Chương 4

☆, Hàng thi

Thần Quân đại nhân mang theo Tiểu Yêu đi tới trước cửa một đại trạch, Luyến Thư nhìn cửa lớn đại trạch một lúc lâu cũng không nói gì, Hồ Ly liền buồn bực.

"Thần Quân đại nhân, đại ốc này có gì đặc biệt sao?" Hồ Ly nhìn chung quanh, đại ốc này ngoài cửa lớn, trang sức đẹp, trước cửa có sư tử đá khí phách thì cũng không có gì đặc biệt.

Luyến Thư không trả lời Hồ Ly, trực tiếp đi tới cửa trước, nói chuyện với thủ môn gia đinh.

"Vị tiểu ca này, xin hỏi quý phủ có phải gần đây có người trúng tà?"

Thủ môn gia đinh cả kinh, cũng không quản đối phương là cô nương, lại là tuyệt sắc cô nương, liền nắm tay nàng, vội nói: "Cô nương nhất định là người tu đạo, cầu xin ngươi cứu Tử Du thiếu gia gia đình chúng ta đi! Ô ô ô ~" nói xong lời cuối cùng, gia đinh kia lại bắt đầu khóc.

Hồ Ly không vui, nhìn gia đinh kia nắm tay Thần Quân đại nhân nhà mình ( khi nào biến thành của ngươi? ), trong lòng có chút buồn bã, tay của Thần Quân đại nhân cũng là các ngươi phàm phu tục tử có thể nắm sao?

"Tiểu nữ tử năm xưa học quá đạo thuật, nếu thuận tiện, có thể cho tiểu nữ tử vào xem một chút hay không?" Luyến Thư nói một cách bình thản, căn bản cũng không lạnh như băng giống bình thường.

Đây là cái gì khác biệt đãi ngộ, còn tiểu nữ tử? Không phải tự xưng bổn tọa đấy sao! Tiểu Yêu trong lòng bất bình đứng tại góc tường vẽ vòng tròn.

"Dĩ nhiên có thể, hai vị đại nhân mời theo ta vào đi! Ta đi thông truyền một tiếng!" Gia đinh tiểu ca không có quên Hồ Ly đứng ở góc tường vẽ vòng tròn, ngay cả nàng cũng gọi vào.

Mới bước vào cửa đại trạch, một cỗ vị thịt thối liền xông vào mũi, dẫn đến Hồ Ly một trận ác tâm phun ra mấy cái, che mũi.

"Thần Quân đại nhân, đây là mùi vị gì a?" So với mùi rắn của mình còn thối.

"Mùi thi thối." Thần Quân đại nhân hiển nhiên cũng không chịu được mùi vị này, liễu mi xinh đẹp nhẹ chau lại.

Ông trời của ta a, ngay cả nhíu mày đều xinh đẹp như vậy, còn làm cho người ta sống ư!

"Thúi như vậy, người nhà này sao chịu được ?" Tiểu Yêu ngắm nhìn bốn phía, hoa cỏ bắt đầu khô héo, trong trạch tử mơ hồ có cảm giác bị áp bách.

"Người phàm cũng không ngửi tới mùi vị này." Thần Quân đại nhân khôi phục giọng nói lạnh như băng, dĩ nhiên lại là khác biệt đãi ngộ.

Lúc này, gia đinh tiểu ca cực kỳ hào hứng mà bước thẳng tới đây, nói: "Hai vị xin mời đi theo ta." Hồ Ly dán chặt lấy Thần Quân đại nhân, chỉ sợ có bất trắc, dù sao cỗ mùi thúi này quá không tầm thường, hơn nữa cảm giác bị áp bách này mơ hồ khiến Tiểu Yêu cảm nhận được bất an. Nhích tới gần Thần Quân đại nhân ngửi được lãnh hương trên người Thần Quân đại nhân, lúc này mới hơi hóa giải mùi thi thối tràn ngập chóp mũi.

Tòa nhà rất lớn, qua hai đình viện, gia đinh tiểu ca dẫn một thần một yêu đến trước một cửa phòng liền dừng lại.

Lúc này mùi thi thối càng đậm, mùi vị giống như từ trong phòng truyền tới.

Thần Quân đại nhân tay nhỏ nhẹ nhàng đặt lên vai Hồ Ly, quay đầu đến bên tai Hồ Ly , nói nhỏ: "Đợi lát nữa cẩn thận."

Nhiệt khi từ môi đỏ của Thần Quân đại nhân phun ra đánh vào lỗ tai nhạy cảm xinh xắn của Tiểu Yêu, làm thần thể Tiểu Yêu truyền đến một trận tê dại cảm giác. Tiểu Yêu trong lòng nở đầy hoa làm sao còn nghe thấy Thần Quân đại nhân nói điều gì.

Gia đinh đẩy cửa ra, một trận âm phong thổi qua, mùi thi thối giống như chen chúc bay ra, làm Tiểu Yêu nôn khan liên tục.

"Vị đại nhân kia không sao chứ..." Gia đinh lo lắng nhìn Hồ Ly ôm bụng nôn khan.

"Không có chuyện gì." Thần Quân đại nhân ngắn gọn trả lời, theo gia đinh đi vào gian phòng.

Trong phòng, một nam nhân tuổi trên năm mươi, quần áo ngăn nắp ngồi ở bên giường, bàn tay to kéo tay người trên giường. Nam tử ngồi trên giường tuổi chừng mười tám, tóc tai bù xù, sắc mặt trắng bệch, đôi môi hiện lên sắc xanh tím, ánh mắt dại ra, cái trán mơ hồ có hắc khí vờn quanh, nhìn qua liền thấy không giống người sống.

"Vị cô nương này chắc là cao nhân đi, ta là Trương viên ngoại, van cầu ngươi cứu cứu ta con trai, van cầu ngươi!" Nam nhân quá năm mươi tuổi nam nhân trước người Luyến Thư quỳ xuống dập đầu.

Luyến Thư không để ý đến nam nhân, trực tiếp đi tới trước giường, tinh tế đánh giá nam tử mặt mũi trắng bệch trước mắt, chính là Tử Du thiếu gia trong miệng gia đinh.

Trương Tử Du sắc mặt trắng bệch, hốc mắt hãm sâu, xương gò má nhô ra, gương mặt gầy gò, tóc tai bù xù, ánh mắt dại ra, đôi môi thành màu xanh tím, vẻ ngoài thật kinh người.

Lúc này, Tiểu Yêu đáng thương có chút lảo đảo mà bước thẳng vào, lại bị Thần Quân đại nhân ra dấu tay bảo ngừng lại, Tiểu Yêu không thể làm gì khác hơn là kinh ngạc dừng ở trước cửa phòng, không đi tới nữa.

"Xin hỏi lệnh công tử từ lúc nào biến thành như vậy?"

"Từ nửa tháng trước, ta từ ngoài mời tới một giáo thư tiên sinh, sau khi tiên sinh rời đi hắn liền thành bộ dáng này."

"Sau khi biến thành như vậy lệnh công tử chỉ ăn thịt tươi?"

"Ngươi... Làm sao ngươi biết... ?"

Luyến Thư thở dài, lắc đầu, nói: "Thật sự xin lỗi, lệnh công tử đã chết."

Một câu này, hai người bao gồm một tiểu yêu đều kinh hãi, rõ ràng người trước mắt còn sống sờ sờ ngồi ở trên giường, làm sao có thể nói là đã chết?

"Ngươi nói hưu nói vượn! Con ta làm sao có thể đã chết! Hắn rõ ràng còn..." Trương viên ngoại mặt đỏ lên, kích động đến thiếu chút nữa hướng phía trước bóp chết Thần Quân đại nhân, lời còn chưa nói hết liền bị câu nói lạnh lùng của Luyến Thư cắt đứt.

"Hơn nữa..." Giọng nói Luyến Thư đột nhiên biến lạnh dường như có tác dụng làm kinh sợ, Trương viên ngoại cũng không dám làm bậy.

"Ngươi cho hắn thịt tươi, có biết đây là đang nuôi thi?" Luyến Thư ánh mắt lạnh lẽo phóng qua, Trương viên ngoại trái lại tin mấy phần, nhưng lại không muốn tin tưởng, con của mình làm sao có thể...

"Không thể nào... Không thể nào..." Trương viên ngoại quỳ trên mặt đất, nước mắt to như hạt đậu xẹt qua khuôn mặt già nua, gia đinh khẩn trương theo sát Trương viên ngoại cùng quỳ trên mặt đất, nhiều lần kêu ' lão gia ', hi vọng làm cho nam nhân thanh tỉnh.

"Nửa tháng nữa, thi hồn thành thục, chính là lúc nhà ngươi bị diệt môn." Thần Quân đại nhân giọng nói lãnh đạm lại còn nói chuyện đáng sợ như vậy, Thần Quân đại nhân ngài đây là bình tĩnh quá...đi.

"Ngươi nói nhảm!" Trương viên ngoại hướng Luyến Thư hô to, nhưng thanh âm nghe được rõ ràng run rẩy, khuôn mặt cũng lộ ra vẻ kinh hoảng.

"Hồ Ly, kéo bọn họ ra ngoài, đừng cho bọn họ vào." Nói xong, Thần Quân đại nhân nhìn Hồ Ly một cái, Tiểu Yêu liền vội vàng bước tới, mỗi tay một cổ áo đem Trương viên ngoại cùng gia đinh lôi đi ra ngoài, cho dù hai người làm sao giãy dụa cũng không sánh bằng khí lực của một con yêu.

"Ngươi sẽ làm cái gì đối với con ta! ? Ngươi không nên làm loạn, nếu không ta sẽ báo quan!" Trương viên ngoại bị bắt rời khỏi phòng, lúc đến trước cửa còn dùng lời nói uy hiếp Luyến Thư. Cuối cùng hắn làm như bỏ qua, ánh mắt kia thẳng tắp ngó chừng con trai trên giường, như thế nào cũng không muốn đem ánh mắt dời đi, cho đến khi người biến mất khỏi tầm mắt.

"Giúp con trai ngươi chuẩn bị tang lễ đi." Cuối cùng, hắn nghe thấy được thanh âm trong phòng của Luyến Thư, tâm như ngã vào hầm băng, đây chính là con trai ruột làm bạn với hắn mười tám năm a!

Hồ Ly trong tay áo lấy ra triền xà tác, đem hai người trói đến kết lại thật thật, căn bản không thể động đậy, hơn nữa còn làm chút ít pháp thuật, khiến hai người ngậm miệng lại. Sau đó nàng liền rón ra rón rén trở về trước cửa phòng, lộ ra nửa cái đầu rình coi tình huống bên trong. Nói nàng thật sự đi vào hỗ trợ, sợ rằng còn chưa kịp đánh liền bị thối chết đi.

Trước giường, Luyến Thư nhìn người trước mắt, thở dài.

"Nguyện ngươi sớm ngày luân hồi." Dứt lời, ngón trỏ cùng ngón giữa tay phải nàng hợp lại, trong miệng lẩm bẩm, đầu ngón tay nổi lên bạch quang, đưa tay điểm trên ấn đường Trương Tử Du.

Nhất thời, Trương Tử Du hai mắt vốn dại ra lại mở to, hiện đầy tia máu đỏ. Nam tử khẽ nhếch miệng, phun ra một ngụm khí thể màu xanh biếc, khuôn mặt trở nên dữ tợn.

Luyến Thư chân mày nhẹ chau, thu tay lại, lui ra xa một trượng. Chỉ thấy Trương Tử Du toàn thân co quắp, xương cùng các đốt ngón tay khanh khách rung động, làm cho người ta lông tóc dựng đứng.

"Đi ra ngoài, bảo vệ tốt hai người kia." Luyến Thư nhìn về Hồ Ly lộ ra nửa cái đầu ở trước cửa, Hồ Ly thấy thế, vội vàng ' A ' mấy tiếng, náo loạn chạy ra ngoài, tiếp tục mỗi tay một cổ áo, đem hai người kéo tới chỗ xa hơn.

Xem ra Thanh Đồng thi yêu thật sự cũng có vài phần bản lãnh, có thể đem  hồn phách một người chế thành thi hồn đồng thời còn đem thân thể chế thành Khôi Lỗi thi.

Luyến Thư khóe miệng nhẹ nhàng nâng lên...

Chỉ tiếc gặp được bổn tọa...

Trương Tử Du móng tay biến thành đen dài, còn mọc ra hai hàm răng bén nhọn, hắn ra sức đánh về phía Luyến Thư, giống như dã thú hung mãnh.

Trương Tử Du hai móng quẹt tới, phát ra trận trận tiếng xé gió, nơi cổ họng còn mơ hồ phát ra thanh âm dã thú gầm nhẹ, mà Luyến Thư chỉ di động bước chân né tránh, cũng không đánh trả.

Một cái chợt lóe, một thi một thần đã ra khỏi cửa phòng, nơi xa Trương viên ngoại thấy được con trai bảo bối từng biết điều thông minh của mình lại biến thành quái vật đáng sợ như vậy, nhất thời tiếp nhận không được sự thật bắt đầu khóc.

Thần Quân đại nhân làm sao chỉ né mà không tấn công đây? Trên thực tế Thần Quân đại nhân là đang tự hỏi đánh như thế nào mới có thể lưu lại Trương Tử Du toàn thây.

Thần Quân đại nhân ưu nhã thân thủ xuyên qua trong đình viện, giống như đang biểu diễn khiêu vũ hoa lệ, áo trắng nhẹ nhàng, mê hoặc đôi mắt của Tiểu Yêu.

Một hồi lâu, trong mắt Luyến Thư vốn là đạm mạc hiện lên một tia sáng, dừng bước chân né tránh lại, khi hai móng của Trương Tử Du quẹt qua, nàng một phát bắt được hai tay của hắn, đem linh lực rót vào trong tay, hung hăng đem hai tay của Trương Tử Du lôi kéo, chỉ nghe thấy hai tiếng' lạc lạp ' vô cùng thanh thúy, Trương Tử Du hai tay liền vô lực rũ xuống.

Trương Tử Du giống như tử sĩ, giương miệng rộng như chậu máu, tiếp tục hướng Luyến Thư táp tới. Chỉ thấy Thần Quân đại nhân chân phải vừa nhấc, hướng Trương Tử Du hai chân đảo qua, lại nghe thấy tiếng xương gãy lìa, Trương Tử Du đã quỳ gối trên mặt đất.

Phía xa Trương viên ngoại đã lệ rơi đầy mặt, liên tiếp lắc đầu cầu xin Luyến Thư dừng tay, nhưng vì tiểu pháp thuật của Hồ Ly mà phát không ra thanh âm, còn gia đinh kia đã sớm bị dọa ngất. Kia Tiểu Yêu sợ chết đâu rồi, núp ở phía sau hai người, tiếp tục lộ ra nửa cái đầu nhìn về Thần Quân đại nhân phía xa, nhưng khi nhìn thấy Trương viên ngoại ánh mắt bi thống như thế, trong lòng cũng giống như chắn tảng đá lớn, không đành lòng xem tiếp, nàng liền đem tiểu pháp thuật tháo gỡ, đem thanh âm trả lại cho Trương viên ngoại.

"Dừng tay... ! Cầu xin ngươi dừng tay... !" Trương viên ngoại than thở khóc lóc, chính là trong nháy mắt, mặt mũi giống như già nua không ít.

"Bổn tọa đang cứu con trai ngươi"

"Nếu con của ngươi hồn phách thật sự biến thành thi hồn hoàn thiện..., hắn liền vĩnh viễn không siêu sinh. Hôm nay bổn tọa phải.. đưa hắn vào luân hồi." Luyến Thư đưa lưng về phía Trương viên ngoại, vẻ mặt đạm mạc như cũ vạn năm không thay đổi .

Luyến Thư tay phải mở ra, bao trùm trên đầu Trương Tử Du.

"Sớm siêu sinh đi..." Giọng nói nhẹ nhành mà lãnh đạm, như một trận thanh phong.

Lạc lạp lạc lạp lạc lạp... tiếng vỡ vụn từ đầu Trương Tử Du truyền đến, trong mắt Trương viên ngoại nhất thời mất đi ánh sáng.

Hai tròng mắt Trương Tử Du trước khi té xuống nháy mắt khôi phục thanh minh... Tầm mắt vừa lúc hướng về Trương viên ngoại phía xa.

"Cha......"

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: tác giả quân ngày mai tận lực tìm thời gian thêm văn, bởi vì ngày mai đi tham gia biện luận tranh tài, nếu không có vậy là tác giả quân đã mệt chết ở trên giường. Nếu xảy ra chuyện may mắn như thế, tác giả quân chỉ có thể ở ngày thứ hai khôi phục.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #bhtt#edit