Chương 154
Edit: phuong_bchii
_________________
Trưởng phòng Lưu cả đêm đều hàn huyên với mọi người khắp nơi, gần đây có tin tức nói ông ta muốn điều nhiệm, cụ thể sẽ đi nơi nào còn không biết. Những người khác nói rằng ông ta đã không được thăng chức trong cùng đợt trước, vì vậy, để xoa dịu ông ta, cho nên cục đã tìm cho ông ta một vị trí trên danh nghĩa là chuyển ngang nhưng thực chất là thăng chức.
Tin tức lan truyền, và phiên bản cuối cùng biến thành trưởng phòng Lưu có khả năng được điều chuyển để giám sát dự án nâng cấp ngành văn hóa. Điều này sẽ khiến ông ta và Hạ Y Ninh lại đối mặt với nhau.
Mọi người ở đây phần lớn đều biết tin đồn này, nhưng đều ngầm hiểu không nói rõ. Bọn họ đều đang âm thầm quan sát tương tác giữa trưởng phòng Lưu và Hạ Y Ninh, không nghĩ tới cả đêm cũng không thấy bọn họ nói qua mấy lần.
Có mấy lần đều là vội vàng gặp liền vội vàng đi, chờ mong đã lâu thân mật nói chuyện với nhau chậm chạp không gặp. Đến cuối cùng, trưởng phòng Lưu nhìn bốn phía một chút, đám người nóng lòng nói chuyện với nhau lúc trước ít đi, bên Hạ Y Ninh hình như cũng trống không.
Ông ta cụp mắt do dự một hồi, thỉnh thoàng cùng người đi qua bên cạnh gật đầu chào hỏi, ánh mắt lại vẫn luôn ở Hạ Y Ninh bên kia.
Thấy Hạ Y Ninh và Khương Nghiêm cuối cùng cũng yên tĩnh, ông ta thở dài không tình nguyện chủ động đi qua.
"Tiểu Hạ, Tiểu Khương, đói bụng à?"
Hạ Y Ninh và Khương Nghiêm vất vả lắm mới có thời gian ăn vài miếng salad, không ngờ trưởng phòng Lưu đột nhiên xuất hiện. Hai cô nhìn nhau ăn ý, ai cũng không lộ ra dáng vẻ không vui.
Hạ Y Ninh cười đáp lại: "Vừa rồi uống rượu, cho nên ăn chút gì đó thôi."
Trưởng phòng Lưu đờ đẫn gật đầu, hơi cụp mắt không nói gì, lại không chịu đi. Hành động này có chút kỳ lạ, ánh mắt Khương Nghiêm trầm xuống, sợ ông ta lại có chủ ý xấu gì đó.
Ánh mắt Hạ Y Ninh ý bảo Khương Nghiêm đừng nóng vội, lại thử mở miệng hỏi: "Trưởng phòng Lưu tìm chúng tôi có việc sao?"
"À, thật ra cũng không có chuyện gì quan trọng, chủ yếu là muốn chúc mừng dự án mới của các cô thành công như vậy. Gần đây tôi đi họp, thường xuyên nghe được các lãnh đạo khác nhau ở thành phố nhắc tới các cô, các cô bây giờ là người nổi tiếng trong mắt các lãnh đạo rồi."
Ngữ khí ông ta nói chuyện không khác mấy so với lúc trước tới chủ trì Hạ thị phá sản tái cơ cấu, nhưng người đã trải qua vẫn có thể rõ ràng cảm giác được hiện tại không giống. Ông ta cố ý lôi kéo làm quen, lại hạ thấp tư thái, nhưng điều này đối với Hạ Y Ninh và Khương Nghiêm mà nói, cũng không cần.
Sau khi trưởng phòng Lưu nói xong đặc biệt đợi trong một lúc, không nghĩ tới Hạ Y Ninh cũng không tiếp chiêu, ngoại trừ nói tiếng cảm ơn ra thì không còn lời nào khác. Trong lòng ông ta sợ hãi, nhưng lại không thể lộ ra, đành phải cứng rắn giấu ở trong lòng.
Nụ cười trên mặt ngược lại càng ngày càng rõ ràng, ông ta chủ động nhắc tới: "Tuy rằng trọng tâm nghiệp vụ hiện tại của Hạ Diên khác với trước kia, nhưng dù sao cũng là tách ra khỏi Hạ thị trong quá khứ, có từng cân nhắc hợp tác với Tân Hạ hay không?"
Sau khi tư bản nhà nước tiếp nhận, ngoại trừ miễn trừ một phần nợ nần trong quá khứ của Hạ thị, cũng không có thành tích gì mới. Tần Ích San cùng tư bản nhà nước còn có đại biểu đoàn đội Thẩm thị chung sống hòa bình, đối với nghiệp vụ không có ý tưởng cấp tiến, chỉ mong ổn định.
Hiện tại Tân Hạ đã dần dần không còn bóng dáng của Hạ thị, cũng càng ngày càng mờ nhạt trong biển người.
Hạ Y Ninh đã rất ít suy nghĩ về cái này, nhưng trưởng phòng Lưu đột nhiên nhắc tới, vẫn làm cho nàng nhớ tới Hạ thị đã từng.
Đó đã từng là ước mơ của nàng, nàng từng vì nó mà bỏ ra nhiều năm tâm huyết và trù tính, nhưng khi nàng chưa chuẩn bị xong đã lặng lẽ tan vỡ. May mắn chính là nàng có Khương Nghiêm, người này cùng nàng xây dựng lên ước mơ mới, ở trong ước mơ mới này, có con đường các cô cùng nhau đi qua, còn có các cô nói muốn cùng nhau tới phương xa.
Trưởng phòng Lưu thấy vẻ mặt nàng khẽ biến, biết đây là điểm yếu của nàng, nhất định sẽ động lòng.
Ông ta híp híp mắt, như là đối với câu trả lời của Hạ Y Ninh có sự nắm chắc không nhỏ.
Ai ngờ, Hạ Y Ninh chỉ có một lát hoảng hốt, rất nhanh liền khôi phục bình thường: "Thật đáng tiếc, tạm thời không có ý định này."
"Không có?"
So với sự ngạc nhiên của trưởng phòng Lưu, vẻ mặt Hạ Y Ninh và Khương Nghiêm lại nhất trí một cách thần kỳ. Khóe miệng hai người đều lộ ra ý cười nhàn nhạt, như là đang nhìn ông ta thất thố, cũng như là đang nhìn ông ta chê cười.
"Hạ Diên có thể nhận được sự ủng hộ của thành phố không chỉ bởi vì phương hướng nghiệp vụ đúng đường, cũng bởi vì kế hoạch phát triển sau này đều là nghiêm túc báo cáo qua. Nếu tôi bởi vì nhất thời nóng nảy muốn hợp tác với Tân Hạ, tất nhiên sẽ xuất hiện hạng mục ngoài kế hoạch, tôi nghĩ trưởng phòng Lưu hẳn là hiểu hậu quả trật đường ray hơn tôi."
Sau khi nàng dọn ra khỏi thành phố, trưởng phòng Lưu hoàn toàn tắt máy. Xét về cấp bậc, ông ta khẳng định so không được với phó thị trưởng Lôi, xét về tiềm lực nghiệp vụ, Tân Hạ có thể nói là không khí trầm lặng, sức cạnh tranh từ từ trượt xuống, làm sao có thể so sánh với thế chính mãnh Hạ Diên.
Chỉ là ông ta không ngờ, hôm nay thái độ của Hạ Y Ninh lại cứng rắn như vậy, lại từ chối đơn giản như vậy.
Ông ta theo bản năng nhìn về phía Khương Nghiêm, trong ấn tượng tính cách Khương Nghiêm tốt hơn một chút, cũng đột phá hơn một chút.
"Vậy không ngại cũng nghe thử ý kiến của Tiểu Khương đi? Công Chúa Mèo của cô ấy bây giờ là đề tài giới trẻ thích nhất, cháu ngoại tôi còn quấn quít muốn tôi xin chữ ký nữa."
Khương Nghiêm ngay cả nửa phần chần chừ cũng không có, cười nói: "Thật ra suy nghĩ của Y Ninh cũng giống như tôi, chúng tôi cũng không phải người giỏi giang gì, chỉ có thể tập trung làm tốt một việc."
Cô nói năng dịu dàng, cho trưởng phòng Lưu một kích nặng nề.
Khương Nghiêm nói một câu liền thể hiện thái độ của mình, ngay cả cơ hội để ông ta vận động cũng không cho.
Trưởng phòng Lưu ngẩn người, xấu hổ gật đầu nhẹ nhàng: "Đó là tôi đường đột, cũng là tôi không hiểu rõ phương hướng nghiệp vụ hiện tại của Hạ Diên."
Nhìn bóng lưng ông ta cô đơn rời đi, Hạ Y Ninh bất giác cong khóe miệng, vui vẻ rõ ràng. Khương Nghiêm ôm lấy lưng nàng, dán vào lỗ tai nàng hỏi: "Hình như chị rất vui nhỉ?"
Đêm nay Hạ Y Ninh uống không ít rượu, hai má còn hơi hơi tỏa nhiệt, xung quanh người ngoài đều đã tản đi, chỉ còn lại có Khương Nghiêm.
Nàng dỡ xuống lớp ngụy trang đối ngoại, để lộ cảm xúc thật qua đôi mắt quyến rũ.
"Chẳng lẽ chỉ có một mình chị vui sao?"
Khương Nghiêm tự nhiên cũng cười, ôm càng chặt hơn: "Chị vui, cho nên em cũng vui."
Hạ Y Ninh cười không giảm, cũng không quên sửa lại lời cô: "Là chúng ta cùng vui."
Nhìn các cô ôm nhau rời đi, Tần Ích San ngược lại thở phào nhẹ nhõm. Tần Thế Hiền có chút tức giận, đối với cô ấy cả đêm không yên lòng bất mãn: "Hôm nay con chủ động nói muốn tới, ba còn tưởng rằng con nghĩ thông suốt, kết quả sau khi tới cũng không nắm chắc cơ hội liền biết ở bên cạnh ngẩn người!"
Tần Ích San ở trong lòng từng cái bài trừ đối tượng khả nghi đêm nay quan sát được, tuy rằng bên cạnh Hạ Y Ninh cả đêm cũng không ít người, nhưng phần lớn là tụm năm tụm ba cùng nhau nói chuyện với nhau.
Muốn nói tiếp cận một mình, cũng chỉ có trưởng phòng Lưu xem như tương đối rõ ràng.
Nhưng vẻ mặt sau đó của trưởng phòng Lưu không được tốt lắm, hiển nhiên là thất bại. Với phong cách trước đây của ông ta, không đến mức thất bại trước mặt Hạ Y Ninh như vậy.
Cô ấy càng nghĩ càng tập trung, hoàn toàn không nghe lọt lời chỉ trích của Tần Thế Hiền. Đối với con gái càng thêm thất thần, Tần Thế Hiền tức giận đến lỗ mũi cũng sắp phun lửa nhưng lại không thể làm gì.
Đêm nay có chuyện khiến ông ấy sốt ruột hơn chuyện này, đó chính là không chỉ Hạ Diên trở thành cột mốc trong ngành, Hạ Y Ninh và Khương Nghiêm cũng trở thành "thần tượng" của không ít doanh nhân, đặc biệt khen ngợi các cô.
Mối quan hệ tài nguyên của các cô thậm chí đã không cần cố ý đi đòi cũng đã chủ động đưa tới cửa, còn tiếp tục như vậy, Hạ Y Ninh rất nhanh sẽ có đủ thực lực mua lại Tân Hạ.
Đến lúc đó tất cả bố cục lúc trước của ông ấy rất có thể đều uổng phí, hơn nữa hành động của trưởng phòng Lưu cũng làm cho nguy cơ của ông ấy càng sâu sắc. Nếu ngay cả ông ta cũng phản bội, vậy thì càng thua trước thời hạn.
Sau khi về đến nhà, Tần Ích San buồn bực nói câu chúc ngủ ngon rồi trở về phòng, nhưng trái lo phải nghĩ vẫn cảm thấy có chỗ không nghĩ ra. Cô ấy muốn đi tìm Tần Thế Hiền nói nhiều tin tức, kết quả đi tới cửa liền nghe thấy tiếng mơ hồ bên trong.
Trong lòng một khi nảy sinh nghi hoặc rốt cuộc cũng ức chế không được. Tần Ích San chỉ có chần chừ ngắn ngủi, liền nhẹ nhàng mở cửa phòng ba mình.
Qua khe cửa, cô ấy nghe thấy những lời thốt ra từ miệng của Tần Thế Hiền khiến cô ấy sửng sốt, thậm chí không thể tin được.
"Thần Vĩnh à, chúng ta phải nhanh chóng ra tay. Bên họ Lưu không còn an toàn nữa, chúng ta phải đổi tài sản của Tân Hạ trước Hạ Y Ninh."
Tần Ích San không nghĩ tới ba mình thế mà lại còn liên hệ với Hạ Thần Vĩnh, hơn nữa nghe ngữ khí này, quan hệ hẳn là còn rất thân cận.
"Đúng vậy, cháu cũng không ngờ Hạ Y Ninh sẽ làm tốt như vậy, quả thật là chúng ta sơ suất. Tóm lại, lần này nhất định phải nhanh, tuyệt đối không thể để cho nó có cơ hội chen chân, bằng không chúng ta sẽ hoàn toàn thua sạch."
Cuộc điện thoại của Tần Thế Hiền không kéo dài quá lâu, Tần Ích San nghe thấy họ hẹn gặp mặt, nhưng địa chỉ và thời gian Tần Thế Hiền không nói.
Cô ấy rón rén trở về phòng, hoàn toàn tê liệt, dần dần bất lực từ bên giường trượt xuống thảm. Cô ấy biết ba mình có tham vọng đối với Hạ thị, cho nên nhiều năm qua trăm phương ngàn kế âm thầm thu mua cổ phần lẻ, rốt cuộc cũng trở thành cổ đông cá nhân lớn nhất.
Nhưng cô ấy làm sao cũng không nghĩ tới, ba còn tồn tại ý nghĩ xấu xa ti tiện như vậy, hơn nữa còn biến thành hành động. Đây là tội ác, tội ác không thể biện minh!
Tên Hạ Y Ninh mấy lần được nhắc tới trong cuộc điện thoại, hiển nhiên Hạ Thần Vĩnh cũng không có ý tốt. Nhận thức lâu dài của Tần Ích San trong nháy mắt bị đảo lộn, một đêm mất ngủ.
Đợi đến hừng đông, đồng hồ báo thức điện thoại di động đúng giờ vang lên, cô ấy mới ý thức được mình cũng không còn bao nhiêu thời gian để rối rắm.
**
Hạ Y Ninh và Khương Nghiêm từ tiệc rượu trở về, rửa sạch mùi rượu trên người, người cũng tỉnh táo. Nàng tựa vào người Khương Nghiêm, nói về những người và chuyện hôm nay gặp phải, thổn thức nói: "Em có thể tưởng tượng được không, lúc Hạ thị xảy ra chuyện, hầu như tất cả mọi người đều tránh không gặp chị, hôm nay mọi người đều muốn đến chào hỏi chúng ta thật sự là cách biệt một trời một vực."
"Con người đều xu lợi tị hại, hơn nữa trên thương trường vốn không có bao nhiêu chân tình thực ý, cho nên đừng đặt quá nhiều chờ mong sẽ không có nhiều thất vọng như vậy."
Hạ Y Ninh mặc cho Khương Nghiêm tùy ý nghịch mái tóc của nàng, điều chỉnh tư thế càng thêm thả lỏng cũng càng thêm không muốn xa rời: "Cho nên vẫn là em tốt nhất, chân thành lại đơn thuần, không bỏ rơi chị."
Khương Nghiêm nhịn cười: "Đột nhiên tâng bốc em, có điều cầu xin sao?"
Hạ Y Ninh mặt không đổi sắc: "Mấu chốt là em còn có tiền, em có tiền lại cam lòng đầu tư vào chị, thật sự là đối lập rõ ràng với những người tầm thường nông cạn không có mắt."
Khương Nghiêm biết đêm nay thật ra trong lòng Hạ Y Ninh nhất định là thở ra một hơi, nhưng thứ này không có cách nào nói thẳng. Trở về trước mặt đối phương, ngoại trừ nhất thời sảng khoái, đối với việc làm ăn sau này cũng không có lợi.
Nhưng phần nghẹn khuất này sau khi được giải quyết vui sướng quả thật nên có người cùng nhau chia sẻ, thân là người thân thiết nhất của nàng, Khương Nghiêm tất nhiên là bụng làm dạ chịu.
"Trong số tiền đầu tư cho chị, thật ra có một phần là lúc trước chị cho em."
"Hả?"
Hạ Y Ninh do dự hồi ức trong nụ hôn như có như không của Khương Nghiêm, nàng từng cho tiền Khương Nghiêm sao?
"Còn nhớ khi đó chị cho em 5 triệu bảo em không cần để ý lời của người khác không?"
Thì ra là 5 triệu đó, Hạ Y Ninh thật đúng là không nhớ lắm.
Khi đó 5 triệu đối với nàng mà nói, thật sự chẳng là gì.
Khương Nghiêm hôn càng thêm dày đặc, rơi vào các nơi trên người nàng: "Hơn nữa, chị đã rất lâu không có trả nợ..."
Hạ Y Ninh bất lực tránh né, nhưng vẫn là ở trong lòng đảo mắt xem thường: "Em thật đúng là nhà tư bản trời sinh, chị gần trả hết tiền gốc lẫn tiền lãi rồi, mà em lại nói chị lâu rồi không trả?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro