CHƯƠNG 24 : THĂM DÒ

CHƯƠNG 24 : THĂM DÒ

--------------Phủ Đô đốc-------

Tin tức Thế tử đến Tôn gia cầu thân được lan truyền khắp kinh thành, Vương Nhược Du bị Vương Chấn gọi vào thư phòng.

"Phụ thân ." bước vào phòng Vương thị không giống nữ tử không hiểu lễ nghĩa như thể hiện ra bên ngoài.

"Tam nương tới rồi." Vương Chấn nói.

"Phụ thân gọi nữ nhi tới là việc của tiểu thư nhà Hình bộ thượng thư cùng Thế tử sao?" Vương thị hỏi.

Nàng lại nói: "Nữ nhi làm theo ý tứ của phụ thân, là Thế tử không thích nữ nhi, cũng là nữ nhi ở trước mặt hắn thu thập con hổ kia, hắn làm sao có thể để mắt tới nữ tử dũng mãnh như vậy, chắc hẳn hắn vì lí do này nên mới cầu bệ hạ từ chối mối hôn sự này."

"Tam nương." Vương chấn đứng dậy đi tới trước mặt nữ nhi, có chút áy náy nói: "Ngươi là đang trách phụ thân sao?"

"Nữ nhi không trách phụ thân." Vương thị xoay người nói: "Đây chẳng phải là ý của bệ hạ sao? Phụ thân cũng chỉ là thần tử, nữ nhi làm sao nhẫn tâm để phụ thân gánh tội kháng chỉ được."

"Yến vương trấn thủ toàn bộ phương bắc, hắn nắm trong tay trọng yếu của Đại minh, bệ hạ là bất đắc dĩ mới để ta dùng cách này đi thăm dò." Vương Chấn giải thích: "Vốn tưởng rằng Yến vương sẽ để ý nhi tử một mình ở kinh thành mà từ chối hôn sự này, nhưng hắn lại muốn đáp lại, có lẽ hắn biết bệ hạ đây là đang thăm dò hắn."

Vương thị ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng sủa nhìn phụ thân mình nói: "Nhưng trong lòng bệ hạ, nỗi nghi ngờ này đã nổi lên từ nhiều năm trước, lòng nghi ngờ này vĩnh viễn không thể tiêu trừ, vì lẽ đó đáp án của Yến vương thế nào đều như nhau cả thôi.

So với việc ngồi yên chờ chết, chẳng bằng biết thời thế, bởi vì Hoàng đế đã nghi ngờ, cơ hội tốt như vậy chẳng bằng, tự đoạn tuyệt một cánh tay của mình."

Vương Chấn chống tay lên bàn nói: "Tranh đấu trong Hoàng thất xưa nay đều là như vậy."

"Phụ thân cho rằng, bệ hạ chỉ là đang thăm dò Yến vương sao?" Vương thị nhìn bóng lưng phụ thân hỏi.

Vương Chấn quay đầu lại vẻ mặt nghiêm túc hỏi: "Tam nương đây là có ý gì?"

"Bệ hạ có rất nhiều phương pháp có thể dùng để thăm dò Yến vương, nhưng vì cái gì lại muốn dùng phụ thân thăm dò? Bệ hạ đang đồng thời thăm dò cả hai, bởi vì trong triều này danh vọng của quân là cao nhất, duy chỉ có phụ thân người, là cao hơn thiên tử." Vương thị nhàn nhạt đáp.

"Nhưng ta đã phò tá hắn hơn bốn mươi năm, từ khi hắn cò là một vương gia, cho tới thành Thái tử, hiện tại là Thiên tử." Vương Chấn đáp.

"Nhưng con người ai rồi cũng sẽ thay đổi." Vương thị nói "Ngày ấy bệ hạ trong mắt đều trống rỗng, ẩn giấu tâm sự, mà bây giờ Thái tử còn nhỏ, phiên vương cùng hoàng tử hắn đều nghi ngờ, ai có thể đảm bảo được phụ thân sau này không giận chủ cũ mà theo chủ mới đây.

Huống hồ bệ hạ sẽ vì tương lai người kế nhiệm mà bình định tất cả, giống như Tiên đế, không có Yến vương thông tuệ dẫn quân xuôi nam, e sợ quốc gia này cũng không tồn tại."

Vương Chấn nghe nữ nhi nói xong hoảng sợ, chính mình ngày trước ôm nữ nhi còn nhỏ trong lòng mà kể chuyện cũ, lại bị nàng nhớ trong lòng, lại bởi vì lòng hiếu kì mà phân tích cặn kẽ như thế.

"Chuyện này chớ nhắc lại." Vương chấn trầm mặt nói.

"Yến vương cũng không phải là người tốt gì. Vì tránh họa nên không để ý tới quốc gia cùng với bách tính, cấu kết dị tộc làm hại triều đình, cuối cùng lại bởi vì lập công mà khen thưởng, thực sự là buồn cười."

Vương chấn thở dài nói: "Năm đó Tiên đế đã già, Yến vương cũng bởi vì tự vệ , đúng là tâm tư quá nặng."

Vương thị hừ một tiếng nói: "Người nào cũng đều có tâm tư mà vì bản thân. Quân không thể thân cận với thần, phụ thân cũng nên sớm tính toán mới phải."

Nữ nhi nói mấy câu, làm Vương chấn đắn đo suy nghĩa, một bên là người dốc lòng phò tá nửa đời người, một bên là gia quyến của mình. "Thế cục bây giờ làm sao để chọn đây, Tề vương bảo thủ, Vệ vương hẹp hòi, Hán vương tâm tư sâu kín, mà Thái tử còn nhỏ tuổi."

"Hoàng hậu ôn hòa lễ nghĩa, Thái tử nếu như đăng cơ, tất nhiên sẽ xem trọng người ngoài tộc, tạm thời không thể đoán được tâm tư." Vương thị phân tích nói: "Hoàng quyền tranh giành, như trên chiến trường, binh bất yếm trá, chỉ có người thắng mới có quyền, nếu như phụ thân không để ý thanh danh, có hay không thử quan sát Yến vương Thế tử?"

"Yến vương Thế tử?" Vương chấn kinh ngạc nói: "Tiếng tăm của hắn không tốt, chỉ có dung mạo không có tài năng."

Vương thị lại lắc đầu nói: "Con hổ kia bị thương không nhẹ, mà thương tích trùng khớp với binh khí Thế tử dùng, giải thích rõ ràng thân thủ hắn rất tốt, nếu thật sự chỉ là một công tử ăn chơi rượu sắc, thì làm sao lại quan tâm tới việc học võ đây.

Hắn còn trẻ tuổi như vậy, đã một thân một mình tới kinh thành, làm bộ như thiếu niên công tử hoàn khố, chắc hẳn là để bảo vệ bản thân."

Vương Chấn lo lắng nói: "Yến vương phủ là một nơi phức tạp."

"Vì lẽ đó phải yên lặng quan sát, nhìn xem Thế tử đến tột cùng là hạng người gì." Vương thị đáp.

---------Yến xuân các-------

Một chiếc xe ngựa quen thuộc dừng trước cửa các, các cô nương trông cửa chen chúc mà tới.

Đánh xe là một vị thiếu niên công tử trẻ tuổi, để các cô nương nhìn thấy vẻ mặt ai cũng hớn hở đón lấy "Điện hạ, hôm nay rảnh rỗi sao?"

"Điện hạ lâu rồi chưa tới, các tỷ muội đều nhớ Điện hạ sắp hỏng rồi."

Hán vương đem cây quạt nhét vào bên hông, đưa hai tay nắm lấy eo trái phải hai cô nương nói: "Thư Dao cô nương hôm nay có ở đây không?"

"Điện hạ ở đây, Thư Dao cô nương sao có thể không ở chứ. Điện hạ mời vào" Ma ma hớn hở đi tới nói.

Hán vương liếc mắt , thị vệ đem mấy thỏi vàng đưa tới nói: "Quy tắc cũ, một gian phòng thượng hạng."

"Nô sẽ đi sắp xếp ngay." Ma ma nhận lấy vàng cười miệng sắp không khép nổi rồi rời đi.

Trong gian phòng đều là điểm tâm Hán vương thích ăn nhất, Thư Dao cũng ôm đàn đi vào pòng.

"Thư Dao gặp Hán vương điện hạ." Thư Dao đánh phúc thân nói.

"Tỷ tỷ không cần nhiều lễ nghi như vậy." Hán vương giơ tay nói: "Làm tình cảm trở nên xa lạ."

Thư Dao đứng dậy ngồi xuống bàn đặt cầm xuống, đem cầm từ trong túi vải lấy ra.

Hán vương thấy vậy cười nói: "Tiểu vương đưa cầm cho tỷ tỷ sao vẫn chưa dùng?"

"Cầm Điện hạ tặng quá mức quý giá, nô không dám dễ dàng mang ra dùng, hôm nay biết điện hạ tới, mới lấy ra." Thư Dao giải thích nói.

"Đưa cho tỷ tỷ là của tỷ tỷ, không cần như thế, không dùng làm sao biết cầm có tốt hay không?" Hán vương nói.

"Điện hạ, hôm nay muốn nghe khúc gì?" Thư Dao hỏi.

"Ta nghe nói....." Hán vương chưa đáp lại, nhìn chằm chằm Thư Dao hỏi: "Yến vương Thế tử thường hay tới?"

Tay đặt trên cầm đột nhiên run lên. Thư Dao bình tĩnh đáp: "Thế tử thích nghe cầm, lúc rảnh rỗi sẽ đến."

"Ta nghe bọn họ nói, Thế tử mỗi lần tới sau khi rời đi sẽ tặng đồ cho tỷ tỷ." Hán vương lại nói.

"Vâng." Thư Dao cũng không phủ nhận nói: "Thế tử gia rất hào phóng."

"Ngôn đệ vì từ chối lời mời kết thân của Vương thị, mà hướng về bệ hạ xin ban hôn cho con gái của Hình bộ thượng thư Tôn thị." Hán vương lại hỏi: "Tỷ tỷ có biết?"

"Nô biết." Thư Dao trả lời: "Trong các, các tỷ muội cũng thường xuyên đàm luận chuyện bên ngoài."

"Tỷ tỷ tiếc sao?" Hán vương hỏi.

"Tiếc cái gì?" Thư Dao vẻ mặt không rõ hỏi.

*"Hoa trong gương, trăng trong nước." Hán vương lại nói

*Hoa trong gương-một người, một thứ gì đó mà bạn không thể sở hữu được. Trăng dưới nước-Trăng dưới nước là trăng trên trời, người trước mặt là người trong tim. Bạch nguyệt quang-cụm từ chỉ những người mà mình không bao giờ có được.

"Điện hạ..." Thư Dao ngẩng đầu lên , bốn mắt nhìn say, đều nhìn thấy trong mắt Hán vương sự nghi ngờ che kín, nàng nói: "Nô tự biết thân phận mình thấp kém, không dám sinh những ý đồ không an phận."

"Người trong thiên hạ ai không nghèo hèn?" Hán vương hỏi ngược lại: "Duy chỉ có bệ hạ là người không nghèo hèn thôi." Lại tự đáp câu hỏi của mình.

"Điện hạ tâm sự nặng nề." Thư Dao đưa tay đem cầm đổi thành tỳ bà nói: "Xem ra vui đàu cũng không thể giảm bớt được gánh nặng trong lòng điện hạ, Thư Dao dâng một thủ khúc <Nắm nga> lên điện hạ."

Hán vương thuận thế nói: "Vì yêu tỳ bà nên có tình, trăng lên cao chén rượu chưa ngừng lại, Tân Khang đổ đến Lương Châu, Thiên nga tránh Hải Thanh."

Sau một hồi đàn, Thư Dao ngừng lại nhìn Hán vương nhẹ nhàng nói: "Cũng không biết trong lòng điện hạ, ai là Hải thanh, ai là Thiên Nga."

"Lời trong bản khúc mà thôi, nhưng tiểu vương từ tấu khúc tỷ tỷ gảt, thấy Thiên nga kiêu ngạo, không kém ." Hán vương lại nói: "Việt vương Câu Tiễn nằm gai nếm mật, ba ngàn binh sĩ chiếm lấy nước ngô, với nước ngô mà nói xác thực là yếu."

" Cũng là do trong lòng điện hạ đang nghĩ tới , cho nên nghe tấu khúc mới hiểu ý tứ, cũng hiểu lòng mình. Thư Dao nói, chợt ngẩng đầu nhìn người đối diện nở nụ cười, thâm ý nói : "Xem ra Hán vương điện hạ cũng là người tài hoa đây."

------------Tôn Trạch--------

Thế tử Triệu Hi Ngôn trên người mặc y phục trang trọng cưỡi ngựa trắng, phía sau một đoàn người cùng lễ vật dùng lụa đỏ kết hỉ, phía trước có bà mối dẫn đường, thị vệ cầm song nhạn, thị nữ nhấc theo đèn lồng hai hàng đi phía sau.

"Lão gia, Yến vương Thế tử tới rồi." Vừa nhìn thấy đoàn người, người hầu vội chạy vào trong thông báo.

Tôn Vạn Thành vừa từ hình bộ về được một lúc, đang uống trà, nghe thấy thế vội vã buông chén trà xuống, đứng lên hỏi: "Thế tử?"

"Thế tử mặc thường phục, đi trước còn có bà mối cùng song nhạn, giống như là tới cầu thân." Hạ nhân trả lời.

"Ngươi xác nhận? Là Thế tử đang hướng phía Tôn trạch tới?" Tôn Vạn Thành nghi hoặc nói.

"Tiểu nhân rõ ràng? Xác thực là hướng phủ đi tới." Hạ nhân khẳng định nói.

Tôn Vạn Thành nhíu mày nói: "Lão phu vừa mới đổi bào phục, hắn làm sao lại tới nhà đây, đi, đem bào phục tới đây."

"Vâng."

Tôn Vạn Thành nhanh chóng đổi xiêm y, ra cửa xoay người phân phó: "Đi hậu viện nói cho cô nương, Yến vương Thế tử tới rồi."

"Vâng."

Triệu Hi Ngôn mang theo đoàn người tới phủ Tôn gia , dọc đường đi làm mọi người đều biết, có người hiếu kì còn theo sau đội ngũ giả làm tùy tùng đến xem.

Triệu Hi Ngôn xuống ngựa, hô lớn: "Tôn Thượng Thư."

Tôn Vạn Thành vội vàng từ trong phủ đi ra, chắp tay hành lễ nói: "Thế tử hôm nay sao rảnh rỗi lại tới hàn xá."

"Ta là tới cầu thân." Triệu Hi Ngôn nói vào điểm chính, vừa dứt lời, bọn hộ vệ liền đem nhạn cùng sính lễ tới cửa.

"Chuyện này..." Tôn Vạn Thành kinh sợ nói: "Hôn sự của nữ nhi đều do phụ mẫu sắp đặt, Thế tử đột nhiên như thế, hạ quan có chút hoảng."

"Ta đã hướng về phụ thân báo cáo, cũng đã được phụ thân đáp ứng rồi, cũng chỉ đợi lời nói của Tôn thượng thư, nếu Thượng thư đáp ứng ta, ta tức khắc hướng bệ hạ ban chỉ cưới lệnh ái." Triệu Hi Ngôn ngây thơ nói.

"Chuyện này..." trước mặt mọi người, Tôn vạn thành rơi vào khó khăn.

Triệu Hi Ngôn thu tay về trong áo nói: "Yến vương Thế tử Triệu Hi Ngôn thành thân cùng với nữ nhi Hình bộ thượng thư, để nàng làm đích thê."

"Thế tử, nếu như muốn nghị hôn, sao không vào bên trong thương thảo?" từ trong cửa lớn truyền đến âm thanh của nữ tử.

Tác giả có lời muốn nói:

Vương thị có là cho mọi người giật mình không?

Editor: nhiều cố sự mình thực sự tra không nổi, dịch dựa vào QT, sau này tìm thấy sẽ sửa sau.

Đoán CP đến đâu rồi mn

Triệu Hi Ngôn x..............

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro