Chương 133

Edit: phuong_bchii

_________________

[Chuyện cũ Hải Thành] là một bộ phim lớn, từ khâu chuẩn bị, chọn diễn viên đến đóng máy vẫn luôn được chú ý, bất luận là trong ngành hay là truyền thông, đối với việc này đều ôm mong đợi rất lớn. Lúc trước tuy Nhan Tư mang vốn vào đoàn, nhưng biểu hiện của cô ấy khiến đạo diễn rất hài lòng, sau đó còn đặc biệt thêm một đoạn quan trọng cho cô ấy.

Đợi đến khi buổi công chiếu kết thúc, vai nữ ba trước đó cũng không quá được chú ý nhưng bởi vì biểu hiện nổi bật khiến người ta ấn tượng sâu sắc. Còn Nhan Tư người được sắm vai bởi vì đề tài nhà họ Hạ vốn đã có nhiệt độ, thế cho nên lúc tan cuộc phóng viên vây quanh cô ấy còn nhiều hơn lúc trước.

Nhan Tư bị một đống micro vọt tới trước mặt làm cho không còn đường để đi, vấn đề nối gót tới không ai có thể thoải mái trả lời. Nhưng cô ấy lại không thể vung mặt trước mặt mọi người, thậm chí ngay cả biểu đạt cảm xúc chân thật cũng phải thận trọng.

"Nghe nói vai diễn lần này cạnh tranh vô cùng kịch liệt, trước đó cô đã bị loại, cho nên đây coi như là bổ sung sao?"

"Lúc ấy hình như cô vừa mới quay trở lại không lâu, có thể nói cô làm thế nào từ show tạp kỹ xuyên biên giới thành công lấy được vai diễn này?"

"Sau khi kết hôn, cô tạm dừng sự nghiệp mấy năm, có phải vẫn duy trì luyện tập chuyên nghiệp hay đột kích tạm thời sau khi trở lại?"

Hứa Tri Dao ở bên cạnh yên lặng nhìn, nói chung độ chú ý của diễn viên trước khi công chiếu sắp xếp dựa theo nhiệt độ, sau khi công chiếu bị vây quanh bình thường đều là người khiến người ta ấn tượng sâu sắc trong phim. Không nghĩ tới, Nhan Tư có cả hai thứ.

Với tư cách là đại diện của nhà đầu tư, cô ấy rất ít khi tham gia những cuộc phỏng vấn này. Hôm nay tới nơi này cũng chủ yếu bởi vì công việc, còn có đại diện Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh đến cổ vũ Nhan Tư.

Vốn dĩ hai người cũng muốn tự mình tới, nhưng sau khi Khương Nghiêm công bố thanh minh trên mạng nghị luận không ngừng, để tránh mang đến cho Nhan Tư nhiều phiền phức hơn, chỉ có thể nhờ Hứa Tri Dao làm thay.

Những câu hỏi đó mặc dù không dễ trả lời, nhưng Nhan Tư vẫn cố gắng tìm kiếm sự cân bằng giữa đáp án chân thật và tránh nặng tìm nhẹ. Cho đến khi phóng viên kia đến gần, Hứa Tri Dao nheo mắt, bước chân bất giác tiến lên hai bước.

"Nhan Tư, nghe nói khoảng thời gian trước cô đột nhiên tái xuất là vì nhà họ Hạ gặp khủng hoảng, nhưng sau đó cô quay xong chương trình giải trí liền lựa chọn ly hôn, là cảm thấy áp lực nợ nần quá nặng không muốn tiếp tục san sẻ sao?"

Vấn đề này sau khi Hạ thị tái cơ cấu thu mua lại lần nữa đề cập tới, có vẻ rất kỳ diệu. Sắc mặt Nhan Tư không được tự nhiên lắm, cuộc hôn nhân này mang đến cho cô ấy quá nhiều cảm xúc, đã từng tốt đẹp, nhưng cũng từng khiến cô ấy tuyệt vọng.

Cô ấy điều chỉnh tâm trạng của mình: "Quyết định trở lại ban đầu là vì tôi thấy mình vẫn yêu sự nghiệp diễn xuất nhiều năm sau khi rời đi và không muốn bỏ lỡ nó một lần nữa. Đối với việc ly hôn, đó là vì sự khác biệt về kế hoạch cho cuộc sống tương lai của nhau và tôi đã chọn chia tay vì tôn trọng lẫn nhau."

Phóng viên kia nhất quyết không buông tha, đang muốn tiếp tục hỏi: "Nghe nói lúc ấy cô yêu cầu..."

Số lượng cụ thể còn chưa nói xong, micro đã bị người ta lấy đi.

Nhan Tư thất thần một lát mới quay đầu nhìn người bên cạnh, hoàn toàn không ngờ lại là Hứa Tri Dao.

Hứa Tri Dao liếc nhìn logo trên người phóng viên, lại nhìn khuôn mặt vẫn còn lúng túng của Nhan Tư, nhẹ nhàng tùy ý trả lời: "Cuộc sống riêng tư của diễn viên không liên quan đến chủ đề về bộ phim, xin đừng lãng phí vốn tuyên truyền của nhà đầu tư chúng tôi. Nếu anh thực sự có nhu cầu phỏng vấn cô Nhan, có thể hẹn trước với công ty quản lý của cô ấy."

Làm phóng viên ai mà không biết, đừng nói hẹn trước có thể thành công hay không, cho dù có thể hẹn được, trong phỏng vấn làm sao có thể có cơ hội hỏi nhiều chuyện như vậy.

Nhưng Hứa Tri Dao tỏ thái độ, tất cả phóng viên đều biết rõ trong lòng, mọi người cười hỏi mấy vấn đề không liên quan rồi lần lượt tản đi. Hứa Tri Dao trước khi trả micro cho phóng viên kia còn đặc biệt nhìn kỹ ký hiệu trên đó, tỏ vẻ tôi nhớ mặt anh rồi.

Đợi đến khi đám đông tản đi, Nhan Tư cuối cùng khôi phục thoải mái. Cô ấy nhìn Hứa Tri Dao, nhẹ giọng nói: "Cảm ơn cô hôm nay đã giúp tôi như vậy."

Hứa Tri Dao quay mặt, lơ đãng đánh giá cô ấy một phen, ngược lại không để chuyện vừa rồi trong lòng: "Tối hôm qua Khương Nghiêm và vợ cô ấy gọi điện thoại cho tôi, bảo tôi hôm nay chăm sóc cô nhiều hơn, coi như là thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ."

Hiện trường giải vây cũng không thể ngăn cản tin đồn Nhan Tư kiên quyết yêu cầu ly hôn khi nhà họ Hạ gặp khủng hoảng, không biết từ nơi nào truyền ra ghi chép, bên trên rõ ràng cho thấy Nhan Tư lấy được 35 triệu từ chỗ Hạ Thần Húc.

[Quả nhiên con hát vô tình, thời điểm hào môn thịnh vượng rời khỏi giới cũng phải gả vào, người ta gặp chuyện, nói ly hôn là ly hôn, còn không quên lừa một vố lớn, thật sự là diễn trò hay.]

[Ai cũng nói hôn nhân không dễ dàng, ngay cả kiểu đàn ông hoàn hảo giữ mình trong sạch không ngoại tình không bạo lực gia đình lại không xấu này của thiếu gia nhà họ Hạ cũng không giữ được hôn nhân, ai còn dám trả giá thật lòng với phụ nữ xinh đẹp.]

[Thà rằng một lần nữa đi đóng phim truyền hình cũng không muốn làm thiếu phu nhân hào môn, có thể thấy được tiền trong giới giải trí vẫn dễ kiếm, cũng nói rõ nữ minh tinh có thể cùng hoạn nạn thật sự là đáng quý. Không nói nữa, tôi đi gọi điện thoại cho chị L của tôi.]

Hạ Thần Húc hài lòng ở bên kia đại dương nhìn bài post nhiệt độ không giảm trên mạng, không nghĩ tới anh lại trở thành tài hoa bạc mệnh trong miệng mọi người. Anh nhìn ra Hạ Thần Vĩnh không chịu dễ dàng trả lại chứng cứ cho anh sau đó liền ra nước ngoài, phòng ngừa chính là bị anh cả anh âm thủ.

Quả nhiên, tin tức không bao lâu, Hạ Thần Vĩnh liền gọi điện thoại cho anh.

"Sao đột nhiên nhớ tới em rồi, không cần mang con dỗ mẹ nữa à?"

Giọng Hạ Thần Vĩnh trầm thấp: "Em đang yên đang lành lại muốn làm loạn cái gì? Chuyện ly hôn lật ra đối với em có chỗ nào tốt? Đã nói muốn tận lực khiêm tốn, hiện tại toàn mạng em đều nhanh thành từ khóa nóng, còn khiêm tốn thế nào!"

"A, em rất khiêm tốn mà, em ngay cả người cũng không ở trong nước còn chưa đủ khiêm tốn à. Hơn nữa, chuyện thu mua ngược anh vẫn không cho em nhúng tay, em cũng nhàn rỗi đến nhàm chán đây."

"Bây giờ là giai đoạn mấu chốt, em để dư luận chú ý lại Hạ thị, Tần Thế Hiền làm sao dám ra tay? Bọn họ không đầu cơ trục lợi tài sản, chúng ta làm sao bắt đầu thu mua!" Hạ Thần Vĩnh không thể không nhấn mạnh giọng nhắc nhở, "Thần Húc, bây giờ không phải lúc buồn bực, bên Ninh Ninh đã bắt đầu khởi sắc rồi, nếu chúng ta kéo dài, tương lai cho dù có thể thu mua cũng chưa chắc cướp được Ninh Ninh."

"Em biết Khương Nghiêm có chút năng lực, đã sớm nói với mọi người cô ta rất dối trá rất biết giả bộ, khi đó các người ai nghe lời em?" Hạ Thần Húc ngược lại không nóng vội, còn có chút bàng quan hưng phấn.

"Tóm lại lần này em đừng xằng bậy nữa, chuyện của Nhan Tư em mau đè xuống đi!"

**

Hạ Y Ninh tựa vào sô pha xem điện thoại di động, Khương Nghiêm cắt đĩa hoa quả đi qua, Khương Nhĩ Quân đi theo bên chân cô cũng lề mề chạy đến phòng khách. Khương Nghiêm vừa mới ngồi xuống, Khương Nhĩ Quân đã trước cô một bước nhảy lên đùi Hạ Y Ninh, sau đó một đường đi về phía trước, ở trong ngực nhẹ nhàng nằm sấp xuống.

Hạ Y Ninh thuận tay tuốt nó mấy cái, nghe được tiếng ngáy thỏa mãn, tùy ý há miệng, nuốt xuống một ngụm kiwi Khương Nghiêm đưa tới.

"Xem cái gì mà tập trung thế?"

Hạ Y Ninh nhíu mày, lướt điện thoại, quay mặt về phía Khương Nghiêm: "Những bình luận nói chị Tư trên mạng càng ngày càng quá đáng."

Khương Nghiêm cũng lắc đầu: "Chuyện hôn nhân vốn là như cá uống nước, ấm lạnh tự biết. Trước kia chúng ta sống dưới một mái nhà cũng nhìn không ra những vấn đề này của họ, không rõ những người chưa từng gặp mặt trên mạng làm sao có thể đúng lý hợp tình mà chỉ trích."

Hạ Y Ninh lại ăn một miếng trái cây, thuận tiện kéo móng vuốt Khương Nhĩ Quân xuống một chút: "Chị chỉ cảm thấy yêu cầu của mọi người đối với phụ nữ quá hà khắc. Không chỉ muốn sự nghiệp tốt, dung mạo tốt, hôn nhân cũng phải tốt."

Nàng tiện tay lướt những bình luận dưới những bài viết nóng hổi kia, cười lạnh nói: "Nhưng em xem, những người này lại cảm thấy anh hai không ngoại tình, không bạo lực gia đình chính là người đàn ông tốt? Còn nói cái gì thiếu gia nhà giàu có có thể một lòng một dạ như vậy đã rất hiếm có, còn nói chị Tư không biết quý trọng. Chị thật sự cảm thấy con người hiện tại, có phải khiến địa vị nam nữ trong hôn nhân trở nên quá sai lầm rồi không!"

Khương Nhĩ Quân cảm nhận được sự phẫn nộ của Hạ Y Ninh, nhẹ nhàng cào vài cái lên ngực nàng. Nghe thấy nàng thở nhẹ, Khương Nghiêm vô cùng đúng lúc ôm mèo mập lên đùi mình, rước lấy vài tiếng meo meo biểu thị kháng nghị.

Hạ Y Ninh trên người cảm thấy thoải mái ngồi dậy, sờ sờ đầu Khương Nhĩ Quân, để nó ngoan ngoãn đợi trên đùi Khương Nghiêm. Nàng để điện thoại xuống, dựa vào Khương Nghiêm.

"Rốt cuộc cuộc hôn nhân như thế nào mới là hoàn hảo?"

Khương Nghiêm nghiêng mặt nhìn nàng: "Hai người trong hôn nhân đều cảm thấy vui vẻ chính là hoàn hảo."

Hạ Y Ninh kéo cánh tay cô: "Yêu cầu của em thấp thật đấy."

Một lát sau, nàng khẽ cười: "Nhưng muốn đạt tới tiêu chuẩn này cũng khó."

Khương Nhĩ Quân đại khái là biết tìm không thấy cơ hội lại trở về ôm ấp Hạ Y Ninh, an tĩnh trong chốc lát sau tự mình chạy đi. Trước khi đi còn không quên cọ cọ hai người, dù sao bình thường thêm cơm xúc phân hai người này cũng coi như tận trách.

Mèo đến mèo đi, cũng không ảnh hưởng đến hai người này cuối tuần khó có được chán ngấy. Hạ Y Ninh chậm rãi ăn trái cây Khương Nghiêm đút cho, nhưng nàng phát hiện hình như chỉ có mình nàng ăn.

"Sao em không ăn?"

"Em ăn rồi, vừa rồi cắt trái cây trong bếp em đã ăn không ít rồi."

Hạ Y Ninh liếc mắt nhìn đĩa trái cây, bên trong rất phong phú, còn thừa rất nhiều: "Sao em có thể ăn một mình trước, như vậy không đúng nha."

"Em muốn nếm thử có ngọt hay không, không đủ ngọt thì đổi cái khác."

Hạ Y Ninh tiện tay lấy ra một quả anh đào vừa vừa, đặt ở bên miệng cắn nhẹ một miếng, quả nhiên rất ngọt. Có điều trọng điểm của nàng cũng không phải cái này, mà là ngậm hơn phân nửa anh đào còn lại ở trong miệng, tiến đến trước mặt Khương Nghiêm.

Nàng vừa tới gần, Khương Nghiêm theo bản năng liền há miệng tiếp được quả anh đào kia, Hạ Y Ninh lại không nhả ra. Khương Nghiêm ngẩn ra, rất nhanh hiểu ngay dụng ý của Hạ Y Ninh, vì thế cũng trầm tĩnh lại, khẽ cắn trái cây đã thiếu một nửa cùng nàng chơi đùa.

Nước anh đào dồi dào dọc theo cằm hai người chậm rãi chảy xuống, Khương Nghiêm dùng đầu lưỡi đột nhiên cuộn một chút, thừa dịp Hạ Y Ninh không chú ý, đoạt lấy anh đào.

"Khương Nghiêm, em!"

Khương Nghiêm nhổ hạt ra, rút khăn giấy giúp Hạ Y Ninh lau sạch cằm: "Luận về công phu đầu lưỡi, nhất định là em lợi hại hơn."

Bên tai Hạ Y Ninh đỏ lên, nhưng không chịu nhận thua. Nàng lại chọn một quả to hơn và đầy đặn hơn, lần này không ăn trước mà nhét vào miệng Khương Nghiêm.

"Lần này đến lượt chị cướp, chúng ta xem là ai lợi hại hơn."

Khương Nghiêm nhíu mày, mơ hồ nói: "Hai vợ chồng ngay cả cái này cũng muốn tranh cao thấp?"

Hạ Y Ninh cười chạm chóp mũi cô: "Phương diện khác thì thôi, nhưng em nói đầu lưỡi chị không được, chị có chút không vui."

Khương Nghiêm để giữ anh đào không rơi ra, cật lực nhịn cười, nhưng khóe mắt đuôi lông mày ý cười làm sao cũng không giấu được: "Chị cũng chỉ ăn cá cạo xương lợi hại một chút, em có thể lên có thể xuống, ăn cái gì cũng rất lợi hại."

Hạ Y Ninh bị lời nói của cô làm cho tâm thần bắt đầu rối loạn, nhưng vẫn kiên trì muốn tranh cao thấp. Thấy nàng còn cố chấp hơn cả Khương Nhĩ Quân, Khương Nghiêm biết Hạ Y Ninh không thể không thắng.

Cô dùng sức giữa răng, chính là không chịu dễ dàng buông ra, chọc cho Hạ Y Ninh có chút nóng nảy, nhịn không được vỗ nhẹ cổ tay của cô một cái.

Khương Nghiêm nghiêng người về phía trước, dùng sức đẩy anh đào vào miệng nàng, Hạ Y Ninh cuối cùng không cần đau khổ xé rách nữa. Đối với thắng lợi bất ngờ, nàng hiển nhiên còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.

Khương Nghiêm tặng cả quả anh đào cho cô, sau khi lui ra dán lên môi cô hôn hai cái: "Chị muốn thắng như vậy, em chắc chắn sẽ không để chị thua."

Hạ Y Ninh cảm thấy trái tim mình lúc này còn ngọt hơn cả vị trong miệng.

Chỉ là loại ngọt ngào này kéo dài không quá ba giây, cũng bởi vì câu nói tiếp theo của Khương Nghiêm mà có cảm giác chát.

Khương Nghiêm chờ nàng nuốt anh đào xuống, cười nói yêu cầu của mình: "Anh đào của em tặng cho chị rồi, bây giờ có phải đến lượt em thưởng thức một loại vị anh đào khác không?"

Hạ Y Ninh đỏ mặt đẩy đẩy cô: "Em đừng làm loạn."

"Em chỉ hơi thèm thôi."

Hạ Y Ninh nhìn ra thâm tình và ngọn lửa trong mắt cô, nghĩ đến cô vừa rồi hào phóng nhường thắng lợi, tóc mềm nhũn, đưa tay ôm lấy đầu Khương Nghiêm, để cho cô tới gần hơn.

**

Phong ba dư luận về Nhan Tư đột nhiên biến mất sau một tuần, thay vào đó là những lời bàn tán sôi nổi về diễn xuất của cô ấy. Cùng với sự phát sóng hot của bộ phim [Chuyện cũ Hải Thành] , thị trường phim nghệ thuật yên lặng nhiều năm đột nhiên đón nhận một lần phản ứng ngược lớn, không ít khán giả đều cho biết đã rất lâu rồi không thấy bộ phim kết hợp thương mại với văn nghệ tốt như vậy.

Trong đó rất nhiều khán giả qua đường có ấn tượng sâu sắc với biểu hiện của Nhan Tư trong phim, rất nhiều người thậm chí trước đó cũng không biết cô ấy là ai. Có một số là bởi vì sự kiện ly hôn lúc trước bắt đầu chú ý đến cô ấy, hiện tại không ít người đều trở thành fan sự nghiệp của cô ấy.

Hạ Y Ninh hài lòng nói với Lý Tiểu Nguyên: "Cuộc khủng hoảng quan hệ công chúng lần này xử lý rất tốt, hướng dư luận cũng rất tỉ mỉ. Tôi nghĩ công ty quản lý của chị Tư sẽ sớm mời cô ăn cơm."

Lý Tiểu Nguyên vì thế liên tục thức suốt mấy đêm, trên mặt lại tràn đầy vui vẻ: "Tôi muốn cảm ơn Hạ tổng đã cho tôi cơ hội như vậy, giao chuyện quan trọng như vậy cho tôi."

Quan hệ giữa Nhan Tư và Hạ Y Ninh đặc biệt như vậy, đối với Hạ Diên mà nói, không chỉ là khách hàng, mà còn là thân thích của sếp, tuyệt đối sẽ không giao cho người không tín nhiệm.

Hạ Y Ninh lại khích lệ cô ấy: "Là cô dùng biểu hiện công việc thuyết phục tôi, cho nên người nên cảm ơn nhất, là chính cô."

Một lát sau, Hạ Y Ninh lại nói: "Tôi nghĩ, đã đến lúc mở rộng phạm vi kinh doanh của Hạ Diên rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro