Chương 145
Edit: phuong_bchii
_________________
Chuyện lúc trước Hứa Tri Dao cũng nhìn thấy trên mạng. Cô ấy đã gọi điện thoại cho Khương Nghiêm, tuy rằng miệng đối phương nói không có việc gì, nhưng từ ngữ khí trầm thấp kia còn có ý tứ muốn mau chóng cúp điện thoại, cô ấy đại khái đã đoán được tâm trạng của Khương Nghiêm.
Nếu trước kia gặp phải chuyện này, cô ấy khẳng định không nói hai lời liền trực tiếp lái xe đi tìm Khương Nghiêm. Nhưng hiện tại bên cạnh Khương Nghiêm ngoại trừ bạn bè, còn có vợ. Hứa Tri Dao nghĩ nghĩ rồi lại gọi điện thoại cho Hạ Y Ninh, không ngờ Hạ Y Ninh không cảm thấy cô ấy xen vào việc của người khác, cũng không cảm thấy lúc làm việc cô ấy gọi tới là quấy rầy.
Nàng còn bảo Hứa Tri Dao yên tâm, nàng sẽ nghĩ cách để Khương Nghiêm điều chỉnh lại. Trước đây Hứa Tri Dao không có nhiều thiện cảm với Hạ Y Ninh, cũng không tin lời nàng nói đến vậy. Cho đến hôm nay, cho dù quan niệm ban đầu của cô ấy sâu hơn nữa, cũng không thể không bị sự thật nhiều lần nhìn thấy thay đổi.
Tình cảm hiện tại của Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh thật sự rất tốt, hôn nhân của hai người cũng rất vững chắc. Thế cho nên người bạn này thà rằng ở bên ngoài lo lắng suông, cũng rất có chừng mực mà không nhúng tay nhiều một phần.
Không ngờ Nhan Tư cũng chú ý như vậy, Hứa Tri Dao như tìm được đề tài chung, tùy ý hàn huyên: "Cô hiểu rõ hơn về dư luận trên mạng."
"Đúng vậy, làm nghệ sĩ, ai mà không trải qua lễ rửa tội này." Khóe miệng Nhan Tư lộ vẻ tự giễu, có thể đứng lên từ trong gió tanh mưa máu này, đều rất lợi hại.
"Lần trước Hạ Diên giúp cô xử lý khủng hoảng quan hệ công chúng thật ra hiệu quả rất tốt, cô cho rằng Khương Nghiêm lần này có cần không?"
Nhan Tư lắc đầu: "Nghiêm túc mà nói thì Tiểu Khương còn chưa đạt tới trình độ fan như vậy. Phản hồi thị trường lúc trước thật ra có tốt có xấu, mấu chốt vẫn là xem bản thân tập tranh. Trừ phi có thể tìm được chứng cứ có người đang cố ý gây rối, bằng không sẽ dễ dàng dùng sức quá mạnh, làm mất duyên người qua đường."
Cô ấy nói xong, ý vị thâm trường nhìn Hứa Tri Dao: "Cô cũng luôn lo lắng chuyện này sao?"
Hứa Tri Dao ngoài lạnh trong nóng thừa nhận: "Đúng là khá lo lắng. Trước đây Khương Nghiêm không phải là người của công chúng, tôi sợ cô ấy không thể đối mặt với nhiều áp lực như vậy."
Nhan Tư gần đây bận rộn bôn ba ở các đoàn phim, thời gian đến chỗ Hạ Y Ninh ít đi rất nhiều. Nhưng bình thường họ sẽ thường xuyên gửi WeChat, ngược lại so với trước kia ở nhà lớn càng hiểu rõ nhau hơn.
"Con người muốn trưởng thành tiến bộ, phải tự mình đối mặt để hóa giải. Cô phải tin Tiểu Khương, cũng phải tin Ninh Ninh."
Hứa Tri Dao nở nụ cười: "Không ngờ bây giờ lại biến thành cô khuyên giải tôi."
Nhan Tư đứng dậy thu dọn đồ đạc chuẩn bị trở về, cô ấy quay mặt thoải mái cười nói: "Đó chỉ là vì tôi trải qua nhiều chuyện như vậy hơn các cô mà thôi."
Cô ấy thong dong bình tĩnh sau khi trải qua chìm nổi, cô ấy thoải mái nhắc tới chuyện cũ từng khiến cô ấy lún sâu vào vũng bùn, cô ấy thản nhiên đối mặt với quá khứ mất mặt của mình, tự nhiên thuần túy như vậy khiến cô ấy ở trong mắt Hứa Tri Dao thoáng cái trở nên chói lọi, sinh động hẳn lên.
Hứa Tri Dao theo bản năng, hỏi: "Cũng trễ rồi, có cần tôi đưa cô về nhà không?"
Nhan Tư vẫn cười: "Trợ lý của tôi đã đợi tôi trên xe rồi, cô cũng về nghỉ ngơi sớm đi, lái xe cẩn thận."
Nhìn Nhan Tư biến mất ở cửa, trong phòng họp chỉ còn lại một mình cô ấy. Hứa Tri Dao cảm thấy trong lòng có chút trống trải, nhưng không biết vì sao. Cô ấy lấy điện thoại của mình ra, lướt đến trang chủ của Thái Công Câu Tranh, khoảng cách bản thảo mới công bố đã qua hơn một giờ, phía dưới nhiều hơn không ít bình luận.
**
Sau khi Khương Nghiêm công bố bản thảo liền đi tắm, chờ cô thu dọn xong đi ra phát hiện Hạ Y Ninh cầm máy tính bảng nhìn chằm chằm, lông mày thỉnh thoảng nhíu lại, so với lúc tăng ca ở nhà còn nghiêm túc hơn.
Cô đi qua đặt khăn mặt sang một bên, lấy máy tính bảng từ trong tay Hạ Y Ninh, tùy ý nhìn, quả nhiên là trang chủ của cô.
"Không phải đã nói đêm nay không xem những thứ này rồi mà."
Hạ Y Ninh đang nhìn thấy chỗ mấu chốt, hiện tại chính là thời gian bình luận tập trung nhất. Nàng trông mong nhìn tay Khương Nghiêm, muốn giành lại.
"Em cho chị xem xong nốt phần này rồi dừng được không?"
Khương Nghiêm lắc đầu: "Thứ này làm sao xem hết được, vừa cập nhật lại xuất hiện mấy chục cái."
Hạ Y Ninh nhìn vẻ mặt bình tĩnh của cô, giống như hoàn toàn không liên quan đến mình, bất đắc dĩ thở dài: "Em cho rằng lòng hóng hớt của chị nặng lắm à."
Khương Nghiêm cúi đầu tùy ý kéo màn hình, xem bình luận từ trên xuống dưới. Cùng lần trước so sánh là có chút chuyển biến tốt, ít nhất lần này giọng kháng cự không lớn.
Nhưng tiếng nghi ngờ vẫn còn, phần lớn là nghi ngờ Thái Công Câu Tranh tại sao phải đột ngột thêm yếu tố mới vào, hơn nữa mọi người phản đối rất lớn cũng không hối cải, ngược lại nghĩ làm sao tiếp tục dọc theo ý nghĩ này sửa chữa.
[Mặc dù thấy được thành ý cải tiến, nhưng không thể không nói, cùng series Công Chúa Mèo ban đầu quả thực như hai cái khác nhau.]
[Thật ra lần này sửa rất tốt, ít nhất tôi có thể cảm nhận được Công Chúa Mèo hạnh phúc, thử sáng tạo không sai, cứ vẽ mãi đường cũ kỹ không chán sao?]
[Sáng tạo cũng không phải xằng bậy, sáng tạo là tạo ra nội dung thú vị hơn dựa trên sở thích của độc giả, chứ không phải áp đặt ý kiến cá nhân vào câu chuyện mà không có lý do!]
[Lầu trên bao dung thêm chút đi, cọ vẽ cho bạn, chưa chắc bạn biết sở thích của độc giả đến cuối cùng là cái gì, ngay cả sở thích của mình bạn cũng không vẽ ra được.]
Một trang máy tính bảng có thể hiển thị số lượng bình luận nhiều hơn điện thoại di động, Khương Nghiêm gạch vài cái, thoáng cái đã qua mấy chục cái, độc giả lần này hình như ý kiến phân hóa càng thêm rõ ràng.
Có một số thứ, không xem thì thôi, đã xem thì vẫn sẽ có cảm xúc dao động, bất luận lý trí của bạn nhắc nhở bạn như thế nào, không cần để ý. Nhưng chỉ cần bạn để ý, thì không thể không bị ảnh hưởng.
Hạ Y Ninh cẩn thận đánh giá Khương Nghiêm, thấy cô ngoại trừ nhíu mày, cũng không có nhiều biểu cảm khoa trương.
"Em ổn chứ?"
Khương Nghiêm ngước mắt nhìn nàng, cười nói: "Trông em giống như rất không ổn sao?"
Hạ Y Ninh ăn ngay nói thật: "Chị biết em có thể chấp nhận, nhưng mỗi lần đối mặt, trong lòng khẳng định là không thoải mái."
Nếu có thể, nàng cũng không muốn chú ý. Nhưng nàng đã sắp xếp người của công ty sẵn sàng chờ lệnh, sợ xuất hiện người có ác ý. Là người chỉ huy, nàng không thể không luôn chú ý tiến triển.
Nhưng nàng cũng là người gần nhất bên cạnh Khương Nghiêm, muốn hoàn toàn tránh được sự chú ý lén lút của cô, lại rất khó làm được. Hơn nữa nàng cũng muốn biết thái độ thật sự của Khương Nghiêm, chỉ là nhìn thấy thần thái lúc này của Khương Nghiêm, nàng vẫn đau lòng.
Khương Nghiêm tiếp tục cúi đầu đổi mới trang web, thấy mấy ID quen thuộc, hiểu ý cười một tiếng.
Hạ Y Ninh tò mò tiến lại gần, thấy Diệp Thần Thần đang dẫn người tạo đề tài mới. Ngoại trừ mấy lời khích lệ ban đầu, còn lại đều đang nghiêm túc thảo luận nội dung bức tranh.
[Tôi thừa nhận bài post mới kỳ trước có chút đánh sâu vào tôi, nhưng kỳ này tôi cảm thấy rất tốt nha. Tất cả đều rất hòa hợp rất hài hòa, thậm chí thay vào chính tôi cũng cảm thấy hạnh phúc tràn đầy.]
[Đúng vậy, đây đều là chi tiết cuộc sống chân thật, chúng ta đều sẽ trải qua cho nên rất có cộng hưởng. Tôi không cảm thấy thêm vào yếu tố ẩm thực sao có thể ảnh hưởng sự kỳ quặc của Công Chúa Mèo, làm sao công chúa có thể không ăn cơm mà không có mẹ? Hay là coi công chúa là người cõi trên, mỗi ngày đều ăn không khí?]
[Lầu 2333 ở trên có chút sắc bén, nhưng tôi phải cho cậu một like. Tôi cũng cảm thấy lần này tốt hơn lần trước rất nhiều, tôi sẵn lòng xem tiếp, cũng thích nội dung cuộc sống hóa như vậy.]
Khi bản vẽ được phát hành lâu hơn, ngày càng có nhiều người tham gia thảo luận. Tuy rằng Weibo của Thái Công Câu Tranh không cập nhật đồng bộ nội dung bản thảo, nhưng có fan cũng chạy xuống phía dưới nhắn lại.
Khương Nghiêm chỉ vào màn hình: "Xem ra có vài người ở trên diễn đàn, em vừa công bố bản thảo mới liền lập tức nhảy ra."
Với kinh nghiệm dày dặn trong nghề, Hạ Y Ninh đại khái đoán được lý do: "Chắc là có người bị người khác nhắm đến. Chị sẽ theo dõi chuyện này."
Khương Nghiêm biết với tính cách của Hạ Y Ninh, cho dù không cho nàng quản, chắc chắn nàng cũng sẽ âm thầm bố trí.
"Chị thành thật nói cho em biết, đã chuẩn bị đến bước nào rồi?"
Hạ Y Ninh ngẩn ra, theo bản năng phủ nhận: "Chuẩn bị cái gì?"
Khương Nghiêm vẻ mặt chắc chắn đừng nghĩ gạt được em: "Nếu không phải vì làm gì đó, cũng sẽ không hồi hộp nhìn chằm chằm những bình luận này hơn cả em."
Hạ Y Ninh đối với Khương Nghiêm hiểu rõ nàng như thế không biết nên nói cái gì, đặt ở trước kia nàng tuyệt đối kháng cự có người có thể nhìn trộm tâm tư của nàng được rõ ràng minh bạch như thế. Nhưng hiện tại nàng lại không nhịn được cảm khái, có thể tâm ý nàng và Khương Nghiêm giống nhau, là hiếm có được cỡ nào.
Nàng rũ mắt, chớp chớp lông mi dài, trầm mặc không nói. Nhưng nàng từ trước đến nay là kiểu như vậy, không phải nàng làm ai cũng đừng nghĩ oan uổng nàng, không phủ nhận đó chính là thừa nhận.
Khương Nghiêm than nhẹ, kéo nàng vào lòng: "Em đã có kinh nghiệm, sẽ không yếu ớt như lần trước nữa, cũng đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ."
Mùi thơm của sữa tắm trên người cô dưới sự phụ trợ nhiệt độ cơ thể khiến Hạ Y Ninh tăng tốc say mê, nương theo sự tỉnh táo càng ngày càng ít, Hạ Y Ninh nói: "Em có thể thừa nhận nhưng không có nghĩa là tất cả những lời ác độc đều là em nên thừa nhận. Chị vẫn là câu nói đó, chỉ cần là nghi ngờ bản thân tác phẩm, bất luận âm thanh bao nhiêu cũng không sao. Nhưng nếu có người muốn nhân cơ hội công kích em hoặc bôi nhọ em, chị tuyệt đối không cho phép."
Khương Nghiêm bị khí phách phóng ra trong nháy mắt của nàng chọc cười, nhịn không được cũng tò mò: "Em bỗng nhiên muốn biết, Hạ tổng bình thường ở công ty, có phải cũng khí thế khai hỏa như vậy không?"
Trước đây ở Hạ thị, Hạ Y Ninh trầm tĩnh hơn, có lẽ sau khi mình làm chủ không thể không trở nên càng thêm cường thế lộ ra ngoài.
Hạ Y Ninh trừng mắt nhìn cô: "Hừ! Em cho rằng ai cũng có thể để chị toàn tâm toàn ý che chở như vậy à?"
Khương Nghiêm từ trong sự quật cường của nàng nghe ra tràn đầy quan tâm, ôm nàng chặt hơn: "Em chỉ muốn xác nhận một chút mà thôi."
Hạ Y Ninh vặn vẹo vài cái, kéo cổ áo choàng tắm của Khương Nghiêm, căm giận nói: "Loại chuyện này còn cần xác nhận sao?"
Ý vị trong tiếng cười của Khương Nghiêm càng nặng hơn, máy tính bảng đã sớm bị cô đặt vào góc, hiện tại cô chỉ để ý đến người trong lòng tỏ vẻ tức giận.
Cô hôn lên môi Hạ Y Ninh một cái: "Dựa theo ước định lần trước của chúng ta, sau này một bên có tâm trạng không tốt, phải kịp thời chia sẻ."
Hai người đúng là ước định như vậy, nhưng Khương Nghiêm hiện tại đây là có ý gì.
Hạ Y Ninh đẩy cô ra: "Đây là hai việc khác nhau, em đừng nhân cơ hội..."
Khương Nghiêm lại gần, lần này tay cũng rất phối hợp: "Vừa rồi em hoài nghi chuyện không nên hoài nghi, tuyệt đối phải vô cùng thành khẩn biểu đạt xin lỗi."
**
Qua vài ngày, trên bàn Hạ Y Ninh bày một phần báo cáo, chứng thực đúng là có người ở trên mạng ác ý, nhân cơ hội công kích Thái Công Câu Tranh.
Lý Tiểu Nguyên cũng trầm mặc: "Hạ tổng, nhóm chúng tôi liên tục tăng ca mấy ngày, so sánh nhiều lần, còn xin kiểm chứng với bộ phận liên quan, hiện tại cơ bản có thể xác định chính là mấy ID này đứng sau việc thao túng liên tục."
Hạ Y Ninh mở báo cáo ra, tên của những người này trên diễn đàn cũng không xa lạ gì.
Đều là họa sĩ ký hợp đồng trên diễn đàn, đồng nghiệp cạnh tranh đến mức độ ti tiện như vậy, xem ra là không muốn tiếp tục làm nghề này.
Hạ Y Ninh suy nghĩ một chút, để Lý Tiểu Nguyên tiếp tục chuẩn bị đầy đủ tài liệu. Chờ cô ấy đi rồi, nàng gọi điện thoại cho Giản Quân: "Cô Giản, ở chỗ tôi có một phần danh sách, có thể trợ giúp cô ưu hóa đầu tư, không biết cô có hứng thú không?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro