Chương 18: Hôn môi trên sân khấu

Edit: phuong_bchii

________________

Hôn lễ của Hạ Y Ninh đương nhiên không phải là theo quy cách bình thường, mời đoàn đội cũng là ưu tú nhất trong các lĩnh vực. Tạo hình hôm nay của nàng chính là đổi mới tinh tế trong phong cách trang điểm cô dâu truyền thống, có đỉnh đầu có thêm một bím tóc, sẽ không quá trưởng thành và khác biệt so với vẻ ngoài thanh lịch và đơn giản thường ngày.

Nhưng tạo hình càng đặc biệt, kiểm soát từng chi tiết lại càng phải chú ý. Một xíu bất cẩn cũng có thể biến ý tưởng tài tình đó trở thành thảm họa do lối chơi khác thường gây ra.

Nghe Khương Nghiêm nói xong, Hạ Y Ninh cẩn thận soi gương một lần, xác nhận là nơi nàng không nhìn thấy.

"Em sợ lát nữa sẽ hoạt động trên sân khấu, biên độ động tác sẽ dễ rơi lả tả."

Lo lắng này cũng hợp tình hợp lý, Hạ Y Ninh sai người gọi nhà tạo mẫu lại.

Nhà tạo mẫu kiểm tra lại, thêm hai kẹp tối vào mái tóc dày của nàng, cười và nói, "Lần này chắc chắn không có sơ suất."

Sau đó nàng lại nhìn Khương Nghiêm đứng bên cạnh: "Thật ra tính ổn định của tạo hình này không tệ, không cần lo lắng."

"Vậy là tốt rồi."

Chờ nhà tạo mẫu đi rồi, Khương Nghiêm đỡ Hạ Y Ninh đứng dậy, đánh giá vài lần mới nói: "Vừa rồi là em quá căng thẳng."

"Sẽ không, tôi biết em cũng hy vọng hôm nay mọi thứ đều thuận lợi."

Hạ Y Ninh hiếm khi chủ động ôn hòa với cô, thậm chí còn mỉm cười. Mặc dù biết chỉ là diễn kịch, cũng làm cho người ta cảm thấy như  tắm mình trong gió xuân, tâm tình thoải mái.

Diệp Thần Thần ở cửa thúc giục: "Sắp tới giờ rồi, nên đi ra ngoài thôi."

So với đoàn phù dâu chất lượng tốt và thân thiết của Hạ Y Ninh, bên Khương Nghiêm có thể nói là nhân khẩu đơn bạc. Từ trong họ hàng cả nhà họ Khương chọn trái chọn phải cuối cùng tìm được bốn người phù hợp điều kiện, nhưng đứng ở trên sân khấu so sánh với đối phương, vẫn có chút thất sắc.

Buổi sáng hai người hoàn thành trình tự pháp lý, sau khi ký giấy đăng ký kết hôn đã chính thức trở thành đôi thê thê trên ý nghĩa pháp lý. Tuy nhiên, ý nghĩa thực tế của tiệc cưới tối nay còn lớn hơn, rất nhiều nhân vật quan trọng trong giới kinh doanh, thậm chí trong giới chính trị đều có mặt.

Người nhà họ Hạ rất nhiều nhưng vì bận tâm thể diện của thông gia, vẫn nhường một nửa bàn chính cho nhà họ Khương. Đã rất lâu rồi mẹ Khương không cùng Khương Triều Hãn tham dự trường hợp trang trọng, lần cuối cùng tái hợp vẫn là tiệc mừng thọ của lão gia nhà họ Khương.

Trong nghi thức đêm nay cũng không có phân đoạn cha hai bên tự mình giao con gái cho đối phương, Hạ Y Ninh đối với hôn lễ này ý nghĩa thực tế rất rõ ràng. Nàng cũng không phải là tâm tính của một cô gái nhỏ, nhưng cũng muốn giữ lại một chút cảm giác nghi thức đặc thù, giữ lại sau này khi gặp được người mình thích, sẽ cùng nhau trải qua.

Nội tâm nàng đối với cái gọi là tình yêu đích thực cũng không mong cầu mãnh liệt, nhưng bởi vì một cuộc hôn nhân thỏa thuận sẽ cống hiến tất cả hồi ức tốt đẹp cho Khương Nghiêm, nàng quả thực có chút không muốn. Không ngờ tới khi nàng đưa ra ý kiến sửa đổi, Khương Nghiêm trước giờ chú trọng nghi thức lại không phản đối, vẫn cười ha hả gật đầu đồng ý.

Mấy lần tiếp xúc gần gũi trong quá trình chuẩn bị trước hôn nhân, Khương Nghiêm đều biểu hiện khác với quá khứ, điều này cũng làm cho Hạ Y Ninh không mâu thuẫn và sầu lo đối với tiệc cưới đêm nay như trước. Chỉ là, chung quy không phải người mình thật sự rung động, cũng khó có thể thể hiện ra sự kích động và vui sướng nên có trong hôn lễ.

Hai người trước sau bình tĩnh, ưu nhã, vẫn duy trì tự phụ và nội liễm của thiên kim hào môn, nhưng cũng làm cho không khí tiệc cưới vẫn bị vây trong trạng thái bình tĩnh hàm súc.

MC không dám đùa giỡn quá mức, khách mời bên dưới phần lớn cũng là nhân vật có máu mặt, tất nhiên sẽ không chủ động ồn ào. Vả lại cho dù là trên sân khấu có hai người gỗ, bọn họ cũng sẽ cho nhà họ Hạ đủ mặt mũi, lúc nên vỗ tay thì vỗ tay, lúc nên chúc phúc thì chúc phúc.

Hạ Thần Vĩnh cùng vợ ngồi ở bàn chính, Hạ Thần Húc lại chỉ có thể ngồi ở bàn bên cạnh. Nhan Tư tựa vào bên tai anh, thấp giọng oán giận: "Nhà họ Khương rõ ràng chẳng có mấy người, lại muốn chiếm hết vị trí bàn chính, thật đáng ghét."

Hạ Thần Húc nghiêng mặt nhắc nhở cô ấy: "Đêm nay ít nói những lời này, ngộ nhỡ truyền tới chỗ chú hai, đều là phiền phức không cần thiết. Hơn nữa hôm nay là tiệc cưới của Ninh Ninh, bất luận có như thế nào cũng phải nể mặt nhà họ Khương."

Nhan Tư không cam lòng, nhưng cũng hạ thấp giọng: "Thật không biết Ninh Ninh nghĩ như thế nào, lại đồng ý kết hôn." Mãi cho đến khi Hạ Y Ninh ký xong giấy đăng ký kết hôn, Nhan Tư mới tin hôn lễ này là thật, trước đó cô ấy vẫn cảm thấy Khương Nghiêm chẳng qua chỉ là cái cớ của Hạ Y Ninh mà thôi.

Cô ấy nhìn những người ít tương tác trên sân khấu, cười lạnh: "Nhìn qua hình như quan hệ cũng không được tốt lắm, tiệc cưới ngay cả một nụ hôn cũng không có."

Hôn lễ lúc trước của cô ấy và Hạ Thần Húc rất kích thích rất thoải mái, thân là người từng trải, cô ấy quả thật cảm thấy cặp đôi mới trên sân khấu kia câu nệ quá mức.

"Nếu đêm nay em muốn xem lễ, vậy thì bây giờ im lặng. Nếu em cảm thấy không nói lời nào sẽ nghẹn chết, vậy thì về sớm đi."

Đêm nay tâm trạng Hạ Thần Húc không được tốt, không có tâm tư dỗ dành cô ấy, một câu nói khiến sắc mặt Nhan Tư oán hận thay đổi. Nhưng xung quanh còn ngồi những thân thích khác của nhà họ Hạ, cô ấy cũng không dám phát tác trước mặt mọi người.

Ở dưới bàn đưa tay nhéo Hạ Thần Húc một cái, oán giận nói: "Em bất bình cho anh, kết quả anh ngược lại nói em không đúng, làm con dâu nhà họ Hạ anh thật sự là không dễ dàng."

MC trên sân khấu nên nói cũng không ít, một cặp đôi mới ngoại trừ một cái ôm trước đó lại đến hành động thân mật khác. Tuy là điều chỉnh các khâu liên quan, nhưng tốt xấu gì cũng là tiệc cưới, không làm chút trò chơi nhỏ thì không thể nào nói nổi.

"Đây chính là tiết mục giữ lại tiệc cưới, chúng ta tranh thủ một lần thông qua."

MC ra hiệu cho phù dâu đưa táo lên, Diệp Thần Thần chọn một quả cỡ trung bình, độ khó không tính là rất cao.

Hạ Y Ninh trước đó đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi quả táo không nhỏ xuất hiện trước mặt nàng và Khương Nghiêm, nàng vẫn bắt đầu căng thẳng, còn có chút khó chịu.

Nàng và Khương Nghiêm đứng đối diện nhau, khoảng cách gần đến mức chỉ cách có một quả táo. Hơi thở của nhau đều có thể cảm nhận rõ ràng, điều này làm cho Hạ Y Ninh theo bản năng muốn lùi về sau.

Diệp Thần Thần đứng ở phía sau nàng che chở, là sợ nàng lát nữa lúc chơi trò chơi quá mức tập trung đứng không vững, không nghĩ tới trò chơi còn chưa có chính thức bắt đầu, chị họ đã bất ổn.

Tầm mắt Khương Nghiêm rơi thẳng vào quả táo, tựa hồ quả táo còn hấp dẫn hơn cả khuôn mặt Hạ Y Ninh. Nàng cố gắng giữ vững trạng thái ổn định, nghĩ lát nữa làm sao hợp tác với đối phương, có thể cắn quả táo vừa nhanh vừa chuẩn.

MC là không dám cố ý làm loạn, cho nên chỉ cần các cô phối hợp ăn ý, là không đến mức xấu mặt trước mặt mọi người.

Nhưng sự ăn ý này, đối với các cô mà nói, hết lần này tới lần khác là khó có được nhất.

Hạ Y Ninh yên lặng hít sâu một hơi, một lần nữa đứng về phía trước một bước, kìm lòng không đặng nhìn Khương Nghiêm một cái.

Đối phương vẫn là nụ cười bình tĩnh ôn hòa, trong nháy mắt cô nhìn lại cũng nhìn lại nàng.

"Đừng căng thẳng, chúng ta có thể làm tốt."

Giọng Khương Nghiêm rất nhẹ rất nhẹ, nhưng một chữ cũng không lọt vào tai Hạ Y Ninh. Lòng có chút phiền não vừa rồi giống như được trấn an trong nháy mắt, lại tựa hồ bởi vì sự cổ vũ và lạc quan của đồng đội mà lây nhiễm nàng, khiến cho nàng đối với khâu tiếp theo cũng tăng thêm không ít lòng tin.

Quả nhiên, so với những người mới bị chỉnh cổ, đãi ngộ các cô đạt được đã vô cùng kiềm chế có lễ độ. Quả táo ở giữa hai cô vững vàng bất động, chỉ chờ hai người tới gần, sau đó nhẹ nhàng cắn lấy.

Nhưng quá trình chậm rãi tới gần này cũng đủ để hai người đổ mồ hôi. Không biết là ai, ngừng lại hô hấp trước, sau đó bất giác nuốt nước miếng, chờ đến khi khoảng cách đủ gần để vứt bỏ âm thanh ngăn cách xung quanh, lại khiến người ta bắt đầu hoảng hốt.

Trước mắt Hạ Y Ninh là khuôn mặt vô cùng gần gũi của Khương Nghiêm, nàng thậm chí có thể thấy rõ lỗ chân lông rất nhỏ dưới lớp trang điểm của cô. Tuy Khương Nghiêm cũng căng thẳng, nhưng đỡ hơn Hạ Y Ninh một chút, ít nhất toàn bộ quá trình nàng đều tập trung vào quả táo.

Tập trung vào mục tiêu, có thể đạt được mục tiêu hiệu quả hơn. Cho nên ở trong mắt nàng, lúc này quả táo càng có sức hấp dẫn hơn khuôn mặt xinh đẹp khiến người ta hít thở không thông kia.

Khi môi Khương Nghiêm chạm vào quả táo, nàng nhịn không được cười, tựa hồ cách thành công chỉ còn lại có nửa bước, hiện tại chỉ chờ Hạ Y Ninh đối diện cô cũng dựa vào làm ra động tác tương tự.

Nhưng mà khi Hạ Y Ninh tới gần, mắt thấy sắp thành công, không biết là ai nhẹ nhàng chạm vào, đúng là làm cho quả táo bướng bỉnh trượt ra sau. Khương Nghiêm cảm giác được trên môi không còn là vỏ trái cây lạnh lẽo mà là đôi môi mềm mại linh động.

Môi các cô dán sát vào nhau, lại bởi vì quá mức đột nhiên mà quên phản ứng. Cứ như vậy, ngược lại kéo dài thời gian duy trì nụ hôn này. Dưới sân khấu trong nháy mắt vang lên tiếng vỗ tay như sấm,  khách mời hơi trẻ tuổi rốt cuộc phóng thích kích động nghẹn cả đêm, nhẹ giọng huýt sáo.

Cũng không biết là ai dẫn đầu, ồn ào nói: "Hôn thêm một cái, phải hôn cái kiểu nồng nhiệt ấy."

Vẻ mặt trên mặt cha mẹ hai bên trên bàn chính có chút phức tạp, tuy nói là tiệc cưới, nhưng dù sao hai cô gái kết hôn cũng không phải xu hướng chính. Tuy pháp luật đã công nhận, nhưng trong quan niệm của đại chúng, vẫn không thể so sánh với tổ hợp một nam một nữ truyền thống.

Hiện tại lại nhìn hai người hôn môi trước mặt mọi người, nội tâm trưởng bối cũng không dễ dàng tiếp nhận như thế hệ trẻ. Cũng may đều là người có giáo dưỡng, cũng sẽ không biểu hiện chút tâm tư này ra ngoài, nếu có thể đồng ý hôn sự này, sẽ phải chấp nhận các cô thân mật như những cặp vợ chồng truyền thống khác.

Trong mắt mẹ Hạ ngược lại toát ra một tia vui mừng, lúc trước bà luôn lo lắng Khương Nghiêm sinh lòng lơ là với Hạ Y Ninh, lại thấy con gái tựa hồ đối với hôn lễ không quá nhiệt tình, tưởng là muốn đổi ý.

Sau đó nhìn thấy Khương Nghiêm vì có thể làm cho tiệc cưới có thêm một món bánh rán, gánh vác mùa hè nóng bức thường xuyên chạy đôn chạy đáo, rốt cuộc lấy thành ý lay động ông chủ Tiền, ít nhiều làm cho bà có chút tin tưởng Khương Nghiêm là dựa vào chân thành và kiên trì lay động Hạ Y Ninh.

Hạ Y Ninh từ nhỏ đã không thích quá thân cận với người khác lúc này lại hôn Khương Nghiêm ở trên sân khấu, đủ để nói rõ nàng đối với Khương Nghiêm không khác, cho dù bình thường nàng luôn lãnh đạm.

Mẹ Hạ nhìn hai người vừa mới tách ra trên sân khấu, trên mặt tựa hồ còn lưu lại vẻ ngượng ngùng, trong lòng bỗng nhiên lại sinh ra một chút phiền muộn. Cô con gái vẫn luôn nâng niu trong lòng bàn tay, thật sự đã kết hôn rồi.

Tuy rằng bà luôn cảm thấy Khương Nghiêm cũng không phải là xứng đôi nhất với con gái, nhưng nhịn không được Ninh Ninh chính mình thích. Hôn nhân là lần đầu thai thứ hai của người phụ nữ, bà không phải là một người mẹ ngang ngược, cũng hiểu được hôn nhân miễn cưỡng tuyệt đối sẽ không hạnh phúc.

Đến hôm nay, ngược lại bà hy vọng Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh có thể đi tiếp, ít nhất đừng để Ninh Ninh đau lòng. Cho dù tương lai hôn nhân có thay đổi, cũng thà là Hạ Y Ninh xoay người trước.

Trên mặt Khương Triều Hãn là nụ cười hài lòng, như thể từ nụ hôn vừa rồi của hai người nhìn thấy vô số tài chính trong tương lai cuồn cuộn không ngừng dâng tới. Hạ Lang Ngôn yêu thương cô con gái này như thế nào người ở cả Hải Thành đều biết rõ, bắt chẹt Hạ Y Ninh chẳng khác nào bắt được điểm yếu của Hạ Lang Ngôn, xem ra nợ nần gần đây là không cần phát sầu.

Mẹ Khương cả đêm cũng không nói gì, Khương Đạt Minh lại bởi vì hiếm khi gặp được mẹ mà có chút phấn khích. Nhưng nhìn thấy hình ảnh hai người phụ nữ hôn nhau, theo bản năng anh ta cảm thấy có chút xấu hổ.

So với sự bình tĩnh ung dung và vui mừng của bàn chính, phản ứng của những người khác lại khác. Trước khi Nhan Tư gả vào nhà họ Hạ là một minh tinh hạng ba, đã quá quen với cảnh tượng với kiểu diễn xuất thân mật này.

"Không ngờ lúc Ninh Ninh bình dân lại to gan như vậy."

Hạ Thần Húc không để ý đến cô ấy, yên lặng uống một ngụm rượu.

"Nếu Hứa Tri Dao thấy cảnh này, liệu có xông lên trước mặt mọi người không?"

"Nếu em uống say rồi thì về đi!"

Đêm nay Nhan Tư cực kỳ lắm lời, cô ấy gả đến nhà họ Hạ mấy năm, được cưng chiều không sánh bằng Hạ Y Ninh cũng không còn gì để nói, nhưng ngay cả chị dâu cô ấy cũng áp đảo cô ấy mọi chuyện thật sự khiến người ta buồn bực. Nói tới nói lui chính là chướng mắt xuất thân của cô ấy, chê cô ấy không đủ đoan trang, là một minh tinh nhỏ.

Hiện tại thì tốt rồi, chờ Khương Nghiêm vào cửa, sẽ có người địa vị còn thấp hơn cô ấy,  càng bị người khinh thường hơn cô ấy. Thứ nhất từ dưới đếm lên biến thành thứ hai từ dưới đếm lên, cảm giác này quả thật có chút vi diệu, thật sự là ngẫm lại đã làm cho người ta kích động.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro