Chương 81
Editor: @Shimizu1213
_____
Phi thuyền chở binh lính của Tưởng Trị trở về Trái Đất vào ngày thứ ba sau khi căn cứ Mandela được phát hiện, đi kèm theo còn có vật thí nghiệm của Mandela ở Hỏa Tinh, hồ sơ giấy tờ, và... bằng chứng Tưởng Trị cấu kết với Mandela, phản bội Liên Hợp Khu.
Quyết định cuối cùng của Dụ Ngôn là để Tưởng Trị, người đã chết ở Mandela, biến thành kẻ phản bội. Đây là cách giải quyết ít rắc rối nhất, cũng có thể trực tiếp đưa tất cả thuộc hạ của Tưởng Trị trở lại Trái Đất để kiểm tra.
Mặc dù xử lý như vậy sẽ giống như con đường mà Hứa Giai Kỳ đã sớm sắp xếp, nhưng Dụ Ngôn vẫn là đi rồi.
Có lối tắt, tại sao lại không đi.
Tránh cho cùng Tưởng Trị cứ mãi giằng co, lãng phí thời gian.
Khi phi thuyền đến Trái Đất, nó sẽ mang theo một đội khảo sát căn cứ Sao Hỏa của Mandela, cùng với các vật liệu bổ sung và nhân viên kỹ thuật theo yêu cầu của Dụ Ngôn, một lần nữa đi đến căn cứ Số 2 trên Hỏa Tinh.
Nhìn thông tin từ căn cứ Sao Hỏa Mandela, Liên Hợp Khu nhượng bộ đối với điều kiện mà Dụ Ngôn đưa ra, đồng ý tiếp viện trước thời hạn, hơn nữa còn trực tiếp hạ cánh phi thuyền gần căn cứ Số 2.
Ngay khi người của Tưởng Trị rời đi, căn cứ Số 2 trong nháy mắt liền thanh tịnh. Dụ Ngôn lập kế hoạch cho tháng tiếp theo, đồng thời quyết định điều tra nội bộ ngay lập tức.
Cô tin tưởng trực giác của Khổng Tuyết Nhi.
Bên kia, Khổng Tuyết Nhi đang nghiên cứu cách trồng cây trên sao Hỏa.
Trước đó nàng đã đọc một vài cuốn sách liên quan, nắm được một số kiến thức cơ bản. Vốn nghĩ những vấn đề còn lại có thể hỏi ý kiến của nhân viên ở trụ sở, kết quả phát hiện những người này so với nàng còn biết ít hơn.
Lúc Tưởng Trị ở căn cứ số 2 hoàn toàn chỉ ăn không ngồi rồi, chuyện đứng đắn không làm, rau dưa trong căn cứ lại là toàn không hỏi tới. Ngay cả người phụ trách trồng trọt này cũng là hắn tùy ý chỉ tay. Sau khi người của Tưởng Trị đi rồi, khu thực vật liền chuyển giao cho Hứa Thái, mà trong tay bà cũng không có nhân viên chuyên nghiệp, cho nên cũng giống như Khổng Tuyết Nhi, rối tinh rối mù.
Ngày đầu tiên vào cơ sở trồng rau, Khổng Tuyết Nhi cũng chỉ cùng hai tên lính quèn ở chỗ này lật vài quyển sách, phân biệt mấy loại phân bón, cuối cùng dựa theo sách giáo khoa, trồng thử một hàng khoai tây.
Bừa bộn dày vò, lại tổn hao cả một buổi chiều.
Khổng Tuyết Nhi chạng vạng tối mới trở về ký túc xá.
Dụ Ngôn như cũ còn chưa trở về, cô đang đẩy nhanh tiến độ xây dựng khu B vốn đã được an bài chặt chẽ, nên toàn bộ đội kỹ sư và bản thân Dụ Ngôn cũng bận rộn đến chân không chạm đất.
Khổng Tuyết Nhi một mình ăn tối, sau đó nhiệt tình trò chuyện trong nhóm gia đình Alpha mà nàng lập ra cách đây vài ngày. Đầu tiên là hàn huyên mấy câu, sau đó hỏi trong nhóm có ai biết trồng trọt hay không, hỏi thử một chút, thật đúng là có mấy người, mặc dù trong đó hơn nửa là chỉ trồng hoa.
Nhưng trồng hoa và rau cũng không kém xa lắm.
Khổng Tuyết Nhi hỏi tiếp các nàng có nguyện ý ngày mai tới cơ sở trồng rau hay không, cùng nghiên cứu cách trồng trọt ở Hỏa Tinh.
Sau đó, nhóm trò chuyện vốn đang hoạt động sôi nổi đột nhiên trở nên an tĩnh.
Omega nói chung không thể tham gia vào lao động tập thể, đặc biệt là trên căn cứ Sao Hỏa, bởi vì khắp nơi này đều là Alpha độc thân.
Khổng Tuyết Nhi cũng không nói thêm.
Chờ Dụ Ngôn trở lại nàng cùng cô thương nghị, sắp xếp thay đổi lính canh xung quanh cơ sở trồng rau thành binh lính Beta, lại an bài cách ly bên ngoài một chút để đảm bảo an toàn.
Đợi nàng nói xong, Dụ Ngôn nhìn Khổng Tuyết Nhi một chút, không lập tức tiếp lời.
Khổng Tuyết Nhi còn tưởng rằng cô không đồng ý, vừa định khuyên tiếp, liền nghe Dụ Ngôn nói, "Lúc trước không phải nói em muốn theo tôi sao?"
Trước đó Khổng Tuyết Nhi còn nói đùa, nói phải làm thư ký riêng của Dụ Ngôn
Khổng Tuyết Nhi nhịn không được cười lên một tiếng, chớp chớp mắt nói, "Vậy người muốn một thư ký riêng sao?"
Nói xong nàng liền sát qua, cánh tay khoác lên vai Dụ Ngôn, tựa vào trên người cô, ngửa mặt đáp, "Bất kể là bên trong hay là bên ngoài, vấn đề gì cũng đều nguyện ý giúp người giải quyết ~"
Tay Dụ Ngôn đặt lên vòng eo thon thả của Khổng Tuyết Nhi.
Khổng Tuyết Nhi mặc đồ mỏng, lớp vải mong manh xuyên thấu, có thể rõ ràng cảm nhận được da thịt mềm mại của đối phương, cùng với đường cong xương sống nhẹ nhàng chuyển động.
Lòng bàn tay Dụ Ngôn lập tức nóng lên.
Sau ngày đó, hai người vẫn chưa làm qua.
Cô cúi đầu hôn Khổng Tuyết Nhi.
Khổng Tuyết Nhi nghiêng đầu né tránh, mặt đầy không tình nguyện, "Dụ Thượng Tướng còn chưa trả lời vấn đề của người ta nha?"
Dụ Ngôn đem eo của Khổng Tuyết Nhi siết chặt, giọng nói có chút khàn, ánh mắt tối tăm nhìn chằm chằm Khổng Tuyết Nhi, "Chỉ cần em nguyện ý."
Khổng Tuyết Nhi đáp, "Vậy thù lao Thượng Tướng trả em thì sao? Quá thấp em không vui, quá cao... hình như cũng không thích hợp."
Dụ Ngôn lập tức nghĩ tới "lấy thân báo đáp", nhưng lời như vậy cô thật sự không thể nói ra miệng, dứt khoát biến thành hành động.
Cô tiến đến hôn lên mặt Khổng Tuyết Nhi, bị nàng né tránh, vì vậy nụ hôn rơi trên chiếc cổ mảnh khảnh.
"Cái này thì sao?" Cô nói.
Khổng Tuyết Nhi buồn cười, "Cái nào?"
Trong không khí, từ từ tản ra tin tức tố của hai người.
Ngọt ngào cùng mát lạnh, chậm rãi dung hợp, dây dưa, rồi hóa thành nước.
Dinh dính, trơn trượt, trào ra ngoài.
Trên giường.
Dụ Ngôn từ phía sau lưng ôm Khổng Tuyết Nhi, môi dán vào tuyến thể của nàng, thỉnh thoảng nhẹ nhàng mút hôn.
Khổng Tuyết Nhi chờ cho nhiệt tình trong thân thể mình hạ xuống, đứng dậy đi lấy thuốc ngừa thai ở đầu giường.
Nàng không tránh Dụ Ngôn, còn chủ động giải thích lý do.
Bây giờ thế cục không tốt, hai người lại đang ở trên Sao Hỏa xa xôi hẻo lánh, không phải là thời điểm thích hợp sinh con.
Dụ Ngôn đạo lý đều hiểu, nhưng mà khi nhìn thấy Khổng Tuyết Nhi nuốt vào viên thuốc, trong lòng vẫn là tựa như bị nhét một tảng đá lớn. Nghẹn đến khó chịu.
Cô đứng dậy, cũng không mặc quần áo, cứ như vậy ngồi ở mép giường.
Trong phòng chỉ mở ra đèn ngủ, ánh sáng mông lung hỗn tạp, rọi lên bóng lưng cao gầy cân xứng của Dụ Ngôn. Tóc xõa xuống, vượt qua bả vai, tán loạn ở sau cổ, trượt vào khe giữa xương bướm. Ánh sáng mơ hồ dừng trên lưng Dụ Ngôn, bóng lưng đơn bạc, vòng eo nhỏ gọn, đột nhiên có chút tịch mịch cùng xa xôi.
Khổng Tuyết Nhi đặt ly xuống, lập tức đi lại gần, từ phía sau lưng ôm lấy cô, cằm tựa vào vai Dụ Ngôn, đánh gãy khí tức xa xôi kia trên người cô, dán vào bên tai cô thấp giọng hỏi, "Làm sao vậy?"
Dụ Ngôn rũ lông mi, gò má trong trẻo lạnh lùng, không biểu tình gì, nhưng Khổng Tuyết Nhi có thể cảm giác được tâm tình cô bỗng nhiên không tốt.
"Tôi đột nhiên thực hối hận." Dụ Ngôn mở miệng, mặc dù giọng rất bình tĩnh, nhưng mấy chữ này lại làm cho tim Không Tuyết Nhi hung hăng co rút một cái.
Sợ thứ mà cô hối hận, chính là mối quan hệ của hai người.
Dụ Ngôn cầm tay Khổng Tuyết Nhi, ngón tay nhẹ nhàng cọ vào mu bàn tay nàng.
"Nếu như thế lực của tôi sớm mạnh hơn chút nữa..."
Cô chỉ nói tới đây liền dừng lại.
Bởi vì đột nhiên Dụ Ngôn nhận ra rằng, nếu cô không thỏa hiệp trước mặt ông ngoại, không bị liệt mấy năm qua, cô đã không gặp Khổng Tuyết Nhi, chứ đừng nói là bây giờ có thể ngồi đây hối hận.
Bây giờ nói bàn về nếu như, thật ra lại không có ý nghĩa gì.
Khổng Tuyết Nhi cười một tiếng, không chút nào để ý nói, "Bây giờ cũng rất tốt mà."
Nàng nghiêng đầu một chút, nhìn Dụ Ngôn hỏi, "Em có tốt không?"
Dụ Ngôn lập tức liền cười, cô gật gật đầu.
Khổng Tuyết Nhi ôm lấy cô nũng nịu, "Người phải dùng miệng, dùng lời nói mà trả lời em ----- em có tốt không?"
Dụ Ngôn nhìn Khổng Tuyết Nhi một chút, bỗng nhiên đem người đè xuống giường.
Sau đó dùng miệng trả lời nàng có tốt hay không.
Về sau chuyện con cái hai người cũng không hề nhắc lại.
Dụ Ngôn cũng không để cho Khổng Tuyết Nhi đi làm thư ký riêng cho mình, cô mỗi ngày hơn nửa thời gian không phải ở trên công trường khu B, thì cũng ở dưới hố thăm dò hoàn cảnh tồi tệ, cô không muốn Khổng Tuyết Nhi đi theo mình chạy tới chạy lui chịu khổ.
Vì vậy cuối cùng là Dụ Ngôn theo yêu cầu của Khổng Tuyết Nhi, thay đổi binh lính ở gần cơ sở trồng rau, đồng thời tăng cường giám sát xung quanh, để Omega có thể yên tâm hoạt động, mặc dù lúc đó cũng không có Omega nào khác tới.
Nghĩ rằng Khổng Tuyết Nhi muốn làm nông nghiệp trên sao Hỏa, lại không có nhân viên kỹ thuật chuyên nghiệp hỗ trợ, Dụ Ngôn còn phá lệ đem học trò kiêm trợ lý bên cạnh vị tiến sĩ già phái cho Khổng Tuyết Nhi. Bằng cấp thứ hai của người học sinh kia là Nông nghiệp Vũ trụ.
Nhưng bị tiến sĩ kịch liệt phản đối, bởi vì ông ấy làm phân tích nghiên cứu kim loại cũng không thể không có trợ thủ.
Dụ Ngôn lúc ấy không lên tiếng, buổi tối trở về phòng, nghe Khổng Tuyết Nhi câu có câu không trò chuyện nàng cùng mấy binh lính mới trồng cây khó khăn thế nào, vì vậy ngày hôm sau vô cùng vô nhân đạo tước đoạt thời gian nghỉ trưa của trợ lý sinh viên này, để cho cô ấy tới dạy Khổng Tuyết Nhi trồng trọt trên vũ trụ.
Nhưng người này cũng chỉ có một bụng kiến thức lý thuyết, chưa kinh qua thực hành.
Mấy người dùng một buổi trưa, trồng một ít lúa mì.
Cuối cùng người học sinh này còn nói, "Như vậy... hẳn có thể nảy mầm đi."
Cuối cùng, lúa mì không nảy mầm, Khổng Tuyết Nhi trồng qua loa mấy loại khoai tây cùng rau cải lại có thể mọc lên, sinh trưởng cũng không tệ lắm.
Khổng Tuyết Nhi ghi lại quá trình trồng rau trong thời gian này dưới dạng hình ảnh và văn bản, sau đó đăng ký tài khoản trên phần mềm xã hội lớn nhất Trái Đất, cập nhật nội dung trồng rau trên Sao Hỏa mỗi ngày.
Đôi khi là một bức ảnh, đôi khi một số video nhỏ đơn giản được cắt ra, thỉnh thoảng một vài cái, đôi lúc còn ngắn gọn đề cập một chút cuộc sống hàng ngày bình thường của Dụ Ngôn.
Nàng dù sao cũng là phu nhân của Dụ Ngôn, có danh tiếng và nền tảng, lại là người đầu tiên phát sóng trực tiếp trồng trọt trên vụ trụ, nên từ ngày đăng ký, lượng người hâm mộ ngày càng đông. Mọi người đều rất quan tâm những loại cây mà Thượng Tướng phu nhân tự tay trồng xuống.
Mặc dù phía dưới bình luận có vô số đề nghị hữu ích, nhưng bởi vì tốc độ mạng chậm quá mức, phần lớn bình luận Khổng Tuyết Nhi cũng không có biện pháp thấy.
Hơn nữa, nàng cập nhật nội dung về việc trồng trọt của chính mình trên tài khoản này, không phải để xin lời khuyên, mà là để vòng tròn người hâm mộ cấp trung và cấp thấp này có thể tiếp cận được với Dụ Ngôn.
Các hoạt động trồng trọt bình dị, cập nhật hàng ngày và ổn định, tài khoản thông thường mà mọi người đều có thể xem, điều này làm tăng đáng kể sự thân thiết của Khổng Tuyết Nhi cùng Dụ Ngôn, trong nháy mắt liền tạo ra một loại thân cận hư ảo, vô hình nâng cao độ hảo cảm của hai người trong lòng các tầng lớp cấp trung và cấp thấp.
Khổng Tuyết Nhi cũng gửi những thứ này cho nhóm gia đình Alpha.
Theo dự đoán, mọi người nhìn thấy Khổng Tuyết Nhi mỗi ngày đều chăm chỉ làm việc trong vườn rau, cũng chậm rãi bắt đầu không ở yên, rốt cuộc có người chủ động nói hy vọng có thể tới trợ giúp.
Khổng Tuyết Nhi kích động mà liên tục nói có thể, hơn nữa cám ơn bọn họ nguyện ý đi ra hỗ trợ, cuối cùng còn nhấn mạnh một lần chung quanh căn cứ này rất an toàn, để cho mọi người yên tâm.
Ngày đó có ba Omega nguyện ý đi ra.
Khổng Tuyết Nhi rất hài lòng, sau khi rời khỏi cuộc trò chuyện, nàng nhắn tin cho Phí Thấm Nguyên, vốn muốn hỏi nàng ngày mai có tới hay không, nhưng suy nghĩ một chút, lại thu hồi tin nhắn.
Không bằng trực tiếp đi gặp Lục Kha Nhiên đòi người. Dù sao cuối cùng làm chủ đều là Lục Kha Nhiên.
_____
TBC.
Dùng miệng trả lời mà sao không nghe thấy tiếng, gì kỳ 😒
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro