Chương 17

☆, Say rượu (hạ)

"Đại hồ ly còn nói ~ ta không phải là xà, là thật đi? Thật vậy không?"

Lúc này Thần Quân đại nhân dừng bước, nhìn hình dáng trong lòng đã say đến khả ái, thanh âm lạnh như băng vang lên.

"Là thật. . ."

Thần Quân đại nhân nhìn con mèo say khướt trong ngực, không khỏi cười khổ, làm sao bản thân lại tương đối vui khi Tiểu Yêu uống say, không nhìn là tốt rồi không nhìn là tốt rồi. . .

Tiểu Yêu trong lòng nàng dường như trở nên an phận hơn, sau khi trở lại trong gian phòng ở khách sạn bình dân, Thần Quân đại nhân khẽ đem Tiểu Yêu đặt lên giường, đang muốn ly khai lại bị đầu ngón tay nhỏ nhắn có điểm nóng nóng của Tiểu Yêu kéo ống tay áo.

"Thần Quân đại nhân ~ ta biết uống rượu, ngươi thích ta sao? . . . Nấc. . ."

Tiểu Yêu ngồi dậy, khuôn mặt kiều diễm ướt át mang theo quyến rũ nói không nên lời, cặp mắt to vương chút sương mù nhìn chằm chằm Thần Quân đại nhân. Lúc này Thần Quân đại nhân hơi mất tự nhiên, ánh mắt của Tiểu Yêu mang theo cảm giác nóng rực mà bình thường không có.

Một lúc sau, Thần Quân đại nhân trở nên bình tĩnh, nhớ lại câu nói kia của Tiểu Yêu. . .

Biết uống rượu, bổn tọa sẽ liền thích? Đây là suy luận gì?

Trong đầu Thần Quân đại nhân đột nhiên hiện lên khuôn mặt tươi cười không có ý tốt của Đại hồ ly. . .

Xích Dạ, ngươi thực sự rất được. . .

"Ngươi say, nghỉ ngơi thật tốt."

Thần Quân đại nhân đem ống tay áo rút ra, Tiểu Yêu không nghe theo, không buông tha, bắt được đầu ngón tay nhỏ nhắn mềm mại của Thần Quân đại nhân. Lúc này nóng rực nhiệt độ nắm lấy bàn tay lạnh như băng của Thần Quân đại nhân, trong nháy mắt có cảm giác bị phỏng.

"Ta thích ngươi a ~ ta thích Thần Quân đại nhân a ~~ ách. . ."

'Thích' hai chữ truyền ra, Luyến Thư biết đây là lời say của Tiểu Yêu, không phân rõ có bao nhiêu là thật, bao nhiêu là giả, nhưng một dòng nước ấm bất ngờ chảy đến trong lòng, khóe môi không tự chủ gợi lên nụ cười. . .

Ngốc nghếch Tiểu Yêu. . .

"Không được đi. . . Không được đi. . ."

Tiểu Yêu đầu có điểm choáng váng dán trên bàn tay bị nắm chặt của Thần Quân đại nhân, đầu ngón tay nhỏ nhắn truyền đến lạnh lẽo, để Tiểu Yêu không nhịn được chà xát.

Thần Quân đại nhân lúc này cảm thấy thân thể mất tự nhiên, muốn rút tay về, lại phát hiện lực độ Tiểu Yêu kéo mình cực lớn, nếu vận dụng linh lực ép buộc đẩy ra Tiểu Yêu, sợ rằng sẽ làm nàng bị thương. . .

Ai. . . Mà thôi. . .

Thần Quân đại nhân không giãy dụa nữa, ngồi ở mép giường, tay kia vận khởi linh lực đặt lên trán Tiểu Yêu, muốn dùng hết sức giúp Tiểu Yêu đánh tan cảm giác khó chịu khi say.

Tiểu Yêu chỉ cảm thấy có vật thể lạnh lẽo dán vào trên trán mình. Một trận linh lực quét qua toàn thân, xua bớt cảm giác đầu óc choáng váng và cơn đau mà say rượu mang tới. . .

Tiểu Yêu lúc này mở ra đôi mắt to phủ sương mù, nhìn thấy Thần Quân đại nhân đang ngồi cạnh mình. Nàng mặc một thân bạch sắc sạch sẽ nam trang, mái tóc đen dài đến thắt lưng được buộc lên chỉnh tề. Dưới mày liễu vẫn là đôi mắt đẹp lạnh như băng, mang theo vài phần lãnh ngạo và cao nhã không thể nói, dưới sóng mũi cao là môi mỏng hồng nhạt. Hôm nay trong lúc Tiểu Yêu say rượu nhìn ra, đôi môi này mang đến cho nàng mị lực trước nay chưa từng có, thật là muốn. . . Thật là muốn nếm thử xem nó là mùi vị gì. . .

Bàn tay Thần Quân đại nhân đang đặt trên trán bị Tiểu Yêu bắt được, đôi mắt nóng rực nhìn chằm chằm Thần Quân đại nhân, nhất thời khiến Thần Quân đại nhân khí tràng cường đại không biết làm thế nào. . .

"Thần Quân đại nhân. . ."

Tiểu Yêu nhìn cặp môi mỏng khêu gợi kia, chậm rãi kề sát. . .

Thần Quân đại nhân hai tay bị giữ, thấy Tiểu Yêu cách mình càng lúc càng gần. Mùi rượu tràn đầy làm cho bầu không khí trở nên mê loạn, Thần Quân đại nhân nhất thời không phản ứng kịp, tùy ý để hơi thở nóng rực của Tiểu Yêu phun trên mặt mình.

Đôi môi nóng rực dán trên môi lạnh như băng, mềm đến mức khiến Tiểu Yêu không khỏi cọ xát nhiều lần, toàn thân nổi lên cảm giác tê dại, trên môi còn mang theo lãnh hương độc hữu từ Thần Quân đại nhân. . .

Thần Quân đại nhân mở to hai mắt nhìn Tiểu Yêu hôn mình. Đôi môi nóng rực kia dán chặt vào môi nàng, giữa môi còn có nhàn nhạt mùi rượu từ Tiểu Yêu. Tim đập dường như rơi mất nửa nhịp, mà nhiệt ý xa lạ truyền đến trên mặt làm nổi lên hai rặng mây đỏ. . .

Môi Thần Quân đại nhân. . . Ăn thật ngon. . .

Giữa lúc Tiểu Yêu muốn được một tấc lại muốn tiến một thước, lại bị một lực lượng đẩy ra. Đáng thương Tiểu Yêu đụng vào đầu giường, cảm giác hoa mắt truyền đến, sau đó không chống lại nổi men say liền ngủ. Trước khi nhắm mắt lại, chỉ thấy một thân bạch y như chạy trốn về phía cửa phòng. . .

---------------------------------- vô tiết tháo phân cách tuyến ------------------------------------

Bóng đêm mê ly, gió mát thổi qua khắp nơi, mang theo hương vị của cỏ xanh. . .

Đại hồ ly hiện tại đang ngồi trên thảm cỏ bên cạnh bờ hồ, không ngừng từ trong nhẫn trữ vật mang ra đủ loại pháp bảo.

"Xích Dạ Thần Quân. . . Ngươi đang tìm cái gì?"

Nghê Thường không hiểu, chỉ thấy Đại hồ ly hoảng loạn. Sau khi mang pháp bảo ra ngoài thì nâng lên nhìn, lắc đầu một cái, trong miệng bên trái một câu không được, bên phải một câu không được, căn bản không biết nàng đang suy nghĩ gì. Mà Tiểu Thanh cũng phi thường kỳ quái vội vàng hỗ trợ chọn thứ gì đó, cũng bên trái một câu không được, bên phải một câu không được. . .

"Tìm pháp bảo phòng ngự tốt nhất . . . Còn có, gọi Xích Dạ là được rồi."

Đại hồ ly tranh thủ mỉm cười kiều mị với Nghê Thường, sau đó lại từ trong nhẫn trữ vật đem ra vài món pháp bảo hình thù kỳ quái.

"Không nên không nên, năng lực phòng ngự của loại này làm sao ngăn cản được!"

Tiểu Thanh ở bên cạnh phê bình, hướng về phía pháp bảo mà Đại hồ ly móc ra lắc đầu, thế nào cũng không hài lòng.

Đại hồ ly quay đầu nhìn Tiểu Thanh đang bay lượn. . .

"Nói nhiều như vậy, không bằng ngươi cũng lấy ra đi!"

Tiểu Thanh thấy vẻ mặt tươi cười mang theo sát khí của Đại hồ ly, lập tức ngậm miệng lại, sau đó nhìn Đại hồ ly tiếp tục bận rộn trở mình kiếm tìm, cuối cùng ánh mắt dừng trên một cái yếm màu đỏ có vài đạo kinh văn thêu bằng tơ vàng. . .

"Liền chọn vật này đi. . ."

Đại hồ ly thở dài, đây chính là không còn lựa chọn. . .

" 'Bất phá chú' trên yếm này có thể ngăn được bao nhiêu chiêu?"

Tiểu Thanh nhìn cái yếm được Đại hồ ly nâng trên tay, trong nhiều pháp bảo như vậy, nó là món có lực phòng ngự tốt nhất. . .

"Nếu nàng dụng hết toàn lực, tối đa ngăn cản năm chiêu, nếu lưu lực, có thể ngăn trên hai mươi chiêu. . ."

Đại hồ ly ủy khuất nhìn cái yếm. . . Làm hồng nương làm thành như vậy, nàng coi như là bi thương nhất đi. . .

"Tự cầu đa phúc đi. . . chỉ sợ Luyến Thư Thần Quân sẽ không buông tha chúng ta dễ dàng như vậy. . ."

Tiểu Thanh bất đắc dĩ nói, không thể không nói lần này hắn có phần ham chơi, thế nhưng ý muốn ít nhất cũng là tốt đúng không. . . đúng không?

Đại hồ ly thực sự là khóc không ra nước mắt. Mạo hiểm tánh mạng làm hồng nương, sợ rằng nàng cũng là người thứ nhất, không thể không nói Tiểu Thanh là người thứ hai. . .

"Luyến Thư Thần Quân vì sao sẽ không bỏ qua cho các ngươi?"

Nghê Thường lúc này buồn bực, nhớ lại, bọn họ cũng không có lỗi với Luyến Thư Thần Quân a. Hơn nữa tuy rằng Luyến Thư Thần Quân thoạt nhìn thanh thanh lạnh lùng, cũng không giống người sẽ xuất thủ lung tung. . .

"Cái này. . . rất khó giải thích, đại khái chính là liều chết làm hồng nương đi. . ."

Tiểu Thanh lúc này ủy khuất lên tiếng, hiện tại hắn cũng không dám trở về. Hắn sợ Thần Quân đại nhân vỗ qua một chưởng thì chính mình liền hồn phi phách tán.

Nghê Thường lại càng không rõ. . . bọn họ rốt cuộc đã làm điều gì. Chính mình mọi lúc đều có mặt, tại sao lại giống như chưa hề tham dự vào, hay là xảy ra trong lúc mình không ở?

"Đừng nói nữa. . . suy nghĩ một chút xem đêm nay chúng ta ngủ ở đâu đi. . ."

Đêm khuya gió lạnh thổi qua, một thần một yêu một hồn đồng thời rùng mình một cái. . .

------------------------------ hoa lệ phân cách tuyến --------------------------------

Thần Quân đại nhân chạy trốn về gian phòng của mình, không sai, là chạy trốn. . . Đây là lần đầu tiên nàng chạy trốn, lần đầu tiên từ lúc chào đời tới nay. . . Đưa ngón trỏ ra sờ sờ môi bản thân, dường như vẫn còn lưu lại nhiệt độ nóng rực và mùi rượu nhàn nhạt từ Tiểu Yêu. . .

Nàng không phân rõ đây là cảm giác gì, cũng không ghét cử động vô cùng thân mật từ Tiểu Yêu, nhưng vẫn không cách nào thích ứng. Có khả năng cô độc đã thành thói quen, loại cảm giác này rốt cuộc để cho mình có chút bất an. . .

Nhớ tới chuyện đêm nay Tiểu Yêu say rượu, mũi nhọn của Thần Quân đại nhân phi thường minh xác chỉ hướng Tiểu Thanh và Đại hồ ly. . .

Hừ. . . Xem ra các ngươi da cũng là ngứa. . .

Cả người phát sinh hàn khí, làm cho đêm khuya này thêm vài phần băng lãnh. . .

---------------------------- hoa lệ phân cách tuyến ---------------------------------------

Hôm sau, Tiểu Yêu tỉnh lại trong trạng thái đầu đau nhức muốn nứt ra, cảm giác hoa mắt vẫn còn sót lại. Đầu đau nhức muốn nứt ra quả thực muốn làm cho nàng gọi mẹ. . .

Tối hôm qua mình đã làm chuyện gì?

Uống rượu. . . Sau đó thì sao?

Bị ôm. . . Bị người nào ôm?

Thần Quân đại nhân. . . Sau đó thì sao?

Không nhớ rõ. . . .

Lảo đảo đi đến trước bàn, rót chén trà, sau đó uống vào, họng cũng thoải mái hơn. . . Ngửi một cái, mình một thân mùi rượu, quyết định tắm rửa xong sẽ đi tìm Thần Quân đại nhân.

Sau khi tắm, Tiểu Yêu thay một thân váy hồng nhạt, lúc ra khỏi cửa phòng, thấy Thần Quân đại nhân thần sắc lạnh lùng đang ra khỏi khách sạn bình dân. Lúc này, Thần Quân đại nhân đã đổi lại một thân nữ trang tím nhạt.

"Thần Quân đại nhân. . . Ngươi muốn đi đâu?"

Luyến Thư ngoái đầu nhìn lại, nhìn thấy Tiểu Yêu, nhớ lại chuyện xảy ra tối hôm qua, nhiệt ý xa lạ kia lại truyền đến trên mặt, nổi lên sắc hồng khả nghi. . .

"Luyện, kiếm, hoạt động gân cốt. . ."

Thật sự là luyện kiếm, nhưng nếu nói về đối tượng luyện kiếm, cũng coi như thú vị. . .

"Ta cũng đi!"

Tiểu Yêu lảo đảo theo sát thần quân đại nhân, thật sự chẳng biết tại sao hôm nay bước chân của Thần Quân đại nhân hình như hơi nóng nảy, nhưng lại khiến người ta cảm giác được có chút vội vã. . .

------------------------------------ hoa lệ phân cách tuyến ------------------------------

Cảnh tượng sáng sớm tinh mơ thật đẹp đẽ. Một thần một yêu một hồn vẫn như cũ đợi ở bên hồ, tựa vào dưới cây lớn mà ngủ.

Một trận lăng liệt gió lạnh thổi đến, ngay cả giọt sương trên ngọn cỏ nhỏ đều kết thành băng, hàn lãnh quen thuộc này khiến Đại hồ ly từ trong giấc mộng tỉnh lại, toàn thân toát mồ hôi lạnh. Cảm giác được động tĩnh của người bên cạnh, Nghê Thường cũng thức dậy, mà Tiểu Thanh đang ngủ ở trên tay Đại hồ ly bị động tác đứng dậy của Đại hồ ly làm cho té xuống đất.

Lăng liệt gió lạnh, mang theo vài phần sát khí. . .

Đại hồ ly cứng ngắc xoay đầu lại, thấy một thần một yêu đứng cách bọn họ không xa. Một thân váy màu tím nhạt, tay cầm Long Cốt Kiếm, khóe miệng vẽ ra độ cong nguy hiểm, đôi mắt đẹp kia lộ ra tia sắc nhọn; một người mặc váy hồng nhạt, ánh mắt còn mang vài phần mông lung, chân mày nhíu chặt, nhìn như có vài phần thống khổ, xem ra hậu quả mà say rượu mang tới , thật đúng là không tốt. . .

"Sớm a. . . Tiểu Thư Thư. . ."

Đại hồ ly miễn cưỡng hiện lên một độ cong, thân thể cũng không tự chủ rùng mình một cái. . .

"Sớm, đang muốn tìm ngươi luyện kiếm đây. . ."

Thần Quân đại nhân thanh âm lạnh như băng truyền đến, hiện tại một nụ cười nhạt hiện lên nơi khóe miệng nàng, so với khuôn mặt vô biểu tình của nàng còn đáng sợ hơn.

"Thật thật là. . . Cực tốt. . ."

Đại hồ ly từ trước tới nay lộ ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn. . . Một giọt mồ hôi lạnh từ thái dương trượt xuống. . .

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: ai ~ ban đầu bảo hôm nay không thêm, nhưng nhìn văn chương ngừng ở chỗ nọ vẫn cảm giác không thêm có điểm không phúc hậu, vì vậy tác giả quân vẫn buộc phải thêm một. . . Nhưng bởi vì mệt mỏi, nên cũng không ra bao nhiêu chữ, cứ như vậy đi. . .

Nhìn đến tác giả quân như vậy phúc hậu, như vậy chăm chỉ, các vị khán quan chuyện gì đó đều đừng thuyết nữa, tung hoa đi bình luận đi ~~ ha ha ~

Tác giả quân hiện tại thật sự mệt mỏi không chịu được, muốn đi thông đồng với chu công ~~ ngũ ngon ~

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #bhtt#edit