Chương 100: Hành hạ đến chết (Hạ)


Xe chạy không bao lâu, quốc lộ phía trước đã bị phá hỏng .

Trong bóng tối, trên đường lũ lượt nhảy ra những điểm lấm tấm đỏ như máu, Tần Diệp cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua thi thử có số lượng nhiều đến như vậy ! Mà Tần Nam lúc trước đã có lần gặp qua thi thử cho nên không có nửa phần sợ hãi, chỉ yên lặng . . . . . .

Vừa rồi chạy tới nơi này mục đích chính là chặn lại con đường quốc lộ.

Xuống xe, đám thi thử nghe thấy được mùi của Tần Diệp lập tức tản ra xung quanh mà chạy trốn, tìm được chỗ chiếc xe buýt của Tần Nam , ba người đều leo lên nóc xe, chờ đám sát thủ chậm rãi đuổi theo.

Ước chừng năm phút đồng hồ sau, thấy được có ánh sáng của đèn xe, tổng cộng bốn chiếc, tới nơi này dù cho có xe thì mọi người cũng chỉ có thể xuống xe đi bộ!

Thi thử bị thanh âm từ bốn chiếc xe kinh động, đều vây quanh lại, xe quả nhiên bắt đầu cấp tốc lui về phía sau, Tần Nam cùng Tần Diệp nhìn nhau liếc mắt một cái, liền song song rút ra tiểu đao nhảy xuống xe, chỉ chốc lát sau liên tiếp vang lên thanh âm ồn ào, xe lập tức đã bị thi thử vây quanh lại !

Đợi cho hai người trở lại nóc xe, vừa lúc bốn chiếc xe đều bị vây kín.

"Ầm vang!"

Một tiếng nổ, bầu trời trong đêm đột nhiên xuất hiện một trận pháo hoa.

Chính xác là ngọn lửa từ họng súng!

Tần Diệp lập tức thẳng người nhìn ngắm nhìn, trong mắt lóe ra tinh quang, bảo bối a ~!

"Hắc hắc ~! Lần này giàu to rồi! ! Đã có thể trở mình ! !"

Tần Diệp cười toe tóe ~~! ! Bộ đội đặc chủng, aiz, nghĩ đến đây hắn đã chảy nước miếng ~!

Ngay lúc Tần Diệp đắc ý , thi thử lại giống như đã bị kinh hách, không dám tiếp tục như ong vỡ tổ mà bao vây như lúc trước.

.

"Sao lại thế này?" Tần Diệp lập tức nhăn mặt !

"Động vật đều có bản năng sợ lửa ."

Cho dù là sinh vật biến dị hay là động vật, Long Ngải hảo tâm giải thích khiến khuôn mặt Tần Diệp càng nhăn lại. . . . . . . . .

Ngay lúc Tần Diệp nhịn không được muốn ra tay, đã bị Tần Nam kéo lại.

Bây giờ còn chưa phải lúc bọn họ bại lộ , hôm nay những người này một người cũng không sống được!

"Rống! ~~!"

Một tiếng thi rống rung động lòng người vang lên, Tần Diệp lập tức nhận ra thi rống này chính là tiếng thi rống lúc trước xuất hiện ở cửa sau tiểu khu ! ! Nỗi sợ hãi cùng run rẩy ngày ấy đến nay , trong ký ức của hắn hãy còn mới mẻ. . . . . .

Tiếng thi rống ở gần sát như vậy khiến Liễu Diệp sợ tới mức thiếu chút nữa quỳ trên mặt đất!

Mà phản ứng của Long Ngải lúc này có lẽ là dựa theo cảm giác, có lẽ là dựa theo bản năng, ngay cả chính cô ta còn chưa kịp phản ứng lại, cả thân mình cũng đã run lên . . . . . .

Thanh âm này. . . . . . ! !

Long Ngải nhìn đến bóng dáng Tần Nam, đã hoàn toàn lâm vào nghi hoặc. Theo đạo lý chỉ có tiểu Cửu có được hết thảy năng lực của mẫu trùng, đe dọa, chi phối mà ra lệnh cho mẫu thể cùng "xác sống" thậm chí là mẫu trùng.

Mà sự thật cũng chứng minh được tiểu Cửu đã kế thừa được như vậy, nhưng vì cái gì Tần Nam cũng có thể đe dọa "xác sống", thậm chí triệu hoán cùng chi phối "xác sống"?

* triệu hoán= kêu gọi

Không có khả năng lại có hai cái bản thể!

Trước kia, cha nàng cũng đã nghiên cứu qua rất nhiều mẫu thể cũng chưa từng phát hiện một cái bản thể như vậy ! Trừ bỏ. . . . . . Tỷ tỷ. . . . . .

Tiếng hô giữa bầu trời đêm mênh mông không ngừng quanh quẩn, "xác sống" trong phạm vi trăm dặm đều nghe thấy rõ ràng được thanh âm này, kéo bước chân máy móc mà chậm chạp đi về phía có Tần mà tụ lại.

"Rống ~!"

Dư âm chưa dứt, lại một tiếng thi rống vang lên.

Theo tiếng hô của Tần Nam vang lên, bước chân của "xác sống" bắt đầu nhanh hơn, nhóm bộ đội đặc chủng còn đang vì tiếng thi rống này mà khiếp sợ, căn bản là không biết một tiếng thi rống bất thường này đại biểu cho cái gì. . . . . .

"Mọi người chuẩn bị! Phá vòng vây!"

Nam nhân cầm đầu ra lệnh, tất cả binh sĩ đều làm tốt chuẩn bị.

"Dạ!"

Tần Diệp nghe thấy mệnh lệnh này, khóe môi nhếch lên cười, có chút hưng phấn nói:

"Bọn họ muốn phá vòng vây !"

Tần Nam đương nhiên cũng nghe thấy, nhưng không ngại chuyện đối phương giãy dụa lần cuối cùng , bởi vì ngoài đột phá ra khỏi thi thử, còn có "xác sống", hàng trăm hàng ngàn "xác sống"! Căn bản không có một kẽ hở. . . . . .

Quả nhiên, sau khi nam nhân ra mệnh lệnh không bao lâu, một đám "xác sống" gần nhất đã đuổi tới, nghe thấy mùi thịt tươi , nhóm "xác sống" đều giống như gà chọi mà ùa lên.

Tuy rằng hỏa long thường xuyên bắn ra, nhưng "xác sống" không giống thi thử, cũng không sợ lửa, một bị đốt cháy vẫn còn có con khác nhào tới. Dần dần số lần súng bắn cũng giảm bớt , ngọn lửa vừa tiêu thất một ít, thi thử cũng bắt đầu nhân cơ hội này mà ùa lên.

* hỏa long= súng phóng lửa, bazooka

Trong bầu trời đêm yên lặng, quanh quẩn cũng chỉ có tiếng kêu thảm cùng gầm rú, cuối cùng, ngay cả gầm rú đều không còn , còn lại cũng chỉ có thanh âm khẳng cắn cùng nhai nuốt . . . . . .

Không quá hai phút, tất cả bọn họ đều bị ăn sạch sẽ, Tần Nam dẫn đầu xuống nóc xe, đi về phía đám hài cốt kia, lúc Tần Nam tới gần, "xác sống" cũng như thi thử, đều nhượng bộ mà tự động lui ra thành một lối đi, Tần Diệp đi ở cuối cùng, nhịn không được mà kinh thán một tiếng:

* hài cốt: vì bọn họ đã bị xác sống tiến thực, chỉ còn xương

" Ôi chao ~ cảm giác giống như Hoàng Thượng giá lâm ~!"

Long Ngải lại chính là cau mày nhìn đến Tần Nam, nhẹ giọng cúi đầu mà nói:

"Có lẽ Tần Nam không giống với ta nghĩ, đơn giản như vậy."

"Ân?"

Không đơn giản? Tần Diệp còn muốn hỏi, cũng đã tới nơi, một đống bộ đội đặc chủng bị khẳng thực chỉ còn lại xương trắng . . . . . . . . .

Tần Nam cẩn thận xem xét lại số người trên mặt đất , xác định có 20 con người, sau đó mới bắt đầu dọn dẹp chiến trường, ba người bắt đầu đem vật này nọ của bọn họ thu thập lại, sau đó quay lại trên quốc lộ.

Tần Diệp còn muốn tiếp tục thu dọn chiến trường lại bị Tần Nam kéo lại.

"Ngươi cùng Liễu Diệp đi tìm xem có chiếc xe nào thích hợp hay không, có lực phòng ngự và có tính linh động , trang bị dụng cụ sẵn sàng, cuối cùng đi lấy một ít xăng."

Nhìn thấy giấy đề nghị của Tần Nam, Tần Diệp gật gật đầu, nhảy lên nóc một chiếc xe, bắt đầu tìm kiếm mục tiêu.

Ngay lúc Tần Nam cùng Long Ngải thu dọn chiến trường xong, đã là rạng sáng năm giờ, bầu trời phía đông đã có chút hừng sáng, mà Tần Diệp từ lâu đã tìm được chiếc xe, đứng chờ ở bên đường, Liễu Diệp phụ trách góp nhặt xăng, nhân tiện còn đi thu thập đồ ăn, tạm thời còn chưa trở về.

"Xe đã tìm được rồi, một chiếc container dài 20 thước. Về mặt phòng hộ, chúng ta nếu ở bên trong chiếc này, tuyệt đối vô địch!"

Tần Diệp hưng phấn kích động không thôi ~!

Tần Nam gật gật đầu nhìn đến Tần Diệp, tốt lắm a ~! Chính là xe đâu?

Nhận được nghi vấn, Tần Diệp mới phiền lòng mà nhăn mi, gãi đầu bất đắc dĩ nói

"Bên trong ít nhất cũng có bảy chiếc xe, trong đó còn có một chiếc xe buýt. . . . . ."

Tần Nam nghĩ nghĩ đột nhiên nghĩ đến giống như vừa hiểu được trong chiếc xe đó có thuốc nổ, liền tìm kiếm , ba người nhìn nhau ngẩn người, cũng không biết sử dụng như thế nào. . . . . .

"Ai ~! Có cha ta ở đây thì tốt rồi!"

Tần Diệp cảm thán một tiếng, bất đắc dĩ đến cực điểm.

Long Ngải lại lấy qua thuốc nổ, hạ quyết tâm mà nói:

"Ta thử xem ~!"

"Thử xem? Ngươi cũng không sợ bị nổ chết a!"

Tần Diệp kinh ngạc nhìn Long Ngải.

"Ta phi! Ngậm lại cái miệng quạ đen của ngươi !"

Long Ngải vừa nghe Tần Diệp nói, nhất thời hỏa đại, người này miệng liền phun không ra ngà voi !

"Ta đã từng xem qua trong sách, không thử như thế nào biết được, các ngươi đã cứu ta lại thu nhận ta, nhất định ta phải hồi báo ~!"

Nói xong Long Ngải bước đi vào trong đoàn xe.

* hỏa đại= nổi giận

* miệng liền phun không ra ngà voi= thành ngữ: miệng chó không phun được ngà voi. Ý nói rằng: người này không nói được lời tốt đẹp

Tần Diệp nhìn nhìn Tần Nam, cau mày có điểm lo lắng hỏi:

"Nàng sẽ ổn sao ?" Thái độ của hắn vẫn là hoài nghi.

Tần Nam chỉ có thể nhún nhún vai, đi theo.

"Ầm vang!"

Một tiếng nổ, mặt đất dưới chân đều chấn động, cùng động đất không khác nhau lắm. . . . . .

"Thành công rồi ! ! Yeah ! !"

Long Ngải rất hưng phấn mà cầm lấy Tần Diệp lắc qua lắc lại.

Tần Diệp thật vất vả mới giãy ra khỏi Long Ngải, ổn định thân hình, mới dám nhìn lại tình huống, trừ bỏ hai chiếc ô tô nhỏ, mấy chiếc khác đều bị sóng xung kích ném đi, một bên đường cái lộ ra một cái hố thật sâu. . . . . .

"Ôi chao, chị hai à. . . . . . Ngươi đã hoàn toàn là khiến ta phải hoài nghi bằng cấp của mình a. . . . . ."

Tần Diệp có điểm muốn khóc không ra nước mắt, hắn vốn là người có bằng cấp C . . . . . .

* bằng cấp: ở đây chắc là kỹ năng mềm, kỹ năng sống sót được đào tạo bởi các trại huấn luyện quân sự

"Như thế nào? Kỹ thuật của ngươi kém như vậy a ~"

Long Ngải lập tức đáp lễ những lời thô thiển của Tần Diệp vừa rồi .

"Ngươi, hãy đợi đấy !"

Xùy ~! Không phải chỉ là bằng B sao? Có gì to tát sao? Cũng chỉ có bấy nhiêu thôi ! ! Ta là ai? Ta sợ gì!

Tần Nam nhìn thấy hai người đấu võ mồm, vô tư vô ưu, hồ nháo pha trò, nàng chỉ hy vọng trong cuộc sống về sau những trận đấu võ mồm như thế này có thể càng nhiều càng tốt.

Sự thật thắng đã chiến thắng lý thuyết, Tần Diệp quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người, đem xe mở ra, ngay lúc thùng xe được mở ra, Tần Diệp nháy mắt sửng sốt, sau đó nở nụ cười!

Tần Nam cùng Long Ngải lúc tiến lên xem xét cũng nhịn không được, đều lộ ra sắc mặt vui mừng ~!

"Tối hôm qua khẳng định đã giẫm phải phân chó !"

Nghe được Tần Diệp nói, Tần Nam cùng Long Ngải cũng không nói gì mà lắc lắc đầu, miệng chó phun không ra ngà voi. . . . . .


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro