Chương 6

☆, Cảm động

Một đoàn lửa sáng từ trong miệng Hỏa Diễm Quỷ bay ra, bay về phía một thần một yêu đang ôm nhau !

Luyến Thư tay phải đặt ở trước ngực, kết thủ ấn, một bức tường băng dựng ở trước hai người chặn lại hỏa thế, hai cái đụng nhau không lâu liền tự triệt tiêu.

Động tĩnh lớn như vậy, lại không làm kinh động những người khác, bởi vì Thần Quân đại nhân ngay từ lúc vào ở liền đánh lên một tầng kết giới tại hai gian phòng khách, ngăn cách thanh âm, Thần Quân đại nhân yêu thích yên tĩnh...

Hỏa Diễm Quỷ từng bước từng bước nhích tới gần, Thần Quân đại nhân ôm Tiểu Yêu từng bước từng bước lui về phía sau...

Hồ Ly thân thể mệt mỏi di chuyển theo Luyến Thư, nháy mắt nhìn ra trong mắt Thần Quân đại nhân có bối rối.

Ách... Chẳng lẽ nói... Thần Quân đại nhân sợ lửa!

Hơn nữa Thần Quân đại nhân còn một tay ôm đem mình che chở vào trong ngực, Tiểu Yêu trong lòng nhất thời nổi lên nhè nhẹ ấm áp, lỗ mũi có chút chua xót.

Hồ Ly dùng hết khí lực đứng lên, giơ lên hai tay chuẩn bị kết ấn, lại nghe thấy thanh âm của Thần Quân đại nhân lạnh lùng truyền đến.

"Đừng dính vào, bổn tọa có thể ứng phó."

Nghe được câu này, dũng khí toàn tâm toàn ý hiếm thấy của Tiểu Yêu trong nháy mắt tiêu tán.

Sau khi Luyến Thư nói xong trong nháy mắt, thân thể của nàng phát ra lăng liệt rét lạnh khí, đến Tiểu Yêu cũng bị lạnh tới bắt đầu run rẩy. Gian phòng khách sạn bắt đầu kết lên một tầng một tầng băng mỏng, không khí nóng bức bị hạ xuống.

Hỏa diễm quỷ khí thế như yếu đi mấy phần, nhưng vẫn liên tục hướng một thần một yêu nhích tới gần. Một Trường Đao giống ngọn lửa huyễn hóa ra, hướng một thần một yêu tỏa ra. Nơi nào đi qua, đều vung lên ngọn lửa, cả phòng khách cũng bị hủy không còn gì.

"Thần Quân đại nhân, ngươi buông ra đi." Thấy được Thần Quân đại nhân bị đánh trói tay trói chân, Tiểu Yêu lần đầu tiên cảm thấy mình nhỏ yếu cỡ nào, còn làm liên lụy tới Thần Quân đại nhân.

Thần Quân đại nhân ánh mắt như băng quét tới đây, vẫn ôm Tiểu Yêu thân thể mệt mỏi một bước tránh đi.

"Không buông."

Chỉ có hai chữ này, cũng chỉ có hai chữ, Tiểu Yêu cảm nhận được chân chính quan tâm từ chính Thần Quân đại nhân, mắt to lóng lánh chảy ra nước mắt trong suốt .

Trong lúc Tiểu Yêu đang cảm tính như thế, vài thanh hỏa diễm đao đã hướng Hồ Ly bổ xuống. Không sai, là hướng Hồ Ly bổ tới, nhiều chiêu đoạt mệnh. Xem ra mục tiêu của Hỏa Diễm Quỷ không phải là Thần Quân đại nhân, mà là Tiểu Yêu có điểm hư thoát nằm ở trong ngực Thần Quân đại nhân !

Thần Quân đại nhân thấy được thế công hùng hổ dọa người như vậy, có chút nổi giận...

Là ngươi ép bổn tọa xuất thủ...

Thần Quân đại nhân tay phải vung lên, một thanh trường kiếm toàn thân trong suốt đã nắm trong tay, phát ra trận trận lãnh ý.

Lần đầu tiên... Tiểu Yêu nằm ở Thần Quân đại nhân trong ngực, lần đầu tiên... Tiểu Yêu cảm nhận được Thần Quân đại nhân sát khí!

Kiếm trong tay Luyến Thư lập tức đụng Hỏa Diễm Đao, lúc đụng nhau phát ra ánh sáng chói mắt, chỉ thấy Hỏa Diễm Quỷ bị lực đạo của Thần Quân đại nhân bức lui mấy bước.

"Ngươi vẽ đường cho hươu chạy, bổn tọa cũng không giữ lại ngươi được."

Thần Quân đại nhân tế lên trường kiếm trong suốt trong tay, trong miệng lẩm bẩm, Hỏa Diễm Quỷ khí thế yếu đi mấy phần, còn phát ra tiếng gầm nhẹ như dã thú.

"Thập Diện Băng Sát." Bốn chữ chậm rãi từ môi đỏ mọng của Thần Quân đại nhân phun ra, không khí lạnh lùng lấp đầy cả gian khách phòng.

Trường kiếm toàn thân trong suốt kia hướng Hỏa Diễm Quỷ bay đến. Cho dù Hỏa Diễm Đao che trước người, Thần Quân đại nhân bội kiếm vẫn thẳng tắp đâm xuyên qua Hỏa Diễm Đao, ' hưu --' một tiếng, kiếm đã đính tại trên người Hỏa Diễm Quỷ. Hỏa Diễm Quỷ vô cùng thống khổ, té trên mặt đất quay cuồng, nhưng không sao nhổ ra bội kiếm của Thần Quân đại nhân được.

"Giết!"

Thần Quân đại nhân một chữ ' giết ' gọi ra, Hỏa Diễm Quỷ cơ thể từ trong ra ngoài bị mười cột băng đâm rách, âm thanh trận trận kinh tâm xé rách truyền đến, Tiểu Yêu sợ đến mức ôm sát Thần Quân đại nhân ( ngươi đây là ăn bớt! ).

Ngọn lửa trên người Hỏa Diễm Quỷ dần dần dập tắt, nhiệt độ nóng rực trong phòng cũng bắt đầu bị rét lạnh thay thế.

Tiểu Yêu ngẩng đầu nhìn lại, chu sa giữa lông mày Thần Quân đại nhân lại mơ hồ phát ra hồng quang, sau đó vẻ mặt Thần Quân đại nhân lộ ra thống khổ nhắm hai mắt lại.

Luyến Thư đang thư giãn không phát hiện Hỏa Diễm Quỷ té trên mặt đất, trong lúc hấp hối miệng lại phun một đoàn lửa, dùng lực lượng cuối cùng đánh lén hai người đang hoảng thần .

Lần này Tiểu Yêu lại vượt lên nỗi sợ hãi, chỉ hô câu ' cẩn thận ' liền lấy tay che ở trước người Thần Quân đại nhân, cố gắng đỡ ánh lửa sáng quắc kia.

"Tê ~~~~~~~~~"

Thần Quân đại nhân phục hồi tinh thần, thấy Tiểu Yêu lấy tay che ở trước người mình, cánh tay bị lửa thương một mảng lớn.

Luyến Thư chân mày nhẹ chau lại, hướng Hỏa Diễm Quỷ nhìn lại. Lúc này còn có cái gì Hỏa Diễm Quỷ, chỉ còn lại một đoàn màu trắng tro bụi cùng một thanh toàn thân trong suốt trường kiếm nằm trên mặt đất.

Tiểu Yêu tay bị lửa thương, y phục, cánh tay cùng da thịt cũng bị lửa thương một mảng lớn, vết thương chung quanh đều hiện ra vảy đỏ, còn mơ hồ phát ra mùi vị thiêu đốt, cặp mắt to nghẹn đau đều chảy ra nước mắt.

Thần Quân đại nhân vội vàng đem Tiểu Yêu đặt ngồi lên trên cái giường vẫn còn hoàn chỉnh, kiểm tra thương thế của nàng.

"Có biết bị lửa Địa Ngục gây thương tích, muốn phục hồi như cũ là rất khó không?" Thần Quân đại nhân giọng nói như cũ hờ hững mà lãnh tĩnh, nhưng lại không khó nghe ra ý trách cứ trong đó .

"Ta không đỡ, hỏa liền đốt tới Thần Quân đại nhân rồi." Tiểu Yêu vội vàng tranh công, đây cũng là hành động vĩ đại nhất nàng đã làm từ lúc ra đời a, tay không đỡ lửa Địa Ngục, cứu Thiên giới Thần Quân a!

"Về điểm này hầu như lửa Địa Ngục còn sót lại không thể gây thương tổn được bổn tọa."

Tiểu Yêu lúc này nhốn nha nhốn nháo rồi, Thần Quân đại nhân, tại sao ngươi không nói sớm, có biết lửa thương đau đến ta muốn gọi mẹ không...

Thần Quân đại nhân tay che ở vết thương của Tiểu Yêu, một cỗ hàn khí dần dần trừ đi nóng rực trên vết thương, hơn nữa vết thương còn từ từ kết lên một tầng băng mỏng.

Tiểu Yêu nhìn vết thương của mình, sợ ngây người!

Ồ! Vảy của ta làm sao thành màu đỏ, rõ ràng là màu xám trắng a!

"Thần Quân đại nhân! Vảy của ta!..." Còn chưa nói hết, đã bị Luyến Thư lạnh lùng cắt đứt.

"Đừng lên tiếng."

Thần Quân đại nhân nói, Tiểu Yêu không dám cãi. Nàng tạm thời đè xuống lòng hiếu kỳ đối với vảy của mình, mà nghiên cứu chu sa giữa lông mày Thần Quân đại nhân.

Vừa rồi loáng thoáng thật giống như thấy được viên chu sa này đang sáng lên... Cảm giác của ta bị sai sao?

Trên vết thương đều kết một tầng băng mỏng, hơn nữa rét lạnh tê dại làm cho đau đớn của Tiểu Yêu biến mất không ít.

Thần Quân đại nhân đứng dậy, nhìn quanh cả gian phòng, thật là một mảnh chật vật...

Luyến Thư đỡ Tiểu Yêu dậy, đem bội kiếm gọi về, tiện tay từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một thỏi nguyên bảo vàng rực đặt ở trên cái bàn còn nguyên vẹn.

Tiểu Yêu thấy được đĩnh nguyên bảo vàng rực, không khỏi dao động.

Thần Quân đại nhân! Tiểu Yêu cầu xin bao nuôi!

Thần Quân đại nhân đem Tiểu Yêu kéo, từ cửa sổ đi ra, ngự kiếm đi, Tiểu Yêu lần nữa ngửi được lãnh hương đến từ chính Thần Quân đại nhân, không khỏi cảm thấy an tâm vô cùng, dĩ nhiên sẽ không quên dựa đầu sát vào trong lòng Thần Quân đại nhân, cọ nhè nhẹ, vô tình, gió mát thổi, lại ngủ tiếp.

----------------------------------- Hoa lệ phân cách tuyến ------------------------------------------

Khi Tiểu Yêu tỉnh lại, trời đã sáng choang, nằm trong một túp lều, vị thảo dược nhàn nhạt truyền đến, ngắm nhìn bốn phía, không thấy bóng dáng Thần Quân đại nhân, chỉ có túp lều nhỏ để tất cả sách y thuật lớn nhỏ cùng thảo dược đủ mọi màu sắc.

Lúc này một nam tử lớn lên vô cùng thanh tú đi đến, dáng ngoài thoạt nhìn bất quá hai mươi, hắn mặc một thân trường bào màu xám, y phục vải thô rách, ăn mặc vô cùng mộc mạc.

"Tiểu Yêu, ngươi tỉnh rồi." Trong tay của hắn bưng một miếng thuốc đen thùi, nghe có chút gay mũi.

"Vị ca ca này, nơi này là chỗ nào? Thần Quân đại nhân ở nơi đâu?" Tiểu Yêu mở to mắt, khắp nơi tìm kiếm thân ảnh Thần Quân đại nhân .

"Ca ca?" Nam tử kia chợt cười to, nói: "Tiểu Yêu, bổn tiên đã bảy trăm tuổi rồi, ngươi có thể gọi bổn tiên ' Y Tiên ', nơi này là Y Tiên Lư, về phần Luyến Thư Thần Quân ở đâu rồi, nàng đang ở phía ngoài tĩnh tọa."

Tiểu Yêu thở ra một hơi, hoàn hảo hoàn hảo, Thần Quân đại nhân không có vứt bỏ ta ~

Y Tiên bảo Tiểu Yêu đem cánh tay bị thương vươn ra, cẩn thận từng tí một đắp lên trên tay một ít miếng thuốc. Mặc dù đã tận lực cẩn thận, nhưng đau nhói từ vết thương truyền đến làm ngũ quan mỹ lệ xinh xắn của Tiểu Yêu nhăn lại, miệng vết thương từ từ truyền tới cảm giác băng băng lành lạnh khiến Tiểu Yêu lần nữa đem ngũ quan giãn ra.

"Y Tiên gia gia, ngươi thoa ở trên tay của ta là cái gì?" Bảy trăm tuổi, nên gọi gia gia đi... Tiểu Yêu nghĩ như thế...

Gia gia... ! Y Tiên thiếu chút nữa bị sặc chết bởi nước miếng của mình.

"Khụ khụ ừ... Là phân và nước tiểu của băng hồ, chuyên trị bỏng lửa từ lửa Địa Ngục."

Phân và nước tiểu! ? Phân và nước tiểu! Ngươi lại đem phân và nước tiểu thoa ở trên tay của ta! ?

"Ngươi!..." Còn không cho Tiểu Yêu kháng nghị ra khỏi miệng, ngoài cửa liền truyền đến thanh âm vừa quen thuộc vừa lạnh như băng.

"Bách Thảo Thượng Tiên."

Thần Quân đại nhân một thân y phục tím nhạt, đắm chìm trong ánh mặt trời, như ngộ đọa phàm trần tiên tử, xuất trần thoát tục, Tiểu Yêu nhìn đều ngây dại.

Y Tiên gia gia cung kính về phía Thần Quân đại nhân vái chào.

"Bị thương như thế nào?"

Giọng nói vẫn còn trước sau như một lãnh đạm, nhưng không khó nghe ra sự quan tâm trong đó.

"Thưa Thần Quân, đoán chừng là một kích sau cùng trước khi chết, lửa Địa Ngục lực lượng cũng không đặc biệt mạnh, bị thương không nặng, thoa mấy thang thuốc liền tốt."

Thần Quân đại nhân ' ừ ' một tiếng, Y Tiên gia gia liền lui ra ngoài, không quấy rầy nữa.

"Thần Quân đại nhân..."

Hắn đem phân và nước tiểu thoa trên tay của ta.... Tiểu Yêu bộ dạng vô cùng ủy khuất nhìn về phía Thần Quân đại nhân.

Thần Quân đại nhân liếc nàng một cái, thanh âm lạnh lùng truyền ra.

"Dưỡng thương thật tốt đi."

Đây là đang quan tâm nàng? ! Thần Quân đại nhân đây là đang quan tâm mình! ?

"Thần Quân đại nhân... Cái kia... Cái gì cái gì thi yêu như thế nào xử lý?"

Bọn hắn bây giờ tới Y Tiên Lư, như vậy Thần Quân đại nhân làm sao diệt trừ cái kia cái gì cái gì thi yêu.

"Hắn chạy."

Luyến Thư thanh âm bình thản truyền đến, giống như đang nói việc không liên quan đến mình.

Tiểu Yêu ánh mắt ảm đạm, nhất định là bởi vì nàng cản trở.

"Thật xin lỗi, Thần Quân đại nhân... Cũng là bởi vì ta..." Tiểu Yêu sờ sờ cánh tay bị thương của mình, nếu như không phải vì bảo vệ mình, Thần Quân đại nhân khẳng định rất nhanh liền trừ đi cái kia cái gì cái gì thi yêu đi!

Thần Quân đại nhân giương mắt nhìn nàng nói: "Không liên quan đến ngươi, là bổn tọa sơ sót."

Không có nghĩ qua Thanh Đồng thi yêu thuê Hỏa Diễm Quỷ để đối phó Hồ Ly, làm mình phân tâm, khiến hắn nắm đúng thời cơ đào tẩu.

Còn nhớ rõ Thần Quân đại nhân thật chặt mà đem nàng che chở trong ngực, một câu ' không buông ' làm cho nàng lệ rơi đầy mặt. Chẳng qua là trên đường nhặt được Tiểu Yêu, Thần Quân đại nhân tại sao phải quan tâm nàng như vậy?

"Thần Quân đại nhân... Ngươi tại sao quan tâm ta như vậy?"......

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Y Tiên bày tỏ: đừng gọi ta gia gia!

Tác giả quân bảy tỏ: muốn ta vừa tham gia biện luận tranh tài, vừa thêm văn, nô tì làm không được a ~

Bởi vì còn đang tiến hành biện luận tranh tài, tác giả quân tận lực giữ vững thêm văn mỗi ngày, nếu thật sự không được, chỉ có thể ở ngày kế thêm văn.   

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #bhtt#edit