Chương 153
Edit: phuong_bchii
_________________
Series Công Chúa Mèo sắp có sách nói và kịch truyền thanh, fan mong đợi đã lâu. Vốn tưởng rằng Hạ Diên quảng bá rầm rộ và dày đặc chỉ là thổi phồng, dù sao cũng vừa mới tiếp nhận toàn bộ việc quảng bá cho Công Chúa Mèo không lâu.
Không nghĩ tới Hạ Diên thật đúng là nói được làm được, đề tài đếm ngược thời gian của fan xây xong không bao lâu, kịch truyền thanh kỳ một đã lên sóng. Sau một hồi sững sờ ngắn ngủi, đó là tiếng thét chói tai của fan.
Nhan Tư và Tạ Chi Vân gia nhập liên minh vốn là điểm đáng xem nhất, kết quả chờ sau khi kịch truyền thanh chính thức lên sóng, fan mới phát hiện mỗi người bên trong đều lợi hại như vậy.
[Thật lòng mà nói, tôi bị thu hút bởi ảnh hậu. Nhưng giờ tôi đã sẵn sàng sống trong kịch truyền thanh không rời đi, chị nào cũng dễ thương hết!]
[Lời thoại được chăm chút kỹ lưỡng, nhân vật và giọng nói cực kỳ ăn khớp, hoàn toàn không bị tụt mood, đúng là một tác phẩm có tâm.]
[Ai mà ngờ được, diễn viên lồng tiếng của kịch truyền thanh tôi đang nghe lại chính là streamer game mà tôi từng canh giờ xem mỗi ngày?]
Hạ Y Ninh và Khương Nghiêm rất coi trọng việc lên sóng lần này, cũng may phản hồi thị trường liên tục theo dõi đều rất tốt.
Khương Nghiêm ôm Khương Nhĩ Quân, đẩy laptop ra: "Trước đó cứ tự nhủ là đừng để ý, vậy mà đến lúc thật sự lên sóng thì mỗi ngày đều chăm chăm đọc bình luận, nói không để tâm thì đúng là nói dối."
Hạ Y Ninh tiện tay cầm hạt cho mèo, xé ra đưa tới bên miệng mèo mập, cười nói với Khương Nghiêm: "Tác phẩm tâm huyết của em, sao có thể không để tâm. Nếu em thật sự không có gì, chị ngược lại cảm thấy em thay đổi."
"Vậy lúc trước chị vẫn an ủi em nói không sao, số liệu không quan trọng?"
Hạ Y Ninh vỗ nhẹ đầu Khương Nhĩ Quân, ý bảo nó ăn chậm một chút.
"Nói vậy là để em từ từ thích nghi, chứ không thì bây giờ làm sao em có thể bình tĩnh ngồi nhà xem số liệu được như thế này?"
Khương Nghiêm đặt mèo lên người Hạ Y Ninh, đứng dậy phủi phủi lông mèo: "Vậy bây giờ em phải đi làm một bữa ngon cảm ơn Hạ tổng đã an ủi."
Hạ Y Ninh vừa nghe cô gọi mình là Hạ tổng, trong lòng không khỏi run lên. Cho dù ở công ty hoặc là nhân viên khác ở đây, Khương Nghiêm cũng rất ít khi gọi nàng như vậy.
Ngược lại khi các cô thăm dò những bí mật nhỏ chỉ có hai cô biết thỉnh thoảng sẽ gọi như vậy, giống như nàng thích coi Khương Nghiêm là bác sĩ Khương vậy. Nhưng bây giờ Khương Nghiêm đột nhiên nói như vậy, khiến cho thân thể nàng như là tiếp nhận được tín hiệu, rục rịch.
May mà trong lòng còn ôm "quả tạ sống" Khương Nhĩ Quân, Hạ Y Ninh cố gắng trấn định lại, không lao thẳng vào bếp hỏi cho ra lẽ. Nếu không, e là hôm nay nàng thật sự sẽ không ra nổi khỏi nhà bếp.
Phản ứng về kịch truyền thanh vô cùng tốt, Hạ Diên rèn sắt khi còn nóng, cũng lên tiếng. Nhiệt độ thảo luận trong thời gian gần đây cao không hạ, Công Chúa Mèo một lần nữa trở thành trung tâm đề tài.
Nỗ lực này không chỉ mang lại lợi nhuận đáng kể cho Hạ Diên mà còn được thành phố gọi đến. Lần này là cục trưởng Giang đích thân gọi điện thoại cho Hạ Y Ninh, trong điện thoại giọng nói của ông ấy vẫn không ám chỉ nhiều, chỉ có điều nội dung nói chuyện rất khiến người ta phấn chấn.
"Tiểu Hạ à, gần đây cô chuẩn bị một chút, sắp xếp lại thành quả chủ yếu của công ty và kế hoạch tương lai của cô."
Hạ Y Ninh từng có kinh nghiệm, vừa nghe liền biết chắc lại có sắp xếp: "Cục trưởng Giang, là có báo cáo mới?"
"Đúng vậy. Có điều lần này là trực tiếp báo cáo với phó thị trưởng Lôi."
Phó thị trưởng Lôi là người phân công quản lý văn thể và các sản nghiệp liên quan, cục trưởng Giang giật dây trực tiếp báo cáo cho bà ấy, xem ra thật đúng là không chỉ đơn giản là báo cáo.
Hạ Y Ninh yên lặng hít sâu một hơi, ổn định tâm trạng: "Được, tôi hiểu rồi, tôi sẽ mau chóng chuẩn bị tốt."
Cục trưởng Giang lúc này mới cười: "Báo cáo chi tiết là được, đừng chỉnh quá nhiều, đến lúc đó chờ tôi thông báo."
Tuy cục trưởng Giang đã nói chỉ cần báo cáo đúng sự thật là được, nhưng Hạ Diên và cấp dưới vẫn chuẩn bị vô cùng kỹ lưỡng. Tất cả các hạng mục được báo cáo đều được kiểm tra nhiều lần để đảm bảo không có thiếu sót hay vấn đề tiềm ẩn, mọi dữ liệu quan trọng đều chính xác, không sai lệch hay phóng đại. Hạ Y Ninh, ngay khi nhận được bản báo cáo, cũng đã đọc đi đọc lại để nắm thật kỹ.
Khương Nghiêm ôm nàng ngồi trên sô pha cùng nhau xem: "Chị đã xem đến lần thứ mười rồi, còn cảm thấy chưa đủ sao?"
Hạ Y Ninh nhìn chằm chằm bản báo cáo, hơi nghiêng mặt cắn quả táo Khương Nghiêm đưa tới: "Trước mặt báo cáo cho thị trưởng Lôi, chị không thể cẩn thận một chút sao?"
"Chị có chút căng thẳng quá mức, em sợ cứ tiếp tục như vậy, thông báo của cục trưởng Giang còn chưa tới, chị đã lo âu quá độ trước rồi."
Hạ Y Ninh thừa nhận Khương Nghiêm nói có lý, sau khi nội tâm giãy giụa một phen, tạm thời buông bản báo cáo xuống. Nàng ngồi xếp bằng trên sô pha, cả người nghiêng qua, kéo cánh tay Khương Nghiêm, như là muốn chui vào trong lòng cô.
"Vậy chị kết hợp giữa lao động và nghỉ ngơi đi, ở trong lòng em nghỉ ngơi một lát."
Khương Nghiêm bảo nàng nằm thẳng trên đùi mình, cúi đầu nhìn nàng: "Đùi của em cũng có thể cho chị dựa vào."
Hạ Y Ninh thoải mái nằm xuống, ngửa mặt nhìn cô, trở tay nhéo chân cô vài cái: "Chị phải tận dụng triệt để, đùi lợi hại như vậy sao có thể dùng để nằm."
"Vậy chị chuẩn bị làm gì? Làm chân giò hun khói Khương thị à?"
Hạ Y Ninh híp mắt giận cô: "Đương nhiên là phải ôm thật tốt, có đùi không ôm, em tưởng chị ngốc à."
Khương Nghiêm cúi người hôn nàng: "Có đôi khi chị rất ngốc."
Hạ Y Ninh không phục, quay mặt đi không hôn cô, còn cố chấp hơn cả Khương Nhĩ Quân. Nhưng vẻ mặt và hành động lại tao nhã hơn nhiều, đúng là một Công Chúa Mèo chính hiệu.
Khương Nghiêm đuổi theo nàng không buông, hai cô đùa giỡn trên sô pha, tiết mục cô theo đuổi chơi đến quên cả trời đất. Hạ Y Ninh đêm đó tất nhiên là không thể tiếp tục xem bản báo cáo, nhưng nàng cũng không nghĩ tới hiện tại ngay cả sô pha cũng có thể trở thành nơi bác sĩ Khương đưa tay ra.
Khác với bình thường ở lầu hai, lần này Khương Nhĩ Quân ở cách đó không xa, bất cứ lúc nào cũng có thể bởi vì nhàm chán mà lắc lư. Điều này làm cho Hạ Y Ninh trong lòng vẫn hồi hộp, nhưng lại mang đến cảm nhận không giống.
Nàng có chút hoảng hốt, trong nháy mắt nghĩ nếu như trong nhà không có mèo, có lẽ nàng có thể buông thả hơn một chút. Nhưng rất nhanh đã bị lưu luyến thay thế, Khương Nhĩ Quân đã bất tri bất giác trở thành một thành viên trong nhà này, tuy rằng có lúc nghịch ngợm chọc người ta tức giận, nhưng đứa nhỏ nhà ai mà không bướng bỉnh chứ.
Nàng ôm chặt Khương Nghiêm, trái tim kề sát trái tim, cảm nhận được sự an yên và viên mãn mà mái nhà này mang lại.
Một tuần sau, cục trưởng Giang rốt cuộc cũng thông báo Hạ Y Ninh đến. Hạ Y Ninh chuẩn bị đầy đủ, ở trước mặt phó thị trưởng Lôi không kiêu ngạo không siểm nịnh, lấy ý tưởng thương mại Công Chúa Mèo của Hạ Diên làm sản phẩm cốt lõi, muốn chế tạo IP đóng cửa giới thiệu cặn kẽ một lần.
Thị trưởng Lôi bình thường công việc bận rộn đặc biệt giành ra hai tiếng, nghiêm túc nghe báo cáo của nàng, hỏi không ít vấn đề chi tiết, có thể thấy được cũng không phải đi ngang qua sân khấu.
Sau khi báo cáo kết thúc, phó thị trưởng Lôi tỏ vẻ tán thưởng thành quả của Hạ Diên, tiếp theo nói với cục trưởng Giang: "Lão Giang à, lúc trước thành phố vẫn có kế hoạch nâng cấp ngành văn hóa, tôi thấy Hạ Diên có tác dụng dẫn đầu."
Tác dụng dẫn đầu bốn chữ từ trong miệng lãnh đạo phân công quản lý nói ra, ý nghĩa phi phàm. Hạ Y Ninh trong lòng đã bắt đầu kích động, trên mặt lại cực lực duy trì bình tĩnh. Mấy ngày nay nàng dốc sức làm việc ở thương trường còn nhiều hơn những gì nàng học được ở Hạ thị nhiều năm.
Tiễn phó thị trưởng Lôi đi, cục trưởng Giang lại bổ sung vài câu: "Cô trở về nói hết ra những khó khăn trước mắt của công ty gặp phải còn có vấn đề muốn thành phố hỗ trợ giải quyết, bao gồm cả những gì cô vừa nói muốn nền tảng mới của Hạ Diên đẩy ra nước ngoài, cũng viết tỉ mỉ một chút."
Hạ Y Ninh biết đây không phải là công cốc, khẳng định có nghĩa là trong thành phố sẽ có ủng hộ thực chất. Quả nhiên, báo cáo chi tiết nộp lên không bao lâu, Hạ Diên đã nhận được hồi âm.
Thành phố xác định rõ để Hạ Diên trở thành doanh nghiệp thí điểm xây dựng nâng cấp ngành văn hóa của Hải Thành, chính sách hỗ trợ toàn diện, hơn nữa cung cấp hỗ trợ tín dụng mang tính chính sách ưu đãi đặc biệt trong 3 năm. Về mặt thủ tục hành chính, ưu tiên xử lý đãi ngộ, đồng thời còn có ưu đãi miễn giảm thuế.
Hứa Tri Dao nhìn thông báo, chậc chậc nói: "Lợi hại, có thể ủng hộ loại chính sách này, Hạ Diên muốn không phát triển cũng không được."
Khương Nghiêm dùng giọng điệu đùa giỡn hỏi cô ấy: "Thế nào, nhập cổ phần không thua thiệt chứ?"
Hứa Tri Dao hài lòng gật đầu: "Tuyệt đối không thua thiệt, đây là khoản đầu tư kiếm được nhiều tiền nhất trong những năm gần đây của mình, mình vô cùng hài lòng."
Nhan Tư ở bên cạnh lẳng lặng uống trà, thỉnh thoảng cùng Hạ Y Ninh tán gẫu vài câu về chuyện tuyên truyền bộ phim mới. Cô ấy cũng đầu tư 50 triệu, nhưng đơn thuần cầu an tâm và muốn ủng hộ Hạ Y Ninh, đối với tiền lời cô ấy ngược lại là không để ý mấy.
Nghe Hứa Tri Dao nói như vậy, cô ấy mới kịp phản ứng, chậm nửa nhịp muốn cảm ơn Hứa Tri Dao.
"Nhờ có chuyên gia Hứa hỏa nhãn kim tinh, liếc mắt một cái liền nhìn ra hạng mục này có tiềm lực. Nếu không phải ngày đó cô ấy hào sảng đầu tư 60 triệu, tôi đoán chừng cũng không có gan dạ sáng suốt."
Hứa Tri Dao vừa rồi còn chủ động đắc ý trước mặt Khương Nghiêm, bây giờ nghe Nhan Tư khen mình, ngược lại có chút ngượng ngùng. Cô ấy thu giọng lại, nghiêm túc nói: "Theo kinh nghiệm đầu tư nhiều năm của tôi, tiềm năng của Hạ Diên vẫn chưa dùng hết, tương lai còn có không gian rộng lớn hơn. Đặc biệt là sau khi nền tảng mới có nền tảng ở thị trường nước ngoài, đó mới là khởi đầu của giấc mơ."
Khương Nghiêm cười chọc cánh tay cô ấy: "Cậu sẽ không nói mơ mộng hão huyền chứ?"
Hứa Tri Dao trừng mắt nhìn cô: "Mình nông cạn như vậy sao!" Sau đó, cô ấy chuyển mắt, ánh mắt nhẹ nhàng dừng lại trên mặt Nhan Tư, "Là giấc mơ trong lòng mỗi người chúng ta."
**
Từ khi thành phố công bố, vị thế của Hạ Diên trong ngành đã tăng vọt. Cộng thêm năng lực kinh doanh mạnh mẽ, nhanh chóng trở thành một doanh nghiệp tiêu biểu danh xứng với thực.
Hôm nay Hạ Y Ninh và Khương Nghiêm vừa tham dự xong một hội nghị ngành sản xuất, sau khi kết thúc là tiệc rượu tự phát tổ chức giữa các doanh nghiệp. Các cô tất nhiên không thể vắng mặt, trước khi họp cũng đã có không ít người đến bắt chuyện, nhiệt tình mời các cô buổi tối nhất định phải đến.
Loại xã giao này các cô đi càng ngày càng nhiều, mặc dù không thích nhưng đã thành thói quen, đích thật là cơ hội tốt để mở rộng mối quan hệ trao đổi tài nguyên. Chỉ là hôm nay, Tần Thế Hiền và Tần Ích San cũng đi.
Tần Ích San đi theo bên cạnh ba mình, nói chuyện hàn huyên với một số ông chủ công ty mà ông ấy quen biết. Cô ấy từ đầu đến cuối không đến gần Hạ Y Ninh, thậm chí ngay cả chào hỏi trực tiếp cũng không.
Nhưng thỉnh thoảng cô ấy sẽ nhìn về phía nàng, không có ngoại lệ, mỗi một lần nhìn thấy Hạ Y Ninh, bên cạnh nàng luôn có Khương Nghiêm.
Không biết bắt đầu từ khi nào, trong lòng Tần Ích San chấp nhận hiện thực Hạ Y Ninh và Khương Nghiêm là một đôi. Có lẽ là bắt đầu từ khi cô ấy biết sau lưng Khương Nghiêm có nhiều thân phận khác như vậy? Cũng có thể là từ khi cô ấy biết series Công Chúa Mèo có thể mang đến cơ hội như thế nào cho Hạ Diên? Hoặc là cô ấy bắt đầu từ hào quang trong mắt Hạ Y Ninh còn có trên mặt giấu cũng không giấu được hạnh phúc.
Tóm lại, cô ấy đã không còn một tia luyến tiếc cuối cùng, muốn so cao thấp với Khương Nghiêm. Hôm nay nhìn thấy các cô, cũng chẳng qua là một lần nữa nghiệm chứng suy nghĩ lúc trước của cô ấy: Bọn họ ở bên nhau thật sự rất hạnh phúc.
Hạ Y Ninh và Khương Nghiêm cùng xuất hiện công khai ở rất nhiều nơi, thân phận của hai người bị trói chặt cùng nhau. Bất luận là trong sự nghiệp hay là trong cuộc sống, họ đều không chút che giấu hiến dâng toàn bộ năng lượng của mình cho nhau.
Tần Ích San tự hỏi mình không có năng lực này để cho Hạ Y Ninh có thành tựu như bây giờ, nhưng cũng không quên ba mình từng đề cập đến. Tuy rằng qua lâu như vậy vẫn không có động tĩnh, nhưng cảnh giác trong lòng cô ấy vẫn chưa ngừng lại.
Hôm nay đi theo tới, đơn giản là muốn mượn cơ hội tìm chút manh mối. Hôm nay Hạ Diên chính thức cất cánh, nếu thật sự có người có dụng tâm kín đáo với Hạ Y Ninh, lúc này không ra tay về sau sợ là sẽ càng khó khăn.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro