Chương 5
Các người có thể hiểu được loại tâm tình này sao? Tựa như lúc trong giờ học, len lén ăn cái gì dưới bàn, sau đó nghe đến thầy cô kêu tên của mình. Chung Hiểu Âu chính là dạng tâm tình như vậy, biết phía sau chính là Cố Minh, cô không dám nhúc nhích, cũng không dám quay đầu lại ngắm.
Vương Linh cảm thấy được sự khác thường của cô, hỏi cô: "Cô làm sao vậy? "
Chung Hiểu Âu thấp giọng nói: "Không có chuyện gì, chúng ta chuẩn bị đi thôi."
"Mới vừa ngồi xuống chưa được 10 phút, sao vậy? Là tôi không được thêm bạn sao? " Vương Linh cho là mình nói gì đó mạo phạm đến cô.
"Không phải." Chung Hiểu Âu ngẩn người, cảm giác mình chuyện bé xe ra to, nhưng là bị lãnh đạo công ty mình biết mình đang cùng một nữ nhân làm quen, cái này cũng thật là chuyện rất đáng sợ.
Cũng may Vương Linh săn sóc, cũng không hỏi nhiều nữa, chỉ theo Chung Hiểu Âu: "Đi, tôi đưa cô về nhà "
Không tìm đường chết thì không phải chết, Chung Hiểu Âu từ trên ghế salon đứng lên, xoay người, thì đụng vào Cố Minh cũng đang đứng dậy, vai đụng vai, Chung Hiểu Âu trong lòng lạch~ cạch một cái, đã tránh không khỏi, không thể làm gì khác hơn là chào hỏi: "Cố tổng tốt."
Cố Minh ngẩn người, mới nhận ra cô bé trước mắt này, mới tới bộ phận kế hoạch của công ty, cô khách khí cười cười: "Chào cô "
Chung Hiểu Âu không dám dừng lại lâu, kéo qua Vương Linh, nhanh nhanh rời đi chỗ này a!
Vương Linh: "Gặp được đồng nghiệp của công ty cô? "
Chung Hiểu Âu: "Ừ, Phó tổng của công ty "
Vương Linh: "A, cho nên phải đi trước thời hạn. "
Chung Hiểu Âu: "Thật ngại quá a."
Vương Linh mở cửa xe cho Chung Hiểu Âu, tiễn Chung Hiểu Âu về nhà.
Yên lành gặp gỡ bởi vì gặp Phó tổng khiến cho có chút thoải mái bị nhấp nhô.
Đến nơi, Vương Linh có chút không nỡ, thành khẩn hỏi: "Cuối tuần cô có thì giờ rãnh không? "
"Hả?" Chung Hiểu Âu có chút hoảng thần.
"Không có việc gì, liên hệ Wechat, nếu như cuối tuần cô có thời gian tôi hẹn lại cô "
Về đến nhà, Chung Hiểu Âu vẫn chưa phục hồi tinh thần lại, nghĩ cùng Cố tổng đụng một cái kia, lắc đầu, chính mình hẳn nên ở một lúc, làm sao lại vội vội vàng vàng trốn thoát, một người nằm trên ghế sa lon, một tay để ở đàng kia lắc lư, cô còn chưa kịp xem ngày hôm nay Phó tổng mặc cái gì, Thành Đô lớn như vậy, vậy cũng có thể đụng mặt, vậy không phải cho thấy cô và Phó tổng rất có duyên?
Suy nghĩ một chút, Trì Úy gọi điện thoại tới quan tâm tình hình coi mắt: "Sao rồi? Chung Hiểu Âu, lần này mình không có hố cậu a! làm quen thế nào? Được sao? "
"Cũng không tệ lắm, người tốt vô cùng, mình nói với cậu, cậu đoán mình hôm nay gặp được người nào? " Chung Hiểu Âu từ trên ghế salon đứng lên, cuộn lại hai cái đùi.
"Ai vậy? "
"Phó tổng a, mình và cô ấy ngồi đối lưng, nghe được tiếng cô ấy, mình mới phát hiện, cư nhiên ở Jinli cũng có thể gặp, thực sự là thật thần kỳ."
"A, Thành Đô cũng không nhiều lắm, gặp gỡ cũng bình thường, Vương Linh mới vừa gửi tin cho mình nói cô ấy hợp ý cậu, cuối tuần hẹn cậu, cậu phải đi a."
"Cậu nói mình và Phó tổng có phải rất hữu duyên hay không? "
"Chung Hiểu Âu!!! "
"Gì? "
"Cậu nghe hay không nghe mình nói với cậu? Cậu biết là Phó tổng, Phó tổng, vậy cậu truy Phó tổng đi thôi, đừng để mình giới thiệu cho cậu nữa à."
"Không có, không có, cậu tua lại, mình nói một chút nha, không phải cậu nói, Phó tổng chỉ có thể đứng xa nhìn không thể khinh nhờn, mình không dám, mình liền kể cho cậu chuyện kỳ ngộ hôm nay nha, lúc nãy cậu nói cái gì? "
". . . . Mình đây kiên cường sống hơn 20 năm cũng là không dễ dàng, một ngày cũng bị cậu làm tức chết mấy lần, mình nói Vương Linh hợp ý cậu, người ta hẹn cậu cuối tuần đi núi Thanh Thành nghỉ mát, đi hay không a! Cậu dám càu nhàu lần nữa, về sau đừng mong mình quản chuyện của cậu "
Chung Hiểu Âu cúp điện thoại, ngồi xếp bằng ở trên ghế sa lon, trong phòng mở máy điều hòa, phát ra âm thanh vù vù trầm muộn nhàm chán, chắc là chủ cho thuê nhà dùng rất lâu rồi a! Chung Hiểu Âu đang suy nghĩ, nếu như ở giữa hè như vậy, cùng nữ nhân mình yêu thích, trốn ở trong phòng mở máy điều hòa, ôm dưa hấu xem phin truyền hình, là chuyện tốt đẹp dường nào a, thời gian tốt cứ như vậy bị trống không cô phụ.
Buổi tối Thứ sáu, Chung Hiểu Âu nhận được tin nhắn của Vương Linh, nói là cuối tuần đi núi Thanh Thành nghỉ mát, hỏi cô có thời gian hay không, cô đương nhiên là có, hai người lại hàn huyên chút, Wechat chính là tốt như vậy, nhìn không thấy người, cũng không vì nên tìm không ra trọng tâm cuộc trò chuyện mà xấu hổ, thời gian chờ đợi cũng đủ tốt, Chung Hiểu Âu vừa cùng Vương Linh trò chuyện, thình lình đã bị kéo vào một nhóm.
"Mọi người, tất cả mọi người trong bộ ngành trở về công ty tăng ca."
Chung Hiểu Âu nhìn hồi lâu cũng không nhớ ra được id "Bốc đồng mập mạp" kia là ai?
"Nhìn thấy thông báo này lập tức trả lời lại "
"Thấy được "
"Thấy được, lập tức đến."
Chung Hiểu Âu nhìn thấy id xa lạ này, lúc này mới nhìn kỹ tên nhóm: "Nhóm bộ phận kế hoạch" Chung Hiểu Âu lúc này mới phục hồi tinh thần, cô mới tới công ty liền bỏ thêm Văn mập mạp vào Wechat, chỉ là chưa hề nói chuyện, mấy cái id oai môn tà đạo này khẳng định đều là đồng sự trong ngành.
"Chung Hiểu Âu, có ở đây không? " trong nhóm lại gọi lớn.
"Thấy được, đã biết." Chung Hiểu Âu vội vàng trả lời.
Tối thứ sáu 21h a, Chung Hiểu Âu đều đã tắm rửa xong nằm trên ghế sa lon chuẩn bị sống an nhàn sung sướng, vượt qua một buổi tối cuối tuần tốt đẹp a, Chung Hiểu Âu gọi xe, cảm giác cuộc hành trình đón xe taxi đến công ty như là đi trên mặt băng (băng tuyết), tất cả đó là tan nát cõi lòng đóng cặn bã xếp chồng lên nhau thành mặt băng, tuy là Chung Hiểu Âu Nội lòng đang nhổ nước bọt, nhưng nghĩ vội vả triệu tập mọi người trong bộ ngành tới làm việc mọi người, khả năng thật là có việc gấp a!
Đến phòng làm việc, còn chưa tới bàn làm việc, liền thấy phòng làm việc Văn quản lý có người, Chung Hiểu Âu hô hấp có chút gấp, ở phòng làm việc Văn mập mạp không là người khác, chính là Phó tổng a Phó tổng!!!!!
Lúc Chung Hiểu Âu đến đã có vài người lục tục đến công ty rồi, tất cả mọi người đều có oán khí, có người ở bên ngoài đang xem chiếu bóng được bị gọi tới, có người ở nhà hàng, còn có người ở ktv bị kêu tới, Tiền Lệ Lệ vừa nhìn chính là ở quán ăn đêm bị kêu đến, y phục của cô, quần áo bó sát người lộ mông lộ ngực sắp bị toét ra bởi oán khí rồi: "Công việc này thật không thể làm rồi, có phải là ngày để người ta sống không? " Tiền Lệ Lệ là nữ nhân đông bắc ngay thẳng, ở bộ phận kế hoạch chủ yếu làm chuyên gia sự kiện, cô đã nhịn không được cùng Ngụy Hàng nói huyên thuyên, Chung Hiểu Âu là người mới, vẫn còn thử việc, cho dù có bất mãn, cũng không dám hé răng, hết thảy cũng là vì tiền a vì tiền, cô muốn dư tiền mua phòng ốc!!!!! Nghĩ như vậy, Chung Hiểu Âu lặng lẽ mở máy vi tính ra.
Chung Hiểu Âu xuyên thấu qua kính thủy tinh phòng làm việc quản lí trộm xem Phó tổng, vậy đêm nay tăng ca Phó tổng cũng tăng sao? Dù sao có một chút thoải mái a!
Trong phòng làm việc hai người đã nói xong, không biết Cố Minh nói gì đó, Văn mập mạp liên tiếp gật đầu, Cố Minh đứng dậy, đi tới văn phòng lớn: "Mọi người ở bộ phận kế hoạch cực khổ, chuyện này xong, tôi mời mọi người ăn cơm." nói xong Cố Minh liền bay đi rồi, bay đi rồi, huyễn tưởng cùng nhau tăng ca đâu? Chung Hiểu Âu tâm đã bể thành đống cặn bả.
Lúc này Văn mập mạp mới ra ngoài nói chuyện này: "Những cái định là làm trong tuần tới bất ngờ phải làm trước thười hạn, có thể Chung Hiểu Âu chưa rõ lắm, nhưng những người khác hẳn là biết, năm nay chúng ta ở Trùng Khánh sắp mở một dự án mới, Giai đoạn trước luôn là phòng phát triển dự án tiếp xúc với những người có liên quan đến chính quyền ở đó, ngày mai lãnh đạo bên kia muốn cùng boss gặp mặt, cho nên cần tạo một video mới, giới thiệu thương hiệu công ty. Toàn bộ lên tinh thần, đêm nay nhất định phải làm ra được "
"Việc này Chung Hiểu Âu, Ngụy Hàng và Đường Đường có thể làm a! tại sao phải gọi tất cả mọi người tới" Tiền Lệ Lệ không sợ chết mà nói lầm bầm.
"Tôi biết đột nhiên tăng ca làm cho mọi người rất khó chịu, nhưng oán xong rồi, nên tiếp tục làm việc a! những người khác phụ bọn họ tìm tài liệu và thông tin a! "
Chung Hiểu Âu đều sắp hôn mê, nhưng vẫn là nhanh chóng tiến nhập trạng thái làm việc, trong công việc cũng nhiều việc gấp như vậy, nhưng chưa nghe nói một đêm có thể cắt ra một video quảng cáo cho doanh nghiệp, không cần phải chụp? Nhưng lại dùng tư liệu trước kia, độ chặt chẽ căn bản là không đủ, tìm công ty bên ngoài quay chụp, người ta quay chụp rồi chế tác cũng cần một tháng có được hay không, còn ở đây, Chung Hiểu Âu đã nhịn không được ở trong lòng mắng mẹ nó.
Buổi tối Yên lành cuối tuần, Kinh Điển Quốc Tế bộ phận kế hoạch đèn đuốc sáng trưng, Tiền Lệ Lệ thừa dịp Văn mập mạp đi nhà cầu còn kém đem bàn phím cho đập hỏng, phòng làm việc to như vậy có vẻ hơi khủng bố cùng quỷ dị.
Chung Hiểu Âu làm việc cái cổ đều có chút mỏi, nhìn thời giờ, đã hơn mười giờ đêm
Bỗng nhiên ngửi được hương cà phê, Chung Hiểu Âu còn đang vùi đầu viết kịch bản, liền nghe Tiền Lệ Lệ ở đàng kia gào to: "Aiii, Tô bí thư, buổi tối à, không về nhà, chạy tới an ủi chúng tôi những thứ này nông dân a? "
"Trong thang máy đều có thể nghe được thanh âm của cô, buổi tối cũng lạ khiếp người, mọi người nghỉ ngơi một chút a, đây là cà phê Cố tổng gọi cho mọi người "
"yes, vẫn là Cố tổng có lương tâm." Tiền Lệ Lệ "Bị chút hối lộ " liền đoan chính lại rồi.
"Được rồi, mọi người tiếp tục nỗ lực lên, tôi đem cà phê cho Cố tổng, tôi phải về nhà."
"Cố tổng còn chưa đi? " Chung Hiểu Âu thốt ra mà hỏi thăm.
"Đi cái gì a? Cô ấy đêm nay còn không biết làm tới khi nào đâu. Các vị làm việc trước a. Nói xong, Tô bí thư cầm một ly cà phê rồi rời đi.
Có cà phê, phòng làm việc lại sống động không ít: "Tên Văn mập mạp mỗi khi tăng ca sẽ lừa bịp người ta "
"Uống đồ đi, đừng nói lời chán ghét." Ngụy Hàng nói.
"Anh nói tôi tới hai năm rồi, hai năm a, tới bây giờ không thấy hắn mời qua chúng ta ăn một bữa cơm, chỉ thỉnh thoảng có thể dính chút phúc của Cố tổng "
"Thông thường không phải đều là quản lí bộ ngành mời sao? " Chung Hiểu Âu gia nhập vào nói chuyện.
"Như cô nói đó, Văn mập mạp chính là một tên kỳ lạ, cực phẩm keo kiệt kỳ lạ." Tiền Lệ Lệ gác chéo chân nói đến.
Chung Hiểu Âu không lên tiếng, bởi vì cô đã thấy Văn mập mạp đứng ở phía sau hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro