CHƯƠNG 128: LÝ CỬU LANG

CHƯƠNG 128: LÝ CỬU LANG

Tần vương chiếm được Nam Dương, nhưng Yến quốc vẫn chưa muốn xuất binh, tựa hồ như đang chờ đợi điều gì, không chỉ có Tần vương phái người tới Bắc bình khuyên nhủ, mà ngay cả đại thần của Yến vương quốc cũng dồn dập dâng sớ thỉnh cầu Yến vương xuất binh, đoạt lấy Giang sơn Đại Minh.

---Thừa vân điện---

"Điện hạ, Tần vương điện hạ một mình dẫn quân chiếm được Nam Dương, hiện tại triệu đình đã triệu tập hết thảy binh sĩ về kinh thành phòng thủ.

Tần vương ở Nam Dương tứ cố vô thân, nếu như Yến quốc ta không xuất binh, Tần vương khả năng sẽ bị quân của triều đình vây quét, đến lúc đó không chỉ mất đi Tần vương trung thành, còn bỏ lỡ cơ hội tốt, phiền phức theo đó sẽ nhiều."

"Đúng vậy, Điện hạ triều đình hiện giờ đã không còn như trước ngài là Hoàng tử của Tiên đế, không ai so với ngài thích hợp hơn ngôi vị này, Lý thị lộng quyền, đem quốc gia phá huỷ, khẩn cầu điện hạ Phát binh."

"Khẩn cầu điện hạ phát binh!" chúng quan lại đều quỳ xuống bên dưới nền đất đồng thành hô.

Yến vương ngồi trên bảo toạ thân vương, chống trán, than thở nói: "Quả nhân trấn thủ Yến quốc đã ba mươi năm, vì Đại minh trấn thủ biên cương, lập vô số công danh, đất phong này chưa bao giờ dám có ý đồ gì, quân sĩ ngày ngày thao luyện duy trì võ nghệ, văn thao vũ lược mới có Yến quốc phồn thịnh an bình như hôm nay.

Ta hôm nay do dự bởi vì không đành lòng bá tánh chịu khổ cực của chiến loạn. còn có nhi tử của ta, huynh trưởng hắn đã không còn, ta cùng Vương phi cũng chỉ có mình hắn.

Hắn ở kinh thành đã lâu, không có tin tức, triều đình lại từ chối không thả hắn, đem hắn làm con tin, quả nhân làm sao dám lỗ mãng hành động. chư vị ái khanh, các ngươi cũng đã làm phụ thân, làm sao không hiểu nỗi khổ của quả nhân?"

Lời Yến vương nói ra làm thần tử đều cúi đầu, Yến vương điều quân nghiêm minh, nhưng đối với thuộc hạ luôn khiêm tốn khoan dung.

Nội dung trên triều hôm nay đều được truyền hết thảy Yến quốc, Yến vương lại được lòng dân, bách tính dồn dập ủng hộ Yến vương khởi binh, tin tức rất nhanh liền truyền tới phía nam, bởi vì Tề vương đã không còn, người được lòng dân nhất hiện tại chỉ có Yến vương, hết thảy đều hi vọng Yến vương sẽ ngồi lên ngai vị.

-Yến xuân các----

Triệu Hi Ngôn đang ngủ say, bị tiếng bước chân cùng tiếng mở cửa làm cho thức tỉnh, người đang cầm đèn lồng đặt xuống chuẩn bị thắp đèn trong phòng, bỗng nhiên bị một cây chuỷ thủ đặt ngang cổ, thân thủ người ra tay cực nhanh, làm nàng không có chút nào phòng bị.

Dương Thư Dao ngửi được hơi thở quen thuộc, liền nói: "Tối nay trong cung có biến, âm thanh binh khí truyền ra, bên ngoài đều là truy binh, ta biết ngươi nhất định sẽ tới tìm ta, Thế tử."

Triệu Hi Ngôn lúc này mới đem chuỷ thủ thả xuống, thở ra một hơi, gian phòng được điểm đèn, Dương Thư Dao quay đầu nhìn Triệu Hi Ngôn một thân y phục đen, cả người ướt đẫm, nàng cũng không hỏi nguyên do mà nói

"Trước tiên thay y phục đi, trong tủ của ta có một bộ nam trang, ta bình thường ra ngoài hay mặc, chỉ là đối với dáng người của Thế tử mà nói có chút nhỏ, nhưng tạm có thể không sao, hiện giờ cũng không còn thứ khác."

Triệu Hi Ngôn cũng không từ chối, cầm y phục đi tới sau tấm bình phong đổi nói: "Ngươi không hỏi ta như thế nào sao?"

"Thế tử một thân võ nghệ cao cường, hôm nay chật vật như thế, trên người còn có mùi máu tanh, có thể là như thế nào a?" Dương Thư Dao hỏi ngược lại

Triệu Hi Ngôn thở dài ngồi xuống nói: "Ta là ở trong cung trốn ra đây, xác thực bên ngoài truy binh cùng cẩm y vệ là muốn lùng bắt người của ta."

Dương Thư Dao nhìn ra Triệu Hi Ngôn có ý đồ mà tới, vì vậy nói: "Hiện giờ kinh thành đã đóng chặt cửa, bách tính bình thường cũng không dễ dàng ra vào, chỉ có thể có lệnh bài của Lý thị mới có thể tự do ra vào thành."

Triệu Hi Ngôn cũng hiểu rõ thế cục trước mắt rất khó khăn vì vậy nói: "Ta cũng không có biện pháp khác, chỉ có thể nghĩ đến Dương cô nương."

Dương Thư Dao suy nghĩ một hồi sau đó nói: "Ta sẽ nghĩ biện pháp để giúp ngươi."

Triệu Hi Ngôn nghe xong vội vã cảm tạ nói: "Nếu như lần này thuận lợi, ơn cứu mạng mấy lần của Dương cô nương, ta nhất định vĩnh viễn nhớ."

"Nhưng ta có điều kiện." Dương Thư Dao nói

"Điều kiện gì/" Triệu Hi Ngôn hỏi

"Chờ sau này Thế tử đạt được thành tựu, ta tự nhiên sẽ mở miệng đòi hỏi." Dương Thư Dao nói

"Được."

"Một lời đã định."

----Anh quốc công phủ---

Lý tam lang vội vã rời đi, Lý cửu lang nằm nhoài trên bàn chậm rãi ngồi dậy, nhìn bóng lưng vội vã của huynh trưởng, hắn đứng dậy đi vào trong viện, nét ửng đỏ trên khuôn mặt đã tiêu tan, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời dày dặc mây đen, sau cơn mưa không khí ẩm ướt, không khỏi cảm thán nói

"Thị phi ở lòng người, chê khen nghe làm gì , chuyện được mất cũng chỉ là thoáng qua giống như trăng thanh gió mát, sống thản nhiên một đời tự tại không tốt sao, cái gì mà tranh giành quyền lực, dân chúng lầm than, đọc sách thánh hiền nhiều cũng có lợi ích gì, cũng chỉ là những lời nói để đó."

"Cửu lang đọc nhiều sách vở, lại đi một chuyến tới thư viện Nhạc lộc quảng tỉnh, xem ra đối với nơi đó rất lưu luyến, cảm ngộ cũng tốt."

Phía sau Lý cửu lang truyền tới một âm thanh của nữ tử.

Lý cửu lang xoay người chắp tay nói: "Tứ tỷ."

Nữ tử bước xuống thềm đá nói: "Đệ tử trong tộc đều bị quyền lực dụ dỗ, chỉ có ngươi vẫn rất tỉnh táo."

'Tứ tỷ cũng vậy không phải sao? Cửu lang đi học chỉ là muốn hiểu biết rộng, cầu một cuộc sống an nhàn, nhưng mà xuất thân làm sao lại thế này."

Trời bỗng đổ mưa phùn, Lý tứ nương đưa tay ra tiếp nhận những hạt mưa nhỏ, nước mưa lạnh lẽo thẩm thấu vào lòng bàn tay, nàng nói: "Tài sản vô số, lòng tham vố dĩ là không bao giờ đủ, nhưng chung quy lại sau này cũng chỉ là một gò đất.

Hiện tại quay đầu lại ắt có đường, tranh đấu u mê không tỉnh, kết quả chẳng có gì tốt."

Lý cửu lang chắp tay đứng trong cơn mưa, nhắm mắt cảm thụ nước mưa tạt vào mặt, nói: "Thế gian thứ không thể thanh tẩy chính là tâm linh, ta từ Hồi quảng trở về kinh thành, dọc một đường đi dân chúng đều bàn luận về triều đình cùng với Yến vương. Lý thị lộng quyền mọi người đều biết, nhưng Yến vương vì sao lại không xuất binh?"

Lý tứ nương nhìn chằm chằm đệ đệ, lắng nghe hắn nói, Lý cửu lang lại nói "Yến vương ẩn nhẫn nhiều năm như thế, sao lại vì chút nóng lòng nhất thời mà hồ đồ, triều ta các đời đế vương đều là người hung tàn, Hoàng đế bởi vì đoạt vị mà huynh đệ tương tàn, phụ tử nghi kị, dù cho là Thái tông, cũng bị sử sách ghi lại, chứ đừng nói tới Vũ tông.

Vì để biểu lộ ra nhân đức, cho nên Yến vương vài lần gửi thư cho triều đình thỉnh cầu đưa Yến vương Thế tử về Bắc Bình, nhưng triều đình càng từ chối nhiều, bách tính càng phản ứng lớn, lại càng cho Yến vương lý do xuất binh."

"Triều đình lấy lý do để Thế tử vào kinh thành, lưu lại. cũng không phải là bác cùg chất tử gặp mặt, là giam giữ cầm chân. Việc giấu đầu lòi đuôi như thế, làm sao giấu được, đêm qua xuân hoà cung bốc cháy, Yến vương Thế tử biến mất, nếu như hôm nay hết thảy dânn chúng đều biết bắt được Yến vương Thế tử, chẳng phải là rõ ràng đang giam cầm Thế tử sao?

Những bách tính kia không biết sẽ nghĩ triều đình thành thế nào? Lý gia tuy rằng đang nắm quyền, nhưng với lý do phụ tá Thái tử.

Thái tử là trữ quân, là người danh chính ngôn thuận thừa kế vương vị, đây là chuyện sớm muộn, cũng chưa thay đổi.

Vì sao phải làm đến mức này, tạo phản chính là tạo phản, mặc dù Tần vương lấy danh nghĩa mà xuất binh, sau này cũng khó tránh khỏi sử sách ghi lại, nhưng Yến vương thì khác..... người lòng dạ sâu nhất là Yến vương mới phải."

Lý cửu lang ngửa mặt lên trời thở dài, tựa hồ đoán được kết cục của Lý thị, hắn nói: "Lý gia ta, đang tự làm diệt vong tộc của mình."

--------Yến xuân các-----

Lý tam lang mang theo một đội binh đến thẳng yến xuân các, vừa mới tới liền phía người bao vây hết thảy, nói: "Đem cả toà các này vây lại, trước khi cẩm y vệ tới không được thả một người nào đi."

"Vâng."

Hắn cho người vào cung bẩm báo Hoàng Hậu, vì sợ Yến vương phủ sẽ xuất hiện thêm người tới cứu Yến vương Thế tử, Hoàng Hậu hạ lệnh cho binh lính cầm hoả khí tới vây Yến xuân các.

Hồ văn kiệt tự mình dẫn cẩm y vệ cùng Lý tam lang đi vào các, ma ma bình thường nói nhiều hiện tại run cầm cập không dám mở miệng mà trốn một bên.

Lý tam lang không biết đường lối của Yến xuân các, đành để Hồ văn Kiệt dẫn đầu, hắn dẫn người đi tới nội viện phòng của Dương Thư Dao.

Một cước đạp, cửa phòng Dương Thư Dao bung ra, sức lực lớn làm Dương Thư Dao kinh ngạc không thôi.

"Yêu~ đây là cơn gió nào đem chỉ huy sứ đại nhân thổi tới chỗ này?" Dương Thư Dao thu lại vẻ mặt kinh ngạc, đứng lên tươi cười mà nói

Hồ văn Kiệt rút đao ra hướng nữ tử nói: "Yến vương Thế tử đâu?"

"Yến vương Thế tử?" Dương Thư Dao giả vờ không hiểu nói: "Hắn không phải là một tháng nay cũng không thấy tới đây, Hồ đại nhân không biết, nô làm sao biết đây?"

"Ngươi bớt nói nhảm." Hồ Văn kiệt lạnh mặt nói.

Dương Thư Dao tươi cười nhưng khi nhìn thấy Lý tam lang đứng sau Hồ văn kiệt, tướng mạo người này giống với người trước đó tới các cho nên nàng liền nhận ra, hắn là người của Lý thị, nàng hỏi: "Người Lý gia?"

Lý tam lang đi lên trước, thấy nữ tử dung mạo đẹp đẽ liền nói: "Đêm qua, người cùng Cửu đệ ta uống rượu là ngươi sao?"

"Rượu?" Dương Thư Dao ngốc lăng nói: "Cửu công tử không phải là không uống được rượu sao, hắn đều uống trà."

Lý tam lang lại nói: "Đêm qua trong cung xảy ra hoả hoạn, Yến vương Thế tử không ở trong cung, phủ Thế tử cũng đã được cấm quân soát, kinh thành lớn như thế, hắn có thể đi nơi nào được, nhờ có tiểu nương tử cùng Cửu lang uống rượu, ta mới biết được sau khi Thế tử trốn khỏi cung sẽ ẩn náu ở nơi nào."

"Thư Dao nghe có chút không hiểu công tử đang nói gì." Dương Thư Dao xoay người nói

"Ta cũng chưa từng thấy Yến vương Thế tử."

Thấy nữ tử không chịu thừa nhận, thái độ của Lý tam lang liền cường thế nói: "Ngươi đem người giao ra đây, bằng không yến xuân các này sẽ bởi vì ngươi mà diệt."

"Lục soát cho ta!" Hồ văn Kiệt ra lệnh.

Triệu Hi Ngôn từ giữa xà nhà nhảy xuống trước mặt mọi người nói: "Không cần soát!"

Dương Thư Dao nhìn thấy Triệu Hi Ngôn lộ diện liền nói: "Thế tử..."

"Ngươi gặp Lý cửu lang?" Triệu Hi Ngôn chất vấn Dương Thư Dao nói: "Là ngươi bán đứng ta."

"Không phải..." Dương Thư Dao vội vã biện giải

"Không phải?" Triệu Hi Ngôn chỉ vào một đám người Lý thị nói: "Vậy bọn họ ở đây, cùng với việc ta tiến vào đây cách nhau một canh giờ, bọn họ làm sao biết ta ở chỗ này?"

Dương Thư Dao liều mạng lắc đầu nói: "Thế tử nếu không tin, Thư Dao nguyện lấy cái chết chứng minh!" vừa dứt lời nàng từ trong tay áo móc ra chuỷ thủ đâm một nhát vào bụng.

"Không..." Triệu Hi Ngôn không kịp ngăn cản, người cũng đã ngã xuống đất.

"Yến vương Thế tử, ngươi trốn cũng không thoát, chỉ đáng tiếc cho mạng của một nữ tử." Lý tam lang nói

Cẩm y vệ áp giải Triệu Hi Ngôn rời khỏi Yến xuân các, bên trong các ngoạ hổ tàng long, tình cảnh này đều bị nhiều người thấy.

Triệu Hi Ngôn lại bị đưa vào cung, Hồ văn kiệt lại bẩm tấu Hoàng Hậu chuyện Triệu Hi Ngôn bị hoa khôi Yến xuân các bán đứng.

Triệu Hi Ngôn lần nữa bị giam giữ nhưng không cùng Tấn Dương một chỗ.

-----Nghi nhu điện---

Bàn đu của xuân hoà cung được chuyển tới Nghi nhu điện, trời lác đác mưa phùn, Tấn Dương ngồi ở cuối hành lang, ngốc lăng nhìn bàn đu dây kia, bị nước mưa từng chút phủ lên.

"Yến vương Thế tử bị Hồ chỉ huy sứ mang từ Yến xuân các trở về." hứa Nhuận An đi tới bên cạnh công chúa bẩm báo.

Tấn Dương vẫn ngồi đó bất động, nàng nói: "Ta cũng không biết rốt cuộc là nàng muốn làm cái gì."

"Không ai hiểu rõ Yến vương bằng Thế tử, họ dù sao cũng là thân phụ tử, lúc trước chư hồ nổi loạn, Yến vương vốn có thể cùng các phiên vương khác bắt tay khởi binh đoạt lại thiên hạ, nhưng hắn không làm thế, cũng chỉ chứng minh một điều.." Hứa Nhuận An nói

Tấn Dương nhìn chằm chằm bàn đu dây đặt dưới gốc cổ thụ, nàng nói: "Người Triệu gia đều yêu quý bộ mặt của mình."

"Nhưng xưa nay đế vương danh chính ngôn thuận mà lên ngôi lại có bao nhiêu người a, việc tranh giành xưa nay đều xảy ra, Yến vương so với Thế tử, tiểu nhân tựa hồ càng thưởng thức Thế tử hơn."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro