị dụ hoặc, "Cùng với Dụ Ngôn, sinh ra một tiểu bảo bảo vừa khỏe mạnh vừa đáng yêu?"

Khổng Tuyết Nhi ngẩn ra, vốn nàng không nên ở trước mặt Hứa Giai Kỳ biểu lộ bất kỳ ý nghĩ thực sự nào, nhưng vào lúc này thể trạng yếu ớt khiến nàng không thể băn khoăn quá nhiều, trong một thoáng chốc đờ đẫn, Hứa Giai Kỳ đã ra tay.

Cô đem Khổng Tuyết Nhi kéo xuống, ấn nàng nằm sấp trên sàn nhà.

Khổng Tuyết Nhi lập tức giãy giụa, Hứa Giai Kỳ đè vai nàng, ngồi quỳ ở ngang hông, hai chân câu lấy bắp đùi Khổng Tuyết Nhi, dùng sức nặng toàn thân hoàn toàn áp chế nàng.

Soạt --- Khổng Tuyết Nhi nghe được tiếng Hứa Giai Kỳ xé ra túi nhựa nào đó.

"Thông tin mà mẹ của Dụ Ngôn để lại không chỉ chứa dữ liệu nghiên cứu và hồ sơ thí nghiệm về cách đảo ngược gen đột biến, mà còn có..."

Hứa Giai Kỳ ấn ngón tay lên tuyến thể của Khổng Tuyết Nhi, lần mò tìm ra tĩnh mạch. Sau đó, một cây kim tiêm bén nhọn xuất hiện.

"Làm thế nào để ức chế GEN chết, có được các tế bào bất tử."

Hứa Giai Kỳ nhìn thuốc đang từ từ tiến vào trong cơ thể Khổng Tuyết Nhi, cô cong môi, vui vẻ cười nói, "Chúc mừng, Tuyết Nhi, em đã được chọn."

_____

TBC.

Loại thuốc Khổng Tuyết Nhi đã dùng tên là 杜普药 - Đỗ Phổ dược, lần trước không để ý nên mình bỏ sót, sửa lại mất công quá nên mình để chung là thuốc kích thích luôn vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro